Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Lâm Bắc Phàm về tới thế giới linh khí khôi phục, vị sinh linh kia không dám đi theo, bởi vì ở thế giới linh khí khôi phục đang có mấy vị Thánh Nhân trú đóng, nếu hắn bại lộ ra trước mặt Thánh Nhân thì không ổn.
"Những Thánh Nhân cũng không phải không có tác dụng gì!" Lâm Bắc Phàm cười hắc hắc.
Lâm Bắc Phàm bước ra một bước, lập tức tới Lăng Thiên cung.
"Ngươi vừa mới rời đi xong, sao giờ lại trở về?" Lăng Thiên xuất hiện, cảm thấy vô cùng kỳ lạ, hai người mới tách ra chưa tới một ngày.
"Ta tìm được một chút manh mối, muốn cho ngươi xem thử!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Nhanh như vậy?" Lăng Thiên càng thêm kinh hãi, hắn đường đường là một Đại La Kim Tiên, tồn tại vô thượng cự đầu, tìm nhiều năm như vậy vẫn không tìm được đầu mối gì, làm sao kẻ này vừa ra tay đã tìm được?
"Chúng ta vào bên trong nói chuyện!"
Lăng Thiên dẫn Lâm Bắc Phàm đi vào trong Lăng Thiên cung, sau đó thi triển thần thông tiến hành che đậy thiên thính.
"Rốt cuộc là đầu mối gì?" Lăng Thiên nói, có hơi lo lắng.
Lâm Bắc Phàm giao hắc ám bản nguyên chi khí của bốn vị chuẩn Tiên Đế ra.
Lăng Thiên không kịp chờ đợi nhận lấy, sau đó nhắm mắt lại cẩn thận cảm ngộ.
Trên tay thi triển lực lượng Đại La, chia tách những hắc ám bản nguyên chi khí này ra tỉ mỉ cảm ngộ, truy căn căn nguyên.
"Giống! Rất giống! Chính là loại lực lượng này, nhưng vẫn có chỗ khác biệt, hắc ám này không thuần túy như vậy..." Hắn mở mắt ra, kinh ngạc nói: "Ngươi tìm được đầu mối này như thế nào?"
"Sau khi tách ra với ngươi, ta cảm thấy thứ mà ngươi miêu tả có chút tương tự với thứ ta đã từng thấy, đều là sinh linh hắc ám như nhau, thế là ta xuyên qua thời không tìm tới hắc ám, lấy được thứ này từ bốn vị chuẩn Tiên Đế..." Lâm Bắc Phàm nói rõ tình huống.
Nhắc đến bốn vị chuẩn Tiên Đế kia, sau đó nhắc tới chung cực cổ địa hắc ám khởi nguyên, lại nói đến giọt máu đen làm ô nhiễm một vị cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên, biến thành mầm họa hắc ám...
Lâm Bắc Phàm nói hết tất cả những gì mình biết.
Lăng Thiên càng nghe, sắc mặt càng trở nên khó coi, cuối cùng hít vào một hơi: "Một giọt máu đen đã khiến một vị cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên ô nhiễm, từ đó rơi vào hắc ám, biến thành mầm họa hắc ám, chỉ sợ phía sau có dính dáng đến hỗn độn thần ma!"
"Đúng thế!" Lâm Bắc Phàm gật đầu một cái.
"Nhưng theo ta biết, trong vạn giới không có vị hỗn độn thần ma nào có được lực lượng hắc ám như vậy." Trên tay Lăng Thiên nắm hắc ám bản nguyên chi khí, tiếp tục cảm ngộ truy tìm ngọn nguồn: "Ngay cả vị Thiên Ma tộc kia cũng không có lực lượng hắc ám như thế, thứ đó càng thêm quỷ dị, càng thêm bất tường..."
"Mặc dù hỗn độn thần ma không nhiều nhưng cũng không quá ít, ngươi chưa hẳn đã biết toàn bộ. Nếu bọn họ cố ý che giấu, che đậy thiên cơ thì chỉ sợ ngươi có tìm cũng tìm không ra. Thậm chí giọt máu đen này có khả năng cũng không phải bản nguyên của bọn họ..."
"Vậy cũng đúng!" Lăng Thiên giật mình.
Hỗn độn thần ma là chí cường giả chân chính, ngồi xem vạn giới hưng suy, quan sát năm tháng thay đổi, bất hủ bất diệt, trường tồn vĩnh hằng, so với hỗn độn thần ma, dưới hỗn độn thần ma đều là giun dế.
Hiện tại tùy tiện đi suy đoán hỗn độn thần ma giống như dùng ánh mắt kiến hôi nhìn lên người vậy, vĩnh viễn cũng không thể nhìn rõ.
Thế là hắn không còn đắn đo gì nữa, nhìn Lâm Bắc Phàm như thể hắn vẫn còn tin tức khác.
Lâm Bắc Phàm lại nói ra một đầu mối mới: "Thượng thương chi thượng, vô thượng chi địa! Luân hồi khó giấu, trường tồn vĩnh hằng!"
Lăng Thiên nghe mà vô cùng kinh dị, mỗi một câu nói này dường như đều có ma lực khó tả, đang chỉ về một nơi vô cùng kinh khủng không thể diễn tả, khiến hắn cảm thấy phát lạnh từ tận đáy lòng.
"Thượng thương chi thượng rốt cuộc là nơi nào? Vì sao ngay cả luân hồi cũng khó mà bao trùm?" Lăng Thiên hỏi.
Hắn đắc đạo sớm cho nên đã đi khắp vạn giới, thế giới gì cũng đã từng đi qua, nhưng cho tới nay vẫn chưa từng tới thế giới nào tên là thượng thương chi thượng. Theo lý mà nói, nếu có một thế giới vĩnh hằng trường tồn thì hắn đã sớm biết, thế nhưng không có.
Kỳ quái hơn là chỗ đó ngay cả luân hồi cũng không bao trùm được?
Dù là thế giới đại thiên đỉnh cấp như thế giới Hồng Hoang cũng có luân hồi, được Hậu Thổ nương nương chưởng quản.
Thế mà thế giới thượng thương chi thượng lại không có luân hồi?
"Không rõ lắm, nơi đó nhất định là một nơi quỷ dị! Một người bạn của ta đang tra xét chỗ kia. Đại hắc ám có khả năng xuất phát từ đó!" Lâm Bắc Phàm lắc đầu.
Lăng Thiên nặng nề gật đầu, hắn không biết đó là nơi nào, nhưng dựa vào trực giác của Đại La Kim Tiên, hắn có thể cảm nhận được đó chính là ngọn nguồn của hắc ám, là chân tướng cuối cùng mà hắn theo đuổi.
"Ngoài ra còn có một bằng chứng nữa, khi ta trở về từ bên cạnh đó thì bị mấy vị tiên thiên thần ma truy sát, tổng cộng có bốn vị siêu cấp cự đầu và một vị vô thượng cự đầu, bọn họ vượt qua thời gian trường hà tiến đến!" Lâm Bắc Phàm nói ra một câu kinh người.
Lăng Thiên giật nảy mình: "Nhiều cường giả như vậy lại đều vượt qua thời gian trường hà truy sát ngươi?"
Phải biết Lâm Bắc Phàm trước mắt chỉ là một vị cự đầu nho nhỏ, mới vừa bước vào cảnh giới tiên thiên thần ma, mặc dù thanh danh vang dội nhưng cấp bậc vẫn quá kém, kết quả lại bị bốn siêu cấp cự đầu và một vô thượng cự đầu truy sát!
Hơn nữa bọn họ còn vượt qua thời gian trường hà!
Đây là đãi ngộ của Đại La Kim Tiên, ngay cả hắn cũng không có vinh dự đặc biệt này, kết quả Lâm Bắc Phàm lại có.
Mặc dù đã thấy Lâm Bắc Phàm còn sống, nhưng hắn vẫn phải lau mồ hôi thay Lâm Bắc Phàm một phen.
"Không sai, bọn họ sớm không đến muộn không đến, hết lần này tới lần khác lại muốn giết ta vào lúc ta đang truy tra hắc ám, chứng tỏ thứ ta truy ra được có liên quan rất lớn tới bọn họ, ảnh hưởng tới nội tình của bọn họ, khiến bọn họ không thể không mạo hiểm phải gánh chịu đại nhân quả tới giết ta!" Lâm Bắc Phàm trầm giọng nói.
Lăng Thiên nặng nề gật đầu, cũng cảm thấy vậy.
Chỉ sợ những bằng hữu kia của hắn cũng là như thế.
Truy sát bên trong thời gian trường hà, bởi vì đang không ở quá khứ, tương lai hay hiện tại, nơi đó là chỗ mai phục lý tưởng, chết như thế nào cũng không một ai biết, hơn nữa đại thần thông giả bên đối phương còn xóa bỏ dấu vết, muốn truy tra càng thêm khó khăn.
Trong lòng Lăng Thiên ảm đạm bi thương, sự việc Lâm Bắc Phàm gặp phải tương đương với tiến thêm một bước làm sáng tỏ bí ẩn mất tích của bằng hữu hắn.
Nhưng bằng hữu hắn còn không có cách nào đào thoát, Lâm Bắc Phàm bảo vệ bản thân như thế nào?
Thế là hắn bèn hỏi ra vấn đề này.
"Nói thật lúc ấy cũng không dễ dàng, bọn họ vừa trông thấy ta đã đánh giết, căn bản không cho ta thời gian nghỉ ngơi, nói đạo lý bọn họ cũng không nghe, cho nên ta không thể làm gì khác hơn là giết hết tất cả bọn họ, cuối cùng mới trốn qua một kiếp!" Lâm Bắc Phàm thổn thức nói.
Lăng Thiên phịch một tiếng ngồi xuống đất, nhìn Lâm Bắc Phàm lắp bắp nói: "Ngươi ngươi... Ngươi giết hết tất cả bọn họ?"
Có cần dữ dội đến thế không, bốn vị siêu cấp cự đầu, một vị vô thượng cự đầu đó!
Đây là chuyện người có thể làm ra được sao?
Lâm Bắc Phàm khiêm tốn nói: "Không giết toàn bộ, chỉ giết bốn người mà thôi, vị vô thượng cự đầu kia quá lợi hại, ta dùng hết toàn lực cũng mới chỉ đả thương được một chút da thịt của hắn, cuối cùng bất đắc dĩ chỉ đành bỏ trốn! Ai, học nghệ không tinh!"
Lăng Thiên: "..."