Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
"Ủy khuất?" Trong lòng An Lan sững sờ, người trước mắt này hình như quen biết hắn.
Từ sau khi vào thiên lao, hắn cảm thấy trong việc này có điều kỳ quặc, thế là lén lút nghe ngóng từ chỗ ngục tốt, cuối cùng đã hiểu rõ nguyên nhân. Hóa ra trong khoảng thời gian hắn bế quan tu luyện, có một kẻ đã giả mạo hắn làm ra rất nhiều chuyện nhân thần cộng phẫn, khiến cho người người oán trách, cuối cùng Thiên Đình không thể không điều động nhân mã bắt hắn về quy án.
Điều này làm cho hắn vô cùng nghi hoặc, ai có thể giả mạo được hắn, còn giả mạo giống như vậy?
Sau một hồi ngẫm nghĩ, hắn không thể không hoài nghi người đứng sau chuyện này là Tiếp Dẫn thánh nhân của Phật giáo cùng với Linh sơn.
Bởi vì chuyện hắn sống lại, đi tới Hồng Hoang mới chỉ có mấy người biết, hậu duệ theo hắn tới Hồng Hoang, Tiếp Dẫn đưa hắn tới Hồng Hoang, nhiều nhất cũng chỉ có thêm Linh sơn Phật tổ, không còn ai khác.
Nhưng bọn họ làm như vậy để làm gì?
Chẳng lẽ chỉ là để đẩy hắn vào chỗ chết?
Cần gì phải phiền toái như vậy?
Cuối cùng hắn nhận định là mình đã bị bọn họ lợi dụng, về phần lợi dụng hắn làm gì thì tạm thời còn chưa rõ.
Cảnh trước mắt lạ lẫm, hắn quyết định giữ im lặng theo dõi biến hóa.
"Quả thực rất ủy khuất, ngươi rõ ràng có cơ hội đánh bại thiên binh thiên tướng nhưng lại giả vờ yếu ớt bị thương. Ngươi rõ ràng có cơ hội đào thoát, cuối cùng lại thúc thủ chịu trói, bị nhốt vào trong thiên lao. Vì đại nghiệp của chúng ta, thực sự quá ủy khuất cho hộ pháp ngươi!"
Vô Thiên phật tổ cảm khái, nếu như không nhờ An Lan đánh đổi, chỉ sợ đại nghiệp của hắn đã không thuận lợi như vậy.
Hiện tại hắn đã triệt để coi An Lan như người phe mình.
Tâm tư An Lan thiên hồi bách chuyển, vẫn không lấy được quá nhiều tin tức hữu dụng, chỉ có thể mặt mày lạnh lùng nhìn Vô Thiên phật tổ.
"Đại hộ pháp, ngươi yên tâm, ủy khuất của ngươi không phải vô ích, bản tọa sẽ giúp ngươi đòi lại từng cái một! Một khi bản tọa lật đổ Linh sơn với Thiên Đình sẽ nhốt hết bọn họ vào trong thiên lao, giao cho ngươi mặc sức xử trí, muốn chém muốn giết muốn róc thịt gì đều có thể làm! Ha ha!" Vô Thiên phật tổ giang rộng hai tay, hào tình vạn trượng cười nói.
Thế mà kẻ này lại muốn lật đổ Linh sơn với Thiên Đình?
Trong lòng An Lan kinh hãi!
Hắn tới thế giới Hồng Hoang lâu như vậy, trên cơ bản đã nắm rõ tình huống đại khái của thế giới Hồng Hoang.
Ở niên đại Thánh Nhân không xuất hiện này, Linh sơn và Thiên Đình có thể coi là hai thế lực cường đại nhất bên trong thế giới Hồng Hoang, bọn họ có vô số cường giả, chỉ riêng cường giả Đại La Kim Tiên hắn mong mà không được cũng có tới hơn mười vị.
Các cường giả khác càng không cần phải nói.
Thế mà lá gan người trước mắt lại lớn như vậy, chán sống rồi sao?
"Bọn họ có rất nhiều cường giả, ngươi... Thật sự đã chuẩn bị xong rồi?" An Lan châm chước hỏi một câu.
"Đương nhiên, mọi thứ đều đã chuẩn bị ổn thỏa, hiện tại chỉ thiếu mỗi đại hộ pháp!" Vô Thiên phật tổ mặt mày hớn hở nói: "Lúc này là thời điểm đại kế sắp thực hiện, nếu như thiếu đại hộ pháp thì bản tọa sẽ vô cùng tiếc nuối!"
"Ta bây giờ... Có thể đi sao?" An Lan trầm mặc một hồi, sau đó hỏi.
"Đương nhiên có thể, vì sao lại không? Bản tọa tới đây chính là để cứu đại hộ pháp ra, bây giờ bản tọa sẽ giúp đại hộ pháp gỡ bỏ gông xiềng!" Trên thân Vô Thiên phật tổ xuất hiện một đạo hắc quang, bắn về phía An Lan.
Đây là thần thông sở trường của Vô Thiên phật tổ: Ô Quang kiếm.
Chốc lát khi kiếm tiến vào trong cơ thể, gông xiềng trên người An Lan đều bị phá vỡ, khôi phục thực lực và tự do.
"Bản tọa lại cho đại hộ pháp một món quà lớn!"
Trên đỉnh đầu Vô Thiên phật tổ hiện ra một đóa hoa sen màu sen, bên trong hiện ra lực lượng hắc ám thuần khiết, điên cuồng tràn vào bên trong cơ thể An Lan, thực lực của An Lan liên tục tăng lên.
Cuối cùng cũng phá vỡ gông xiềng, trở thành một cường giả thần ma ngũ giai.
Thần ma ngũ giai ở trong vạn giới được gọi là siêu cấp cự đầu, trong Hồng Hoang gọi là Thái Ất Kim Tiên, còn nếu như dựa theo thế giới của An Lan thì chính là một chuẩn Tiên Đế, đây là cảnh giới trước kia An Lan vẫn luôn một mực theo đuổi.
"Đa tạ!" Trong lòng An Lan cuồng hỉ, cung kính chắp tay.
"Không cần cảm ơn, đều là người phe mình! Đại hộ pháp, chúng ta đi thôi!"
Hắc liên hoa hút hai người vào, sau đó bay đi.
Đúng lúc này, thiên cơ đại loạn, hỗn độn không chịu nổi, vô số đại thần thông giả nhìn lên bầu trời, trong lòng hoảng sợ.
Có đại thần thông giả hô to: "Lượng kiếp... Đến rồi!"
Bên trong Tử Tiêu cung, Hồng Quân lão tổ đang lĩnh hội đại đạo mở mắt ra, truyền thanh cho mấy vị Thánh Nhân.
"Lượng kiếp đã tới, Thánh Nhân không thể nhập thế, cũng không thể ra tay can thiệp, nhớ lấy!"
"Cẩn tuân lão sư pháp chỉ!" Thánh Nhân trăm miệng một lời.
Nữ Oa nương nương ở Oa Hoàng cung và Bình Tâm nương nương ở trong địa phủ, hiện tại đều đang vội vã đào bảo ở thế giới linh khí khôi phục, không thèm để ý tới việc lượng kiếp đã đến chút nào.
Còn Tam Thánh và Tây Phương Nhị Thánh thì tương đối lo lắng.
Nhất là Tây Phương Nhị Thánh.
Vẻ mặt Tiếp Dẫn thánh nhân sầu khổ: "Sư huynh, trận lượng kiếp này Phật môn đứng mũi chịu sào, phải làm thế nào cho phải đây?"
"A di đà phật, là phúc thì không phải là họa, là họa thì không tránh khỏi! Trong số mệnh của Phật môn chúng ta có một kiếp này, chúng ta đã sớm sắp xếp, tin tưởng Phật tổ sẽ không làm chúng ta thất vọng!" Chuẩn Đề thánh nhân nói.
"Bây giờ cũng chỉ có thể như vậy, a di đà phật!"
Không lâu sau, các loại khí ô uế như huyết sát chi khí, ma khí, yêu tà khí bộc phát, ô nhiễm vạn linh, che lấp tâm trí, cả thiên không đều trở nên đục ngầu.
...
Đây là biểu hiện khi lượng kiếp tới, chuyên dùng để báo cho mọi người kịp thời ứng kiếp.
Biện pháp ứng đối duy nhất chính là tự bế sơn môn, cao tụng hoàng đình, không nhập thế thì không ứng kiếp.
Lúc này, một đóa hắc liên quỷ dị bay đến bên trên Linh sơn, phóng xuất ra ma khí vô cùng vô tận, phật khí bên trong Linh sơn bị áp chế, phật quang trở nên mờ nhạt, nhìn từ xa nó đã biến thành một tòa ma sơn.
"Yêu nghiệt từ phương nào đến, nhận lấy cái chết đi!" Như Lai phật tổ mở mắt đánh ra một chưởng, chính là Như Lai thần chưởng tiếng tăm lừng lẫy.
Hắc liên hóa thành một người mặc hắc bào, trên thân hắn lóe lên một tia ô quang, phá nát Như Lai thần chưởng.
Chúng phật đều cảm thấy khó tin, phật chưởng của Như Lai phật tổ thế mà lại bị đánh nát dễ dàng như vậy, đối phương tất nhiên không phải kẻ lương thiện, lại nhìn người mặc hắc bào kia, trông có mấy phần quen thuộc.
"Là ngươi... Khẩn Na La!" Như Lai phật tổ nói ra lai lịch của người mặc hắc bào.
Phật đà kinh hãi.
"Hóa ra là Khẩn Na La, tại sao hắn lại trở nên tà ác như thế, lại còn mạnh như thế?"
"Hắn đã từ bỏ ngã Phật, rơi vào hắc ám, nhận được lực lượng hắc ám, sai lầm chồng chất sai lầm!"
"Rốt cuộc hắn muốn làm gì, ta cảm thấy bất an!"
...
Trên bầu trời, Vô Thiên phật tổ cười ha ha: "Khẩn Na La đã sớn chết, bây giờ ta là phật tổ... Vô Thiên!"
Ma khí trên người hắn không ngừng phun ra ngoài, trấn áp Linh sơn phật quang.