Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Chúng phật đà giận dữ.
"Lớn mật! Lại dám tự xưng là phật tổ!"
"Ngươi là ma đồ, quanh thân tất cả đều là ma khí, không xứng xưng là Phật tự!"
"Khinh Phật đáng chết!"
...
Vô Thiên phật tổ không nhìn đám phật đà này, trong mắt hắn đây chẳng qua chỉ là một đám kiến hôi mà thôi, hoàn toàn không đáng để chú ý, người hắn thật sự cần để ý chỉ có Như Lai phật tổ cùng với mấy vị cổ Phật.
"Vô Thiên, ngươi tới đây là muốn làm gì?" Như Lai phật tổ trầm giọng nói.
"Như Lai, còn nhớ lời ta nói khi rời đi lúc trước không?" Khuôn mặt Vô Thiên phật tổ nhăn lại, nắm chặt nắm đấm, giống như đang nắm lấy một sinh mệnh, sau đó hắn gằn từng chữ nói: "Hôm nay ta rời khỏi Linh sơn, ngày sau ta nhất định sẽ vinh quang trở về! Những gì ta mất đi, ta sẽ đoạt lại từng thứ một! Cho nên hôm nay... Ta tới rồi!"
Mặc dù mọi người ở đây đều có pháp lực cao thâm, thủy hỏa bất xâm, nhưng nghe lời Vô Thiên nói vẫn cảm thấy âm lãnh đến thấu xương.
"A di đà phật, Vô Thiên thí chủ, ngươi sai rồi! Bây giờ quay đầu vẫn chưa muộn!" Vẻ mặt Phật tổ từ bi.
Vô Thiên phật tổ lớn tiếng nói: "Ta không sai! Ngươi dựa vào cái gì mà nói ta sai? Từ đầu tới đuôi ta đều không sai, kẻ sai thực chất chính là các ngươi! Chính là đám phật đà đạo mạo nghiêm trang các ngươi! Các ngươi không xứng ở lại đây, cho nên ta tới để siêu độ các ngươi! Vị trí Phật tổ này để ta tới làm thôi!"
"Tà bất thắng chính!" Như Lai phật tổ nói.
"Ta chỉ biết đạo cao một thước, ma cao một trượng!" Vẻ mặt Vô Thiên phật tổ dữ tợn.
"A di đà phật!" Như Lai phật tổ nói, kim liên dưới chân từ từ xoay tròn, chậm rãi nâng hắn lên cao.
Vô Thiên phật tổ ngồi xếp bằng, dưới chân có thêm một đóa hắc liên.
Bây giờ không còn gì để nói nữa, chỉ có giao thủ.
Hai người không ra chiêu, cứ vậy ngồi bên trên hoa sen, vô số đạo và pháp trong thân thể xông ra ngoài, không ngừng giao phong, muốn áp đảo đối phương, thoạt nhìn vô thanh vô tức nhưng thực chất hung hiểm cực độ.
Kẻ bại sẽ mất đi tất cả.
Phật đà hiển nhiên cũng biết tình huống, không dám quấy nhiễu Như Lai phật tổ.
Bọn họ tin tưởng chắc chắn Phật tổ phe mình sẽ thắng, bởi vì phật pháp vô biên.
Nhưng không lâu sau, Như Lai phật tổ mở mắt, niệm một tiếng phật hiệu xong thân thể liền tự bốc cháy, đây là Như Lai phật tổ viên tịch.
Trong trận giao phong vừa nãy, hắn đã thua, bại trước Vô Thiên!
"Phật tổ!" Phật đà gào lên.
Như Lai phật tổ đang tự thiêu sắc mặt từ bi nói: "Các vị không cần bi thương, sinh tử cũng chỉ là một lần luân hồi! Ba mươi ba năm sau phật sẽ trở về, chấn chỉnh trật tử thiên địa, a di đà phật!"
"A di đà phật!" Chúng phật đà niệm.
"Hừ! Như Lai, ngươi vĩnh viễn cũng không có cơ hội đó, ta sẽ không cho ngươi cơ hội! Ta nhất định sẽ tìm được chuyển thế của ngươi, sau đó lại giết chết ngươi một lần nữa!" Vẻ mặt Vô Thiên phật tổ lạnh lẽo.
Cuối cùng Như Lai phật tổ đã cháy sạch, chỉ còn lại một viên xá lợi.
"Nhiên Đăng Cổ Phật, ngươi chọn thế nào? Nếu như ngươi quy thuận ta, vị trí cổ Phật này vẫn là của ngươi!" Vô Thiên phật tổ nhìn về phía Nhiên Đăng, trên mặt xuất hiện vẻ kiêng kị.
"Tà bất thắng chính!" Nhiên Đăng Cổ Phật cũng viên tịch.
"Cổ Phật!" Chúng phật đà hô, trong lòng đau khổ.
Ngay sau đó lại có mấy vị cổ Phật viên tịch.
Hôm nay có thể nói là đại kiếp của Linh sơn!
Nhưng vẻ mặt Vô Thiên phật tổ lại rất khó coi: "Kẻ nào cũng là cáo già, cho rằng làm như vậy thật sự có thể vượt qua kiếp nạn sao?"
Sinh linh có thực lực đạt đến cấp độ như bọn họ có thể qua lại trong thời gian trường hà, sinh tử đều không tính là gì, mấy tên Phật tổ kia căn bản chỉ muốn thông qua viên tịch tạm thời thoát khỏi kiếp nạn, ẩn nấp để về sau tìm cơ hội ngóc đầu trở lại mà thôi.
Nhìn như đại công vô tư, kỳ thực lại vô cùng gian trá.
Trận đọ sức giữa Phật và Ma này chỉ vừa mới bắt đầu, thắng thua phải chờ tới ba mươi ba năm sau mới thấy rõ.
Các ngươi trốn được, nhưng những tên tiểu binh này không trốn được.
Vô Thiên phật tổ vung tay lên, vô số ma binh ma tướng xuất hiện, ma khí phách lối bao quanh Linh sơn.
"Bắt hết bọn chúng lại cho ta!"
"Rõ, Phật tổ!"
Bên trong chúng ma tướng có trang bức tiên vương An Lan, bây giờ hắn đã là chuẩn Tiên Đế.
Trong mấy ngày này, hắn cuối cùng đã rõ tại sao lại xảy ra chuyện này.
Chỉ sợ là Tiếp Dẫn thánh nhân cùng với Linh sơn đứng sau lưng giở trò quỷ.
Bởi vì thân phận hắn thanh bạch, trên thân lại có hắc ám chi khí, cho nên bọn họ mới muốn lợi dụng thân phận của hắn, trà trộn vào trong Ma giáo của Vô Thiên phật tổ, tìm hiểu rõ âm mưu của hắn, sau đó thuận lợi vượt qua đại kiếp này.
Hiện tại tất cả những gì Vô Thiên phật tổ làm chỉ sợ đều đã bị Linh sơn biết rõ, tạo thành thế bắt rùa trong hũ.
Mà An Lan hắn trở thành vật hi sinh vô tội!
Các ngươi đã bất nhân với ta, cũng đừng trách ta bất nghĩa!
Trong lòng An Lan dấy lên sát khí nồng đậm, hai tay hơi chắp, tôn kính nói: "Phật tổ, xin hãy giao những phật đà này cho ta..."
"Đại hộ pháp, ngươi muốn thì cứ việc mang đi! Nhưng mà bản tọa rất ngạc nhiên, ngươi muốn bọn họ để làm gì?"
"Ta muốn bọn họ triệt để rơi vào hắc ám, biến thành ma binh của chúng ta!" Hai mắt An Lan nóng bỏng.
"Cứ việc hành động!" Vô Thiên phật tổ hào sảng vung tay.
Chuyện Linh sơn luân hãm, triệt để hóa thành ma sơn nhanh chóng truyền khắp thế giới Hồng Hoang, dẫn tới một trận xôn xao.
"Linh sơn lớn như vậy, thế mà lại thua trong tay một ma đầu?"
"Nghe nói tên ma đầu kia rất mạnh, Phật tổ bại trận, mấy vị cổ Phật khác bị buộc viên tịch!"
"Vậy liệu chúng ta có bị gì hay không?"
...
Ai cũng không ngờ Linh sơn, thế lực siêu cấp sánh ngang Thiên Đình có được đông đảo cao thủ lại có một ngày bị ma đầu công hãm, biến thành ma thổ.
Nhất là Vô Thiên phật tổ bỗng nhiên nhảy ra, đánh bại Như Lai phật tổ cường đại, làm cho mấy vị cổ Phật viên tịch, sau đó nhốt tất cả phật đà bên trong Linh sơn lại.
Thanh danh của Vô Thiên phật tổ truyền khắp toàn thế giới!
Có đại thần thông giả đã đoán trước, chỉ sợ đây là dấu hiệu lượng kiếp bắt đầu!
Ai nấy đều cảm thấy bất an, không dám tìm Ma giáo gây sự!
Bên trong Thiên Đình, Thiên Đình chi chủ Hạo Thiên thượng đế vừa nghe tin liền mừng rỡ như điên: "Thế mà Linh sơn lại bị một đám ma đầu công hãm, ha ha, Như Lai phật tổ, các ngươi cũng có ngày hôm nay!"
Nhưng vừa suy nghĩ một chút, hắn ta lại trở nên ưu sầu: "Linh sơn không còn nữa, có thể nào bọn họ sẽ đánh tới hay không?"
Rất nhanh, lo lắng của hắn đã trở thành sự thật.
Vô Thiên phật tổ dẫn dắt ma binh ma tướng đánh tới Nam Thiên môn, mặc dù Thiên Đình có rất nhiều cao thủ nhưng lại chia thành nhiều phe phái, căn bản không có cách nào đoàn, thế là không ngừng luân hãm.
Đại thần thông giả trong đó đã sớm chuồn mất, để lại một mình Hạo Thiên thượng đế.
Hạo Thiên thượng đế còn muốn thi triển vô thượng thần thông ngăn cơn sóng dữ, đánh lui Ma giáo, kết quả Vô Thiên phật tổ lấy Thí Thần thương ra, đây chính là tuyệt thế hung binh ngay cả Thánh Nhân cũng có thể làm tổn thương, Hạo Thiên thượng đế rơi vào tình huống khó xử, chỉ có thể cùng trốn với Vương mẫu nương nương.
Sau khi nắm giữ được hai đại thế lực đỉnh cao của Hồng Hoang, Ma giáo bắt đầu phách lối, vươn dao về các thế lực khác.
Cả thế giới Hồng Hoang sợ bóng sợ gió!