Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 985 - Chương 985. Lâm Bắc Phàm Tới Đục Nước Béo Cò

Chương 985. Lâm Bắc Phàm tới đục nước béo cò Chương 985. Lâm Bắc Phàm tới đục nước béo cò

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Bên trong đám Ma giáo này, An Lan không phải người mạnh nhất nhưng lại xung phong đi đầu.

Sau khi đánh đổ một thế lực, những người thuộc thế lực đó đều được giao cho An Lan quản lý, sau đó bọn họ liền cùng biến mất với An Lan, tới khi An Lan xuất hiện lần nữa, khí thế của hắn đã mạnh hơn một phần, càng ngày càng sâu không lường được.

Mà thực lực của Ma giáo cũng tăng lên không ít.

Tình huống cứ kéo dài như thế, Ma giáo sẽ trở nên càng thêm cường hãn, công thành đoạt đất, tịch quyển thiên hạ.

Trong lúc này, Hạo Thiên thượng đế đã chạy trốn nhiều lần tổ chức nhân mã chống cự, muốn trở thành siêu cấp anh hùng quay lại ngăn cơn sóng dữ, trục xuất Ma giáo, cứu vớt thế giới Hồng Hoang.

Nhưng lần nào cũng binh bại như núi đổ, chỉ có thể một mực trốn chạy, cuối cùng thành ra vừa trông thấy Ma giáo liền chạy, sau đó hắn có thêm một danh hào lan truyền khắp thế giới là "Hạo chạy trốn", vô cùng chật vật.

Ba, bốn năm trôi qua, trên cơ bản thế giới Hồng Hoang đã bị Ma giáo công hãm, nên bắt thì bắt, nên nhốt thì nhốt, nên giết thì giết, cơ bản đã không còn nhìn thấy tiên thần vì nữa, toàn thế giới trở nên chướng khí mù mịt, ma khí bộc phát.

Đại thần thông giả chân chính đóng kín sơn môn, thậm chí còn trực tiếp trốn đi ở ẩn, không dính vào lượng kiếp, yêu ma quỷ quái đều xuất hiện gây sóng gió, hoắc loạn thương sinh, khiến cho dân chúng lầm than.

Vô Thiên phật tổ chiếm đoạt Thiên Đình, ngồi lên vị trí trước đây của Hạo Thiên thượng đế, quan sát thế giới.

Hiện tại hắn chi phối toàn thế giới, trên thân hội tụ tất cả khí vận của Ma giáo, ma khí nồng nặc che khuất khuôn mặt, thoạt nhìn càng thêm sâu không lường được, không thể nhìn thẳng.

An Lan chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy mơ màng chóng mặt, hỗn loạn tâm thần, đạo tâm bất ổn.

Trong lòng hết sức hoảng sợ, Vô Thiên phật tổ đã mạnh hơn trước kia nhiều.

Về phần mạnh bao nhiêu thì hắn không biết, chỉ sợ đã gần bằng với Thánh Nhân.

Trong niên đại Thánh Nhân không xuất hiện, hắn chính là cường giả đệ nhất thế giới.

An Lan đã từng nghe Vô Thiên phật tổ nói, chỉ cần vượt qua lượng kiếp natd, đến lúc đó ma trướng đạo tiêu, hắn sẽ có thể nương theo vô lượng ma đạo khí vận, lập tức đột phá thành tồn tại sánh ngang với Thánh Nhân.

Điều này khiến An Lan hết sức hâm mộ, nếu như hắn có năng lực như thế thì đã sớm xông về giết Lâm Bắc Phàm rồi.

Có điều hiện tại hắn đã tiến bộ hơn không ít, hắn hấp thu được rất nhiều lực lượng từ các tiên thần hắc hóa, mặc dù vẫn là một Thái Ất Kim Tiên (chuẩn Tiên Đế), nhưng Thái Ất Kim Tiên tầm thường đã không còn là đối thủ của hắn.

Cho hắn thêm chút thời gian, hắn sẽ có thể tu luyện tới Thái Ất viên mãn, sau đó đột phá trở thành Đại La Kim Tiên cao cao tại thượng.

Khi đó chính là lúc hắn xông về báo thù.

"Phật tổ!" An Lan bái kiến Vô Thiên phật tổ.

"Đại hộ pháp, ngươi tới tìm bản tọa không biết là có chuyện gì?" Vô Thiên phật tổ mở miệng, giọng nói giống như ập xuống từ trên cửu thiên, mang theo những tiếng ầm ầm của thiên địa, đinh tai nhức óc.

An Lan cúi đầu thấp hơn một phần, nói: "Phật tổ, thêm một nhóm tiên thần bị bắt trở về trước đó đã triệt để hắc ám hóa, đầu nhập vào Ma giáo, trở thành tiên binh của Ma giáo chúng ta."

"Được, đại hộ pháp có lòng!" Vô Thiên phật tổ gật đầu, giọng nói lại một lần nữa từ cửu thiên truyền đến.

Đối với An Lan, Vô Thiên phật tổ hết sức hài lòng.

Khi mới gặp được An Lan, mặc dù hắn chỉ là một Kim Tiên nho nhỏ nhưng đã có thể mang đến phiền toái cực lớn cho Thiên Đình và cả thế giới Hồng Hoang, cho nên hắn mới nổi lên lòng mời chào, bổ nhiệm hắn làm đại hộ pháp.

Về sau An Lan quả nhiên không khiến hắn thất vọng.

Thế mà lại chơi khổ nhục kế, xả thân vào thiên lao, mở đường cho Ma giáo, phát triển căn cơ vững chắc.

Sau khi thoát ra, An Lan không hề nhàn rỗi, trên thân mang theo hắc ám quỷ dị, thế mà có thể dẫn tiên thần nhập ma, tăng cường thực lực phe mình, đây cũng là một đại kinh hỉ.

Bởi vì năng lực này của hắn mà Ma giáo mới có thể không ngừng công thành đoạt đất, nhanh chóng mở rộng.

Có thể nói là dưới tay hắn, thực lực của An Lan chỉ có thể xếp thứ hai, nhưng cống hiến của hắn tuyệt đối là số một.

"Phật tổ, ta còn có một chuyện muốn bẩm báo! Trước đó vào thời điểm ma binh ma tướng công thành đoạt đất, ta phát hiện có một số thiên tài địa bảo biến mất không rõ ràng. Thẩm vấn tiên thần thì biết không phải do bọn họ làm, chúng ta hoài nghi có tiểu nhân quấy phá, ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, ăn cắp thành quả thắng lợi của Ma giáo chúng ta!" An Lan nói.

"Lại còn có chuyện này? Có thể không để các ngươi vào mắt, thâu thiên hoán nhật, đây tuyệt đối là một nhân tài!" Trong lòng Vô Thiên phật tổ nổi lên tâm tư mời chào: "Đại hộ pháp, việc này giao cho ngươi, ngươi đi điều tra rõ ràng là kẻ nào gây ra, sau đó chiêu mộ hắn vào trong môn hạ Ma giáo ta, bây giờ bản tọa cầu hiền như khát nước!"

"Rõ, Phật tổ!" An Lan cung kính nói.

Đang định rời đi, giọng nói lạnh nhạt của Vô Thiên phật tổ lại một lần nữa truyền đến: "Nếu như không phục thì giết!"

An Lan cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.

Sau khi trở về, An Lan liền bố trí nhân lực chuẩn bị thiết lập bẫy rập, muốn dụ tên trộm này ra.

Nhưng điều bọn họ không biết là, tên trộm khiến cho bọn họ nhức đầu này chính là Lâm Bắc Phàm tới từ thế giới linh khí khôi phục.

Lúc trước khi hắn đang tám nhảm với Hạo Thiên thượng đế, sắc mặt Hạo Thiên thượng đế đột nhiên thay đổi, vội vàng rời đi, Lâm Bắc Phàm suy đoán nhất định ở Hồng Hoang đã xảy ra chuyện lớn, thế là tới chỗ Nữ Oa nương nương nghe ngóng, từ đó mới biết Vô Thiên lượng kiếp đã đến.

Đây một trận đại kiếp tác động đến tam giới, Linh sơn và Thiên Đình đứng mũi chịu sào, ngoại trừ Thánh Nhân và đại thần thông giả chân chính, không một ai là không nhập kiếp.

Đây quả thực là cơ hội trời cho, thế là Lâm Bắc Phàm lén lút tới đây, làm một cuộc trao đổi không lỗ vốn.

Phía trước hai phe Ma Đạo khai chiến, Lâm Bắc Phàm ở phía sau vụng trộm xét nhà, đục nước béo cò.

Sau khi bọn họ đánh xong nhà cũng đã bị cướp gần hết, sau đó đổ hết nồi cho Ma giáo.

Đương nhiên thứ có thể khiến cho hắn để mắt không nhiều, chí ít cũng là cấp bậc Kim Tiên, những thứ còn lại đối với hắn đều là rác rưởi, hắn có thể tùy tiện tạo ra, nếu như có thể thu được một vài bảo bối cấp bậc tiên thiên thì không còn gì tốt hơn.

Cứ thế tân tân khổ khổ 3-4 năm, Lâm Bắc Phàm quả thật đã thu được không ít đồ tốt, bảo bối cấp bậc tiên thiên cũng thu được mười mấy dạng, bảo bối cấp bậc hậu thiên lại càng nhiều hơn.

"Ngựa không lén ăn cỏ ban đêm thì không mập, người không có tiền của phi pháp thì không giàu, cổ nhân quả thật không lừa ta! Hiện tại đã thu hoạch đủ rồi, làm tiếp nữa chỉ sợ Ma giáo sẽ phát hiện, ra tay với ta!"

Lâm Bắc Phàm dự định đi thêm một hai chuyến, sau đó trở về làm một cộng chủ yên tĩnh.

Lâm Bắc Phàm lén lút đi theo sau một đại quân Ma giáo, tập sát đạo tràng của một vị Thái Ất Kim Tiên uy tín.

Khi bọn họ giết đến nỗi khó phân thắng bại, một sinh linh có bộ dáng kỳ lạ giống như hầu tử bỗng nhiên nhảy ra, trên tay hắn cầm bổng tử kim quang lóa mắt, hét lớn: "Yêu nghiệt, ăn một gậy của lão Tôn ta đây!"

Người này chính là Hỏa Nhãn Kim Tinh, được xưng là Tề Thiên đại thánh, bây giờ đã trở thành Đấu Chiến Thắng Phật, Tôn Ngộ Không!

Bình Luận (0)
Comment