Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 249 - Chương 249. Ngươi Là Ai?

Chương 249. Ngươi là ai?
Chương 249. Ngươi là ai?

“Thiên Khải, ngươi không nên ra ngoài!”

Nhậm Vân Nhi thấy Hoàng Thiên Khải đã bị Ngô Kỳ Thiên theo dõi, biết hôm nay hai người bọn họ gặp phải kiếp nạn khó lòng chạy trốn, trong lòng khó tránh khỏi có chút bi thương.

“Ngươi đã như vậy, ta làm sao có thể thờ ơ trốn tránh, hơn nữa ta không thể trơ mắt nhìn ngươi bị hắn mang đi.”

Hoàng Thiên Khải đỡ Nhậm Vân Nhi lên nói.

“Nhưng ngươi đi ra có ích lợi gì, ngươi căn bản không ngăn cản được hắn. Ngốc nghếch chạy ra để hắn bắt ngươi, bức bách phụ vương ngươi hiện thân sao?”

Nhậm Vân Nhi thấy Hoàng Thiên Khải vì nàng chạy ra thì rất cảm động, nhưng cảm động thì cảm động, hành vi chạy ra lại không lý trí.

“Ta, ta cũng không thể nhìn ngươi bị người khác bắt nạt!”

Hoàng Thiên Khải biết chạy ra không sáng suốt nhưng hắn không thể nhìn Nhậm Vân Nhi bị người bắt nạt.

“Thì ra là vì hắn, ngươi mới không muốn làm nữ nhân của ta. Chậc chậc...Ngoại trừ thân phận nhi tử Đông Võ Vương tương đối rõ ràng ra, cả người hắn giống như một phế vật.”

“Nữ nhân, hắn không xứng với ngươi, không bằng đi theo ta tốt hơn, ta có thể cho ngươi những thứ ngươi muốn.”

Ngô Kỳ Thiên nghe một hồi cười tủm tỉm nói.

“Ta muốn mạng sống của ngươi, ngươi có thể cho ta không?”

Nhậm Vân Nhi lạnh lùng nhìn Ngô Kỳ Thiên trả lời một câu.

“Nữ nhân, đừng có được voi đòi tiên, ta đã khoan dung cho ngươi đủ rồi.”

“Nếu như lấy thái độ như vậy đối mặt với ta, cũng đừng trách ta tàn nhẫn, tin ta đi, đây tuyệt đối không phải là thứ ngươi muốn.”

Hết lần này đến lần khác bị từ chối, nội tâm Ngô Kỳ Thiên cũng nổi lên chút lửa giận, nữ tử này thật đúng là không biết tốt xấu.

“Hừ!”

Nhậm Vân Nhi khinh thường hừ lạnh một tiếng đối với lời nói của Ngô Kỳ Thiên, không để ý tới Ngô Kỳ Thiên.

“Được, được lắm, nữ nhân, ngươi đã chọc giận ta thành công rồi.”

“Ngươi rất để ý nam nhân bên cạnh ngươi đúng không, vậy ta sẽ cho ngươi xem, tiếng kêu đau đớn của hắn quyến rũ cỡ nào.”

Ngô Kỳ Thiên bị thái độ của Nhậm Vân Nhi chọc giận, dẫn đến ánh mắt hắn nhìn Hoàng Thiên Khải rất khó chịu.

Hắn cần dùng Hoàng Thiên Khải làm mồi nhử bức bách Đông Võ Vương hiện thân, bây giờ sẽ không khởi đòn sát thủ với Hoàng Thiên, nhưng để Hoàng Thiên Khải thiếu tay thiếu chân thì vẫn có thể.

Lúc này, hắn bắn một luồng kình lực về phía chân trái của Hoàng Thiên Khải.

Một khi bị kình lực này đánh trúng, chân trái của Hoàng Thiên Khải tuyệt đối sẽ bị xuyên thủng. “Thiên Khải, cẩn thận!”

Nhậm Vân Nhi thấy Ngô Kỳ Thiên nâng tay về phía chân trái của Hoàng Thiên Khải, sắc mặt đại biến, muốn đẩy Hoàng Thiên Khải ra, nhưng nàng đã thấy kình lực gần trước mắt.

Không kịp nữa, nàng nhắm mắt lại, không đành lòng thấy Hoàng Thiên Khải bị thương.

Kết quả nàng đợi nửa ngày, không thấy Hoàng Thiên truyền ra tiếng kêu đau đớn. Mở mắt thấy Hoàng Thiên Khải lông tóc không tổn hao gì, vô cùng tò mò, Hoàng Thiên Khải sao lại không sao.

“Ngươi là ai?”

Ngô Kỳ Thiên tò mò nhìn nam nhân đội nón đứng sau hai người Hoàng Thiên Khải, vừa rồi kình lực của hắn đã bị nam nhân đội nón này hóa giải.

Nam tử đội nón này hẳn cũng là một nửa bước Đại Tông Sư, bằng không sẽ không dễ dàng hóa giải kình lực của hắn như vậy.

Đột nhiên lại xuất hiện một nửa bước Đại Tông Sư, hắn rất ngạc nhiên, hôm nay làm sao vậy, lại có một mỹ vị đưa tới cửa.

Nhậm Vân Nhi và Hoàng Thiên Khải cũng phát hiện nam nhân đội nón đứng ở phía sau bọn họ. Hoàng Thiên Khải không rõ nam nhân đội nón này là ai nhưng Nhậm Vân Nhi thì biết rõ.

Nam nhân đội nón này không phải ai khác chính là phụ vương của Hoàng Thiên Khải.

Thấy Đông Võ Vương vì nhi tử liều lĩnh đứng ra, Nhậm Vân Nhi cảm giác mình là một tội nhân. Vì một mình nàng, Hoàng Thiên Khải liều lĩnh chạy ra, Đông Võ Vương lại vì nhi tử hắn gặp nguy hiểm mà cũng chạy ra, tương đương với một mình nàng kéo hai người xuống.

“Còn có thể là ai, một người bình thường không có gì lạ mà thôi.”

Hoàng Đông Kiệt tháo nón ra, lộ ra khuôn mặt thật của mình.

“Phụ vương!”

“Đông Võ Vương!”

“Thiên hạ đệ nhất mưu thánh!”

Thấy khuôn mặt của Hoàng Đông Kiệt, cảm xúc của mọi người trong hiện trường đều hơi sửng sốt, bọn họ không ngờ Đông Võ Vương xuất thần nhập quỷ lại ở chỗ này.

“Ha ha ha...Thật không ngờ, cuối cùng còn có một bất ngờ lớn đang chờ ta!”

“Hôm nay quả thực là ngày may mắn của ta, muốn cái gì thì đến cái đó!”

Ngô Kỳ Thiên thấy Hoàng Đông Kiệt thì đầu tiên sửng sốt, sau đó hắn phát ra tiếng cười điên cuồng, cực kỳ hưng phấn kinh hỉ. Hôm nay thật sự khiến hắn bất ngờ.

Giải quyết được Đông Võ Vương, không chỉ đánh vào mặt triều đình, còn vì Thánh giáo trừ đi một mối hại lớn, quan trọng nhất là hai Thương Long Toái Phiến trên người Đông Võ Vương cũng sẽ là của hắn.

Bất ngờ?

Cũng không khác gì kinh hãi!

Hoàng Đông Kiệt trong lòng lẩm bẩm một câu.

Cường giả Tông Sư còn lại và khán giả phụ cận còn chưa rời đi đều cảm thấy Đông Võ Vương xuất hiện vào lúc này là không thích hợp.

Cái này với vượt ngàn dặm tặng đầu người đâu có khác gì đâu chứ!

Bỗng nhiên nội tâm bọn họ hơi thất vọng, thiên hạ đệ nhất mưu thánh nghe đồn kinh hãi thế tục, nhưng ai ngờ hắn còn là một vị phụ thân bình thường.

Vì hài tử, vị truyền kỳ nhân vật này hôm nay có lẽ sẽ ngã xuống đây.

Hết chương 249.
Bình Luận (0)
Comment