“Thì ra ta là yêu tốt.”
Phát hiện ra giá trị tội ác của mình thấp kém, Trư Thường Cửu nhìn quả cầu thủy tinh một cái, rất tò mò nguyên lý của quả cầu thủy tinh này là gì, làm sao có thể kiểm tra ra giá trị tội ác của một người.
Hắn từng giết yêu, cũng giết người, tuy rằng đó đều là yêu ác và nhân loại tham lam nhưng quả cầu thủy tinh phán đoán tội ác của hắn giá trị thấp kém, đây có phải là phán đoán nhẹ một chút hay không.
Thật sự nhìn không ra cái gì, Trư Thường Cửu cũng không nghĩ đến nguyên lý quả cầu thủy tinh, cầm thẻ thân phận đi vào trong thành.
“Vị tiên sinh này, lần đầu tiên đến không biết ngươi có cần hướng dẫn hay không, hai đồng tiền là có thể thuê ta mang ngươi đi làm quen Thiên Yêu thành.”
Lại là bát ca, những tiểu yêu khác lần đầu tiên thấy đại yêu như Trư Thường Cửu đều hơi sợ hãi, chỉ có bát ca lớn gan, chạy tới kiếm tiền tiêu vặt.
Bát ca có công việc khác, nó mang theo Hoàng Đông Kiệt lâu như vậy, làm sao Hoàng Đông Kiệt có thể bạc đãi hắn, tự nhiên trọng dụng, nhưng điều này cũng không cản trở nó kiếm tiền tiêu vặt.
Trư Thường Cửu vừa bước vào thành, thấy quần thể kiến trúc xa hoa chưa từng thấy cũng kinh ngạc, không đợi hắn quan sát thêm vài lần, bát ca đã tới.
Thấy tiểu yêu nhỏ yếu như bát ca cũng dám tiếp cận hắn, nội tâm Trư Thường Cửu không khỏi cảm khái một trận, ở bên ngoài hầu như không có tiểu yêu nào dám tiếp cận đại yêu xa lạ, chỉ có nơi này mới có.
“Thiên Yêu thành có cỏ Băng Dương hay không?”
Lúc xếp hàng bên ngoài thành, Trư Thường Cửu cũng hỏi yêu xếp hàng trước sau hắn tình hình trong Thiên Yêu thành.
Có điều yêu trước và sau hắn cũng lần đầu tiên đến Thiên Yêu thành, bọn họ cũng không biết gì nhiều.
Nhưng trước khi bọn hắn tới cũng từng tìm hiểu tình hình của Thiên Yêu thành, ví dụ như cái gì là tiền tệ, quy tắc cụ thể trong Thiên Yêu thành và linh dược thương thành mà đám yêu quái đều khao khát.
Trư Thường Cửu thông qua bọn họ tìm hiểu tình hình đại khái của Thiên Yêu thành, nhưng bọn họ cũng không rõ linh dược thương thành có cỏ Băng Dương hay không, bát ca là yêu trong thành, chắc chắn biết trong thành có có cỏ Băng Dương hay không.
“Có nha.”
“Có bao nhiêu?”
Trư Thường Cửu nghe xong ánh mắt sáng ngời, vô cùng kích động nhìn bát ca.
“Cái này phải xem nhu cầu của tiên sinh ngươi, nếu như nhu cầu của ngươi lớn, tiền đến nơi thì lập tức có thể kéo một xe ngựa cỏ Băng Dương trở về.”
“Nếu như một xe ngựa còn chưa đủ, cái này phải thông báo cho cấp trên, cấp trên sẽ giải quyết phiền não của ngươi trong mấy ngày.”
Bát ca biết cỏ Băng Dương, cỏ Băng Dương ở bên ngoài thưa thớt, thuộc về linh dược cao phẩm, nhưng cỏ Băng Dương ở Thiên Yêu thành số lượng nhiều nên chỉ có thể xem như linh dược trung phẩm.
Tuy rằng trồng lượng lớn cỏ Băng Dương cũng cần cái giá không ít, nhưng chỉ cần tiền chi đúng chỗ, tin tưởng người phía trên sẽ đồng ý trồng.
“Một xe!”
Trư Thường Cửu trợn tròn mắt, cỏ Băng Dương không phải tính bằng cây sao, sao đến nơi này lại tính bằng xe thế?
“Ngươi, ngươi không nói đùa chứ, Thiên Yêu thành thật có nhiều cỏ Băng Dương như vậy sao?”
Trư Thường Cửu vẫn nhịn không được mà xác định với bát ca một lần nữa.
“Chỉ cần ra tiền đúng chỗ, bảo vật nghịch thiên gì Thiên Yêu thành đều cũng làm ra được.’
“Cỏ Băng Dương tính là gì!”
Trư Thường Cửu trong lòng tê dại, nếu như ở bên ngoài nghe người khác nói cỏ Băng Dương tính là gì, hắn tuyệt đối tát cho kẻ đó một cái, nhưng ở trong Thiên Yêu thành hắn hơi bị chấn động.
“Đưa ta đến điểm đổi tiền!”
Chỉ có lấy cỏ Băng Dương tới tay Trư Thường Cửu mới có thể yên tâm, không lấy được tới tay, thì chuyện to tát mà bát ca nói về Thiên Yêu thành là không thực tế.
“Xin hãy đi với ta!”
Bát ca biết Trư Thường Cửu đã đồng ý thuê hắn làm hướng dẫn viên, dẫn Trư Thường Cửu đi đến điểm đổi tiền gần nhất.
Đến điểm đổi tiền, bát ca dẫn Trư Thường Cửu đến người phụ trách của điểm đổi tiền. Đại yêu như Trư Thường Cửu có tư cách để người phụ trách điểm đổi tiền tiếp đãi.
“Bát gia, ngươi tới rồi.”
Người phụ trách điểm đổi tiền này là một con trưởng lão kim ti hầu già, có đạo hạnh năm trăm năm, chẳng qua thấy bát ca lại cung kính hô một tiếng Bát gia.
Điều này khiến cho Trư Thường Cửu bên cạnh nghe xong mắt hơi híp lại.
Tuy Trư Thường Cửu tò mò không biết vì sao trưởng lão kim ti hầu già lại cung kính với bát ca nhỏ yếu như vậy, nhưng hắn cũng không hỏi. Vốn dĩ mới vào Thiên Yêu thành, nếu hiếu kỳ nhiều không cẩn thận biết cơ mật không nên biết thì phiền toái lắm.
“Mang đến cho ngươi một khách hàng lớn nè, sơn chủ của núi Liệt Dương, Trư Thường Cửu.”
Đồng tử Trư Thường Cửu co lại, hình như hắn không nói với bát ca thân phận của hắn, bát ca làm sao biết hắn.
“Thì ra là Liệt Dương sơn chủ, may mắn được gặp, mời bên này.”
Trư Thường Cửu vừa mới ném ánh mắt tò mò với bát ca, còn chưa được bát ca giải thích, Trư Thường Cửu đã bị trưởng lão kim ti hầu nhiệt tình mời đến phòng VIP.
“Trư sơn chủ, ngươi tới thật trùng hợp, chúng ta vừa vặn có một chuyện làm ăn muốn đàm phán với ngươi.”
Thấy bát ca đi theo vào, còn chưa đợi Trư Thường Cửu hỏi gì, trưởng lão kim ti hầu đã dẫn đầu đi vào vấn đề chính.
“Ồ, chuyện làm ăn gì?”
Trư Thường Cửu nghe vậy nội tâm cũng nổi lên tò mò, hắn tới đổi tiền, tiền tệ còn chưa đổi, làm sao Thiên Yêu thành lại muốn cùng hắn làm ăn.
Hắn không hiểu trên người mình có tài nguyên gì để Thiên Yêu thành chủ động làm ăn với hắn, chuyện làm ăn không biết này ngược lại khiến cho hắn tạm thời đè chuyện vì sao bát ca biết thân phận của hắn xuống.