“Nghe ngươi giới thiệu Thiên Yêu thành như vậy, ta càng tò mò đối với Thiên Yêu thành các ngươi, càng muốn tới.”
“Đáng tiếc kinh thành cách Thiên Yêu thành quá xa, ta muốn đi Thiên Yêu thành các ngươi tiếp thu kiến thức cũng không có cơ hội.”
Lục Mộng Lam biết người nhà quản nàng rất nghiêm, bình thường sẽ không để nàng đi xa, vì thế, nàng có hiếu kỳ với Thiên Yêu thành như thế nào cũng vô dụng.
“Nếu như ngươi muốn đi Thiên Yêu thành, lần sau gia gia ta mở cửa truyền tống bổ sung hàng hóa, ta dẫn ngươi đi vào dạo chơi.”
Mộng Bình đáp lại Lục Mộng Lam nhưng lực chú ý của nàng vẫn luôn ở trên người con rùa già. Âm thầm chú ý rùa già một hồi cũng không phát hiện ra điều gì, nàng cũng không nản lòng, ở Lục gia đồ đạc càng bình thường thì càng không bình thường.
“Thật sự, một mình ta cũng có thể đi Thiên Yêu thành các ngươi dạo chơi sao?”
Lục Mộng Lam hơi kích động hỏi.
“Có hướng dẫn là được, ta có thể làm hướng dẫn dẫn mang ngươi đi.”
“Vậy một lời đã định, lần sau mở cửa truyền tống bổ sung hàng hóa thì nhớ gọi ta đến.”
Sau đó hai nàng bắt đầu trò chuyện, tán gẫu đến tứ đại thiên tài kinh thành, tán gẫu đến những gì các nữ tử thấy, nói đến tất cả những gì thuộc về nữ hài tử.
“Sao cứ có cảm giác được hơn phân nửa lực chú ý của ngươi ở trên người Quy gia gia, Quy gia gia chúng ta làm sao vậy?”
Trò chuyện hồi lâu, cuối cùng Lục Mộng Lam cũng phát hiện Mộng Bình trộm nhìn Quy gia gia vài lần.
“Ta là rùa yêu, đột nhiên thấy một con rùa già sống không biết bao nhiêu năm, khó tránh khỏi không nhịn được chú ý nhiều hơn một chút.”
“Sẵn tiện hỏi một chút, rùa già này từ đâu tới?”
Mộng Bình thấy bị phát hiện, thuận nước đẩy thuyền hỏi thăm chuyện liên quan đến lão rùa già. “Rùa yêu! Ngươi không nói ta thật đúng là không biết bản thể của ngươi là yêu gì.”
“Quy gia gia là gia phả của Lục gia chúng ta, hắn đã tồn tại từ rất sớm.”
“Muốn biết Quy gia gia sống bao lâu, chúng ta cũng không rõ ràng lắm, ta chỉ biết Quy gia gia đã tiễn đưa năm sáu đời Lục gia chúng ta.”
“Ngươi hỏi Quy gia gia từ đâu tới à, để ta suy nghĩ một chút, ta nhớ rõ khi còn bé ta đã từng hỏi gia gia chuyện này, hình như là cái gì hồ Thiên Thu.”
“Đúng, chính là hồ Thiên Thu, tổ tiên ta đã nhặt được Quy gia gia ở bên cạnh hồ Thiên Thu.” Lục Mộng Lam không biết rùa già đã thành yêu, cũng không biết rùa già chính là Hắc Đế vì nàng không phải trảm yêu sứ. Gia gia, phụ thân cùng ca ca của nàng đều không muốn để nàng tiến vào cái vòng tròn này.
Hơn nữa rùa già là Hắc Đế là chuyện cơ mật nhất, bọn họ lựa chọn giấu diếm chuyện này cũng khiến nàng mơ hồ nói với Mộng Bình rùa già đến từ hồ Thiên Thu.
Vừa nghe tới hồ Thiên Thu, tim Mộng Bình bỗng nhiên dừng đập.
Rùa già này tám chín phần mười chính là lão tổ tông của gia tộc nàng.
Nàng không muốn ở lại đây lâu hơn, nàng muốn mang tin tức trở về nói với mấy người gia gia là nàng tìm được lão tổ tông.
“Ta chợt nhớ tới ta còn có việc quan trọng phải làm, nhất định bây giờ phải chạy về mới được, lần sau chúng ta lại hẹn nhé.”
Lục Mộng Lam thấy Mộng Bình sốt ruột, cho rằng nàng thật sự có chuyện gì quan trọng nên đứng dậy tiễn Mộng Bình ra cửa.
“Thân phận Hắc Đế sợ là đã không giấu được nữa, quên đi, không cần nói gì, ta vẫn còn có thân phận khác.”
Rùa già mở mí mắt ra, một lát sau hắn lại nhắm mắt lại.
Vừa rời khỏi Lục gia, Mộng Bình chạy vội về phía cứ điểm.
“Tiểu Bình, ngươi nóng lòng tìm chúng ta tới là có việc gì gấp?”
Gia gia, phụ thân, tam thúc, ngay cả Thần Thiên vừa mới có thời gian rảnh rỗi cùng hai đường ca cũng bị kéo tới.
Thấy dáng vẻ nóng nảy của Mộng Bình, bọn họ muốn biết vì sao Mộng Bình lại như vậy.
“Ta tìm được lão tổ tông của chúng ta rồi, lão tổ của chúng ta vẫn luôn ở Lục gia.”
“Hậu viện Lục gia, rùa già trong hồ quan sát chính là lão tổ của chúng ta.”
Mộng Bình cũng không giấu diếm nhanh chóng nói ra.
“Tiểu Bình, ngươi chắc chắn không?”
Thu Hải nghe vậy cảm xúc cũng bị dâng cao.
“Chắc chắn mà, ta hỏi rùa già của Lục gia nàng đến từ đâu, nàng nói tổ tiên của nàng nhặt rùa già từ bên hồ Thiên Thu.”
“Rùa già đến từ hồ Thiên Thu, đây không phải là đã xác định hắn chính là lão tổ của chúng ta hay sao?”
Mộng Bình kích động nói.
“Thì ra lão tổ vẫn được mấy đời Lục gia chăm sóc đến bây giờ, chả trách người khác nói Hắc Đế là chỗ dựa vững chắc cho người Lục gia.”
Thần Thiên cúi đầu yên lặng suy nghĩ.
“Thật tốt quá, cuối cùng có thể xác định lão tổ của chúng ta chính là Hắc Đế.”
Thu Hải biết được tung tích của lão tổ, cảm xúc cũng tương đối kích động, dù sao đây cũng là Hắc Đế khiến cho thiên hạ yêu ma nghe thấy biến sắc đấy.
Có lão tổ cường đại như vậy tồn tại, gia tộc bọn họ muốn không một bước lên trời cũng khó. “Bây giờ đã biết lão tổ đang ở Lục gia, chúng ta cũng không thể để lão tổ được người ngoài cung phụng đúng không?”
“Tuy nói Lục gia đối với lão tổ chúng ta có ân nhưng chúng ta mới là hậu duệ của lão tổ, chúng ta nên đón lão tổ trở về.”
Thu Hà cũng không che giấu được sự hưng phấn trong ánh mắt.
“Đúng, đó là lão tổ của chúng ta, chúng ta có nghĩa vụ đón lão tổ trở về.”
Thần Nguyên cùng Thần Nhật phụ họa nói.
Huyền Thanh hơi đau đầu, vốn hắn không có ý định đi quản chuyện của lão tổ, ai ngờ chuyện của lão tổ vẫn bị mọi người trong nhà biết được.
Thấy gia đình từng người một kích động, hắn một chút khó xử.
“Chúng ta đi đón lão tổ thật sự không có vấn đề gì chứ? Phải biết rằng thân phận của Hắc Đế chính là cơ mật, thế lực chú ý chúng ta nhiều lắm, nếu chúng ta đi đón lão tổ thì thân phận của Hắc Đế sẽ bị bại lộ.”
“Đến lúc đó không chỉ gây ra chấn động mà còn có thể dẫn đến tình trạng không cần thiết xuất hiện, quan trọng là chúng ta không biết thái độ của lão tổ.”
“Nếu lão tổ không nhận chúng ta, chúng ta đi làm bại lộ thân phận lão tổ, lão tổ có tức giận hay không?”
Thần Thiên tỉnh táo lại nói.