“Chuyện nhỏ, đến lúc đó Huyền Thanh sẽ phối hợp với ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt nói xong phất tay ra hiệu muốn đuổi người.
“Đa số toàn bộ linh điền rảnh rỗi lấy trồng lương thực, tiêu hao có lớn không?”
Chờ sau khi hai người Lục Trạch rời đi, Hoàng Đông Kiệt hỏi thư ký Tử Tiêu.
“Cũng không lớn, lương thực nhân loại ăn chỉ là thực vật hệ bình thường, bọn chúng so với linh dược giống như cỏ dại, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”
“Có gia tốc trận pháp ở đây, lương thực một ngày có thể thu hoạch hơn mười lần, không biết thành chủ muốn cho nhân loại bao nhiêu lương thực?”
Tử Tiêu hỏi.
“Cho bọn họ số lượng đủ dân cư mười châu ăn một năm đi.”
“Nhiều như vậy sao?”
Tử Tiêu thấy số lượng này rất nhiều, thiên tai nhân họa bao phủ ba châu thời gian nửa năm, thành chủ thoáng cái cho nhân khẩu mười châu đủ ăn trong một năm.
Tuy đối với Thiên Yêu thành này không tính là gì nhưng nàng cảm thấy thành chủ đối với nhân loại quá tốt.
“Không nhiều lắm, coi như trả lại ân tình cho chín thế hệ Lục gia đối với ta, đi xuống làm đi.”
“Điều kiện là như vậy, Thiên Yêu Thành có hứa hẹn cho chúng ta bao nhiêu lương thực hay không?”
Lục Trạch trở về thuật lại mọi chuyện, Tô Hạo Hoa lo Thiên Yêu thành cấp lương thực không đủ.
“Ta muốn hỏi nhưng ta còn chưa kịp mở miệng thì thành chủ Thiên yêu thành đã sai người mời ta cùng Huyền Thanh ra ngoài.”
“Có điều dựa vào độ tin cậy của Thiên Yêu thành, tin rằng bọn họ sẽ không qua loa chiếu lệ chúng ta.”
Tuy Lục Trạch nhận được cam đoan từ chỗ Huyền Thanh, Thiên Yêu thành sẽ không để bọn họ thiếu lương thực hắn vẫn lo lắng Thiên Yêu thành trong một ngày không thể lấy đủ lương thực cho dân chúng ba châu ăn trong nửa năm.
“Tuy ngày mai mới biết được Thiên Yêu thành cấp cho chúng ta cụ thể bao nhiêu lương thực nhưng chúng ta cũng không thể kéo dài, không thể chờ ngày mai ra kết quả mới trả thù lao cho Thiên Yêu thành.”
“Bây giờ kêu người lấy tất cả toàn bộ yêu đan cùng ác yêu gần đây bắt được giao cho Thiên Yêu thành.”
Lý Chí Đào biết làm như vậy rất mạo hiểm nhưng đây là lần đầu tiên triều đình giao dịch với Thiên Yêu thành, bọn họ phải biểu hiện thành ý của bọn họ với Thiên Yêu thành.
“Thái ti, bên trong yêu đan phong tỏa có hơn mười viên yêu đan cấp yêu vương, xác định giao toàn bộ cho Thiên Yêu thành sao?”
Tô Hạo Hoa cảm thấy bọn họ quá thiệt thòi, từ khi Trảm Yêu Ti thành lập đến bây giờ, ngoại trừ yêu quái vô số, tự nhiên đạt được vô số yêu đan.
Trong đó hơn mười viên yêu đan cấp yêu vương là do các tiền bối Trảm Yêu Ti trả giá đắt mới giết chết được yêu vương thu hoạch yêu đan.
Cứ như vậy giao hết tất cả yêu đan của Ti bộ ra ngoài, hắn muốn không đau lòng cũng không được.
“Yêu đan cấp yêu vương trân quý nhưng so với dân đói ở Thân Châu, chúng chỉ là vật chết, người sống quan trọng hơn bất cứ thứ gì.”
“Lục Trạch, ngươi đi làm việc này đi, đừng để Thiên Yêu thành cảm thấy chúng ta đang giấu diếm!”
Lục Trạch lĩnh mệnh đi xuống an bài, hắn trước tiên giao hơn mười cái rương lớn chứa yêu đan bên trong kho hàng cơ mật cho Huyền Thanh.
Lại đi áp giải lần lượt yêu quái trong yêu ngục cho Huyền Thanh, còn lại chờ kết quả ngày mai. Ngày hôm sau, bọn Lục Trạch và Lý Chí Đào đã sớm chặn trước cửa cứ điểm Huyền Thanh.
“Các ngươi cũng quá gấp gáp rồi!”
Huyền Thanh cảm ứng được sự xuất hiện của đám người Lục Trạch, bất đắc dĩ chỉ có thể ra ngoài nghênh đón.
“Kết quả có chưa, cụ thể có bao nhiêu lương thực, có đủ cho dân cư ba châu ăn nửa năm hay không?”
Bọn Lục Trạch thấy Huyền Thanh đi ra, khẩn cấp hỏi.
“Kết quả có rồi, lượng lương thực trồng ra còn nhiều hơn so với các ngươi phỏng đoán.”
Bọn người Lục Trạch nghe xong thì vui vẻ, đủ cho dân cư ba châu ăn nửa năm là được, nhiều hơn dĩ nhiên là vui vẻ bất ngờ.
“Có bao nhiêu?”
Bọn Lục Trạch chờ mong hỏi.
“Dân cư mười châu ăn một năm, các ngươi không nghe lầm đâu, là lương thực đủ cho tổng dân số mười châu ăn một năm.”
Nghe xong thân thể ba người Lục Trạch chấn động.
“Ngươi, ngươi không đùa với chúng ta phải không?”
Tô Hạo Hoa hoài nghi mình nghe lầm nhưng thấy cảm xúc nghiêm túc của Huyền Thanh, hắn bỗng nhiên thấy khó tin.
“Ta nhàn rỗi hay sao mà tự nhiên đi đùa giỡn với các ngươi.”
Huyền Thanh trợn trắng mắt nói.
“Vì sao, vì sao Thiên Yêu thành cho chúng ta nhiều lương thực như vậy, chẳng lẽ là ngươi...” Lục Trạch nghĩ không ra lý do khác, ở Thiên Yêu thành người có thể có liên quan đến Lục gia bọn họ cũng chỉ có bọn Huyền Thanh.
Hắn hoài nghi Huyền Thanh là vì hoàn toàn trả hết ân tình của Lục gia bọn họ đối với lão tổ mới trả giá đắt khiến cho Thiên Yêu thành lấy ra nhiều lương thực như vậy.
“Không phải ta, là thành chủ, là thành chủ đưa thêm lương thực cho các ngươi.”
Huyền Thanh lắc đầu nói.
“Tại sao thành chủ của ngươi muốn giúp chúng ta?”
Những lời này là Lý Chí Đào hỏi.
“Không biết, có lẽ thành chủ của chúng ta cũng có quá khứ không ai biết, vừa vặn có liên quan đến nhân loại các ngươi.”
Huyền Thanh thuận miệng lừa gạt nói.
Lý Chí Đào suy nghĩ một chút cũng cảm thấy phải, từ khi thành chủ Thiên Yêu thành hoành không xuất thế tới nay, thái độ của hắn đối với nhân loại xem như rất tốt.
Cộng thêm chuyện hôm nay, thành chủ Thiên Yêu thành trong quá khứ hẳn là đã nhận được ân huệ của nhân loại, nghĩ đến thành chủ Thiên yêu thành đối với nhân loại vẫn giữ thái độ hữu hảo như trước, áp lực trong lòng hắn cuối cùng cũng giảm bớt một phần.
“Lương thực có rất nhiều, mười mấy túi đựng đồ nơi này đều chứa đầy, cũng chỉ chứa được một phần năm tổng lương thực.”
“Vì chúng ta còn phải buôn bán, chỉ có thể đưa cho các ngươi mười mấy túi đựng đồ này thôi.”
“Bốn phần năm lương thực còn lại, các ngươi phải dẫn người theo ta đến quảng trường Thiên Yêu thành chuyển đi.”
Huyền Thanh nói xong giao mười mấy túi đựng đồ cho Lục Trạch.