“Được rồi, ta sẽ giúp người của các ngươi chữa bệnh trước, cải thiện thể lực của các ngươi. Vậy thì các ngươi không được phép ngăn cản ta chữa trị cho những bệnh nhân khác.”
Hoàng Đông Kiệt giả vờ suy tư, thở dài hồi lâu rồi đồng ý.
“Haha, có bác sĩ Hoàng gia nhập, Phục Hổ bang của chúng ta sẽ như hổ mọc thêm cánh. Từ giờ trở đi, chợ Thiên Giang, thậm chí toàn bộ tỉnh Đông Hải sẽ là địa bàn của chúng ta.”
Các thành viên cấp cao khác của Phục Hổ bang cũng cười lớn, nếu thể lực của tất cả các thành viên trong Phục Hổ bang được cải thiện thì hiệu quả chiến đấu tổng thể sẽ là không thể tưởng tượng được.
Đến lúc đó, Thiên Nghĩa bang không còn là đối thủ của bọn họ.
Nghĩ tới chợ Thiên Giang, thậm chí toàn bộ thế giới ngầm của tỉnh Đông Hải là địa bàn của bọn họ, bọn họ trở nên kích động...
“Bác sĩ Hoàng, việc nâng cao thể lực là nhằm vào mọi người hay chỉ cho người bình thường?” Đường chủ Miêu Gia chợt hỏi, câu hỏi này cũng khiến những người khác cảm thấy căng thẳng.
“Mọi người!”
Nghe vậy, bọn người Khang Nhạc Chính vui mừng khôn xiết, mọi người là bao gồm cả Võ Giả và Dị Năng Giả.
Ngay cả bọn họ cũng có thể tăng lên, thực lực Phục Hổ bang muốn không bay vút lên cũng không được.
“Thể lực có thể được cải thiện đến mức nào?”
Bọn người Khang Nhạc Chính vẫn đè nén sự ngạc nhiên vui mừng trong lòng, hỏi.
“Cái này mỗi người mỗi khác, dù sao thể chất của mỗi người đều khác nhau. Có người sẽ cải thiện năm phần trăm, có người sẽ cải thiện mười phần trăm. Điều này ta không có cách nào đảm bảo.”
Hoàng Đông Kiệt trả lời.
Năm phần trăm! Mười phần trăm!
Bọn người Khang Nhạc Chính không ngờ Hoàng Đông Kiệt có thể tăng lên cao như vậy, bọn họ đều nhìn Hoàng Đông Kiệt bằng mắt cuồng nhiệt, mặc dù bọn họ rất muốn Hoàng Đông Kiệt thử ngay trên người của mình nhưng bọn họ nghĩ Hoàng Đông Kiệt vừa mới tham gia vào bọn họ, Cách hắn tham gia hơi có yếu tố ép buộc.
Ai biết bây giờ Hoàng Đông Kiệt có phải vì điều này mà bất mãn hay không, bọn họ vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng Hoàng Đông Kiệt.
Vì vậy, tốt hơn hết là đợi một thời gian, xem tình hình rồi quyết định xem có nên để Hoàng Đông Kiệt giúp bọn họ cải thiện hay không.
“Bác sĩ Hoàng, cho đến nay ngươi đã giúp được bao nhiêu người của Thiên Nghĩa bang nâng cao thể lực cho rồi?”
Thái tử Khang Phong Đạt của Phục Hổ bang hỏi.
“Ta không có số lượng người cụ thể, nhưng nghe bọn họ nói ta cải thiện thể lực một phần bảy hoặc một phần tám trong số bọn họ rồi.”
Hoàng Đông Kiệt suy nghĩ một chút rồi nói.
Bọn người Khang Nhạc Chính nghe xong đều sửng sốt, bọn họ cho rằng một nửa người Thiên Nghĩa bang được Hoàng Đông Kiệt tăng thể chất mới có thể đánh bại Phục Hổ bang bọn họ trong nhiều lần giao phong, không ngờ chỉ một phần bảy, một phần tám lại có tác dụng như vậy. Nếu tất cả các thành viên của Phục Hổ bang đều được Hoàng Đông Kiệt cải thiện thể chất, chẳng phải Thiên Nghĩa bang sẽ không thể chống lại bọn họ sao?
Nghĩ đến đây bọn họ càng nhiệt tình nhìn Hoàng Đông Kiệt.
“Bác sĩ Hoàng, ngươi có ngại cho chúng ta xem y thuật của ngươi được không?”
Khang Nhạc Chính đang vẫy tay gọi mười người đàn ông cường tráng tới, hiển nhiên là muốn Hoàng Đông Kiệt nâng cao thể lực ngay tại chỗ cho bọn họ xem.
Hoàng Đông Kiệt biết bọn người Khang Nhạc Chính đã ở trong thế giới ngầm nhiều năm, hắn rất cảnh giác, làm sao có thể dễ dàng tin tưởng người khác như vậy.
Thử hắn là tất yếu, sau này hắn cũng sẽ chịu sự giám sát của Phục Hổ bang, nhưng Hoàng Đông Kiệt không quan tâm, vì đồ ăn mà theo chân bọn họ chơi một chút cũng không có vấn đề gì. Hoàng Đông Kiệt gật đầu, yêu cầu mười người đàn ông cường tráng cởi áo, dùng châm do Phục Hổ bang chuẩn bị để châm bọn họ.
Một lúc lâu sau thu châm, cả mười người đều có dấu hiệu trở nên mạnh hơn.
Tuy không nhiều nhưng mười người đàn ông cường tráng quả thực đã trở nên mạnh hơn, chuyện này có thể thấy bằng mắt thường.
Không cần phải nói, bọn người Khang Nhạc Chính còn nhiệt tình với Hoàng Đông Kiệt hơn. “Hoàng Đông Kiệt, đêm khuya rồi, ngươi nên về phòng tổng thống ngủ một giấc đi. Ta sẽ cho người gấp rút làm việc tối nay, cố gắng trang hoàng tầng tám vào ngày mai, ngày mốt xong.” Tòa cao ốc Phục Hổ có hơn chín mươi tầng, đương nhiên có rất nhiều phòng tổng thống, Khang Nhạc Chính để Hoàng Đông Kiệt nghỉ ngơi trước, bọn họ vẫn cần có một cuộc bọn họp nhỏ.
Hoàng Đông Kiệt không từ chối, đi theo một quản gia trung niên.
“Đưa bọn họ xuống, kiểm tra cơ thể bọn họ thật cẩn thận!”
Bọn người Khang Nhạc Chính vẫn còn lo lắng, yêu cầu mười người mà Hoàng Đông Kiệt đã cải thiện thể lực để đưa đi kiểm tra thể chất.
Nửa giờ sau có kết quả, trong cơ thể bọn họ không có ẩn giấu nguy hiểm gì.
Thấy kết quả này, cao tầng Phục Hổ bang có phần buông chút nghi ngờ với Hoàng Đông Kiệt. “Chúng ta vẫn không thể xem thường. Tuy nói với y thuật của bác sĩ Hoàng, việc Thiên Nghĩa bang lợi dụng hắn để xâm nhập khiến cho nội bộ chúng ta tan rã từ bên trong là điều không thể.” “Nhưng chúng ta đã tồn tại lâu như vậy, không thể buông bỏ cảnh giác và đề phòng.”
“Về sau mỗi ngày trong các nhân viên mà bác sĩ Hoàng tăng cường thể chất, ngẫu nhiên chọn lựa ba thành viên đi ra kiểm tra thân thể.”
“Ngoài việc giám sát bác sĩ Hoàng, chúng ta cũng cần giám sát điện thoại di động của bác sĩ Hoàng.”
“Bác sĩ Hoàng đã tăng cường thể lực cho nhiều người ở Thiên Nghĩa bang như vậy, vậy nên hắn chắc chắn phải có thông tin liên lạc của cao tầng Thiên Nghĩa bang.”
“Nếu bọn họ có liên lạc, tất cả chúng ta đều cần biết bọn họ nói gì và làm gì.”
“Trước khi phát hiện ra bác sĩ Hoàng có vấn đề gì, các ngươi hãy cho hắn bất cứ thứ gì hắn cần, đối xử với hắn giống như hắn là người của chúng ta.”
“Chỉ sau khi xác định hắn không có vấn đề gì mới có thể đi tìm hắn để nâng cao thể lực, để hắn liên lạc với Võ Giả của bang hội chúng ta.”
“Ngươi có hiểu không?”
Khang Nhạc Chính có thể phát triển Phục Hổ bang đến mức độ như vậy vì mọi người đều biết hắn khủng khiếp đến mức nào, lòng dạ sâu đến mức nào.
Mặc dù Hoàng Đông Kiệt đóng vai trò rất lớn, thậm chí có thể đưa Phục Hổ bang lên một tầm cao hơn nhưng Khang Nhạc Chính vẫn không buông bỏ sự nghi ngờ của hắn đối với Hoàng Đông Kiệt nhanh chóng như vậy.
Trong phòng tổng thống, Hoàng Đông Kiệt đang nằm trên ghế sô pha, mắt nhắm nghiền, lười nhác như một con cá muối.