Chuyện hung thú cấp A cấp làm qua loa cho xong chuyện, đã qua hai ngày.
"Hoàng Tiên Sinh, ngươi cả ngày đợi ở trong phòng khám cũng không sao cả, đi, ta dẫn ngươi đến một nơi chơi vui."
Người nói chuyện là dị năng giả của Phục Hổ bang, danh hiệu Hổ Tiếu, tên thật hắn không muốn nói, bởi vì Hoàng Đông Kiệt y thuật cao minh, dị năng giả trong bang hội đương nhiên thích tiếp xúc với Hoàng Đông Kiệt.
"Nơi chơi vui, chơi vui thế nào?" Hoàng Đông Kiệt ngẩng đầu hỏi.
"Quán bar Hoa Hồng."
"Quán bar, không đi."
Vừa nghe, Hoàng Đông Kiệt nhất thời mất đi hứng thú.
"Không phải, quán bar này có chút khác biệt, mỗi tuần đều có nữ minh tinh nhị lưu, hoặc là nữ minh tinh tam lưu đến quán bar biểu diễn."
"Chỉ cần tiền của ngươi cho đủ nhiều, thêm với nữ minh tinh đồng ý, đêm đó ngươi có thể ngủ với nàng."
"Trước đây đều là nữ minh tinh nhị lưu, tam lưu cổ động quán bar Hoa Hồng, nhưng đêm nay thì khác, tới tham gia là nữ minh tinh đang hot Tống Loan Loan."
"Đây chính là Tống Loan Loan, người theo đuổi nàng không biết bao nhiêu, nàng tướng mạo xinh đẹp lay động phàm trần, tư thái ưu mỹ nhất tuyệt, ta ít đọc sách, vốn từ có thể khen nàng chỉ có bấy nhiêu thôi."
"Nhưng nàng thật sự xinh đẹp, Hoàng Tiên Sinh, ngươi nhìn thấy nàng, nhất định sẽ giống như phàm phu tục tử trầm mê sắc đẹp của nàng."
Hổ Tiếu còn muốn nói điều gì, Hoàng Đông Kiệt xua tay ý bảo hắn trước tiên dừng một chút.
"Ngươi nói là nàng"
Hoàng Đông Kiệt chỉ vào hình ảnh Tống Loan Loan tìm thấy trên điện thoại di động hỏi.
"Đúng, Hoàng Tiên Sinh, nàng có phải là dáng dấp rất mê người không?"
Hoàng Đông Kiệt nhìn hình ảnh thêm mấy lần, quả thật có cảm giác khiến người ta hai mắt sáng lên.
"Theo lý mà nói, với giá trị con người của nàng, quán bar Hoa Hồng có lẽ là không mời nổi nàng, nàng cũng không cần phải đến quán bar Hoa Hồng biểu diễn."
"Nhưng đêm nay nàng sẽ đến, mặc dù không biết tại sao nàng muốn đến quán bar Hoa Hồng biểu diễn, nhưng những thứ này đều không quan trọng."
"Chỉ cần nàng tới, vậy tuân thủ quy củ của quán bar Hoa Hồng, lấy tiền đập nàng, chỉ cần nàng đồng ý, là có thể nện nàng."
"Hoàng Tiên Sinh, giai nhân như vậy, không hưởng thụ một phen, chẳng phải là đáng tiếc ư?"
Hổ Tiếu mặc dù cũng muốn ngủ với Tống Loan Loan, nhưng lấy lòng Hoàng Tiên Sinh quan trọng hơn.
"Mỗi tuần đều có thể mời được minh tinh đi cổ động, quán bar Hoa Hồng này là bối cảnh gì?"
Hoàng Đông Kiệt không có hứng thú đối với nữ minh tinh, ngược lại có hứng thú đối với quán bar Hoa Hồng này.
"Quán bar Hoa Hồng này nói như thế nào chứ, là do một nữ dị năng giả mở ra, xinh đẹp không thua kém Tống Loan Loan, tên thật của nàng không có ai biết, chúng ta bình thường đều gọi nàng là bà chủ."
"Dung mạo của bà chủ rất mê người, nhưng không người nào dám trêu chọc nàng, ngoại trừ bản thân nàng sở hữu hai dị năng ra, tiểu đội Thủ Dạ Nhân, đội trưởng đột thứ nhất Hà Vĩnh Thần cũng đang theo đuổi bà chủ này."
"Không nói thực lực của nàng, có Hà Vĩnh Thần che chở nàng, sẽ không có ai dám gây sự ở trong quán bar của nàng."
"Dù cho người của Thiên Nghĩa bang và người của bang ta chạm mặt trong quán bar, cũng sẽ nhẫn nhịn không động thủ, dù sao trêu chọc Hà Vĩnh Thần là không lý trí."
Hổ Tiếu đem tình huống có liên quan đến quán bar Hoa Hồng nói ra hết.
"Cả ngày đợi ở cao ốc Phục Hổ cũng không tiện, vậy đi một chuyến thả lỏng một chút."
Hoàng Đông Kiệt suy nghĩ một chút, liền quyết định ra ngoài buông lỏng, không phải là bởi vì mỹ nhân, là vì tâm trạng vui vẻ.
Hổ Tiếu thấy Hoàng Đông Kiệt đồng ý, mặt mày hớn hở, nhưng hắn vẫn gọi một dị năng giả khác là Thiên Ngưu lên, dù sao thì an nguy của Hoàng Đông Kiệt rất quan trọng.
Đêm hôm ấy, Hoàng Đông Kiệt theo đám người Hổ Tiếu tiến bào ghế lô nhỏ tầng hai của quán bar Hoa Hồng, thông qua cửa sổ của phòng riêng có thể nhìn thấy sân khấu đại sảnh tầng 1.
Thời gian vẫn còn sớm, Hoàng Đông Kiệt bảo đám người Hổ Tiếu gọi một ít đồ ăn vặt và rượu, chậm rãi cùng đợi Tống Loan Loan lên sân khấu biểu diễn. Không để cho Hoàng Đông Kiệt đợi lâu, Tống Loan Loan mặc váy liền dưới sự làm nền của các vũ nữ bước lên sân khấu nhảy múa.
Đều nói Kinh Hồng Vũ của Công Tôn Ly kinh diễm toàn trường, vậy vũ đạo của Tống Loan Loan làm sao thua một bậc. Tinh linh mỹ diệu nhảy múa nhập thế, phàm nhân cũng có thể đi vào giấc mộng.
Múa dừng, âm nhạc dừng, đám người vẫn quyến luyến dư hương.
Thiên Ngưu và Hổ Tiếu nhìn biểu cảm của Hoàng Đông Kiệt rồi liếc nhìn nhau, Thiên Ngưu đã hiểu rồi, trực tiếp rời sân đi tìm người đại diện nói chuyện tiền bạc với Tống Loan Loan đi.
Hoàng Đông Kiệt biết Thiên Ngưu đi làm việc, nhưng hắn không có ngăn cản, kỹ thuật nhảy múa động lòng người vừa rồi, hắn muốn xem thêm một lần nữa.
"Hoàng Tiên Sinh, ta đi xem thử!"
Hổ Tiếu nhìn thấy Thiên Ngưu lâu như vậy vẫn chưa trở về, có chút oán giận Thiên Ngưu làm việc bất lợi, vì không để Hoàng Đông Kiệt đợi lâu, hắn ra ngoài xem thử đã xảy ra chuyện gì.
"Quan lại quyền quý biết Tống Loan Loan tới quán bar Hoa Hồng cổ vũ không ít, nếu như dễ dàng mời được Tống Loan Loan tới như vậy, đây chẳng phải là coi thường cái giá của những những nhà tư bản kia ư."
Hoàng Đông Kiệt miệng thưởng thức một chút rượu đó, cảm thấy mùi rượu bình thường, liền đặt ly rượu xuống. Không chờ đám người Hổ Tiếu trở về, Hoàng Đông Kiệt đã nghe thấy phía dưới có tiếng huyên náo. Xuyên qua cửa sổ nhìn xuống lầu một, Hoàng Đông Kiệt thật sự không biết nên nói cái gì cho phải.
Tống Loan Loan đứng trên sân khấu không biết làm sao, dưới sân khấu, một đám người tranh đoạt, cuối cùng chỉ còn lại hai nhóm người. Một nhóm là đám người Hổ Tiếu, một nhóm là dị năng giả của Thiên Nghĩa bang Bạo Hùng và Tinh Hoả.
Nếu như nơi đây không phải quán bar Hoa Hồng, hai nhóm người này chỉ e đã sớm đánh nhau. Hoàng Đông Kiệt lắc đầu, liền đứng dậy đi xuống.
"Múa xem xong rồi, rượu cũng uống rồi, chúng ta nên trở về thôi."
Giọng nói của Hoàng Đông Kiệt truyền đến, nhất thời cắt ngang màn đấu khẩu của đám người Hổ Tiếu và Bạo Hùng.