Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 906 - Chương 906. Ca, Chúng Ta Làm Vậy Không Hay Lắm!

Chương 906. Ca, chúng ta làm vậy không hay lắm!
Chương 906. Ca, chúng ta làm vậy không hay lắm!

“Ở Thanh Bình giới, chúng ta và thương hội Tần Dương có một hạng mục hợp tác quan trọng, cho nên ta tới rồi.”

“Cho dù có hợp tác quan trọng cũng có người của liên bang Đại Hạ, không đủ tư cách để ngươi đích thân tới.”

Đệ đệ là nghị viên hạch tâm của liên bang Đại Hạ, hắn không quản sự, đệ đệ hầu như chính là người chế tài ngoài mặt của liên bang Đại Hạ, cho dù có hợp tác quan trọng, theo lý cũng không cần đệ đệ của hắn đích thân ra mặt mới đúng.

“Ngươi còn không biết ngại mà nói, lượng công việc của liên bang nhiều như vậy, ngươi cái gì cũng không quản, lượng công việc đó tự nhiên sẽ đè lên đầu của ta.”

“Ta rất mệt, hiện tại khó khăn lắm mới có một cơ hội đi công tác, ta không nhân cơ hội ra ngoài xả hơi một chút, lần sau muốn ra ngoài không biết là đợi đến lúc nào nữa.”

Hoàng Khải cảm thấy ca ca của hắn đứng nói chuyện mà không đau lưng, hắn khó khăn lắm mới ra ngoài xả hơi một lần, hắn đương nhiên sẽ không nhanh như vậy đã quay về liên bang Đại Hạ chủ trì công việc.

Các thiên tài võ đạo của Thanh Bình giới nghe thấy những lời này của Hoàng Khải, mặc dù không biết thân phận thực sự của Hoàng Khải, nhưng rõ ràng nhìn ra được Hoàng Khải là người có thực quyền ở liên bang Đại Hạ.

Vậy người nói chuyện với Hoàng Khải, lại là thân phận gì, khiến Hoàng Khải oán trách như vậy.

Bọn họ rất hiếu kỳ về thân phận của Hoàng Đông Kiệt, so với những người không biết thông tin gì như bọn họ, đám người Chư Cát Thanh thì khác, bọn họ là biết thân phận của Hoàng Khải.

Có thể khiến cho Hoàng Khải nói ra lời như vậy, duy nhất cũng chỉ có vị đại nhân đó.

Ngay tức khắc, ánh mắt của bọn họ nhìn Hoàng Đông Kiệt liền thay đổi.

“Ánh mắt nàng nhìn về phía ngươi không đúng lắm, nàng không phải là chị dâu của ta đấy chứ?”

Lời này của Hoàng Khải vừa nói ra, đám người Chư Cát Thanh cũng xác nhận, hắn thực sự là Mạt Nhật, người đàn ông trước mắt này thật sự là Mạt Nhật ngụy trang ra.

Thiên tài võ đạo của Thanh Bình giới nhìn thấy ánh mắt của đám người Chư Cát Thanh biến hoá, đều tò mò, một câu nói của Hoàng Khải làm sao lại khiến cho tinh thần của bọn họ biến hoá lớn đến như vậy.

Đường Nhạc Huyên nghe thấy lời này, cũng đoán ra được thân phận của Hoàng Khải, hắn là một trong những nghị viên hạch tâm của liên bang Đại Hạ, đệ đệ ruột của Mạt Nhật, Hoàng Khải.

Bởi vì quan hệ của Mạt Nhật, Hoàng Khải có quyền lực siêu nhiên ở liên bang Đại Hạ.

Có thể nói đại bộ phận quyền quyết sách của liên bang Đại Hạ đều ở trên người hắn.

Nhìn cặp huynh đệ trước mặt này, trong lòng của Đường Nhạc Huyên rất hoảng sợ, ai bảo hai người quyền lực cao nhất liên bang Đại Hạ đều ở bên cạnh nàng. Về phần lời nói của Hoàng Khải khiến cho nàng trở nên bảo sao nghe vậy, nếu như có cơ hội trở thành chị dâu của Hoàng Khải, nàng chắc chắn sẽ không từ chối, nhưng nàng cảm thấy bản thân rõ ràng không xứng.

“Đừng nhìn thấy có nữ nhân tiếp xúc gần với ta thì cảm thấy nàng là chị dâu của ngươi, ta không phải là cái loại hoa hoa công tử kia, nàng chỉ là một bằng hữu bình thường của ta mà thôi.”

Hoàng Đông Kiệt thờ ơ thuận miệng đáp, điều này khiến cho Đường Nhạc Huyên ở bên cạnh có chút thất vọng, nhưng nghĩ đến nàng và Mạt Nhật thân phận cách biệt quá lớn, nỗi thất vọng trong lòng cũng dần dần tan đi.

Nàng là một người phụ nữ thông minh, biết được giữa hai huynh đệ chắc chắn có chuyện cần nói, nội dung cuộc nói chuyện có thể không phải là thứ mà nàng có thể nghe được, nàng liền tuỳ tiện tìm một cái cớ đến một chỗ khác của trường luyện võ.

Linh Miêu bám lấy Hoàng Đông Kiệt, nàng nhất thời không mang đi được, liền mặc cho Linh Miêu làm càn, với địa vị của Mạt Nhật, sẽ không thèm muốn một con Linh Miêu của nàng, xong chuyện đem Lĩnh Miêu trả lại cho nàng là được. Đường Nhạc Huyên vừa rời khỏi Hoàng Đông Kiệt, không ít Thiên Kiêu chi tử của Thanh Bình giới liền vây tới, ý đồ từ chỗ của Đường Nhạc Huyên có được thông tin về thân phận của hai huynh đệ Hoàng Khải.

Chỉ là Đường Nhạc Huyên miệng kín như bưng, khiến cho Thiên Kiêu chi tử của Thanh Bình giới không moi được bất cứ thông tin gì.

“Thế tục các ngươi nhân tài lớp lớp xuất hiện, ta rất có hứng thú đối với võ giả của thế tục các ngươi, không biết có thể thỉnh giáo một chút hay không.”

Quỷ Kiếm công tử Đông Môn Phong An đứng ra, hắn không đến làm phiền Hoàng Đông Kiệt và Hoàng Khải, cũng không phải chứng minh võ giả của Thanh Bình giới lợi hại hơn so với võ giả thế tục, hắn đơn thuần là mài dũa. Hoàng Đông Kiệt và Hoàng Khải thân phận quá thần bí, có khả năng là lão quái vật của liên bang Đại Hạ ngụy trang dung mạo chạy vào đây, tìm hắn thỉnh giáo, có thể là tự chuốc lấy nhục nhã.

Vì vậy, hắn trực tiếp phớt lờ hai người này, tràn đầy chiến ý nhìn về phía đám người Chư Cát Thanh, đám người Chư Cát Thanh không nói gì, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía hai huynh đệ Hoàng Đông Kiệt, như thể là đang dò hỏi ý của hai người bọn họ.

Người của Thanh Bình giới nhìn thấy hành động của đám người Chư Cát Thanh, càng thêm chắc chắn bối cảnh của hai huynh đệ Hoàng Đông Kiệt ở liên bang Đại Hạ rất khủng bố.

Thanh Bình giới đột nhiên lại có hai nhân vật bối cảnh thông thiên đến, bọn hắn không thể không hoài nghi liên bang Đại Hạ đang có hành động gì đối với Thanh Bình giới hay không?

“Các ngươi đều là thiên tài của liên bang Đại Hạ, người khác muốn mài dũa, các ngươi không lẽ...”

“Phí lời làm gì, giết hắn!”

Hoàng Khải còn chưa nói xong, Hoàng Đông Kiệt đã nóng lòng muốn xem náo nhiệt, trực tiếp ngắt lời của đệ đệ hắn.

“Nhưng mà, đơn chiến không ghiền lắm, con người ta thích nhất là xem người khác đánh nhóm.”

“Như vậy đi, nếu như người của liên bang Đại Hạ đánh bại một Thiên Kiêu chi tử của Thanh Bình giới sẽ có được một viên Huyền Cực đan dược, đánh bại hai người thì có được hai viên Huyền Cực đan dược.”

“Đánh bại càng nhiều, sẽ có được càng nhiều Huyền Cực đan dược, hơn nữa hai mươi viên Huyền Cực đan dược có thể đổi lấy một viên Địa Cực đan dược.”

“Chỉ cần các ngươi đủ lợi hại, các ngươi sẽ có thể đổi được càng nhiều đan dược tương ứng.”

“Điều kiện này cũng đồng thời có hiệu lực với người của Thanh Bình giới, đánh bại bao nhiêu thiên tài của liên bang Đại Hạ thì đổi được bấy nhiêu đan dược tương ứng.”

Lời của Hoàng Đông Kiệt vừa dứt, hô hấp của đám người Chư Cát Thanh trở nên càng nặng hơn.

Cái này chính là lời mà Mạt Nhật nói ra, đan dược nói có thể quy đổi, vậy chắc chắn có thể quy đổi ngay tức khắc, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía người của Thanh Bình giới cũng trở nên nóng rực lên, đây chính là một viên đan dược trân quý.

Hết chương 906.
Bình Luận (0)
Comment