Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 108 - Chương 108: Bàng Phúc Gia Nhập

Chương 108: Bàng Phúc gia nhập Chương 108: Bàng Phúc gia nhập

Vương Vũ Luân ngồi trên chiếc toạ giá Bảo khí dạng phi thuyền, bay đến chỗ Hội Trưởng lão. Chuyến này tới Hội Trưởng lão, một là báo tên môn phái mình, hai là đón Bàng Phúc lên Ẩn Linh đảo.

 

Lúc này Vương Vũ Luân ra ngoài một mình nên hơi căng thẳng. Không phải là hắn sợ gặp Yêu thú Nguyên Anh kỳ, nếu đụng mặt thì đánh chết nó là xong. Hắn chỉ sợ mình sẽ tình cờ gặp một nữ tu nữa, rồi lại bắt đầu một mối tình duyên chớp nhoáng.

 

Dựa theo kinh nghiệm bao năm của hắn, mặc cho hắn có liều mạng phản kháng thì cũng chỉ là công cốc, cùng với sự tăng cao của tu vi, nữ tu mà hắn gặp dạo này cũng là đầu Hoá Thần kỳ.

 

“Tông môn chỉ cách khu vực Hội Trưởng lão ba vạn cây số, chắc không có chuyện gì đâu.” Vương Vũ Luân quan sát tứ phía, sẵn sàng đối phó với bất cứ tình huống bất ngờ nào.

 

Cũng may nguyên đường đi không có nguy hiểm gì, tới cửa Hội Trưởng lão một cách an toàn, trùng hợp gặp cả nhà Bàng Phúc vừa đến đây.

 

“Gặp đúng lúc lắm, Bàng sư đệ theo ta đi làm nghiệp vụ nào, báo danh môn phái đã.” Vương Vũ Luân cười nói, tiện thể quan sát cả nhà Bàng Phúc.

 

Bốn phu nhân đẹp như tiên trên trời, qua giọng điệu và thái độ của các nàng, dường như Bàng Phúc là ông trời của họ. Ừm, gia đình Bàng sư đệ chắc hẳn rất hạnh phúc.

 

Còn về con cái, hắn thấy một người con trai, không có gì đặc biệt.

“Được.” Bàng Phúc gật đầu. Câu nói kia mang lại rất nhiều thông tin, điều quan trọng nhất là chắc chắn Từ đại sư đang ở trong môn phái này, phải gia nhập bằng được.

 

Cùng với sự tiếp đón nhiệt tình của Hội Trưởng lão, mấy người Vương Vũ Luân hoàn thành việc báo danh môn phái một cách thuận lợi.

 

Trên đường về, Bàng Phúc quan sát cự hồ mười vạn dặm, bắt đầu hỏi thêm tình hình của Từ Phàm.

 

“Vương sư huynh, ngươi và Từ đại sư cùng thành lập môn phái à?” Bàng Phúc hỏi.

 

“Đúng, tên môn phái là Ẩn Linh môn, nằm trên đảo lớn nhất ở cự hồ mười vạn dặm này đây.” Vương Vũ Luân đáp lại Bàng Phúc, thái độ rất ôn hoà, bởi trong tông môn cũng đang thiếu một tu sĩ am hiểu thương nghiệp.

 

“Ta, các phu nhân và con trai có thể gia nhập chứ?” Bàng Phúc chờ mong.

 

“Được.” Vương Vũ Luân gật đầu đáp, Từ Phàm đã bàn với hắn chuyện này. Nếu Bàng Phúc đưa thân nhân theo hoặc có người đi kèm thì có thể đưa vào ngoại môn môn phái.

 

“Vậy thì tốt quá.”

 

Lúc này, Ẩn Linh đảo ở đằng xa đang từ từ hiện ra trước mắt mọi người.

 

Đại môn Ẩn Linh môn đã xây xong, quay mặt về phía đại lục.

 

Khi Vương Vũ Luân càng lái phi thuyền toạ giá Bảo khí lại gần, ảo ảnh khổng lồ của một cánh cổng trải dài qua đất trời xuất hiện trước mặt mọi người, tựa như cổng lớn thiên cung.

 

“Làm việc rất nhanh nhẹn.” Đây không phải lần đầu hắn bị kinh ngạc trước tốc độ xây dựng môn phái.

 

Hiện tại, trên Ẩn Linh đảo có hơn hai vạn công cụ con rối, chúng đang cải tạo Ẩn Linh đảo bằng tốc độ xây dựng đáng ngạc nhiên.

 

Đấy là do Từ Phàm thấy Bồ Đào tính ra những tài nguyên đang bị lãng phí, hắn bèn lấy ra tất cả số công cụ con rối mà mình chế tạo trong những năm qua.

 

Từ Phàm đang vui vẻ xem con rối công cụ kiến thiết Ẩn Linh đảo, chợt cảm nhận được toạ giá Bảo khí của Vương Vũ Luân, bèn quay đầu lại vẫy tay với họ.

 

Toạ giá Bảo khí dạng phi thuyền đáp xuống bên Từ Phàm.

 

“Bàng sư huynh, đã lâu không gặp.”

 

Dạo này Từ Phàm xuôi chèo mát mái quá, muốn gì được nấy, chỉ thiếu nước bảo thiên đạo mở hack cho hắn.

 

“Từ đại sư, ta nhớ mong đã lâu lắm rồi.” Bàng Phúc cảm khái.

 

“Các ngươi cứ hàn huyên đi, ta về bảo Tiểu Tịch thu xếp chỗ ở cho các ngươi.”

Vương Vũ Luân nói.

 

Hiện tại Tiểu Tịch là Đại tổng quản nội vụ của cả môn phái, tiền lương một năm là một vạn linh thạch, ấy là mức lương Từ Phàm đặt ra cho nàng.

 

“Được.”

 

Từ Phàm tiện tay dùng Tố Hình thuật triệu hoán một đình nghỉ mát.

 

Mọi người nhập toạ.

 

Từ Phàm nhìn thanh niên bên cạnh Bàng Phúc: “Đây là Bàng Thạc ư, tiếc là chúng ta không có duyên làm thầy trò.”

 

Bằng không ta lại phải hận thêm một tên đồ đệ ngốc, ít ra thì nhìn mặt đã thấy ngố tàu.

 

“Ha ha, từ bé Thạc Nhi đã thông minh, vừa nứt mắt đã muốn theo nghiệp buôn bán giống ta, tâm tư không đặt ở đây, đã nghĩ rằng không nên làm phiền Từ đại sư.” Bàng Phúc nói. Đây không phải lần đầu hắn nói như vậy.

 

“Từ đại sư, ta có thể gia nhập Ẩn Linh môn không?”

 

Chủ đề còn chưa kịp đưa ra thì Bàng Phúc đã nóng lòng hỏi ngay. Bây giờ Ẩn Linh môn mới thành lập, có đại sư như Từ Phàm, Ẩn Linh môn trỗi dậy chỉ là vấn đề thời gian, hắn phải chen chân vào trước khi họ quật khởi.

 

Như vậy hắn có thể dựa vào môn phái để hoàn thành tiên thương đại đạo của mình.

 

“Ha ha, Bàng sư huynh vội quá rồi, ta còn chưa chào mời ngươi mà ngươi đã tự đâm đầu vào.”

 

“Ngươi không nói thì ta cũng vẫn muốn mời ngươi gia nhập môn phái của ta, chỉ cần ngươi không chê môn phái mới thành lập là được.” Từ Phàm cười nói.

 

“Đương nhiên không chê.”

 

“Tốt lắm, từ giờ, Ẩn Linh môn chúng ta sẽ thành lập một các, tên là thương các, ngươi chính là các chủ thương các, sử dụng tài nguyên của môn phái ta để kiếm tài nguyên linh thạch.”

 

“Còn về đãi ngộ, hàng năm ngươi có thể nhận một nửa lợi nhuận mà thương các kiếm được, thế nào?” Từ Phàm nói. Đó là con số mà hắn suy tính kỹ, một CEO không có cổ phần sẽ không làm tốt được.”

 

“Nhiều quá nhiều quá, đại lục trung tâm nhiều nhất là một phần nghìn, cứ theo con số này, ngươi thấy sao?” Bàng Phúc vội vàng nói, nhận quá nhiều dễ gặp chuyện lắm, ngày trước nhà họ là đại thương nhân đứng đầu cả nước, đạo lý này hắn hiểu cực rõ.

 

Từ Phàm sửng sốt, sao lại giảm tiền lương, linh thach không thơm ư?

 

“Một phần nghìn thì ngại với công sức ngươi lặn lội ngàn dặm đệ đây, vậy đi, ta cho ngươi một phần trăm, ngươi có thể tự chia.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.

 

“Được.” Bàng Phúc gật đầu, giá trị này là mô hình con số an toàn.

 

Sau khi điền xong, Từ Phàm gọi Tâm Rối, hiện tại nó đã được Bồ Đào tiếp quản.

“Chọn ra ngọn núi chung quanh chủ phong để lập thương các.” Từ Phàm lên tiếng trước ánh mắt tò mò của đám Bàng Phúc.

“Đã tiếp nhận, nửa canh giờ sau sẽ hoàn thành.”

 

Nói xong, Tâm Rối chiếu hình ảnh một vài phong cách kiến trúc để cho Bàng Phúc chọn.

 

Nhìn thấy Tâm Rối, trong mắt Bàng Phúc lóe lên tia sáng kì dị.

 

Sáng sớm hôm sau, toàn thể Ẩn Linh môn tập trung ở đạo trường trên chủ phong.

 

Tuyên bố Từ Nguyệt Tiên trở thành chương môn Ẩn Linh môn, đồng thời thành lập Bách Chiến phong, Linh Kiếm phong, Huyền Hồn phong, Thương các, …. Những đệ tử mới nhập môn có thể tự chọn phong thích hợp với mình sau khi lên Luyện Khí tầng bốn.

 

Một tháng sau, trên Thiên Đạo phong, Từ Phàm nhìn cảnh sắc phía dưới, thở một hơi nhẹ nhõm.

 

“Bận bịu hơn một tháng, cuối cùng cũng trông giống môn phái rồi đấy.”

 

“Qua một thời gian ngắn nữa hệ thống khai thác linh khoáng dưới đáy hồ sẽ được đưa vào sản xuất. Đến lúc ấy, hãy ưu tiên dùng linh thiết để tạo ra hệ thống phòng ngự cho toàn Ẩn Linh đảo.”

 

“Tới khi ấy, vệ tinh, đạn đạo, máy bay không người lái, pháo điện từ,... ta nghĩ ra cái gì thì làm cái đó.” Từ Phàm giống như một phần tử khủng bố mới ra tù, đang chuẩn bị làm một phi vụ lớn.

 

Đúng lúc này, từ xa truyền đến một tiếng nổ kinh thiên động địa.

 

Chỉ thấy ở một góc bên bờ có vô số Yêu thú lên bờ, bắt đầu tấn công đám con rối công cụ đang xây dựng Ẩn Linh đảo.

 

Từ Cương là người đầu tiên xuất hiện ở hiện trường, lạnh lùng điên cuồng công kích đám Yêu thú.
Bình Luận (0)
Comment