Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 111 - Chương 111: Kiếm Khách Áo Xanh

Một tháng sau, dây chuyền sản xuất áo giáp linh lực đã hoàn thành việc xây dựng.

Sau khi Từ Phàm nhận được thông báo thì đi tới trụ sở bí mật bên hồ, lúc này mật thất dưới đất đã hoàn toàn có thay đổi lớn, thậm chí con rối công cụ vốn dĩ ở nơi này cũng được Bồ Đào thăng cấp lên, trở nên càng thêm tinh giản hơn so với trước kia, chức năng càng nhiều hơn so với trước kia.

“Dây chuyền sản xuất đã chế tạo xong, còn lại chỉ cần nhập linh khoáng là có thể sản xuất. Hai nghìn bộ áo giáp linh lực cấp bậc Pháp khí, tám trăm bộ áo giáp linh lực Bảo khí loại một, tổng cộng cần 148 ngày.”

Âm thanh điện tử báo cáo.

Từ Phàm lấy ra một cái nhẫn không gian bỏ lên trên bản thể của Bồ Đào, trong một lúc, toàn bộ dây chuyền sản xuất bắt đầu khởi động.

Bồ Đào trực tiếp đem linh khoáng đã phân ra xong đổ vào trong hầm cấp phôi, từ con rối công cụ cấp phôi trực tiếp bắt đầu bước đầu tiên gia công sơ cấp, sau đó gia công tỉ mỉ, tôi luyện, dung hợp, thành hình, khắc phù văn.

Những thứ này đều tự nhiên như vậy, dĩ nhiên chỉ là ở trong mắt của Từ Phàm.

Dựa theo cách nói của Bàng Phúc, khắp cả đại lục Trung châu, thương hội có thể sản xuất pháp bảo đúng tiêu chuẩn, không vượt quá mười tiệm.

Lúc này, Từ Phàm đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, nghĩ đến trước đây mấy lò Cường Thể đan mà mình cho một trăm đứa trẻ kia mở, tuy nói là đan mà Luyện Đan sư sơ cấp mới nhập môn nhất cũng có thể luyện chế, nhưng mà cả Ẩn Linh đảo cũng chỉ có đúng một mình mình là Luyện Đan sư đứng đắn.

“Có phải là linh đan cũng có thể làm thành dây chuyền sản xuất không, người mình ăn không vô thì có thể đem ra ngoài bán mà.” Từ Phàm suy nghĩ nói.

“Bồ Đào, ngươi nói linh đan có thể làm thành dây chuyền sản xuất không.” Đột nhiên Từ Phàm hỏi.

Lúc này, một âm thanh giống như siêu tần vang lên.

“Chủ nhân, có thể làm thành dây chuyền sản xuất tự động hoá, nhưng mà chỉ có thể sản xuất linh đan bình thường và trung phẩm.” Bồ Đào nói.

“Đan dược bình thường và đan dược trung phẩm ư, như vậy cũng được.” Từ Phàm nghĩ một chút liền hiểu ra được nguyên do bên trong.

Luyện đan cần linh dược, cho dù là linh dược có thời đại giống nhau thì dược tính cũng không giống nhau, lúc này chính là cần Luyện Đan sư dùng hỏa hậu dùng thuật pháp để tinh chỉnh nó, làm cho nó dung hợp với các linh dược khác tốt hơn.

“Hôm nào chúng ta làm một cái dây chuyền sản xuất linh dược đơn giản nhất trước.” Từ Phàm nói, đổi lại là trước đây hắn sẽ bỏ cuộc, nhưng mà bây giờ vì để sau này có thể không chút kiêng kỵ làm những thứ mình cảm thấy hứng thú, vậy thì nhất định cần lượng lớn linh thạch để chống đỡ.

Lúc này, Từ Phàm nhận được tin tức từ Từ Nguyệt Tiên, nàng đinh ra cho Từ Phàm một vị trí.

Khoảng cách cách phía tây bắc Ẩn Linh đảo tám mươi nghìn kilomet, Từ Phàm đa thấy được Từ Nguyệt Tiên đang ở đó đợi.

Nhìn bộ dáng hưng phấn của Từ Nguyệt Tiên, Từ Phàm hỏi: “Phát hiện thứ tốt rồi à.”

“Sư phụ, ngươi đoán xem ta phát hiện được cái gì.”

“Một tiểu thế giới!”

Không đợi Từ Phàm đoán, Từ Nguyệt Tiên nhanh chóng đưa ra đáp án.

Trong đôi mắt của Từ Phàm toát ra tinh quang, vội vàng hỏi: “Bên trong tiểu thế giới có bảo bối gì.”

“Ừm, bên trong không có bảo bối gì, hơn nữa diện tích cũng tương đối nhỏ.”

“Linh khí bên trong cũng rất ít ỏi.”

“Nhưng mà những thứ này đều không quan trọng, quan trọng chính là bên có người, có một quốc gia đầy đủ thống nhất, thực lực mạnh nhất cũng là Kim Đan kỳ.”

Nghe Từ Nguyệt Tiên nói xong, Từ Phàm hoàn toàn mất đi hứng thú, hoặc là nói, bây giờ hắn còn không có thực lực để bồi dưỡng cái tiểu thế giới này.

“Tại sao ngươi lại hưng phấn như thế.” Từ Phàm thấy kỳ quái hỏi, cái tiểu thế giới thế này ném ra mấy loại đại tông môn kiểu đó còn có ít tác dụng, nhưng xuất hiện ở gần tông môn của mình thì rõ ràng là rất vô dụng.

“Mặc dù không có tác dụng gì, nhưng đây cũng là cái tiểu thế giới đầu tiên ta phát hiện được, bắt đầu từ bây giờ, ta chính là một Tầm Bảo sư cao cấp.”

“Đúng rồi, có thể phát hiện cái tiểu thế giới này, còn may là có máy tầm bảo chu thiên của sư phụ.”

“Bằng không, dao động không gian bé nhỏ như vậy, ta hoàn toàn không phát hiện được.” Từ Nguyệt Tiên vui vẻ nói.

“Được rồi, nếu đã phát hiện ra rồi thì ngay tại đây kí hiệu nó đi, chờ sau này ta tiến cấp lên Kim Đan kỳ mở tiểu thế giới cùng nhịp cầu ở đây ra, lại làm một cái bị cái Tụ Linh trận từ từ cải tạo cái tiểu thế giới này, nói không chừng mấy ngàn năm sau có tác dụng lớn.” Từ Phàm nói theo sau.

Hắn không phải là rất để ý với tiểu thế giới, cũng không có tâm đi chơi cái trò chơi tiên nhân gì cả.

Sau khi Từ Phàm ở đây làm kí hiệu xong,

Đang muốn quay về, chỉ thấy một ánh kiếm lạnh lẽo bức người từ trong tiểu thế giới vọt ra, theo sau đó là một người kiếm khách áo xanh cầm kiếm.

Chỉ thấy kiếm khách áo xanh đứng thẳng ở hư không, đang cảm nhận một thế giới bất đồng.

“Thượng giới, Sư Triển ta rốt cuộc đã tới rồi!”

Giống như tạm biệt với thế giới nguyên bản, lại giống như nghênh đón cuộc sống mới.

“Nguyệt Tiên, ngươi cảm thấy thực lực của người này như thế nào.” Từ Phàm hỏi.

“Cũng bình thường thôi, đi theo đạo Kiếm Khí, mặc dù uy lực rất mạnh, nhưng mà khuyết điểm cũng rất rõ ràng.” Từ Nguyệt Tiên phê bình nói.

Lúc này, Sư Triển giống như đạt được cuộc sống mới đã phát hiện ra hai người Từ Phàm đang ở cách đó không xa.

Dựa theo Sư Triển quan sát, thực lực của người nữ tương đương với mình, người nam thì hơi yếu hơn một chút.

“Ờ, nơi này không phải là Tiên giới, là Tu Tiên giới.”

“Nơi này là cự hồ mười vạn dặm, ngươi đi về phía đông nam, là có thể tới được đại lục.” Sau khi Từ Phàm nói xong, cũng không đợi hắn nói cảm ơn, trực tiếp mang theo Từ Nguyệt Tiên trở về Ẩn Linh đảo.

Loại người từ tiểu thế giới phi thăng đột phá tới thương giới, phàm là trẻ tuổi một chút, ít nhiều gì đều có chút xu hướng có thiên mệnh trong người.

Từ Phàm không muốn trêu chọc người như thế, bớt gây phiền toái cho chính mình.

Nhìn hai người nhanh chóng biến mất ở phía chân trời, Sư Triển lúng túng cười một chút.

“Người ở thượng giới đều lạnh nhạt như vậy sao.”

Sư Triển nói xong, ngay sau đó nhắm về hướng chuẩn rồi nhanh chóng bay đi, cực kỳ giống như con chim vừa thoát khỏi lồng.

Trong Linh Phong chu.

“Sư phụ, loại người có thể từ tiểu thế giới lao ra đều là người có thiên phú dị bẩm, tại sao chúng ta không thu nhận hắn luôn.” Từ Nguyệt Tiên không hiểu nói.

“Vi sư có hai con mắt có thể nhìn thấy vận mệnh, người này vô duyên với Ẩn Linh môn chúng ta, cứ cưỡng ép động chạm tất sinh tai họa bất ngờ.” Từ Phàm thuận miệng thêu dệt ra một lý do.

Nếu như là một lão già lao ra ngoài, Từ Phàm chấp nhận có thể sắp xếp cho hắn cuộc sống dưỡng lão, nhưng mà loại này vừa nhìn liền thấy là nam chính ở tiểu thế giới.

Thế giới lớn như vậy, ngươi nên đi nhìn xem một chút, miếu nhỏ này của bọn ta chứa không nổi đại thần.

Từ Phàm quyết định, đợi linh thạch vào sổ sách, lại bắt đầu bố trí đại trận hộ đảo của Ẩn Linh đảo.

Đến lúc đó ẩn giáu cả Ẩn Linh đảo, mắc công có hôm nào đó bị tu sĩ đi ngang qua nhìn thấy.

Mười ngày sau, Từ Phàm ngồi trên chiếc thuyền gỗ tiện tay làm lênh đênh trong hồ câu cá, chuẩn bị một ngày làm một con cá mặn.

Một kiếm khí độn quang từ đằng xa xuất hiện, bay về phía thuyền nhỏ của Từ Phàm.

“Ài, sao mà có chút giống âm hồn bất tán vậy.” Từ Phàm đau đầu nói.

Một bóng dáng chậm rãi rơi vào lên trên thuyền nhỏ của Từ Phàm, chính là kiếm khách áo xanh ngày đó.

“Bằng hữu, chúng ta lại gặp mặt, xin hỏi nơi này có một tông môn tu tiên à.” Sư Triển chắp tay nói, trên lễ tiết tìm không ra bất kỳ khuyết điểm nào.

Nghe thấy Sư Triển nói, Từ Phàm quay đầu nhìn cửa chính to lớn kia của tông môn cách đó không xa.

Chữ lớn như vậy, ngươi không nhìn thấy?

Bình Luận (0)
Comment