Chương 1172: Cự thú Hỗn Độn
Chương 1172: Cự thú Hỗn Độn
Tinh thần lực vô hình khổng lồ đặt lên trên đầu đệ tử cả Ẩn Linh đảo.
Đông đảo cấp đệ tử Kim Tiên nhìn về phía cự thú chầm chậm bơi qua từ bên cạnh Ẩn Linh đảo, có chút tê dại cả đầu.
Mà lúc này, Từ Phàm nhìn cự thú, trong đầu suy nghĩ một vấn đề.
Không biết nấu con cự thú này lên ăn thì thế nào?
“Chủ nhân, đây là trong một loại cự thú tương đối thường gặp vùng ngoài giới Hỗn Độn, tên là Hỗn Độn Cự Kình, hình thể to lớn, là cự thú Hỗn Độn ăn thịt tương đối hung mãnh ở vùng ngoài giới.” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Đây là nội dung ghi lại trong ngọc phù ngoại môn Nguyên Thủy tông hả?” Từ Phàm hỏi.
“Đúng vậy.”
“Trước tiên không cần để ý tới con Hỗn Độn Cự Kình này, việc quan trọng nhất của chúng ta bây giờ chính là phải tìm được đường quay về Tam Thiên giới.”
Lúc Từ Phàm nói chuyện, phân thân số một, số hai cũng đã xuất hiện bên cạnh.
Số một, số hai nhìn qua sương mù hỗn độn bên ngoài tông môn, biểu cảm trong mắt vô cùng phức tạp.
“Phù văn hệ thống ngươi cho chúng ta cùng hưởng, ta và số hai cũng đã nhận được, đã rõ nên làm thế nào.”
“Đổi tất cả pháp trận Tiên Văn trên Ẩn Linh đảo lại một lần, cần một ngàn năm trăm năm.” Phân thân số một dẫn đầu nói.
“Vậy tranh thủ làm đi, trước tiên đổi lại tiên trận phòng hộ tầng ngoài cùng.”
“Ta tranh thủ bế quan phá giải phù văn hệ thống, chờ sau khi số lượng phù văn dự trữ nhiều lên lại thay thế trận pháp trung tâm Ẩn Linh đảo.” Từ Phàm nói.
Phân thân số một, số hai gật đầu, sau đó bắt đầu thiết kế làm sao đổi tiên trận phòng hộ tầng ngoài Ẩn Linh đảo.
Mà Từ Phàm thì lại phân ra thêm một phân thân.
“Tất cả thành viên nội môn, ngoại môn, Yêu bộ trong Ẩn Linh môn, toàn bộ đến bình nguyên sau chủ phong.”
“Ta muốn truyền thụ cho các ngươi phương pháp tu luyện mới.”
Giọng nói của Từ Phàm vang lên trên không khắp cả Ẩn Linh đảo.
Pháp tắc đại đạo Tam Thiên giới ở đây nhược thế, kết quả là Từ Phàm tham ngộ năng lượng của vùng ngoài giới Hỗn Độn này, thôi diễn ra một công pháp chuyển đổi cơ sở nhất.
Lúc Ẩn Linh đảo vừa tiến vào vùng ngoài giới, Từ Phàm liền bắt đầu phân tích năng lượng Hỗn Độn màu xám ở vùng ngoài giới này.
Hắn phát hiện, nơi cực sâu trongloại năng lượng Hỗn Độn này có một ngòi nổ có thể diễn biến thành bất cứ năng lượng gì, mặc dù bây giờ còn chưa hoàn toàn tìm hiểu thấu đáo.
Nhưng sáng tạo ra công pháp để thực lực của các đệ tử phát triển đến năm phần mười vẫn có thể làm được.
Theo tư liệu Từ Phàm hiểu được từ trong ngọc phù ngoại môn Nguyên Thủy tông.
Sau khi trở thành Thánh Nhân tại Tam Thiên giới, con đường pháp tắc đại đạo trong Tam Thiên giới xem như đi tới cuối, con đường sau này chính là nằm ngay trong vùng ngoài giới này.
Giống như là một nơi phát triển đến hạn mức cao nhất, muốn tăng lên nữa, chỉ có thể đến nơi có cấp bậc cao hơn.
Lúc này trên không Ẩn Linh môn xẹt qua vô số lưu quang, tất cả đều bay về hướng bình nguyên sau chủ phong.
Bởi vì pháp tắc đại đạo ở vùng ngoài giới bị hạn chế, tốc độ phi hành cũng chịu ảnh hưởng.
Cho dù Bồ Đào khống chế linh chu nhanh nhất trong tông môn, dựa theo tốc độ trước kia đi cũng như rùa bò.
Từ Phàm nhìn thấy cảnh này, trên không cả Ẩn Linh đảo xuất hiện một hư ảnh ba ngàn đạo bàn to lớn.
Lập tức các đệ tử cảm giác được tất cả pháp tắc đại đạo quen thuộc lúc trước đều đã trở về.
Lập tức, tốc độ những độn quang lập tức tăng vọt lên mấy chục lần, không quá lâu sau, bình nguyên sau chủ phong đã tụ tập hơn chín phần mười đệ tử Ẩn Linh môn.
Những đệ tử ở nơi xa xôi còn muốn phá vỡ không gian, trực tiếp truyền tống đến bình nguyên sau chủ phong.
Nhưng lại ngạc nhiên phát hiện, không gian lúc trước có thể tuỳ tiện phá vỡ, hiện tại đã kiên cố khiến bọn họ tuyệt vọng.
“Các đệ tử chú ý, không gian trong sương mù vùng ngoài giới Hỗn Độn kiên cố, ổn định dị thường, không phải Đại Thánh Nhân không thể phá vỡ.” Bồ Đào nhắc nhở.
Sau đó trong sự kinh ngạc một đám đệ tử, Bồ Đào bắt đầu phổ cập khoa học như thế nào là Đại Thánh Nhân.
“Được rồi, tất cả mọi người đều đã đến đông đủ, tiếp theo đây ta sẽ truyền cho các ngươi một bộ công pháp tên là Hỗn Độn đạo, có thể để các ngươi phát triển năm phần mười thực lực ở vùng ngoại giới.”
“Vạn đạo quy nhất, Hỗn Độn hữu hình, thuỷ đạo chi…”
Các đệ tử cảm nhận được một vùng Hỗn Độn đạo trong đầu, lại nghe Từ Phàm ở trên giảng giải, trong ánh mắt, khi thì hiểu khi thì không hiểu.
Vẻ mặt của những đệ tử một câu cũng nghe không hiểu bắt đầu trở nên lo lắng.
“Không cần buồn phiền, ta sẽ giảng Hỗn Độn đạo đến khi tất cả các ngươi lĩnh ngộ được mới thôi.” Giọng nói vân đạm phong khinh của Từ Phàm vang lên trên bầu trời Ẩn Linh môn.
Mà lúc này, bản thể Từ Phàm thì lại đang ở trong phòng tu luyện chuyên môn của hắn, đắm chìm trong không gian tiên hồn của mình phá giải quả cầu phù văn hệ thống.
Quả cầu phù văn to lớn như sao trời bị tầng tầng phù văn bao phủ, giống như một ngọn núi lớn không cách nào vượt qua, nằm ngang trước mặt Từ Phàm.
“Ta giải mã nhiều tầng như vậy, vì sao cứ cảm thấy kích cỡ không biến hóa chút nào vậy?”
“Hệ thống, chúng ta là cộng sinh, ngươi cứ hạn chế ta thế này, thật sự được hả?” Từ Phàm nhìn quả cầu phù văn hệ thống, không nhịn được than phiền.
Quả cầu phù văn hệ thống vẫn như thường ngày, dựa theo quy luật đặc biệt chầm chậm chuyển động.
“Từ từ đến vậy.” Từ Phàm nói, vô số phù văn hắn từng phá giải trước đó từ trong cơ thể tuôn ra, che kín cả không gian linh hồn.
Phù văn tạo thành trận pháp đặc biệt phù văn quanh người Từ Phàm, bắt đầu trợ giúp thôi diễn, phá giải quả cầu phù văn hệ thống.
Cứ như vậy, Ẩn Linh đảo trở nên yên lặng trong làn sương mù hỗn độn trong một vùng hư vô không biên cảnh.
Không biết đã qua bao lâu.
Toàn bộ từ trong ra ngoài Ẩn Linh đảo đã đổi thành phù văn thích hợp với không gian Hỗn Độn.
Mà trong pháp trận của Ẩn Linh môn, Từ Phàm còn chuyên môn thôi diễn ra một loại trận pháp chuyển hoá năng lượng Hỗn Độn thành ba ngàn đại đạo.
Chỉ cần nằm trong phạm vi có khả năng bức xạ xung quanh Ẩn Linh môn, các đệ tử đều có thể phát huy ra toàn bộ thực lực lúc trước.
Từ Phàm vừa phá giải xong một tầng của quả cầu phù văn hệ thống, thể xác và tinh thần đều có chút mỏi mệt trở về trong tiểu viện.
Trương Vi Vân đến bên cạnh Từ Phàm, ngồi xuống, nhìn thần sắc có chút mỏi mệt của phu quân, không khỏi có hơi đau lòng.
“Phu quân, vất vả.” Trương Vi Vân nhẹ nhàng nói.
“Không còn cách nào, muốn trở lại Tam Thiên giới thì đành thế này thôi.” Từ Phàm nằm trên ghế dựa, yên lặng khôi phục tâm thần.
“Phu quân, tộc trưởng tộc Thỏ Ngọc Quang chạm đến cảnh giới Kim Tiên, tìm hiểu ra một bộ thủ pháp vật lý trị liệu có thể làm cho nhục thể và tiên hồn của người khác đồng thời thăng hoa.”
“Ta kêu nàng đến làm cho ngươi một lần đi.” Trương Vi Vân nói.
Từ Phàm vừa muốn xua tay cự tuyệt, một nữ tử mặc bạch y lập tức xuất hiện phía sau Từ Phàm.
“Đại trưởng lão, xin thả lỏng.” Một đôi ngọc thủ mềm mại rơi xuống trên vai Từ Phàm.
Trong nháy mắt này, giống như uống một ngụm đồ uống ướp lạnh đầu tiên vào mùa hè nóng bức.
Từ Phàm phát ra một trận âm thanh lười biếng đến từ chỗ sâu trong linh hồn.
“A.”
Sau đó Từ Phàm cảm giác cơ thể và linh hồn mình tựa như rơi vào đám mây.
Trên đám mây, dường như có vô số bàn tay nhỏ bé tại nhẹ nhàng ấn bóp nhục thể cùng tiên hồn.
Ngay lúc Từ Phàm dự định thừa cơ ngủ một giấc, khôi phục lại.
Một âm thanh hung tàn, tàn bạo từ chỗ sâu trong không gian Hỗn Độn truyền đến.
Sau đó lại truyền tới một trận âm thanh kêu gào thảm thiết từ Hỗn Độn Cự Kình.
“Chủ nhân, phán đoán từ âm thanh vừa rồi, là Hỗn Độn Cự Kình số ba mươi lăm du đãng ở nơi này phát ra.”
“Săn giết nó là một loại cự thú Hỗn Độn không có trong kho số liệu.”