Chương 138: Đề nghị của hội trưởng lão
Chương 138: Đề nghị của hội trưởng lão
Thiếu niên đã đổi tên Lý Huyền Đạo, cưỡi mây tiến vào bên trong đại trận cổng bảo vệ của Ẩn Linh Môn.
Trong mắt người thiếu niên trong lúc này đầy tinh thần, hiện lên một tia dò xét.
Lần này vận khí không tồi, là một thế giới Trung Thiên, hậu kỳ chỉ cần không chết, thăng thiên lên thế giới Đại Thiên hoàn thành tu luyện kiếp thứ tám sẽ không thành vấn đề.
Nghĩ tới đây, Lý Huyền Đạo thở phào nhẹ nhõm, lần này khởi điểm tương đối cao, không muốn như lần trước, sống lại ở trong một cái tiểu thế giới, tu vi cao nhất cũng chỉ là Trúc Cơ.
Ở kiếp đó hắn đến tận năm mươi tuổi mới có thể thức tỉnh ký ức, tuy có thành tiên, nhưng không biết làm sao cái biên giới của tiểu thế giới kia quá kiên cố, không thể dẫn dắt thăng thiên.
Hắn bận rộn cả đời chỉ sống đến một trăm năm mươi tuổi, mang tiếc nuối mà qua đời, kiếp sống đó coi như uổng phí.
Lúc này, Lý Huyền Đạo bắt đầu đánh giá đến cái tông môn mới gia nhập ở kiếp này.
Cái đại trận tông môn này, uy lực không lớn cũng chính là có thể ngăn cản tu sĩ cấp Luyện Hư, chẳng qua thiết kế của đại trận tông môn vô cùng lợi hại, đem nhân tố thăng cấp đại trận về sau mà suy nghĩ tiến vào.
Nhất là đỉnh chóp đại trận ba trăm sáu mươi viên Tụ Linh Châu kia tạo thành đại trận Tụ Linh Chu Thiên, hậu kỳ còn có thể thăng cấp làm đạo khí .
Nhìn ngọn núi cao nhất trước kia như thác linh dịch của Ngân Hà Cửu Thiên, và trong bầu trời từ linh dịch tạo thành thần thú, tâm tình của Lý Huyền Đạo trong chớp mắt đã thoải mái.
Lúc này, Khâu Tự Viễn ở phía trước đám mây bắt đầu giới thiệu Ẩn Linh Môn cho Lý Huyền Đạo.
“Sư đệ, môn phái này của chúng ta gọi là Ẩn Linh Môn, mới vừa thành lập được mười hai năm, dựa theo xem xét của hội trưởng lão là tông môn cấp một.”
“Tông môn bây giờ có hai trăm mười ba vị đệ tử, trước mắt đều ở giai đoạn luyện khí.”
Lúc này Lý Huyền Đạo hỏi: “Trong mười hai năm vẫn chưa có đệ tử nào thăng cấp lên Trúc Cơ?”
Ngữ khí của hắn rất là nghi ngờ, dựa theo quy mô hiện tại của tông môn, cái khác không nói, chỉ là cái linh dịch thông thường của thác nước Ngân Hà Cửu Thiên, như thế nào cũng có thể bồi đắp ra vài người cấp Trúc Cơ, chẳng lẽ Trúc Cơ đan rất khó làm sao?
“Cái này đợi sau khi sư đệ thăng cấp đến Luyện Khí tầng trung sẽ biết được.”
“Ta bây giờ chẳng qua là giới thiệu đại khái cho ngươi, nhưng sau khi ngươi tiến vào núi Huyễn Học, sẽ có người giới thiệu cặn kẽ cho ngươi.” Khâu Tự Viên nói.
.... ... ... ...
“Sư phụ, người hoài nghi đứa trẻ này là chuyển thế thân của đại năng?” Lý Huyền Đạo hỏi.
“Không phải chuyển thế thân của tôn giả đại năng, mà chính là người mang thiên mệnh.”
“Nếu không cái khảo nghiệm kia của ta hắn sẽ không thể thông qua tất cả, là bởi vì quá hoàn mĩ, nên ta mới hoài nghi.” Từ Phàm nói, nhưng mà không có để ý quá nhiều, vừa không phải là chưa từng thấy qua nhân vật chính, ngày sau đợi xem thử hắn là được, hơn nữa Tu Tiên Giới kia có nhiều nhân vật chính như vậy.”
“Cũng đúng, lúc ấy chỉ là có chút kích động, không nghĩ tới tầng này.” Lý Tinh Từ nói.
“Đúng rồi, cha mẹ của đứa trẻ ấy đang ở đâu?” Từ Phàm hỏi, đừng nói là thành viên của cô nhi viện xx.
“Tiên Thành Lâm Sâm, con đã dàn xếp xong cả rồi.” Lý Tinh Từ nói.
“Thần thông, trăm kiếp luân hồi, ngươi đến mấy kiếp rồi?” Từ Phàm hỏi.
“Kiếp thứ nhất: Hiệp khách.” Lý Tinh Từ nói.
Từ Phàm thở dài một hơi và nói: “Sắp rồi, sau này năm năm một kiếp, hai mươi kiếp sau đó là mười năm.”
“Đã hiểu.”
“Vậy ngươi cử mấy nô dịch luân hồi đi bảo vệ cha mẹ của đứa trẻ đó.”
“Bất kể là đại năng chuyển thế hay là thiên mệnh chi nhân, đời người nhiều trắc trở, bảo vệ cha mẹ của hắn một đời dù sao cũng sẽ nhớ về cái tốt của tông môn chúng ta.” Từ Phàm nói, đồng thời trong lòng suy đoán , đứa trẻ này sau này hẳn sẽ là một trợ lý tương đối quan trọng.
Hiện giờ hai tộc nhân và yêu tuy là chinh chiến ở một châu, nhưng mà Từ Phàm đoán chừng sau này không có bao nhiêu ngày yên ổn rồi, đại chiến toàn diện của hai giới nói không biết chắc khi nào sẽ bắt đầu.
Đến lúc đó cái tiểu tông môn được ghi chép trong hồ sơ này muốn được bảo toàn cũng không có cửa.
“Vâng.” Lý Tinh Từ nói.
Một cái ngọc giản bay tới trước mặt của Lý Tinh Từ.
“Đây là Thiên Mộng Bách Đạo Kinh, lúc không có chuyện gì làm thì luyện một tý, sẽ giúp ngươi mỗi lần xuất thế dễ dàng hơn một chút.”
“Với tư chất của ngươi, con đường sau này ngươi cần phải tự mình đi rồi.”
“Cảm ơn sư phụ.” Lý Tinh Từ cảm thấy ấm áp trong lòng, nhớ lại từng ly từng tý lời sư phụ.
“Cảm ơn cái gì mà cảm ơn, ngươi đã gọi ta một tiếng sư phụ, ta nhất định phải bảo vệ ngươi một đời.” Từ Phàm cười nói, hắn thu nhận mấy người đệ tử này cũng đặc biệt khiến hắn bớt lo.
“Tốt, nếu như mệt rồi, cũng đừng có đi ra ngoài, ở tông môn tu dưỡng vài năm, không có chuyện gì thì theo vi sư câu cá, đánh cờ gì đó.” Từ Phàm nói, đồ đệ này xem ra trạng thái có chút không đúng, phải giúp hắn.
“Vâng.”
Cứ như vậy, bên cạnh Từ Phàm lại có thêm một người cùng trải qua bát cá mặn cuộc đời.
Lúc này, Lý Huyền Đạo vẫn đang duy trì trạng thái kinh ngạc ở núi Huyễn Học.
“Văn minh tu tiên của thế giới này đã đạt đến trình độ như vậy rồi, lúc mà tu sĩ kia đưa ta đi qua trung tâm đại lục, họa phong cũng không như thế này.”
“Phục vụ hình Khí Linh, dạy học hiệu quả cao dạng ảo cảnh, căng nhất là còn có con rối trung tâm Trí Năng điều khiển.” Lý Huyền Đạo vừa học tập những kiến thức không nhàm chán này vừa cảm thấy trong lòng hết đỗi khiếp sợ.
Hắn không phải là kiểu người chưa từng thấy qua các mặt của xã hội, bởi vì nguyên do tu luyện công pháp, hắn trùng sinh qua một kiếp ở một thế giới Đại Thiên có văn minh tu tiên hết sức phát đạt.
Cái kiếp đó đã mở mang tam quan tu tiên cổ điển kia của hắn, đáng tiếc là kiếp đó hắn đần độn, cho đến cuối cùng cũng chỉ là một tên cấp tiên tiêu chuẩn, còn một lần ở trong thế giới Đại Thiên khác tử vong trong chiến tranh, chính xác mà nói là bị một đoàn con rối chiến đấu chém thành hai phần, con rối kia còn cầm đi nhẫn không gian của hắn.
“Cái tông môn muốn thu nhận ta làm đồ đệ này là của đại trưởng lão thành lập, nói không chừng hắn cũng là người chuyển thế, có thời gian nhất định sẽ thử một chút.”
Thành thật mà nói, hết thảy tất cả hiện giờ của tông môn này, nếu như để hắn làm, không nhất định có thể làm lớn mạnh hơn đại trưởng lão này.
Lý Huyền Đạo bài trừ những tạp niệm này, bắt đầu nghiêm túc học tập, sống lại một kiếp chính là một sự khởi đầu mới.
Đời này của ta nhất định phải tùy tiện mà đến cấp bậc chân tiên, như vậy đến sau kiếp thứ 9 chính thức, phương thành đại đạo kim tiên.
Cuộc sống yên ổn luôn là ngắn ngủi.
Ba tháng sau, Từ Phàm và Lý Tinh Từ đang bình luận mẫu chuyện các đại tiên thành mỹ nữ xét theo phía nam dùng thuật lưu ảnh chụp lại.
“Sư phụ, đến sau cảnh giới nhất định, mặt mũi và vóc dáng đều bị những phái nữ kia nặn thành trạng thái hài lòng nhất của bản thân.”
“Khác nhau duy nhất chính là ở khí chất, nhiệt tình như lửa, băng thanh ngọc thiết, phong thái hiên ngang, mềm mại như ngọc mỏng manh như hoa, đoan trang nhã nhặn, như nụ hoa chớm nở, chỉnh tề động lòng người…”
“Những cái này mới là trọng điểm, rất hiển nhiên, sư phụ vẫn chỉ là dừng lại ở chân hoặc thắt lưng của cảnh giới hạn hẹp.” Lý Tinh Từ nghiêm trang nói, mặc dù Từ Phàm là sư phụ hắn, nhưng hắn vẫn xem thường trình độ thưởng thức của Từ Phàm.
“Ngươi thì hiểu cái gì, đây là cảnh giới hạn hẹp sao? Đây là cảnh giới đại chúng, ngươi vẫn là một chút nông cạn.” Từ Phàm giận mà nói, trong tấm hình hình chiếu lơ lửng đang phát từng đoạn mẫu chuyện các đại tiên thành mỹ nữ.
Lý Tinh Từ quay đầu đi, hơn nữa còn dịch chuyển người ra ngoài, hắn không rõ, vốn là muôn thuở thiên tài yêu nghiệt đều khó ra, sư phụ làm sao biết ở trên ham muốn khát khao, nông cạn như thế.
Lúc này, pháp khí truyền tin của Từ Phàm vang lên, sau khi nhìn tin tức, trực tiếp ném Lưu Ảnh Thạch cho Lý Tinh Từ.
“Không có chuyện gì, làm một đoạn đánh giá cho mỹ nữ trên thuật lưu ảnh, có thể viết một bài thơ, vậy thì càng tốt rồi.” Từ Phàm nói, trong khoảng thời gian nói chuyện cùng đệ tử, biết được cuộc gặp gỡ đệ tử ở bách thế luân hồi đời thứ năm.
Kiếp đó, hắn là một thư sinh có tài nhưng không gặp thời, vốn là có sự nhiệt huyết, nghĩ rằng lấy học thức của mình thay đổi hiện trạng cằn cỗi của quốc gia, kết quả là bị quan chủ khảo đố kị với diện mạo anh tuấn và tài hoa kia, gian dối mưu hại, một đời không có duyên thi cử.
Vốn là thư sinh xuất thân từ gia đình nhà nông bình thường, cái thời khắc đó đã làm sụp đổ niềm tin một đời của hắn.
Cái ngày đó hắn là lần đầu tiên đi vào quán rượu, say khướt ở trước cửa một thanh lâu tên Tiêu Tương Quán, sau đó nhặt được hoa khôi vừa mới ra ngoài quay về, bởi vì tuấn tú, một đêm phong lưu.
Sau có được một bài thơ tình kinh thiên, về sau bắt đầu cuộc hành trình bóc bánh miễn phí suốt quãng đời còn lại.
Kiếp đó, hắn gần như là nhìn qua tất cả mỹ nhân thiên hạ. Kiếp đó, hắn cũng để lại không biết bao nhiêu bài thơ tươi đẹp kinh thiên, kiếp đó, vốn là tâm tư vì thiên hạ đất nước, nhưng vậy mà bất đắc dĩ trơ mắt nhìn sự sụp đổ của đất nước.
Từ Phàm nghe thấy kinh nghiệm kiếp này của hắn, nhếch miệng một chút, không nói được lời an ủi nào, suy cho cùng thì kiếp đó từ đầu đến cuối vẫn còn hơn trăm vị hồng nhan tri kỉ làm bạn.
Nghe được lời Từ Phàm nói, Lý Tinh Từ sửng sốt một chút, khả năng là đang nhớ lại được một số kinh nghiệm ở kiếp đó, nhưng sau đó liền kịp phản ứng lại, gật đầu nói: “Tốt, cái này con nắm chắc.”
Sau khi thông báo xong, Từ Phàm liền sử dụng thuyền Linh Phong bay về hướng hội trưởng lão của Tiên Thành Lâm Sâm.
Bên trong hội trưởng lão, Từ Phàm nhận được “Đề nghị” tầng cao nhất từ hội trưởng lão, nội dung đại khái là cho đệ tử đi Thịnh Linh Châu trấn áp yêu tộc.
“Từ trưởng lão, dựa theo đề nghị bên trên, tông môn các người cần phải đưa ra hai vị tu sĩ, một vị cấp Nguyên Anh, một vị cấp Kim Đan, một tháng sau,tới hội trưởng lão tập hợp.” Nguyên Anh chấp sự nói.
“Một nửa chiến lực của tông môn ta?” Từ Phàm nói.
“Không, tông môn của các người mới lập, tiên khí khác vừa dò xét tình hình tông môn của ngươi, hai vị đệ tử này đã là ít nhất rồi.”
“Được.”
“Về phần an toàn của môn phái, Từ trưởng lão có thể an tâm.”
“Trước khi chưa giết hết yêu tộc của giới này, trung tâm đại lục sẽ không có chiến sự, đây là hội trưởng lão bọn ta có thể bảo đảm.” Nguyên Anh chấp sự khí phách nói.
“Được.”
Sau khi trở lại Ẩn Linh Môn, Từ Phàm liền gửi tin cho Từ Cương gọi hắn quay về, sau đó hắn xoay người vào phòng luyện khí, đồ đệ mình đi xa nhà, phải làm cho hắn chút bảo đảm.
Một tháng sau, Từ Phàm chia cho Từ Cường và Từ Nguyệt Tiên mới trở về mỗi người một cái nhẫn không gian, bên trong được nhét đầy,
“Nguyệt Tiên, trước tiên ngươi đi cùng đại ca ngươi một chuyến, sau khi gặp được Hướng Trì, để hắn thay cho ngươi, ngươi lại trở về.” Từ Phàm nói.
“Không cần, con cảm thấy ở đó rèn luyện mấy năm cũng không tồi.” Từ Nguyệt Tiên nói, đối với yêu tộc đã đuổi mình khỏi Tương Châu, cô cũng vô cùng căm hận.
“Sư phụ, không thì để con thay đại sư huynh đi, để đại sư huynh ở lại giúp đỡ sư phụ.” Lý Tinh Từ nói.
Từ Cương vừa muốn nói, đã bị Từ Phàm giành nói:”Ngươi không thể đi, tình hình của ngươi nghiêm trọng hơn so với trong tưởng tượng của ta, ngươi vẫn là nên ở lại tông môn với ta.”
“Đại sư huynh của ngươi cũng nên đi gặp đại tràng rồi.” Từ Phàm nói.
“Được.” Lý Tinh Từ không nhiều lời, chỉ là nói một tiếng được, tình hình của hắn đúng là có chút nghiêm trọng.
“Sư phụ, con đi rồi người nhớ tự bảo vệ bản thân.” Từ Cương nói không thôi.
“Ngươi có tin hay không, chỉ sợ ngươi đến cấp Hóa Thần, ta cũng có thể kéo ngươi vào ảo cảnh đánh đòn.” Từ Phàm tối mặt nói, ta từ lúc nào cần ngươi bảo vệ rồi.