Chương 1451: Hình như ta gây họa rồi
Chương 1451: Hình như ta gây họa rồi
“Vùng Hỗn Độn cỡ nhỏ, không phải là tổ địa tộc kia đó chứ?”
Lúc Từ Phàm nghi hoặc, đột nhiên có một ý niệm cường đại toả định lấy Tam Thiên giới.
vật chất Hồn Độn chưa khai hóa phía trước Tam Thiên giới bắt đầu biến hóa, cuối cùng ngưng tụ thành một Thần Ma lớn cỡ Tam Thiên giới.
Chỉ là Thần Ma đó lộ ra ánh mắt nghi hoặc nhìn Tam Thiên giới, vừa vặn đối mặt với ánh mắt của Từ Phàm.
“Sư phụ, thân là chiến lực đệ nhất Nhân tộc, giao cho ta!”
Một khí tức cường đại từ trong Tam Thiên giới dẫn ra.
Trực tiếp thiêu đốt lên, Thiên Thủ Hư Tượng của ngọn lửa pháp tắc chí cao Ngũ Hành xuất hiện.
“Sinh linh trong vùng Hỗn Độn lưu lạc này nghe đây, xin lập tức rời đi, để tránh hai bên sinh ra hiểu lầm.”
So với Từ Cương bốc lên khí thế, muốn đánh một trận, Thần Ma lộ ra vẻ đặc biệt có lễ phép.
“Bồ Đào, nơi này cách vùng Hỗn Độn không xa, có tra được xuất xứ của vị này hay không?”
“Thần Ma, có thể chống đỡ trận pháp vùng Hỗn Độn bán vĩnh cửu, thực lực Hỗn Độn Đại Thánh Nhân đứng đầu, đồng thời cũng là một Trận Pháp Thần sư đứng đầu.” Từ Phàm nói điều kiện cần thiết để tìm kiếm.
“Đừng tốn sức nữa, Bồ Đào không tra được.”
“Đây hẳn là đám Thần Ma hỗn chiến tranh đoạt danh ngạch giữa Thần Ma cuối cùng thất bại khi sơ khai Hỗn Độn.” Phân thân số hai không biết khi nào đã xuất hiện sau lưng Từ Phàm.
“Vậy hẳn là đúng rồi.” Từ Phàm sờ cằm nói.
“Sư phụ, làm sao đây, có đánh hay không!” Giọng Từ Cương truyền đến.
Lúc này, Từ Phàm thần kỳ phát hiện, nhân quả của khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá phía trước và vùng Hỗn Độn kia bắt đầu biến thành mập mờ.
Cho dù ghi lại tọa độ nơi đây, rời khỏi phạm vi nhất định thì tự sẽ bị nhân quả xóa đi.
“Từ Cương ngươi lui ra, giao người này lại cho ta!”
Phân thân số hai nói, hoá thành acc clone Thần Ma Nhị.
Thần Ma Nhị xuất hiện bên ngoài Tam Thiên giới.
“Ta là Tuần Tra sứ của đại lục Đế quốc Chúng Tinh Thần Ma, ngươi là mạch thế lực Thần Ma rời khỏi sơ khai Hỗn Độn đúng không.” Thần Ma Nhị làm bộ như bọn ta biết hết.
“Chúng Tinh Thần Ma các ngươi quả nhiên thích xen lẫn cùng với đám sinh linh trong giới này.”
“Nể mặt cùng là mạch Thần Ma, mau rời khỏi đây đi!” Thần Ma từ vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa tạo thành nói.
“Rời đi, ở thời điểm mấu chốt như thế, không muốn trò chuyện chút sao?”
“Gặp được nhau đã là duyên phận, có lẽ ý chí vùng Hỗn Độn này đã sắp xếp một cuộc gặp gỡ cho chúng ta đấy.” Thần Ma Nhị cười nói.
“Rời đi! Lại lên trước chỉ có chiến tranh!” Thần Ma ngưng tụ từ vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa nói xong liền tiêu tán.
“Kết bằng hữu, Đế quốc Chúng Tinh Thần Ma bọn ta rất bao dung, các ngươi không muốn để lại đường lui trong thời đại đại tranh này à?” Thần Ma Nhị tự tin nói.
Trên mặt Thần Ma ngưng tụ từ vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa lộ vẻ do dự.
“Đại thế giới của các ngươi để lại bên ngoài, chỉ có ngươi có thể tới.”
“Được.” Thần Ma Nhị gật đầu.
Ba năm sau, Tam Thiên giới đi vòng qua vùng Hỗn Độn kia.
“Trong những cường giả tranh đoạt danh ngạch thất bại, phần lớn những người không chết đều chạy vào khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.”
“Trải qua diễn hóa khá lâu, có người ngưng tụ vùng Hỗn Độn cỡ nhỏ, có người thì lại đi qua vùng Hỗn Độn khác.”
Trong tiểu viện, phân thân số hai giảng giải cho Từ Phàm về tồn tại của loại vùng Hỗn Độn cỡ nhỏ này.
“Đại khái cũng có thể đoán được, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân bình thường ở khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa không kiên trì được lâu như vậy.” Từ Phàm phẩm trà thong thả nói.
“Ngươi không định nói với ta, ngươi và cái người gì đó kia nói chuyện gì sao?”
“Đây là đường lui ta bố trí cho bên Đại thống lĩnh, nhưng cuối cùng người được lợi nhất định là Nhân tộc chúng ta.” Phân thân số hai nói.
“Vậy thì được rồi.” Từ Phàm nói xong, đứng dậy duỗi lưng.
Sau lưng, một hư ảnh đại biểu cho pháp tắc chí cao thế giới vô tự xuất hiện, sau đó ngưng tụ thành hạch tâm đưa về trong cơ thể Từ Phàm.
“Cuối cùng cũng tu xong một loại pháp tắc chí cao.” Từ Phàm nói, một tay đập lên vai phân thân số hai, cộng hưởng pháp tắc chí cao với hắn.
“Ngươi muốn tu luyện pháp tắc chí cao bản thân nắm giữ đến viên mãn hết rồi lại tấn cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân sao?” Phân thân số hai hỏi.
“Có dự định này, nhưng cuối cùng vẫn phải xem tình hình cụ thể.”
“Sau này ngươi nắm giữ pháp tắc chí cao thế giới vô tự hoàn chỉnh, luyện chế Hồng Mông chí bảo cũng thuận tiện.”
“Đối với sau này…”
Từ Phàm còn chưa nói xong, cả Tam Thiên giới đột nhiên chấn động.
“Từ đại ca mau tới đây! Có lẽ ta gây họa rồi!” Giọng Vương Vũ Luân từ bên ngoài Tam Thiên giới truyền tới.
Chỉ thấy một cự thú to lớn không biết tên đang tàn phá bừa bãi phía trên Tam Thiên giới.
Lúc này pháp trận phòng ngự Tam Thiên giới mở ra đã vỡ vụn.
Lúc cự thú muốn đập nát hoàn toàn hộ thuẫn này, một Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi cầm trong tay cự thuẫn xuất hiện, cứ thế cản lại một kích này.
Sau đó, một cột sáng ngưng tụ từ pháp tắc chí cao Ngũ Hành từ trong Tam Thiên giới bắn ra, trực tiếp bắn trúng đầu cự thú.
“Gào!!”
Dao động quét ngang Tam Thiên giới, pháp trận phòng hộ tầng ngoài triệt để vỡ vụn.
“Bảo vệ Tam Thiên giới trước đã.” Từ Phàm nói với Thiên Thủ Hư Tượng của Từ Cương phía sau.
“Tuân lệnh sư phụ!” Cả người Từ Cương bùng cháy lên.
Thiên Thủ Hư Tượng của sư đồ hai người liên hợp kết ấn, bọc lên cho Tam Thiên giới một trăm linh tám tầng Hỗn Độn Thần thuật phòng ngự.
“Đây là cự thú ngươi câu ra à?” Từ Phàm nhìn huynh đệ tốt.
Lúc này, bên ngoài Tam Thiên giới càng lúc càng có nhiều cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh xuất hiện, Bồ Đào nhanh chóng bố trí chiến thuật cho bọn họ, liên hợp lại dùng để kiềm chế cự thú nổi giận.
“Vốn tưởng là đồ tốt, không nghĩ tới lại câu ra một con cự thú thực lực mạnh như vậy.” Vương Vũ Luân làm vẻ như đã gây ra rắc rối.
Đúng lúc này, một cự nhân Hỗn Độn lấy Hùng Lực dẫn đầu thình lình đánh tới cự thú.
“Đại trưởng lão, ta không trụ nổi nữa!” Giọng Hùng Lực vang lên.
Chỉ đụng vào cự thú này một cái, Hùng Lực đều cảm giác pháp trận Cự Nhân Hỗn Độn ngưng tụ ra bắt đầu vận hành không ổn định.
“Bên cạnh phối hợp tác chiến, ta chủ công.”
Một quang đoàn nện vào trên người cự thú, thế giới Hư Vô bỗng mở ra, Từ Phàm thừa cơ sửa chữa pháp tắc trong thế giới Hư Vô.
Quang người Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi hiện ra dòng sông Huyền Hoàng chí bảo, trong dòng sông đó, có mấy món chí bảo tản ra khí tức Hồng Mông chí bảo.
“Thật sự nên làm một món Hồng Mông chí bảo đỉnh cấp chủ sát lục.”
Mỗi tay Thiên Thủ Hư Tượng đều cầm một món Huyền Hoàng chí bảo, tản ra các loại uy năng khác biệt.
Đao, thương, kiếm, côn, phủ, việt, câu. xoa, Huyền Hoàng chí bảo sát lục đủ loại hình thù kỳ quái ngưng tụ thành một thanh cự phủ chém tới cự thú.
Uy năng trên cự phủ phát ra làm cho cự thú này cảm thấy bất an thật sâu.
Thế là tránh thoát dây dưa của cường giả Nhân tộc xung quanh, chạy trốn về khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.
Từ Cương thấy cảnh này, cả người hưng phấn lên.
Một viên thủy tinh ngũ sắc tản ra khí tức pháp tắc chí cao hiện lên trên Thiên Thủ Hư Tượng hắn ngưng tụ.
Một luồng lực lượng tựa như có thể hủy diệt tất cả bắt đầu chậm rãi ngưng tụ trong viên thủy tinh.
“Từ Cương, ngươi kiềm chế một chút, đừng bắn trúng sư phụ ngươi.”
Ngay lúc cự thú vừa tiến vào khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, cự phủ đột ngột chém xuống.
Một luồng phủ quang đuổi theo như hình với bóng về phía cự thú.