Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 181 - Chương 181: Sự Trỗi Dậy Của Một Triều Đại Trong Thế Giới Bất Tử Rộng Lớn

Chương 181: Sự trỗi dậy của một triều đại trong thế giới bất tử rộng lớn Chương 181: Sự trỗi dậy của một triều đại trong thế giới bất tử rộng lớn



Nhìn thấy Nữ Đế Trường Ninh trong bức màn sáng, trong mắt Từ Phàm lóe lên một tia bí ẩn.

Có phải ta cũng có những tài năng tiềm ẩn như thế, làm sao gặp được một người giống nhân vật chính như vậy chứ?

“Sư phụ, nữ tu bên trong màn sáng kia có phải là Phong Trường Ninh.” Từ Nguyệt Tiên nhìn tấm màn sáng tò mò hỏi.

“Đúng, vị nữ tu này vừa bước ra từ trong tiểu thế giới, đồng hương cũ của trưởng lão ngoại môn của chúng ta hoặc là đồng môn của các trưởng lão ngoại môn.” Từ Phàm nói.

Từ Nguyệt Tiên muốn nhìn kỹ hơn khuôn mặt của nữ tử trong màn sáng.

“Sư phụ, người có muốn thu nhận vị nữ tu này làm đồ đệ không, người này thoạt nhìn có vẻ rất lợi hại, sau này khẳng định càng lợi hại hơn.” Từ Nguyệt Tiên chắc chắn nói.

“Kết luận này của ngươi từ đâu ra vậy?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Khi ta du hành đến trung tâm lục địa, hễ là người có khuôn mặt lạnh lùng, lại là nữ tu sĩ có ngoại hình ưa nhìn như vậy là người không dễ đụng vào.” Từ Nguyệt Tiên cười nói, nghĩ về một người bạn nàng đã kết bạn khi đi tầm bảo.

“Hình như cũng có lý.” Từ Phàm xoa cằm nói.

“Sư phụ ngươi đã học qua đạo Chiêm Tinh, gương mặt của vị nữ tu sĩ này không đơn giản, là tướng mạo của Đế Vương Tiên Triều, người này chỉ cần là thân có Thiên Mệnh, chắc chắn giới hạn cao nhất của nàng chỉ có ở thế giới này.”

“Lợi hại như vậy.” Từ Nguyệt Tiên kinh ngạc nói, giới hạn cao nhất ở thế giới này không phải cao bình thường.

“Đúng, nữ tu này hiện tại cũng chỉ là Kim Đan Kỳ, vẫn chưa thể che giấu được mệnh cách của mình.”

“Nếu như tùy tiện xuất hiện ở Tu Tiên Giới như vậy, đoán chừng ở trong khu vực ấy, sẽ bị các môn phái ở nơi đó giết chết.”

“Có thể xuất hiện ở đây, cũng là mệnh số của nàng.” Từ Phàm từ tốn nói.

“Sư phụ người muốn giết nàng?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

“Tất nhiên không phải, sư phụ ngươi sao nhẫn tâm như thế.”

“Ta chỉ muốn giúp một tay.” Từ Phàm nói, nếu được thì, hắn có thể thu nhận Nữ Đế này làm đồ đệ, tiếp theo đưa nàng ta đến một lục địa bên ngoài lục địa trung tâm, dù sao trên địa bàn của Đại Trưởng Lão, không phải là chuyện dễ dàng gì.

Sau đó, sẽ xem livestream, xem sự trỗi dậy của một triều đại trong thế giới bất tử rộng lớn, đoán ước tình rằng có thể đăng nhiều kỳ trong hàng nghìn năm, như thế có thể thêm một chút thú vị vào cuộc sống hàng ngày.

“Ồ.”

Lúc này, Phong Trường Ninh nhìn Sư Triển ở phía dưới, một suy nghĩ lóe lên trong mắt hắn.

“Quốc sư, ở đây là Tiên Giới à.”

Phong Trường Ninh nhìn những con rối xung quanh mình đang dọn dẹp lũ quái vật ở khu vực hồ, có một chút kinh ngạc trong mắt nàng, đó đều là những con rối có chiến lực Kim Đan Kỳ.

Thực lực của những yêu thú trong hồ, tùy tiện tìm một con đối với vương triều của nàng cũng có thể gây ra rắc rối lớn.

Lúc này, Khâu Tự Viễn đang định lên tiếng, thì nhận được thư của Từ Phàm, muốn vị nữ tu sĩ này và các trưởng lão sau khi trò chuyện xong, đến gặp hắn.

“Trường Ninh, đi theo ta, ta sẽ nói chi tiết cho nàng biết.” Sư Triển nói.

Nhìn người mình sẽ bảo vệ cả đời, hắn nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy nàng.

“Ngươi có sẵn lòng dùng đạo của mình để bảo vệ đất nước đã bị phá này không?” Vẫn là trưởng công chúa Phong Trường Ninh đang quỳ gối bên ngoài cửa phòng Sư Triển nói.

“Nàng có thể cứu lại đất nước này không?” Khi đó Sư Triển vừa nổi danh khắp thiên hạ về kiếm đạo nhìn thấy tiểu cô nương không thể chịu đứng trước gió nói.

“Ta có thể.”

Sau đó Sư Triển bị ánh mắt kiên nghị của tiểu cô nương này làm cho cảm động, vị Nữ Đế này bắt đầu toát ra hào quang thuộc về hắn.

Đảo ngoài Ẩn Linh Môn.

“Nơi này không phải Tiên Giới, thế giới chúng ta đang ở chỉ là một thế giới phụ thuộc rất nhỏ.” Phong Trường Ninh nhìn Sư Triển nhẹ nhàng nói.

“Đúng, khu vực chúng ta đang ở bây giờ là một cái hồ khổng lồ rộng hàng triệu dặm, mọi thứ ở đây đều thuộc về Ẩn Linh Môn.”

“Vì để bảo vệ thế giới của chúng ta, chúng ta hiện giờ là Trưởng Lão Ngoại Môn của Ẩn Linh Môn.” Sư Triển vui vẻ nói, trong Thế Giới Gia Hương, người mình nhớ thương nhất đã xuất hiện, toàn bộ Thế Giới Gia Hương đều cảm thấy nhẹ nhàng một chút.

“Sư phụ, người vất vả rồi.” Phong Trường Ninh nói.

Sư Triển đang pha trà bị trấn động từ đầu đến cuối, sau đó, hắn trở lại trạng thái tự nhiên nói: “Cái này có gì vất vả chứ.”

“Đúng rồi, sao nàng lại đến sớm hơn năm mươi năm so với thời gian ước định vậy.” Sư Triển nghi ngờ hỏi.

“Thiên hạ thái bình, bách tích an cư lạc nghiệp, ấu đế đã đủ tư cách kế thừa vương triều.”

“Điều nên làm đã làm xong, ta cũng nên buông tay đi để đi xem thế giới trong truyền thuyết.”

“Tuy không phải là Tiên Giới, thế nhưng cũng rộng lớn hơn so với thế giới của chúng ta.”

“Vỏn vẹn chỉ là một cái hồ lớn, chỉ một triệu dặm, đây chỉ là một khu vực do Tông Môn cai trị.” Trong mắt Phong Trường Ninh hiện lên một tia sáng, đồng thời cũng mang theo một chút tham vọng.

Thế giới chắc chắn sẽ thú vị hơn.

Sư Triển nhìn vẻ mặt của Phong Trường Ninh, biết ngay được trong lòng nàng đang nghĩ điều gì.

“Nàng muốn tiếp tục thống trị vương triều của nàng.” Sư Triển hỏi.

“Đó là đương nhiên, còn sống chung quy luôn có những việc cần phải làm.” Phong Trường Ninh cười nói, vị sư phụ đã đồng hành cùng nàng hàng trăm năm, nàng không cần phải che dấu dã tâm của mình.

“Sư phụ, người còn giúp ta không.” Phong Trường Ninh nói, nàng biết được tình nghĩa của Triển Sư đối với mình, nhưng chuyện tình cảm nam nữ, trời sinh nàng đã không cảm thấy hứng thú, nếu có cũng chỉ là ngoài tình cảm nam nữ.

“Thế giới Tu Tiên này quá rộng lớn.”

“Người có tu vi cao ở đây, thỏa mãn mọi tưởng tượng của chúng ta về những tiên nhân.”

“Di Sơn Hải Đảo, Hái Tâm Lãm Nguyệt, đều là những đạo nhỏ.”

“Cái khác không nói, nhưng khi nãy khi nàng nhìn những con rối kia, một con ta cũng đánh không lại, những con rối như vậy, Ẩn Linh Môn ít nhất cũng phải có hơn một triệu con.”

“Mà những Đại Tông Môn đó, càng có tu vi Đại Thừa càng có căn cơ thông thiên.”

“Bọn họ mới là Chưởng Khống Giả của Tu Tiên Giới.” Vẻ mặt Sư Triển đau khổ nói, giống như nếu có một học bá cấp huyện, trấn vào một trường đại học hàng đầu.

“Như vậy mới thú vị hơn.” Mặc dù vẻ mặt của Phong Trường Ninh có chút thay đổi, nhưng trong lời nói của nàng không hề có ý định từ bỏ.

Hai người đã hơn hai mươi năm không gặp nhau, nói liên tục đến ngày thứ hai.

“Đi thôi, Đại Trưởng Lão của Ẩn Linh Môn đoán chừng muốn gặp nàng.”

Nói đến cuối, Sư Triển nói với Phong Trường Ninh.

Trên mặt hồ ngoài đảo Ẩn Linh, Từ Phàm đang câu cá, sẵn tiện chờ đợi tin tức bên Yêu Giới.

“Ồ. Đến rồi sao.” Từ Phàm chờ đợi nói.

Không lâu sau, một chiếc thuyền tinh linh xuất hiện trên bầu trời.

Khâu Tự Viễn đưa Phong Trường Ninh lên chiếc thuyền khổng lồ.

“Đại Trưởng Lão, người đã được đưa đến.” Khâu Tự Viễn cung kính nói.

“Ừ, ngươi đi làm việc đi.”

Trên linh thuyền, Phương Trường Ninh nhìn thấy Chưởng Khống Giả của Ẩn Linh Môn.

Cùng trình độ tu vi với nàng, vậy mà có thể được khống chế một vùng rộng lớn như vậy, nếu như là nàng liệu có thể làm được bộ dạng như thế này.

“Đại Trưởng Lão của Ẩn Linh, Từ Phàm.” Từ Phàm nhìn Phong Trường Ninh, người có tướng mạo Đế Vương nói, phải nói rằng, đây là lần đầu tiên hắn thực sự cảm nhận được luồng khí Bá Vương.

Khí chất này, nếu là bách tính bình thường thấp cổ bé họng có lẽ sẽ phải quỳ xuống.

“Một kẻ tán tu, Phong Trường Ninh.” Phong Trường Ninh ôn hòa hành lễ.

Khi nàng và Sư Triển nói chuyện được biết, thế giới mà nàng đang ở gần như đã trở thành hậu hoa viên của Ẩn Linh Môn, nàng cảm thấy may mắn, sau đó lại bởi vì ước hẹn với Từ Phàm, trong lòng cảm thấy cảm kích hắn một chút.
Bình Luận (0)
Comment