Chương 182: Tông Môn Đại Bỉ
Chương 182: Tông Môn Đại Bỉ
“Sau này có tính toán gì không.” Từ Phàm thuận miệng hỏi.
“Trước hết ta muốn đi du lịch Tu Tiên Giới một vòng sau đó mới tính tiếp, dù sao vừa đến nơi này, những thứ ở đây vẫn còn rất mới lạ.” Phong Trường Ninh nói.
Từ Phàm gật đầu, đây là điều mà một người bình thường nên làm, có điều Từ Phàm nghi ngờ cô nương này không phải du lịch, mà nghiên cứu địa hình, tìm một nơi nhanh chóng và độc đáo để tạo phản.
“Cần phải vậy, nhưng trước khi ra ngoài, tốt hơn hết ngươi nên che giấu một chút tướng mạo và mệnh cách của ngươi.” Từ Phàm cảm nhận được khí chất Đế Vương càng lúc càng dồn dập của Phong Trường Ninh.
“Vì sao đạo hữu lại nói như vậy.” Phong Trường Ninh cau mày nói.
“Ở Tu Tiên Giới, mặc dù có một số ít tu sĩ tu Chiêm Bặc Chi Đạo là phụ, nhưng trong Tiên Thành cũng sẽ có vài người.”
“Nhưng với mệnh cách của Ninh đạo hữu, chưa ra khỏi ba Tiên Thành sẽ bị người khác chú ý.”
“Dựa vào sự giúp đỡ tu vi Kim Đan Kỳ của đạo hữu...”
Từ Phàm vừa nói vừa thu cần câu, một con cá lớn dài năm mét nhảy lên khỏi mặt nước, được Từ Phàm dẫn đường vào bên trong pháp khí để giữ cá.
“Mệnh cách này của ta có nguy hiểm không.”
“Tướng Đế Vương Tiên Triều, ở Tu Tiên Giới lấy Tông Môn làm chủ này, đó là điều tối kỵ.”
“Tu Tiên Giả và người phàm có giới hạn rất sâu, sẽ không cho phép một Vương Triều không tiên không phàm xuất hiện.” Từ Phàm từ tốn nói.
“Tướng Đế Vương Tiên Triều.” Phong Trường Ninh lẩm bẩm, trời sinh bản thân là vua sao?
Từ Phàm nói, Phong Trường Ninh biết rất rõ, giống như khi nàng cai trị ở thế giới quê hương, chung quy nếu là người mang tướng mạo Đế Vương nàng sẽ bắt giam cầm.
Xử lý nguy hiểm ngay từ khi còn trong trứng, đây cũng là nguyên tắc hành động của nàng.
“Vậy ta chỉ làm một Giới Tán Tu có được không?” Phong Trường Ninh nói.
“Kể từ khi ngươi đến thế giới này, ngươi đã bước chân vào cuộc tranh chấp này.”
“Người cho rằng ngươi có thế yên tâm làm một Giới Tán Tu à.” Từ Phàm cười nói, vừa vào giang hồ sâu như biển này, câu nói ấy không phải trò đùa.
Phong Trường Ninh cau mày, trở nên im lặng, mọi chuyện nghiêm trọng hơn nàng nghĩ rất nhiều.
“Đạo hữu có thể giúp ta che giấu khí chất Đế Vương này phải không?” Phong Trường Ninh hỏi.
“Tất nhiên có thể, nói thế nào ngươi và Ẩn Linh Môn của ta cũng có chút duyên phận, chuyện này ta có thể giúp được.”
“Vậy sau đó ta có thể yên tâm làm một Tán Tu có phải không?”
“Nếu như ngươi muốn, vậy thì có thể.” Từ Phàm nói, lấy ra một miếng Ngọc Bội Thiên Cơ, vừa mới tinh luyện xong vẫn còn rất nóng.
“Ngọc Bội Thiên Cơ, có thể che dấu được mệnh cách trên người đạo hữu, về tướng mạo, đạo hữu phải tự mình biến đổi một chút là được.” Từ Phàm nói.
Những người lập được thành tựu to lớn như thế này có một đặc điểm, đó là họ rất thích đánh vào tường nam, hơn nữa khả năng thành công cũng rất cao, chỉ là bức tường phía nam mà cô nương này sẽ đụng phải mạnh hơn bức tường phía nam bình thường rất nhiều, về việc kiên cố đến mức nào, đại khái là chênh lệch giữa bức tường phía nam thông thường và hợp kim Titan.
“Cảm ơn đạo hữu, ơn nghĩa tặng ngọc của đạo hữu, Trường Ninh chắc chắn trả lại gấp trăm lần.” Phong Trường Ninh chắp tay nói.
“Nói lời cảm ơn là đủ rồi, chỉ là ta không đành lòng khi đạo hữu vừa đến Tu Tiên Giới, đã gặp họa.” Từ Phàm thờ ơ nói, xem ra một trăm lần đáp lại cũng không có bao nhiêu.
Sau đó Phong Trường Ninh và Từ Phàm nói chuyện một lúc, sau đó cáo từ, bay về hướng Tiên Thành Lâm Sâm.
Nhìn ánh sáng vàng dần dần biến mất, Từ Phàm thở dài, hoàng đế đều thích màu vàng sao?
“Con cá xấu xí phía dưới kia, ngươi có thể đi ra được rồi.” Từ Phàm nói, “Tiểu Dạng ngươi cho rằng nếu gộp tất cả hết thảy nhân tố tự nhiên lại, ta sẽ không tìm được ngươi sao.”
Từ xa một con cá lớn dài hai mét nhảy lên khỏi hồ biến thành Từ Nguyệt Tiên.
“Sư phụ, lần này sao người phát hiện được con vậy, chẳng lẽ lại do Bồ Đào.”
“Lần trước trong lúc nghe lén, cho dù ngươi biến thành thứ gì, tốt nhất đừng nên lộ ra vẻ mặt hóng hớt như thế.” Từ Phàm nói một cách hài hước, vẻ mặt hóng hớt trên khuôn mặt của một con cá thực sự rất xấu xí.
“Biết rồi.” Từ Nguyệt Tiên cười trộm nói, có thể bởi vì người nàng nghe trộm là sư phụ, nên trong lòng không quá đề cao cảnh giác, vì thế mới để lộ chân tướng.
Từ Nguyệt Tiên rơi vào thuyền linh của Từ Phàm, cũng lấy ra một chiếc cần câu và bắt đầu câu cá và trò chuyện với Từ Phàm.
Nhìn Từ Nguyệt Tiên đang ngồi câu cá bên cạnh mình, Từ Phàm nói: “Trong số những sư huynh sư đệ của ngươi, cũng chỉ có người hiếu thuận, thính thoảng đến bên sư phụ.”
Giọng điệu của Không Tổ Lão Nhân Từ Phàm, đột nhiên khiến Từ Nguyệt Tiên cảm thấy xấu hổ.
“Mỗi ngày đại ca đều tu luyện, nghĩ đến việc đảm đương trọng trách đệ nhất chiến lực của Tông Môn lần này.”
“Tam sư huynh và tứ sư đệ, còn nỗ lực hơn, vẫn luôn bế quan tu luyện.”
“Chuyện lửng mật giáp dày quấy nhiễu, có ảnh hưởng rất lớn đối với họ, nếu như lúc đó không có sự canh giữ giúp đỡ của hai vị trong hội trưởng lão kia, vốn không thể đánh lùi được lửng mật giáp dày Hợp Thể Kỳ.” Từ Nguyệt Tiên nhỏ giọng nói, nàng lúc đầu cũng muốn bế quan tu luyện, thế nhưng làm thế nào để tu luyện gặp phải bình cảnh.
“Kỳ thực bọn họ đánh giá thấp sư phụ của họ rồi, chỉ là đang trong giai đoạn sung sức, đánh không được thì chạy.” Từ Phàm nói to, trông rất tức giận.
“Hiện tại vi sư đang thăng lên Kim Đan Kỳ, có rất nhiều thứ vẫn chưa chuẩn bị tốt, một khi vi sư luyện chế thành công những vũ khí bí mật, sau này khi Yêu Tộc Hợp Thể Kỳ cũng không sợ.”
Từ Phàm nói xong, một vị Luyện Hư tu sĩ đeo mặt nạ, mặt giáp dày xuất hiện sau lưng hắn.
“Đây là con rối bị khống chế mới nhất mà vi sư vừa mới luyện chế, có thể phát huy sức mạnh tám phần sức mạnh khi còn sống, cộng với sự điều khiển của ta, ngạch cương Hợp Thể Kỳ không phải vấn đề.” Từ Phàm đắc ý nói, để luyện chế khống chế con rối này, đã phải tiêu hao không biết bao nhiêu tế bào não.
“Sư phụ thật lợi hại.” Từ Nguyệt Tiên cảm nhận được con rối bị khống chế Luyện Hư phía sau Từ Phàm đầy kinh ngạc nói, quả nhiên, sư phụ yêu nghiệt này của nàng, không thể dùng cảnh giới để đo lường hắn.
“Sư phụ, vậy nếu chúng ta bỏ ra nhiều tiền để mua một bộ Đại Thừa thi thể kỳ yêu thú, có phải sẽ luyện chế được con rối có chiến lực Đại Thừa kỳ chiến không.”
Từ Nguyệt Tiên cảm thấy giờ khắc này trí thông minh của nàng được nâng cao.
“Trên lý thuyết có thể, thế nhưng khi luyện chế, vi sư cũng tăng lên đến Hợp Kim Kỳ, cho nên hiện giờ không cần.” Từ Phàm nhìn cơ trí của Từ Nguyệt Tiên dí dỏm cười nói.
Luyện chế con rối Đại Thừa Kỳ, điều này đã liên quan đến phạm trù của Đại Đạo, không thể tùy tiện luyện chế.
“Con biết nó không đơn giản như vậy mà.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Nếu như gặp phải bình cảnh, vậy ngươi đừng tu luyện nữa, thừa dịp dưỡng thương không ra ngoài được, ngươi chỉ cần tham gia vào Tinh Thần Kiến Thiết Tông Môn.” Từ Phàm xem như không có chuyện gì nói với Từ Nguyệt Tiên.
“Tinh Thần Kiến Thiết?” Từ Nguyệt Tiên nghi ngờ hỏi.
“Từ khi thành lập Ẩn Linh Môn đã nhiều năm như vậy, vẫn chưa tổ chức Tông Môn Đại Bỉ.”
“Chút nữa ngươi đi đến bảo khố chọn một phần thưởng, là phần thưởng của Tông Môn Đại Bỉ.”
“Ta muốn xem thử đệ tử đời thứ nhất của chúng ta đã đạt đến thành tựu nào rồi.”
Trên thực tế, tất cả các đệ tử của Ẩn Linh Môn đều có dữ liệu tương ứng trong bồ đào, trong đó cũng bao gồm đánh giá chi tiết về lực chiến, nhưng Từ Phàm cảm thấy khí thế tu luyện trong môn phái gần đây rất dày đặc, vì vậy muốn nhân cơ hội này tổ chức Tông Môn Đại Bỉ.