Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 212 - Chương 212: Tầng Bốn Huyễn Tâm Tháp

Chương 212: Tầng bốn Huyễn Tâm tháp Chương 212: Tầng bốn Huyễn Tâm tháp

Năm người đến trước cổng Huyễn Tâm tháp thì nhìn thấy hiệu ứng của tầng hai và tầng ba trong Huyễn Tâm tháp.

“Thánh địa tu luyện, thánh địa ngộ đạo đều 100.000 linh thạch một ngày.” Từ Cương nhìn thẻ bài trước cổng và nói.

“Có hơi đắt phải không?” Hùng Lực vừa nghe giá xong thì hắn nghĩ lúc đi mình không mang theo nhiều linh thạch.

“Ta đâu thể thể nghiệm nó trong một ngày chứ.” Hạng Vân nói.

“Các ngươi không cần phải lo lắng, nếu ta đã đưa các ngươi ra ngoài thì tất cả chi phí của các ngươi đều sẽ do tông môn chi trả.”

Từ Cương nói thì dẫn bốn người vào Huyễn Tâm tháp.

Lúc này, có một gã sai vặt bước tới nghênh đón năm người.

“Đây là lần đầu tiên năm vị đến Huyễn Tâm tháp đúng không?” gã sau vặt cung kính nói.

“Đúng vậy, chúng ta muốn thể nghiệm thánh địa ngộ đạo một chút, đi vào trong đó nộp linh thạch.” Từ Cương nói.

“Tiền bối chỉ cần đưa linh thạch cho ta là được rồi.” Gã sai vặt nói xong thì lấy năm miếng ngọc bội giống như thủy tinh từ trong không gian giới chỉ ra.

“Mỗi một tầng là một mật thất, và đây là chìa khóa để mở mật thất.”

“Một ngọc bội thủy tinh chỉ có thể mở một mật thất trong một ngày, và một ngọc bội thủy tinh là 100.000 linh thạch.” Gã sai vặt giải thích.

“Cho ta năm miếng” Từ Cương đưa túi trữ vật cho gã sai vặt, trong đó có 500.000 linh thạch.

“Đây là ngọc bội thủy tinh của ngươi, xin hãy cất nó cho tốt.”

“Mật thất của thánh địa tu luyện ở tầng hai, thánh địa ngộ đạo thì ở tầng ba.” Gã sai vặt nói.

“Tầng cao nhất kia là cái gì.” Từ Cương tò mò hỏi.

“Nếu tiền bối tò mò, sau khi lên thì sẽ rõ.” Gã sai vặt cung kính nói.

“Ta biết rồi.”

Từ Cương nói xong thì đưa bốn bảo bối đang tò mò lên tầng ba.

Bọn họ không có hứng thú lắm với thánh địa tu luyện khi vừa nghe đây là nơi tu luyện, đệ tử của Ẩn Linh Môn bây giờ cũng không có hứng thú với loại thánh địa tu luyện này, đến nỗi bọn họ còn cảm thấy mật độ linh khí của Ẩn Linh Môn quá cao.

Năm người leo lên tầng ba của Huyễn Tâm tháp, nơi này được tạo thành bởi những mật thất.

“Mỗi người một cái, sau một ngày thì ra ngoài tập hợp.” Từ Cương nói xong thì phân phát những đồng bạc thủy tinh trong tay cho mọi người.

“Đa tạ phong chủ.” Ba người Hùng Lục nói đa tạ.

“Cảm ơn cha.” Đây là Từ Linh Đài.

Từ Cương tìm một mật thất trống theo ý mình và sử dụng ngọc bội thủy tinh để vào trong.

Ngay khi bước vào mật thất, Từ Cương cảm thấy mình như bước vào một thế giới khác.

“Trước tiên xin mời chọn thánh địa ngộ đạo.”

Xung quanh Từ Cương xuất hiện rất nhiều thế giới thu nhỏ, bên trên là đủ loại tràng cảnh thích hợp để ngộ đạo, kèm theo đó dấu vết của pháp tắc Thiên Đạo.

“Ngũ Hành chi địa, kiếm chi thế giới, Ám Ảnh chi địa, Lôi Phạt chi địa, thế giới cụ phong…”

Từ Cương nhìn thấy rất nhiều lựa chọn, hắn bỏ qua Ngũ Hành chi địa thích hợp nhất với mình, chọn một cái tên là Thế Giới Băng Hoại chi địa.

Ngay lập tức, mật thất chỗ Từ Cương ở bắt đầu biến đổi.

Sau đó, Từ Cương xuất hiện giữa không trung, Từ Cương nhìn xung quanh và thấy rằng thế giới này đã bắt đầu bị hủy diệt hoàn toàn.

Cuồng phong gào thét, núi lửa sôi sùng sục và ở xa xa, biển khơi với những con sóng lớn vỗ vào mặt đất không thương tiếc.

Trái đất cũng đang rung chuyển dữ dội, vô số nham thạch nóng chảy xuất hiện từ các vết nứt trên trái đất, và nham thạch đã nhấn chìm trái đất.

Thế giới đang bị hủy diệt, tất cả linh khí trong thiên địa đều hỗn loạn, vô số linh khí đã bắt đầu trộn lẫn, tạo thành khí Hỗn Độn kèm theo thiên tai.

Từ Cương nhìn thế giới sụp đổ phía dưới, hắn cảm nhận được linh khí hỗn tạp xung quanh mình và một cảm giác mới lạ ập đến.

“Đây là tràng cảnh thế giới hủy diệt sao.” Vào lúc này, Từ Cương cảm nhận rõ một chút thiên tai trong thế giới này.

Từ Cương từ từ nhắm mắt lại, hắn bắt đầu cảm nhận một chút thiên tai này.

Trong mật thất khác, bốn người bọn họ cũng cảm nhận được đạo pháp phù hợp với mình.

Trong kiếm chi thế giới, Hạng Vân say mê trong mộ kiếm và lắng nghe tiếng kêu khóc của đống kiếm.

Trong thế giới ngũ hành, Từ Linh Đài cảm nhận được cái cốt yếu nhất trong ngũ hành.

Trong thế giới luyện thể, Hùng Lực hiểu được thế nào là sức mạnh và thế nào là luyện thể.

Trong thế giới Vạn Nguyên, Chu Đồng nhìn thấy được bản chất của mình.

Sau một ngày, năm người họ vẫn chưa đủ đã mà phải bước ra khỏi Huyễn Tâm tháp.

“Còn một tháng nữa mới bắt đầu thi đấu, trong một tháng này nếu không có chuyện gì thì các ngươi có thể tu luyện trong Huyễn Tâm tháp.”

“Coi như phúc lợi ra ngoài tham gia thi đấu lần này.” Từ Cương nói.

Bốn người bọn họ ngay lập tức cảm thấy rất hạnh phúc.

Đảo Ẩn Linh, không gian dưới lòng đất.

Từ Phàm đang thao tác linh hỏa ngũ hành để luyện chế mộ linh kiện.

“Còn ba tháng nữa mới có thể luyện chế thành công. Một khi đại gia hỏa này được luyện chế thành công, thì sau này Ẩn Linh Môn của chúng ta không phải sợ Yêu tộc Hợp Thể Kỳ nữa.”

“Nếu như Ám Xà đó dám tấn công đảo Ẩn Linh lần nữa, ta nhất định sẽ để cho nó đến được mà không về được.”

Đang nhàn rỗi lại buồn chán, Từ Phàm bắt đầu tán gẫu với Sa Điêu, nhưng thường thì Từ Phàm sẽ là người nói, còn vẻ mặt của Sa Điêu là chăm chú nhìn Từ Phàm luyện chế pháp bảo.

“Sa sư huynh, bây giờ mới là giai đoạn sơ cấp của việc luyện chế đạo khí. Ở giai đoạn này không có nhiều thứ, thế nên ngươi đừng quá nghiêm túc.” Từ Phàm nhìn Sa Điêu nghiêm túc nói.

“Đại trưởng lão, người khác còn cầu thủ pháp và kinh nghiệm mà chẳng thể luyện chế được đạo khí, sao vào miệng ngươi lại thành không có bao nhiêu thứ vậy.”

“Chỉ riêng độ khó của đạo khí mà ngươi luyện chế, đã là thứ mà mà những Luyện Khí Tông sư bình thường không thể làm được rồi.” Sa Điêu nói.

“Chỉ riêng thủ pháp luyện khí của đại trưởng lão đã có thể chặn đứng vô số Luyện Khí Đại sư đang quanh quẩn trước cửa Luyện Khí Tông sư.”

Ở trong mắt Sa Điêu, bản lĩnh luyện chế đạo khí nhạt nhẽo của Từ Phàm chính là điều mà hắn cầu còn không được.

“Sa sư huynh cường điệu quá rồi.” Từ Phàm cười nói.

Sau khi luyện chế xong bộ phận này, Từ Phàm đã dùng linh lực của mình đẩy nó vào trong lò luyện ở phía xa.

Lúc này Từ Phàm đang ở trạng thái chuyên tâm, vừa luyện chế những bộ phận cơ bản nhất, vừa khống chế nhiệt độ của linh hỏa trong lò luyện ở phía xa.

Trong lò luyện, có dung nham thần kỳ đang bao quanh tất cả các bộ phận, giữ chúng ở trạng thái luyện chế liên tục để chuẩn bị cho tổ hợp cuối cùng.

Khi Từ Phàm ném các bộ phận vào trong lò luyện, ánh mắt của Sa Điêu cũng chuyển hướng.

Bất cứ khi nào nhìn thấy linh kiện đạo khí trong lò luyện, hắn đều có cảm giác không thực, mặc dù hắn đã từng thấy cảnh sư phụ của mình luyện chế đạo khí. Bình thường sau khi các vật liệu dung hợp, thì chúng sẽ tạo thành một khối và bắt đầu khắc phù văn.

Ngay cả khi các bộ phận đã kết hợp, chúng vẫn sẽ bị kiểm soát trong ba cái vòng.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thứ giống như Từ Phàm, khởi đầu bằng trăm bộ phận, đạo khí này dùng linh khoáng, đến hơn một ngàn loại linh khoáng.

“Sa sư huynh, ngươi đừng nhìn cái lò đó nữa, nó chỉ là một phương pháp nhỏ để duy trì trạng thái của các bộ phận, không đáng nhắc đến.” Từ Phàm nói.

Sa Điêu há miệng, cuối cùng hắn vẫn quyết định ngậm miệng lại, bởi vì hắn lục hết trong đầu mình mà không tìm được từ nào để miêu tả hành động vừa rồi của Từ Phàm.

“Thật ra, ta cũng muốn tạo thành một khối, nhưng công năng của đạo khí được luyện chế ra sẽ quá một màu, chỉ có công năng tiến công cơ bản nhất.”

“Từ Phàm ta sẽ không luyện chế ra phế vật như vậy đâu.” Từ Phàm nói.

“Đại trưởng lão lợi hại.” Sa Điêu tán dương, hắn chẳng thèm cà khịa nữa đâu.

“Ha ha, đa tạ vì đã khen.” Sa Điêu cười.

Sau đó, Từ Phàm và Sa Điêu cùng nhau trao đổi kinh nghiệm luyện chế.

Sau một hồi trao đổi, Sa Điêu đưa ra kết luận, việc luyện khí của vị đại trưởng lão tông môn này rất suôn sẻ, con đường luyện khí này gần như không gặp khó khăn gì.

Người khác khi đi trên con đường luyện chế này, mỗi một bước đi đều phải trải qua vô số khó khăn trở ngại, máu và nước mắt vẩy khắp con đường.

Nhưng còn Từ Phàm, Sa Điêu cảm thấy với cách luyện khí của hắn thì cũng lười cho hắn đi, chỉ hận không thể đưa hắn tới đích luôn cho rồi.

Trong khi Sa Điêu đang suy nghĩ lung tung thì, phân thân số một của Từ Phàm đã đi đến.

Nhìn thấy Từ Phàm đang luyện chế đạo khí thì nói: “Vừa mới luyện chế xong Thái Tâm Cự Thuẫn, để ta nghỉ ngơi một chút rồi qua giúp ngươi.”

Khi Từ Phàm nghe được lời nói của phân thân, hắn lập tức có cảm giác áy náy, phân thân hiểu chuyện như vậy không nên bị bóc lột.

“Không cần, ngươi nghỉ ngơi xong thì tiếp tục luyện chế Thái Tâm Cự Thuẫn đi. Bên này ngươi muốn làm cho nhanh cũng không nhanh được.” Từ Phàm nói.

Mặc dù phân thân số một kế thừa cách luyện chế của Từ Phàm nhưng cũng có sai lệch nhỏ, nếu là 100 điểm thì khả năng phân thân số một chỉ được 80 điểm.

Trước mắt thì Vũ khí Thiên Cơ cấp đạo khí là tinh vi nhất trong số các loại pháp bảo mà Từ Phàm đã luyện chế, độ tinh khiết và rèn luyện linh khoáng có thể tạo ra sai lệch.

Mặc dù Từ Phàm rất muốn cho phân thân số một tham gia, nhưng muốn luyện chế thành công đạo khí này, thì chỉ cần một mình hắn.

Sau khi phân thân số một rời đi, Từ Phàm đã luyện chế xong một bộ phận khác và ném vào lò luyện.

Từ Phàm liếc nhìn đống nguyên liệu, rồi lấy ra một linh khoáng khác để tiếp tục luyện chế.

…………

Thiên Luyện tiên thành, trong Huyễn Tâm tháp.

Hùng Lực đã đi lên tầng thứ tư, tìm thấy một mật thất trống và bước vào.

“Mời chọn quân địch mà ngươi cần.” Một giọng nói cứng rắn vang lên.

“Hãy chọn ta vào lúc trạng thái đỉnh cao nhất.” Hùng Lục thuần thục nói.

Tầng thứ tư của Huyễn Tâm tháp được gọi là thánh địa chiến đấu, nó có thể mô phỏng bất kỳ kẻ thù nào, kể cả chính nó.

Khi năm người biết công năng của tầng này, bọn họ lập tức từ bỏ tầng thứ tư.

Tầng thứ tư rất khác với những tầng khác, ở đây năm trăm nghìn một ngày.

Mật thất chỗ Hùng Lực ở bắt đầu biến hóa, cuối cùng hình thành một thảo nguyên với bầu trời quang đãng và đàn dê bò đang hoạt động ở đằng xa.

Một Hùng Lực khác bước ra từ sương mù.

“Thế nào, chịu ngược vậy vẫn chưa đủ à.” Hùng Lực vừa hóa ra nói.

Lần cuối cùng kể từ khi Hùng Lực thử thách bản thân lần đầu tiên, hắn suýt chút nữa đã bị đánh đến mức hoài nghi nhân sinh.

Sau đó, người canh giữ ở đây nói với hắn, nói chung thì trong mật thất của thánh địa chiến đấu, bản thân khi biến thân có sức chiến đấu cao hơn bản thể chính ít nhất ba tầng.

Nếu như ngươi ngang bằng với chính mình, hoặc thậm chí đánh bại hắn, thì điều đó chứng tỏ ngươi đã sở hữu tất cả thần thông đạo pháp của riêng mình, kỹ năng chiến đấu đã được cô đọng đến đỉnh cao của cảnh giới này.

“Lần trước là do ta sơ suất, lần này ta sẽ huyết tẩy ô danh trước đó.” Hùng Lực lạnh lùng nói.

Trước đây khi chiến đấu, hắn thường chỉ dùng sức mạnh tầng 8. Nếu bị đánh bại, hắn sẽ dùng toàn lực.

Lần trước hắn bị đánh đau như vậy, cũng vì Hùng Lực biên thân dùng toàn lực hớt tay trên.

“Thanh Đồng chiến thể.”

Lần này Hùng Lực ra trận, hắn xuất đại chiêu, lấy ra một đôi cự chùy Minh Kim, lao về phía Hùng Lực biến thân, lần này hắn sẽ nện toát chính mình.

Ngay lúc này, trong một gian mật thất khác trên tầng bốn, Từ Cương đang nghi ngờ chính mình.

“Ta đối chiến với bản thân mình, nhưng lại không kiên trì được nửa giờ.”

Cơ thể tàn tạ của Từ Cương đang được chữa trị bởi một cỗ sức mạnh thần bí.
Bình Luận (0)
Comment