Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 235 - Chương 235: Ấu Điểu Xuất Các

Chương 235: Ấu điểu xuất các Chương 235: Ấu điểu xuất các

Phía trên cự hồ mười vạn dặm, Từ Phàm đang cá mặn như thường ngày.

Hùng Lực bỗng xuất hiện trên linh thuyền của Từ Phàm.

“Bái kiến Đại trưởng lão.” Hùng Lực hành lễ nói.

“Đứng lên đi. Ngươi là đệ tử đầu tiên tấn cấp Kim Đan trong bản môn, đại sư huynh của bản môn, ngươi hoàn toàn xứng làm.” Từ Phàm khen ngợi nói.

“Tạ Đại trưởng lão khen ngợi.” Hùng Lực ngượng ngùng nói.

“Được rồi. Bây giờ ngươi đã tấn cấp Kim Đan kỳ, vẫn nên tự mình ra ngoài lang bạt.”

“Đến bảo khố trong tông môn nhận một bộ pháp bảo Kim Đan Kỳ có thể sử dụng và một nghìn linh thạch thượng phẩm, tự mình đi ra bên ngoài xem chuyện đời.” Từ Phàm cười nói.

Ẩn Linh Môn chưa từng hạn chế tự do của các đệ tử, ngươi muốn ra ngoài, chỉ cần báo cáo chuẩn bị một chút là được.

Nhưng không biết sao, đệ tử trong tông môn đều thích ở trong tông môn, không phải tu luyện thì cũng là ở tháp trong thí luyện. Những việc này ở trong mắt Từ Phàm đều có vẻ vô cùng không thú vị.

Từ Phàm muốn đuổi tất cả đệ tử đã tấn cấp Kim Đan ra ngoài, xem chuyện đời một chút. Chẳng lẽ chờ đến lúc tất cả đều là Kim Đan, Nguyên Anh mà vẫn còn giống như một tiểu trạch nam chưa từng thấy qua chuyện đời sao.

Tuổi trẻ, nên ra ngoài lang bạt một phen nhiều hơn. Tại Tu Tiên Giới, Kim Đan Kỳ chỉ cần không tìm đường chết thì vẫn tương đối an toàn.

Lúc này, trên mặt Hùng Lực lộ ra vẻ khó xử.

“Đại trưởng lão, ta có thể ở lại tông môn hay không?”

“Lỡ như ngoại địch xâm phạm, ta còn có thể góp một phần lực.” Ánh mắt Hùng Lực kiên định nói. Mục tiêu cao nhất của hắn chính là trở thành trụ cột của tông môn.

“Tâm ý của ngươi, Đại trưởng lão ta tiếp nhận. Bảo ngươi ra ngoài là để ngươi xem Tu Tiên Giới chân chính, cũng không phải là đuổi ngươi ra ngoài.”

“Ngươi mới Kim Đan Kỳ, muốn ra sức vì tông môn vẫn còn hơi sớm một chút.”

Từ Phàm phất tay, một con rối Kim Đan Kỳ xuất hiện phía sau Từ Phàm.

“Ngươi có thể đánh thắng con rối Kim Đan Kỳ này sao?” Từ Phàm hỏi.

Nhìn thấy con rối Kim Đan Kỳ này, Hùng Lực xấu hổ cúi đầu nói: “Không thể.”

“Con rối thế này trong tông môn đâu chỉ có trăm vạn. Trước khi những con rối này chết hết thì chưa có việc cho một tiểu đệ tử Kim Đan như ngươi đâu.”

“Ra ngoài tăng thêm kiến thức, thuận tiện giải quyết vấn đề độc thân, sau khi trở về lại tiếp tục tu luyện cho tốt.”

“Ngươi muốn ra sức vì tông môn, ít nhất cũng phải có tu vi Luyện Hư Kỳ.”

“Nhiệm vụ bây giờ của ngươi chính là tu hành cho tốt, những chuyện còn lại cứ giao cho tông môn là được.”

“Nhập thế cũng là một cách tu hành.”

“Lời ta muốn nói chỉ sơ sơ bấy nhiêu đó. Được rồi, ngươi thu dọn một chút đến bảo khố lấy đồ xong thì ra ngoài đi.”

“Chưa đủ mười năm thì cũng đừng quay về.”

“Được rồi, ngươi đi đi, đừng quấy rầy ta câu cá.” Từ Phàm vẫy tay đuổi người nói.

Hùng Lực nhìn Từ Phàm một chút, lại nhìn con rối một chút, trong lòng tràn đầy ấm áp bay về hướng Vạn Bảo Phong.

Đồng thời cũng đem câu nói kia của Từ Phàm chặt chẽ ghi tạc vào lòng.

“Luyện Hư kỳ, ta nhất định sẽ đạt đến.” Hùng Lực ở trong lòng lẩm nhẩm.

Hùng Lực đi tới bảo khố trong Vạn Bảo Phong.

Con rối vừa nhìn thấy Hùng Lực đi tới thì lập tức lấy ra một chiếc nhẫn không gian.

“Đây là nhẫn không gian tông môn phân phối cho ngươi khi ra ngoài. Bên trong có ba quyển sổ tay những việc đệ tử tông môn nên chú ý khi ra ngoài, không có việc gì thì ở bên ngoài xem nhiều chút.”

“Còn lại chính là một ngàn linh thạch thượng phẩm, đây là thứ mỗi một đệ tử ra ngoài đều có.”

“Nếu ở bên ngoài gặp được người mình thích, còn có thể quay về tông môn xin thêm một ngàn linh thạch thượng phẩm.”

Chẳng biết tại sao, Hùng Lực lại cảm thấy trong giọng nói của con rối có chút xíu mập mờ.

“Bồ Đào, ngươi động dục rồi à?” Hùng Lực hỏi.

“…” Có thể nói chuyện đàng hoàng được không.

“Đi vào lựa chọn bảo khí có thể dùng đến đi, tối đa không thể cao hơn bảo khí tam giai.”

“Con rối này xem như tông môn nửa tặng cho ngươi, điểm cống hiến trong mười năm nay của ngươi đã hết rồi.” Con rối bày ra dáng vẻ hứng thú bị phá nát.

“Đã rõ.” Hùng Lực gật đầu nói. Bất cứ một bảo khí tam giai nào trong bảo khố đều có thể tương đương với điểm cống hiến mười năm của hắn.

Hùng Lực bước vào bảo khố, chưa qua bao lâu thì đã đi ra.

Một bộ bảo khí áo giáp linh lực cỡ trung loại ba, một toạ giá pháp khí vân xa, còn có một bộ vòng tay Ngũ Linh Thủ Hộ.

“Sao không lấy thêm nhiều chút?” Con rối hỏi.

“Những thứ này là đủ rồi, lại lấy nhiều thì cũng có chút tham lam.”

Hùng Lực nói xong liền rời khỏi Vạn Bảo Phong.

Tại cửa lớn Ẩn Linh Môn, một đám đệ tử đời đầu đều đi ra chia tay với đại sư huynh.

“Đại sư huynh, lên đường bình an ~” Thiên Vạn Binh nói.

“Ầm ~” Lời cợt nhả phía sau còn chưa kịp nói ra đã trực tiếp bị Hùng Lực dùng một quyền đánh bay ra ngoài ngàn dặm.

“Ngươi đi tốt nhé.” Hùng Lực thản nhiên nói.

“Đại sư huynh, đây chỉ là những đan dược do ta tự luyện chế. Đan dược chữa thương, tu hành, khôi phục linh lực đều có đủ, ngươi mang theo mà dùng trên đường.” Một đệ tử chủ tu luyện đan nói.

“Đại sư huynh, đây là một vài tiểu pháp bảo tương đối thực dụng, ngươi mang trên người còn tiện một chút.”

“Đại sư huynh, đây là một con Tầm Bảo Thử Trúc Cơ Kỳ, ngươi đem theo nhất định có thể gặp được đồ tốt trên đường đi.” Lôi Văn Khê nói.

Lúc này, Thiên Vạn Binh bị đánh bay ra lại bay trở về.

“Đại sư huynh, đây là hai con rối chuyên hầu hạ người khác, ngươi mang theo trên đường để làm chút việc vặt.” Thiên Vạn Binh nói.

Sau đó Hùng Lực lại nhận được rất nhiều lễ vật.

Nhìn đám sư đệ này, Hùng Lực càng cảm thấy giống như người nhà mình.

“Được rồi, mọi người đừng tặng nữa, ta dùng không hết nhiều thứ như vậy.” Hùng Lực cười nói.

“Tông môn quy định, đệ tử tấn cấp Kim Đan Kỳ thì phải đi ra ngoài lịch luyện mười năm. Ở bên ngoài, ta hi vọng có thể gặp được các vị sư huynh đệ.”

“Chúng ta hẹn gặp tại Tu Tiên Giới.” Hùng Lực nói xong cũng chia tay cùng mọi người, bay về hướng Tiên thành Lâm Sâm.

Từ Phàm còn đang ngồi trên linh thuyền thả câu, nhìn độn quang của Hùng Lực đã đi xa, cười nói: “Ấu điểu bay xa, sau này trở về chính là hùng ưng.”

“Hi vọng hạng mục ta sắp xếp cho ngươi, có thể để ngươi có một trải nghiệm vui vẻ.”

Trong Tiên thành Lâm Sâm, Hùng Lực mở ra quyển ghi chú bảng lộ trình cần phải xem khi vừa ra khỏi tông môn.

“Để ấu điểu giương cánh bay lượn, trạm đầu tiên, đi đến Dục Tiên Các tại Tiên thành Hợp Hoan thể nghiệm dây chuyền phục vụ một lần.” Hùng Lực vẻ mặt cổ quái đọc lên.

“Tông môn sao lại để cho ta đến loại nơi đó.” Mặc dù rất ít khi ra ngoài, nhưng Hùng Lực vẫn biết đó là nơi thế nào.

Hùng Lực mặc dù khó hiểu, nhưng hành trình do tông môn sắp xếp hắn vẫn phải đi.

Ở giữa truyền tống trận tại Tiên thành Lâm Sâm, Hùng Lực đi tới khu vực truyền tống đến đại lục trung tâm.

“Ngươi muốn đi đâu?” Nhân viên quản lý truyền tống trận hỏi.

“Tiên thành Hợp Hoan.” Hùng Lực nói.

“Đã rõ.”

Câu trả lời Hùng Lực nhận được một ánh mắt cực kỳ ám muội, chính là loại ánh mắt là nam nhân đều hiểu kia.

“Tổng cộng ba mươi vạn linh thạch.” Nhân viên quản lý truyền tống trận nói.

Hùng Lực lấy ra ba mươi linh thạch thượng phẩm đưa cho nhân viên quản lý truyền tống.

“Chúc ngươi có chuyến đi vui vẻ.”

Nhân viên quản lý truyền tống cười khởi động truyền tống trận.

“Ong~”

Thiên địa giao thoa, đầu Hùng Lực có chút choáng. Mặc dù không phải lần đầu ngồi truyền tống trận nhưng vẫn không thể thoát khỏi loại cảm giác choáng váng kia.

Choáng đầu chỉ là nhất thời.

Hùng Lực vừa bước ra khỏi truyền tống trận đã bị một cánh tay ngọc thon dài kéo lại.

“Vị đạo hữu cường tráng này, ngươi muốn đi đâu vậy?”

Âm thanh nũng nịu làm Hùng Lực vô cùng không quen.

Nói chuyện thì ngươi cứ nói đi, ỏng với chả ẹo.

Hùng Lực hỏi: “Đến Dục Tiên Các đi như thế nào?”

“Ồ, đạo hữu muốn đến Dục Tiên Các sao? Vừa khéo chúng ta cũng đến đó, ta mang đạo hữu đi.”

Một đôi mị nhãn cẩn thận đánh giá Hùng Lực từ trên xuống dưới.

“Vậy thì đi thôi.” Hùng Lực trầm giọng nói. Hắn dường như đã biết Dục Tiên Các là nơi thế nào.

“Vậy thì đi theo ta.”

Nữ tử vũ mị kéo tay Hùng Lực cười hì hì nói.

“Ngươi dẫn đường đi. Còn nữa, ta không quen có người động chạm.” Hùng Lực cau mày nói.

“Nô gia hiểu rồi.” Thiếu nữ vũ mị nhẹ giọng nói.

Người mặt ngoài đứng đắn, người nội tâm phóng đãng, nàng đã thấy nhiều. Biết đến Dục Tiên Các, còn không phải lộ ra nguyên hình sao? Trong lòng thiếu nữ vũ mị khinh thường nói.

Hùng Lực một đường đi theo thiếu nữ tới một cửa tiệm cực kỳ khí phái, bên ngoài có vô số nữ tử đẹp như thiên tiên đang mời chào khách nhân.

Cách cửa tiệm càng gần, Hùng Lực càng căng thẳng. Chẳng biết tại sao, hắn cảm giác phía trước có một thử thách cực lớn đang chờ mình.

Nữ tử trông coi trước Dục Tiên Các mời chào khách nhân, xa xa đã thấy được Hùng Lực.

“Linh Linh tỷ tìm được một tu sĩ Luyện Thể, phỏng chừng hắn một người không được. Các ngươi ai có hứng thú.” Nữ tử trông coi trước cửa nói.

Lúc này, nữ tử còn muốn nói chuyện, bên cạnh đã xẹt qua ba bóng dáng xinh đẹp.

Hùng Lực còn chưa vào cửa tiệm đã bị ba Thải Y nữ tử cuốn lấy.

Hùng Lực còn chưa kịp mở miệng đã bị ba nữ tử kéo vào Dục Tiên Các.

Lúc này, trên cự hồ mười vạn dặm, Từ Phàm đang xem phát sóng trực tiếp tại hiện trường.

“Cũng không biết là Hùng Lực có thể đứng vững được hay không.” Từ Phàm cười nói.

“Sư phụ, thứ cho ta nói thẳng. Ngươi sắp xếp cho đệ tử đi ra ngoài lịch luyện thế này có phải có chút không ổn hay không?” Lý Huyền Đạo nói.

“Chỉ là đấm bóp, xem chuyện đời mà thôi. Không nghiêm trọng như lời ngươi nói vậy đâu.” Từ Phàm cười nói.

“Hôm nay sao ngươi có thời gian đến chỗ của ta vậy?” Từ Phàm nhìn Lý Huyền Đạo hỏi.

Lý Huyền Đạo lúc này đã tấn cấp đến cảnh giới Kim Đan Kỳ đại viên mãn, chỉ thiếu một bước nữa là có thể tấn cấp Nguyên Anh.

“Thời gian tu luyện có hơi lâu, ra giải sầu một chút.”

“Còn chưa cảm ơn sư phụ. Nếu không được sư phụ cung cấp cho huyễn cảnh tu luyện tốt như vậy, đồ nhi không thể tấn cấp nhanh như vậy được.” Lý Huyền Đạo nói lời cảm ơn.

“Tiện tay mà thôi. Hơn nữa, ta là đang cải thiện hoàn cảnh tu luyện trong toàn tông môn, cũng không phải chỉ vì mình ngươi.” Từ Phàm không thèm để ý nói.

Hai người mặc dù là sư đồ tương xứng, nhưng thành phần càng nhiều hơn trong này vẫn là giao dịch.

“Vẫn phải cảm ơn sư phụ.” Lý Huyền Đạo nghiêm túc nói.

“Tốc độ tu hành của ngươi thật đúng là nhanh. Lúc này mới bao nhiêu năm, ngươi cũng đã đến Kim Đan Kỳ viên mãn rồi.”

“Cứ theo loại trình độ này, thời gian để ngươi phi thăng đến thế giới Đại Thiên có lẽ còn chưa tới một ngàn năm.” Từ Phàm hâm mộ nói. Nếu hệ thống bỏ hạn chế với tu vi của hắn, nói không chừng bây giờ hắn cũng đã là Hóa Thần Kỳ.

“Còn không nhanh được như sư phụ. Trước khi phi thăng lên tiên giới, ta muốn củng cố căn cơ của thân xác này. Nếu không, lúc đến Tiên Giới cả một đời cũng chỉ ở trình độ Chuẩn Tiên.” Lý Huyền Đạo thở dài nói.

“Hai ngàn năm, vậy cũng rất nhanh.” Từ Phàm nói. Hắn nghĩ tới chính mình hai ngàn năm sau vẫn chỉ là một tu sĩ Hóa Thần Kỳ, liền cảm thấy có chút thương cảm nhỏ.

“Tốc độ tu luyện này là cực hạn của một đời này, chỉ có thể như vậy thôi.” Lý Huyền Đạo tiếc nuối nói. Chuyển thế nhiều lần như vậy, mặc dù độ khó của một đời này có chút nhỏ, nhưng tư chất của một đời này chỉ có thể xếp ở trình độ trung bình trở xuống trong những đời hắn chuyển thế.

“Thì ra là vậy.”

“Nếu đã đi giải sầu, sao ngươi không vào trong tiên thành dạo một chút.”

“Bồ Đào hẳn đã nói cho ngươi rồi. Ở trong bảo khố, ngươi có hạn mức mười vạn linh thạch thượng phẩm.” Từ Phàm nói.

“Cảm ơn sư phụ, ta đã biết. Ra ngoài giải sầu một chút, xem phong cảnh trong tông môn cũng đã hoàn toàn đủ rồi.”

“Chỉ là thấy sư phụ ngồi thả câu một mình trên cự hồ mười vạn dặm, cho nên mới muốn hàn huyên cùng sư phụ.” Lý Huyền Đạo cười nói.

Hắn một là ra ngoài giải sầu, hai chính là tới tăng độ thiện cảm của sư phụ nhà mình.

Dù sao ôm đùi cũng là việc cần đến kỹ thuật.

Nghe vậy, Từ Phàm chậm rãi thu lại cần câu.

Vung tay gọi ra một bộ bàn trà và trà cụ, bắt đầu nấu nước.

“Đây là cây trà do tông môn tự trồng, ngươi nếm thử đi.” Từ Phàm pha trà xong nói.

“Cảm ơn sư phụ.”

Sau khi hai người cùng uống trà, Từ Phàm nhìn Lý Huyền Đạo nói: “Nếu như ngươi không có gì muốn hỏi, vậy thì chúng ta nói chút chuyện trong thế giới Đại Thiên.”

“Vậy được, sư phụ muốn biết chuyện ở bất kỳ mặt nào, đồ nhi sẽ báo cáo đúng sự thật.” Lý Huyền Đạo cười nói.

“Trong thế giới Đại Thiên, địa vị của Luyện Khí Sư thế nào?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Địa vị của Luyện Khí Tông Sư có thể luyện chế đạo khí cao cấp cao hơn Chuẩn Tiên một chút, xấp xỉ ngang với Chân Tướng.”

“Luyện Khí Đại Tông Sư có thể luyện chế ra tiên khí, địa vị kém nhất cũng có thể ngang với Kim Tiên.” Lý Huyền Đạo nói.

“Luyện Khí Đại Tông Sư ở Tiên Giới nổi tiếng vậy sao?” Từ Phàm vô cùng ngạc nhiên nói. Sao lại không giống với suy nghĩ của mình nhỉ?

“Nói như vậy, người đứng đầu Thiên Luyện Tông khi vừa phi thăng đến thế giới Đại Thiên thì địa vị đã ngang với Kim Tiên?”

“Đúng vậy. Ở Tiên Giới, đạo khí vẫn tương đối trân quý. Tiên khí tại Tiên Giới trong mắt những Chuẩn Tiên và Chân Tiên kia càng là có thể gặp nhưng không thể cầu.”

“Sư phụ, ngươi biết vì sao Thiên Đạo phải dẫn dắt những Luyện Khí Đại Tông Sư và Luyện Đan Đại Tông Sư phi thăng lên thế giới Đại Thiên không?” Lý Huyền Đạo thần bí hỏi.

“Phải ha, ta cũng tương đối tò mò về chuyện này.” Từ Phàm nói.

“Đó là bởi vì có Tiên Môn hoặc thế lực lớn trong thế giới Đại Thiên có giao dịch, mỗi khi Thiên Đạo ở thế giới này dẫn dắt được một Luyện Khí Đại Tông Sư thì nó sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.”

“Dù sao thiên đạo cũng phải thăng cấp.” Lý Huyền Đạo nói.

“À, thì ra là vì vậy. Vậy ngươi nói xem, ta luyện chế ra một món tiên khí, có phải là có thể phi thăng lên Tiên Giới không?” Từ Phàm nói. Trong lòng hắn tính toán, lúc mấy đứa đồ đệ này phi thăng, nếu hắn luyện chế ra một món tiên khí, vậy cũng theo đó mà được lên Tiên Giới không?

“Sư phụ, nếu không muốn phục vụ cho những Tiên Môn hoặc thế lực lớn kia, tốt nhất đừng nên làm như vậy.” Lý Huyền Đạo đã sớm dự đoán được Từ Phàm sẽ hỏi vậy.

“Tại sao vậy?”

“Thiên đạo chỉ là dẫn dắt, nó sẽ không mở ra thông đạo giữa hai giới. Muốn đến thế giới Đại Thiên, vậy cũng phải cần người có kinh nghiệm ở Tiên Môn bên kia đến đón Luyện Khí Đại Tông Sư đi.”

“Sau đó, vận mệnh của vị Luyện Khí Đại Tông Sư kia đều sẽ bị những Tiên Môn và thế lực lớn kia nắm trong tay.”

“Đương nhiên lễ nghĩa chiêu đãi cơ bản nhất vẫn phải có, chỉ là mất đi mấy ngàn năm tự do mà thôi.” Lý Huyền Đạo nói. Loại chuyện này hắn đã được tận mắt thấy, vào đời thứ ba, lúc tu đến Chân Tiên, hắn phải ra bên ngoài thế giới Trung Thiên, đón Luyện Khí Đại Tông Sư qua.

“Ta đã nói rồi, trên thế giới này không có bữa ăn nào là miễn phí.” Từ Phàm thở dài nói.

“Sư phụ nghĩ vậy tốt nhất. Lấy tư chất có thể so với thiên địa kia của sư phụ, muốn phi thăng lên thế giới Đại Thiên còn không phải chỉ là chuyện đơn giản sao?” Lý Huyền Đạo lại thuận thế tâng bốc thêm một đợt.

Nghe được lời này, ánh mắt Từ Phàm nhìn về phía Lý Huyền Đạo bỗng trở nên thân thiết.
Bình Luận (0)
Comment