Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 238 - Chương 238: Tiên Thành Thiên Kiếm Bị Phá

Chương 238: Tiên thành Thiên Kiếm bị phá Chương 238: Tiên thành Thiên Kiếm bị phá



Trên bầu trời học viện Thiên Kiếm, một vị kiếm tu Hóa Thần Kỳ chậm rãi thu hồi ánh mắt.

“Một Học viện Thiên Kiếm nho nhỏ, không ngờ lại là đầm rồng hang hổ.” Trong mắt kiếm tu Hóa Thần Kỳ lóe lên vẻ kiêng kỵ.

Mới vừa rồi khi Vương Hướng Trì kích phát kiếm ý niệm, suýt thì làm tâm thần hắn bị thương.

Vương Hướng Trì cũng từ từ thu hồi ánh mắt lại, từ nhỏ Từ Phàm đã nói với hắn, lúc mà người khác nhìn ngươi, nhất định phải nhìn lại.

“Chỉ là một Hóa Thần Kỳ, nhìn vớ vẩn cái gì chứ.”

Nửa giờ sau, trận so tài của toàn bộ học viện Thiên Kiếm bắt đầu, trong đạo trường to không gì sánh nổi, hơn một nghìn sân thi đầu cùng bắt đầu.

Người phụ trách tông môn kiếm tu xem cuộc chiến trên bầu trời đều đã bắt đầu chọn ra nhân tài mình vừa ý.

“Học viện này sát khí mạnh thật, nhất định là hạt giống tốt tu luyện sát lục chi đạo.”

“Đã lâu rồi chưa nhìn thấy thiên tài kiếm trận chi đạo, chỉ tiếc là vẫn chưa đủ thiên tài, không có giá trị đào tạo.”

“Học viện này chiến ý mạnh thật, lối đánh cũng rất ổn định, đúng là hạt giống tốt.”

“Thần thông Kiếm Đạo nhất mạch, tạm thời ghi nhớ các đệ tử mới vào học viện trước, hai năm sau đó từ từ quan sát.”

“Cảm giác học viên lần này cũng đều đều như nhau, không có thiên tài cấp Thiên Kiêu, nhưng số lượng thiên tài bình thường cũng không ít.”

Theo trận chiến đấu bắt đầu, ngày càng nhiều trưởng lão tông môn kiếm tu đã chọn được đệ tử vừa ý mình.

Vương Hướng Trì ở quan trạm đài hài lòng gật đầu một cái.

Những học viên mình dạy, mặc dù chỉ học kiếm đạo cơ bản, nhưng mà chiến lực cũng không kém, hoàn toàn có thể sánh với học viên cấp thiên, địa.

“Tiền bối, những học viên này gặp được ngài, chính là may mắn một đời này của bọn họ.” Trợ giảng bên cạnh nói, nếu như lúc trước mình có được lão sư tốt như thế, chắc là sẽ mạnh hơn bây giờ nhỉ.

“Không có cái gì là may mắn, coi như là duyên phận đi.”

“Mặc dù tư chất của đám hài tử này hơi kém, nhưng nói không chừng tương lai sẽ tự xông ra cho mình một con đường.” Vương Hướng Trì nói, thành thật mà nói, tư chất của những học viên mình dạy bây giờ nếu ở Ẩn Linh môn cũng là trình độ bình thường.

Con đường tương lai của bọn chúng sáng vô cùng, đám học sinh này của mình cũng không hẳn là không thể.

Trận chiến đấu đầu tiên kết thúc, hơn một nửa học viên lớp Vương Hướng Trì đã bị loại.

“Các ngươi cố hết sức là được, bây giờ chẳng qua chỉ là vừa mới bắt đầu.” Vương Hướng Trì an ủi.

Phương pháp dạy học sinh bây giờ của Vương Hướng Trì, càng ngày càng giống với Từ Phàm.

Thấy học viên của mình cố hết sức là được rồi.



Hùng Lực nhìn nhẫn không gian mới đeo, với cái nhẫn vốn dĩ bị mất trên tay.

“Thì ra là trong Tu Tiên giới, thật sự có người có thể không hay không biết mà ăn trộm nhẫn không gian.” Hùng Lực lẩm bẩm nói, trong lòng có chút không nỡ, trong nhẫn không gian của mình còn có lễ vật mà các sư đệ tặng, lần này thì mất hết thật rồi.

“Xem ra sau này phải học hỏi Kiên Bạch một chút rồi, tiểu tử đó luôn muốn học cái loại thần thông này, bây giờ không biết đã tìm được chưa.” Hùng Lực nói.

Kiên Bạch là một sư đệ của Hùng Lực.

Từ nhỏ đã muốn thần không biết quỷ không hay mà chuyển đồ từ nhẫn không gian của người khác vào nhẫn không gian của mình, đáng tiếc vẫn chưa tìm được loại thần thông này.

Nhớ tới chỗ tài liệu đã thấy, Hùng Lực quyết định đi Tiên thành Cao Dao, tòa Tiên thành kia bị Yêu Tộc nhắm trúng, có thể nói bên ngoài của Tiên thành chính là thiên hạ của Yêu Tộc.

Hiện tại đã có rất nhiều người mang lòng chính nghĩa đã đi tiếp viện rồi.

Trung tâm Truyền Tống Trận, khi biết được Hùng Lực muốn đi Tiên thành Cao Dao, nhưng lại được cho hay, bây giờ Tiên thành Cao Dao cấm tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở xuống truyền tống đến đó.

Nói đơn giản, đó là đừng có mà đi tìm chết.

“Nghiêm trọng như vậy à.” Hùng Lực cau mày nói.

Sau đó Hùng Lực lui về lựa chọn tiếp theo, đi đến nơi có nguy cơ thứ hai, Tiên thành Vĩnh Thụ.

Trời đất xoay vòng một trận, Hùng Lực đã đi tới Tiên thành Vĩnh Thụ.

Vừa vào trong trung tâm Truyền Tống Trận, Hùng Lực đã thấy được tầng mây xa xa.

Bản thể của Tiên thành Vĩnh Thụ là một Yêu thú loại cây, đã mở linh trí, lúc phi thăng đã để bản thể lại, sau đó dần dần phát triển thành một tòa Tiên thành.

Tiên thành này, là thánh địa của tu sĩ tu luyện thần thông hệ mộc.

“Đạo hữu đến một mình sao.” Hùng Lực vừa ra khỏi trung tâm Truyền Tống trận thì đã bị cản lại.

“Sao thế.” Hùng Lực hỏi.

“Có phải đạo hữu muốn tru diệt yêu tộc hay không, chúng ta lập đội nhớ.” Người tu sĩ gọi Hùng Lực lại hỏi.

Hùng Lực nhìn tu sĩ gọi mình lại, hỏi: “Lúc này ngươi mới tìm người hợp tác có phải hơi muộn không.”

Hùng Lực nói xong thì đi về phía Vạn Sự các, hắn muốn biết mình thích hợp hành động ở nơi nào.

Vạn Sự các chiếm một cái lá to trên cây Tiên thành này, dài khoảng ba dặm.

Sau khi tốn hai nghìn linh thạch, Hùng Lực cũng lấy được tin tức mình muốn.

“Sổ tay những việc cần chú ý khi ra ngoài do tông môn biên tập đúng là đồ tốt.” Hùng Lực nhìn tình báo trong tay nói.

Trong thời kỳ làm nhiệm vụ bên ngoài, nhất định phải có tình báo chính xác giúp đỡ mới có thể hành động, Hùng Lực nghiêm khắc thi hành theo sổ tay những việc cần chú ý khi ra ngoài của tông môn.

“Nếu như không có tình báo mà cứ mù mờ xông ra, thì không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.” Hùng Lực nói.

Vốn dĩ Hùng Lực muốn đi đến nơi cách Tiên thành tương đối gần để thăm dò một chút, sau khi nhìn tình báo thì mới biết, thì ra địa phương phụ cận Tiên thành mới là nơi nguy hiểm nhất.

“Nếu muốn đi đến địa phương xa hơn tí, nhất định phải đi qua nơi nguy hiểm, mà nơi đó rất có thể sẽ xuất hiện Yêu Tộc Nguyên Anh Kỳ trở lên, vậy thì phải làm sao giờ.” Hùng Lực cũng bắt đầu nhức đầu nói.

Cuốn sổ tay những việc cần chú ý khi ra ngoài của tông môn đã bị lật xem một lượt nay lại bị Hùng Lực cầm lên lần nữa.

“Ở bên ngoài nếu gặp phải vấn đề khó khăn có thể hỏi Bồ Đào.”

Hùng Lực vỗ vào đầu mình một cái.

“Sao ta có thể quên chuyện này được nhỉ.” Hùng Lực nói xong liền lấy pháp khí truyền tin ra hỏi.

“Bồ Đào, bây giờ ta đang ở Tiên thành Vĩnh Thụ, muốn ra khỏi thành đánh chết Yêu Tộc thì có kiến nghị hợp lý nào cho ta không.” Hùng Lực hỏi.

Lúc này, trong mặt kính của pháp khí truyền tin, Hùng Lực đã biến thành một hình dáng khác.

“Đang thu thập tình báo tổng hợp của Tiên thành Vĩnh Thụ.”

“Đang kết hợp với thực lực bản thân Hùng Lực để thiết kế kế hoạch.”

“Cộng thêm các nhân bên ngoài, đã biết được tình báo tổng hợp liên quan.”

“Kế hoạch tốt nhất, là đi tìm chưởng môn ở Tiên thành Vĩnh Thụ.”

Sau đó Bồ Đào lại phát địa chỉ chính xác cho Hùng Lực.

“Chưởng giáo cũng ở Tiên thành Vĩnh Thụ sao?” Hùng Lực vui vẻ nói.

“Ngươi còn do dự nữa thì chưởng giáo sẽ ra khỏi thành đấy.”

“Ta biết rồi.”

Từ Nguyệt Tiên đang trải nghiệm mỹ thực đặc sắc bản địa ở Tiên thành Vĩnh Thụ nhìn Hùng Lực cứ cười ngốc trước mặt.

“Ra mắt chưởng giáo.” Hùng Lực cung kính nói.

“Bên ngoài gọi ta là tiền bối được rồi.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Vâng thưa tiền bối.” Hùng Lực cười nói.

“Có chuyện gì, thì ngồi xuống trước, vừa ăn vừa nói, ngươi đứng làm ta có cảm giác bị áp bách.” Từ Nguyệt Tiên nói, cái cảm giác nhìn thấy đệ tử tông môn của mình cũng có chút kỳ kỳ, chỉ muốn tiễn hắn an toàn trở về thôi.

“Vâng ạ tiền bối.”

Hùng Lực vừa ngồi xuống thì bắt đầu cầm hoa quả trên bàn lên ăn, từ nhỏ hắn đã chịu đói chịu khát, nhìn thấy đồ ăn, cho dù là có đói hay không, thì cũng muốn ăn mấy miếng.

“Ngươi thăng cấp lên Kim Đan, bị Đại trưởng lão đuổi ra ngoài à.” Từ Nguyệt Tiên nhìn Hùng Lực cười nói, trước kia Từ Phàm đã nói cho nàng biết cái này.

“Đại trưởng lão cho ta ra ngoài rèn luyện mười năm rồi về, hơn nữa còn sắp xếp một đống nhiệm vụ.” Hùng Lực vừa nói vừa lấy ngọc giản tất cả những việc phải làm trong mười năm ra, đưa cho Từ Nguyệt Tiên.

“Còn có nhiệm vụ à, không giống như phong cách của sư phụ nhỉ.” Từ Nguyệt Tiên nói.

Cầm ngọc giản lên nhìn một cái, sắc mặt Từ Nguyệt Tiên bắt đầu trở nên kỳ quái.

Từ Nguyệt Tiên trả ngọc giản nhiệm vụ lại cho Hùng Lực.

“Nếu là nhiệm vụ, thì hãy làm cẩn thận.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Ừm.”

“Ngươi đã làm xong mục nhiệm vụ đầu tiên rồi.” Từ Nguyệt Tiên dò hỏi.

“Mới vừa làm xong, lãng phí thời gian lãng phí linh thạch.” Hùng Lực nói.

“Ngươi..., bỏ đi, nói với ngươi cũng không hiểu.” Từ Nguyệt Tiên vừa nhìn đã biết dự tính ban đầu Từ Phàm sắp xếp nhiệm vụ đầu tiên.

Kiểu như là nuôi con gái thì phải nuông chiều, con trai thì phải cho trải đời, nếu không thì một đứa con gái nào đó móc tay một cái thì đi theo luôn, thế không phải sẽ chịu thiệt à.

“Ngươi muốn đi đến nơi có Kim Đan Kỳ và Nguyên Anh Kỳ thường xuyên lui tới để đi hoàn thành nhiệm vụ phải không.” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

“Đúng vậy, lo lắng duy nhất bây giờ chính là lúc đi ra ngoài và lúc trở về, sẽ bị Yêu Tộc Nguyên Anh Kỳ trở lên phục kích.” Hùng Lực lo lắng nói, hắn có lòng tin có thể chạy thoát khỏi tay của Yêu Tộc Nguyên Anh Kỳ, nếu lúc ấy vượt qua giới hạn này thì Hùng Lực chỉ có nộp mạng.

“Cái Tiên thành này không thích hợp, ngươi không nghĩ đến đổi sang một Tiên thành khác à.” Từ Nguyệt Tiên kỳ quái nhìn Hùng Lực hỏi.

“Đến thì cũng đã đến rồi, nếu mà đổi thì tính gì chứ.” Hùng Lực ngay thẳng nói.

“Đại trưởng lão cũng không sợ ngươi không trở về được à.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Sư phụ nói rồi, mạng của ta còn vững hơn cả con rùa mà hắn nuôi, không xảy ra chuyện gì được đâu.” Hùng Lực nói.

“Được rồi, cái Tiên thành này đúng là không thích hợp với ngươi.”

“Thế này đi, ngươi đi Tiên thành Huyền Kim tìm một vị bằng hữu của ta, nàng là quản sự của một môn phái, ta sẽ bảo nàng sắp xếp cho ngươi một nơi phù hợp.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Được.” Hùng Lực gật đầu.

Sau đó lúc mà Hùng Lực nói ra chuyện nhẫn không gian của mình đã bị trộm mất, Từ Nguyệt Tiên bắt đầu kích động, sau đó cùng nhau chửi rủa cái tên Chính Phong kia một trận với Hùng Lực.

...

Lúc này Chính Phong đang phải buồn bực chịu đựng mùi hôi thối gấp đôi mùi lúc đầu.

“Ta có duyên với nữ oa kia như vậy à, tùy tiện trộm một cái thì gặp phải đồng môn của nàng.” Chính Phong buồn bực nói, không ngờ rằng tùy tiện đi trộm vậy mà lại gặp được người có mối quan hệ với Trương Mai Mai kia.

“Thế nhưng bây giờ xem ra, tông môn của nữ oa kia cũng có chút thủ đoạn, chỉ cần không chủ động phá giải nhẫn là được.”

“Vậy thì ta sẽ tiếp tục báo thù.” Dương trung của Chính Phòng xoẹt qua tia hưng phấn, hắn thích nhất cái loại cảm giác người khác cực kỳ hận mình, nhưng lại không thể làm gì được mình.

Sau đó Chính Phong liên lạc với một thế lực tổ chức tình báo bí mật, sau khi tiêu một số tiền lớn, mới lấy được hành tung của hai người.

Không qua bao lâu, chiếc nhẫn trên tay Từ Nguyệt Tiên lại bị đánh tráo.

Lần này Chính Phong còn quan sát Từ Nguyệt Tiên trong bóng tối một lúc, rồi đến lượt của Hùng Lực.

“Ăn trộm cũng ngang ngược như vậy sao.” Hùng Lực nghi ngờ nói, cũng đã hai lần rồi, có thù oán gì đâu chứ.

Lúc này, có một thành viên ngoại môn của Ẩn Linh môn đưa lệ phí truyền tống trở về Ẩn Linh môn cho Hùng Lực, bởi vì chỗ Tiên thành hắn ở không có chi nhánh của thương hội Ẩn Linh.

Trong Tiên thành Lâm Sâm, Hùng Lực gặp được Từ Nguyệt Tiên cũng bị trộm.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia của chưởng giáo, Hùng Lực nói: “Tiền bối, đồ của ngươi lại bị trộm rồi à.”

Từ Nguyệt Tiên buồn bực gật đầu một cái.

Sau đó hai người cùng trở về Ẩn Linh môn.

Từ Phàm đang lĩnh ngộ tiên văn, sau khi nhận được tin tức thì đi ra khỏi không gian dưới lòng đất.

“Loại chuyện như này không thể không phòng, người tinh thông thuật Thâu Thiên Hoán Địa trong cái Tu Tiên giới này cũng không phải là ít, phải đề phòng một tay.” Từ Phàm trầm tư nói.

Từ Nguyệt Tiên bị trộm thì cũng thôi đi, bởi đó là cục diện hắn bày ra, còn Hùng Lực cũng bị trộm, làm cho hắn phải nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này.

“Thần thông Thâu Thiên Hoán Nhật, thú vị đấy, xem ra ta phải tốn chút thời gian suy nghĩ một chút.”

Sau khi hai người trở lại Ẩn Linh môn, Từ Phàm để cho hai người ở trong tông môn an ổn một tháng rồi lại xuất phát.

Trong tiểu viện của Từ Phàm, công cụ con rối đem những pháp thuật liên quan đến ăn trộm tới.

Trong Tu Tiên giới, thần thông như ăn trộm đều là truyền thừa độc môn, ngoại giới sẽ thấy rất ít những tài liệu thần thông này, chỉ có mấy loại pháp thuật mà quần chúng quen thuộc, cũng chỉ là trình độ của tiểu tu sĩ Luyện Khí Kỳ lén lút.

“Phi Long Thám Thủ, cái tên này cũng tao nhã nhỉ.” Từ Phàm cười nói, sau đó liền bắt đầu lĩnh hội phân giải cái pháp thuật này, mưu đồ suy diễn ra thần thông càng cường đại hơn.

Ngay lúc này, một đạo ánh sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

“Tiên thành Thiên Kiếm bị mấy trăm Yêu Tộc Hợp Thể Kỳ công phá?”

“Hướng Trì đã dẫn học sinh của hắn trốn ra ngoài Tiên thành Thiên Kiếm?”

“Trước mắt chỉ còn lại trung tâm Truyền Tống Trận là không bị công phá.” Từ Phàm cả kinh nói.

Lúc này, một chiếc Linh thuyền to lớn chở một con Ngũ Linh Minh Hầu và vạn con rối, nhanh chóng bay về phía Tiên thành Lâm Sâm, sau đó được một vị Luân Hồi Nô nhận được trong một bảo khí không gian lớn.

Bên ngoài Tiên thành Thiên Kiếm, một đạo kiếm quang đưa năm mươi học sinh nhanh chóng chạy về phía khu vực hoang dã, sau lưng bị ba con Khuyển Yêu Hóa Thần Kỳ đuổi theo.

Tất cả học sinh vẫn còn đang ở trong trạng thái chưa tỉnh hồn.

Vương Hướng Trì nhìn con Khuyển Yêu đuổi sát không buông ở phía sau, sắc mặt có chút nghiêm túc.

“Chủ nhân đã nhận được tin tức, đang phái người tới tiếp viện, xin chịu đựng thêm một lúc.” Âm thanh của Bồ Đào truyền ra từ trong pháp bảo truyền tin của Vương Hướng Trì.

“Được.” Vương Hướng Trì tỉnh táo nói.

Vương Hướng Trì nhìn Tiên thành Thiên Kiếm cách càng ngày càng xa, lại nhìn con Khuyển Yêu phía sau, trong mắt lóe lên một tia sát ý.

“Ba con chó bọn ngươi muốn ăn chắc ta sao.”

Vương Hướng Trì vung tay lên, đưa tất cả các học viên vào trong hành cung tùy thân, rồi sau đó xoay người lẳng lặng nhìn ba con Khuyển Yêu kia.

Song kiếm Phong Lôi xuất hiện ở hai bên Vương Hướng Trì.

Lúc này trên người Vương Hướng Trì tản ra một đạo kiếm ý thuần túy nhất, cùng lúc đó một bài nhạc nền kinh điển nhất vang lên. (xin làm theo bài nhạc nền lúc siêu nhân cứu người)

Theo nhạc nền vang lên, kiếm ý trên người Vương Hướng Trì càng ngày càng sắc bén, ngọn lửa khát vọng chiến đấu trong mắt kia cũng càng ngày thịnh vượng.

Một đạo hư ảnh cự kiếm xuất hiện ở sau lưng Vương Hướng Trì.

Ngay trước lúc đến đoạn cao trào một của nhạc nền, khí thế trên người Vương Hướng Trì lên đến đỉnh điểm, cùng lúc đó ba con Khuyển Yêu đuổi mãi không tha kia cũng đuổi tới nơi.

“Nhân tộc tu...”

Khuyển Yêu còn chưa nói hết câu, thì đã bị kiếm quang thoáng qua rồi biến mất trong thiên địa mang đi.

Tầng mây trên bầu trời cũng bị kiếm quang xẻ làm hai nửa.

“Húuu~~~ “

Ba con Khuyển Yêu Hóa Thần Kỳ, một con chết hai con bị thương.

Trước khi con Khuyển Yêu kia chết, thì phát ra tiếng rên rỉ cuối cùng, vang vọng khắp cả trời đất.

Lúc này Yêu Tộc Luyện Hư Kỳ đang chặn đánh tu sĩ Nhân Tộc bên ngoài Tiên thành, sau khi nghe được âm thanh đó, liền dẫn theo một đội Yêu Tộc Hóa Thần Kỳ bay về phía Vương Hướng Trì chạy trốn.

Lúc này, một Luân Hồi Nô truyền tống đến Tiên thành Thiên Kiếm.

Lúc này, Tiên thành Thiên Kiếm bị Yêu Tộc tập kích, tin tức công phá Tiên thành đã truyền khắp toàn bộ trung tâm đại lục.
Bình Luận (0)
Comment