Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 239 - Chương 239: Thương Kiếm Môn

Chương 239: Thương Kiếm môn Chương 239: Thương Kiếm môn



Một kiếm này của Vương Hướng Trì đã dọa được hai con Khuyển Yêu bị thương còn lại.

Hai con Khuyển Yêu liếc mắt nhìn nhau, hai bên đều gật đầu một cái, đạt thành một hiệp nghị nào đó.

Một tin tức liên quan tới Thiên Kiêu Nhân Tộc truyền đến đang bị phá hoại trắng trợn trong tay Yêu Tộc Hợp Thể Kỳ bên trong Tiên thành.

Khuyển Yêu tiện tay bóp nát yêu lực linh quang truyền tin tức trong tay.

“Thiên Kiêu Nhân Tộc, giết chết một người, Yêu Tôn sẽ thưởng cho rất nhiều đồ tốt.” Khuyển Yêu tùy ý giơ móng vuốt lên, thì đã trực tiếp phá hủy một con đường phía trước.

“Cũng may là Dung Khuyển nhất tộc ta phát hiện.”

Khuyển Yêu Hợp Thể Kỳ nói xong liền vội vàng bay về phía ngoài thành.

Lúc này, trong trung tâm truyền tống Luân Hồi Nô đã thuận lợi lăn lộn ra khỏi trung tâm truyền tống, thả Ngũ Linh Minh Hầu ở trong bảo khí không gian ra.

Trong nháy mắt Ngũ Linh Minh Hầu đi ra, Từ Phàm ở đảo Ẩn Linh xa xa đã tiếp quản Ngũ Linh Minh Hầu thông qua công pháp cảm ứng.

“Được rồi, ngươi lui về thủ trung tâm truyền tống đi.” Ngũ Linh Minh Hầu hờ hững nói.

“Tuân lệnh.” Luân Hồi Nô hành lễ nói.

Sau khi Luân Hồi Nô đi, tay Ngũ Linh Minh Hầu kết pháp ấn, thân hình biến mất ngay tại chỗ.

“Không tồi, con này mạnh hơn con rối Luyện Hư kia nhiều.” Ẩn thân trong Ngũ Linh Minh Hầu hài lòng nói.

Ẩn thân trong Ngũ Linh Minh Hầu đã biến thành hình dáng của Từ Phàm, hắn vẫn không quen với hình dáng của Yêu Tộc, loại hình người cũng không được.

Lúc này, Vương Hướng Trì cách xa Tiên thành Thiên Kiếm hơn mấy ngàn dặm, lại bắt đầu chạy thoát thân, bởi vì mới vừa rồi Bồ Đào thông báo cho hắn, trong Tiên thành Thiên Kiếm, có Yêu Tộc Hợp Thể kỳ đang chạy về hướng của hắn.

Vương Hướng Trì đang chạy trối chết, nói về phía pháp khí truyền tin: “Tiếp theo ta nên làm thế nào, với Yêu Tộc Hợp Thể Kỳ mấy nghìn dặm cũng chỉ là một cái chớp mắt thôi.”

“Không sao, chủ nhân đã phái người tới cứu ngươi rồi, ngươi chỉ cần dẫn Yêu Tộc Hợp Thể Kỳ kia cách Tiên thành Thiên Kiếm hơn vạn dặm là được, thì chủ nhân có thể động thủ.” Bồ Đào trả lời lại.

Lúc này, sau lưng Vương Hướng Trì truyền tới yêu lực áp bức kinh người, một độn quang mang theo yêu lực bắn về phía Vương Hướng Trì.

“Nhanh vậy à!!!” Vương Hướng Trì cả kinh nói, cảm thụ được sau lưng xuất hiện yêu lực kinh người, hắn cho là Yêu Tộc Hợp Thể Kỳ đã đến.

“Đây là Yêu Tộc Luyện Hư Kỳ, không cần lo lắng, dùng toàn lực chạy thoát thân là được.” Giọng Bồ Đào dửng dưng, khiến cho Vương Hướng Trì cảm thấy chuyện rất vớ vẩn.

Đã bị đuổi đến đít rồi, sao có thể không lo lắng được chứ.

Một chiếc móng to hình thành từ yêu lực xuất hiện ở phía trước Vương Hướng Trì, hung hãn vỗ tới.

“Ta…”

Oanh ~~

Trên người Vương Hướng Trì xuất hiện vòng bảo vệ kim cang, ung dung chặn công kích của móng to lại, cũng có một lực đẩy, khiến cho tốc độ của Vương Hướng Trì tăng lên gấp đôi.

Ngọc bài mà Vương Hướng Trì vẫn luôn đeo trên cổ hóa thành bột, đây là thủ đoạn bảo toàn tính mạng mà Từ Phàm để lại cho mỗi một đồ đệ.

Vương Hướng Trì còn có chín cái ngọc bài như thế này nữa.

“Bồ Đào, có phải tất cả đã nằm trong tính toán của ngươi không.”

Vương Hướng Trì chỉ vào vòng bảo vệ màu vàng hỏi.

“Đúng vậy, số liệu trong kho đều có tài liệu của các ngươi, cho nên cục diện trước mắt vẫn trong tầm khống chế được.”

Một cái ngọc bài khác được Vương Hướng Trì lấy ra đeo vào cổ.

“Thế cái gì là không thể khống chế được.”

Vừa mới hỏi xong, vẫn chưa chờ được câu trả lời của Bồ Đào, dưới mặt đất một tòa sơn phong, toát ra linh quang kỳ dị, bao bọc Vương Hướng Trì đang chạy trốn lại trong nháy mắt.

Vương Hướng Trì đang chạy trối chết thì đột nhiên cảnh tượng trước mắt biến đổi.

Vốn là núi lớn hoang dã, nháy mắt đã biến thành thánh địa nhất phái tiên gia.

Oanh ~~

Nhất thời Vương Hướng Trì không phản ứng kịp, trực tiếp đụng vào một nơi trong vách núi.

Vương Hướng Trì đang đội vòng bảo vệ màu vàng, vùng vẫy ra khỏi vách núi, bay lên bầu trời, nhìn cảnh tượng bên dưới giống như là thánh địa tông môn kia, nghi hoặc nói: “Có phải ta gặp được di chỉ thượng cổ tông môn không?”

“Bồ Đào, chỗ của ngươi có tài liệu của Thương Kiếm môn không.” Vương Hướng Trì nhìn chữ trên sơn môn kia nói.

“Đã tách ra với bản thể, trong kho tài liệu mang theo không có tài liệu của Thương Kiếm môn.” Một giọng nói điện tử thuần túy truyền ra.

Còn chưa đợi Vương Hướng Trì trả lời, toàn bộ di tích môn phái Thương Kiếm môn bắt đầu chấn động.

Trên ngọn núi cao chính phía xa xa, xuất hiện hư ảnh của một thanh cự kiếm thông thiên.

“Khảo hạch nhập môn Thương Kiếm môn bắt đầu.” Một âm thanh tang thương vang lên.

Cùng lúc đó, sơn môn liên tiếp phía xa xa và nấc thang ngọc chất giữa ngọn núi chính bắt đầu toát ra linh quang.

“Ải thứ nhất, con đường kiếm thể.”

“Có nấc thang này leo lên ngọn núi chính là được qua cửa.” Giọng nói của một lão nhân vang lên.

“Không ngờ rằng ta cũng là người có vận khí lớn.” Vương Hướng Trì cười đi về phía tòa sơn môn kia.

Đi đến dưới sơn môn, Vương Hướng Trì bước một bước, thì bị một đạo linh quang đánh bay.

“Trúc Cơ Kỳ trở lên, không thể tham gia khảo hạch nhập môn.”

Trong nháy mắt, Vương Hướng Trì nhớ lại thời điểm sư phụ mình vừa mới học Chiêm Bặc chi đạo.

Khi đó Từ Phàm đã từng đoán mệnh cho hắn.

Trong mệnh gặp quý nhân, một đường thanh vân thê, họa cũng tránh, phúc cũng tránh.

Khi đó hắn đã biết quý nhân kia là sư phụ, bây giờ hắn đã hiểu hai câu sau.

Sau đó lại nghĩ tới đặc thù của Thiên Mệnh Chi Nhân theo như lời sư phụ nói, nhớ tới học sinh của hắn vẫn còn đang ở trong không gian hành cung.

Hơi thở dài một cái, phất tay một cái, thả các học viên trong không gian hành cung ra.

Năm mươi học viên, bao gồm cả trợ giáo, vẻ mặt không giống nhau, nhưng trên mặt đại đa số đều mang theo vẻ bi thương tuyệt vọng.

Đa số học viên là người Tiên thành Thiên Kiếm, phụ mẫu cũng ở Tiên thành nhiều, lần này Tiên thành Thiên Kiếm bị Yêu Tộc phá hoại, hơn phân nửa người nhà của họ đã bị Yêu Tộc giết chết.

Hai mắt Kiếm Vô Cực lại càng đờ đẫn, đau lòng muốn chết nói: “Nương, nhi tử bất hiếu, không thể chết cùng người.”

“Xâm phạm Tiên thành Thiên Kiếm chỉ là số lượng ít Yêu Tộc tu vi cao, mục tiêu lớn của bọn chúng phần lớn là thương hội trong Tiên thành và những tu sĩ có tu vi cao.”

“Đa phần phụ mẫu các ngươi là Luyện Khí Trúc Cơ, cùng lắm cũng là Kim Đan Kỳ, nếu như ẩn núp tốt, phụ mẫu các ngươi vẫn có cơ hội còn sống.”

“Cho dù là sống hay là chết, thì bây giờ các ngươi cũng phải phấn chấn lên.”

“Bí cảnh mà chúng ta đang ở là thượng cổ tông môn, trong Thương Kiếm môn, sự xuất hiện của chúng ta đã kích động khảo hạch nhập môn của Thương Kiếm môn.”

“Chỉ có Trúc Cơ Kỳ trở xuống mới có thể tham gia, đây chính là cơ duyên của các ngươi.” Vương Hướng Trì chỉ sơn môn cách đó không xa nói.

“Đây là cơ duyên của các ngươi, trân trọng nó vào, chỉ có thực lực cường đại, các ngươi mới có thể báo thù.” Vương Hướng Trì nói.

Hắn nhìn về phía hai người Kiếm Vô Cực và Hàn Phi Vũ, đây hẳn là cơ duyên của bọn họ.

Vẻ mặt của Hàn Phi Vũ hơi có vẻ bi thương, trong Tiên thành Thiên Kiếm vẫn còn mấy người bạn tốt của hắn.

Mà bây giờ Kiếm Vô Cực nhìn chằm chằm vào tòa sơn môn kia, trong ánh mắt để lộ ra hận ý với Yêu Tộc.

“Được rồi, đừng có ngớ ra nữa, lên tinh thần đi tham gia khảo hạch nhập môn đi.”

Dưới sự cổ vũ của Vương Hướng Trì, tất cả học viên đều đi về phía sơn môn.

Khi học viên thứ nhất bước lên nấc thang ngọc chất, trên bầu trời lại xuất hiện hư ảnh của thanh cự kiếm thông thiên thứ hai.

Sau đó lại liên tiếp xuất hiện hư ảnh của chín thanh cự kiếm thiên kiếm.

Hình thái của hư ảnh chín thanh cự kiếm khác nhau, có kiếm chính nghĩa sáng rực đại đạo, có kiếm bóng mờ lúc ẩn lúc hiện, có kiếm sát lục núi thây biển máu, có kiếm tốc độ nhẹ nhàng như vũ…

Nhìn hư ảnh của cự kiếm trên bầu trời, tâm thần Vương Hướng Trì dần dần bị hấp dẫn.

Nhìn hư ảnh của chín thanh đại diện cho kiếm đạo vô thượng này, trong mắt Vương Hướng Trì thoáng qua vẻ tham lam hiếm thấy.

Trong lòng có một âm thanh đang nói với hắn, khống chế những học sinh này, thì hắn có thể chiếm truyền thừa của chín thanh kiếm này làm của riêng.

Sau đó lại có một âm thanh nói với hắn, để hắn giết sạch những học viên này, sau đó nghĩ cách ra khỏi đây, để sư phụ hắn giúp hắn chiếm giữ toàn bộ tòa bí cảnh.

Ngay lúc này, ngọc bài trong ngực Vương Hướng Trì lại bị bể tan tành, hóa thành một đống phấn bột.

Như một đạo thanh tuyền xông ra từ trong lòng, xông thẳng lên óc.

Trong nháy mắt, Vương Hướng Trì thanh tỉnh lại.

Nhìn hư ảnh của cự kiếm màu đỏ sậm trên ngọn núi phía xa xa kia, toát ra mồ hôi lạnh, sau đó nhanh chóng lấy một ngọc bài ra đeo lên cổ.

“Lần sau trên người nhất định phải đem nhiều ngọc bài chút.” Trong lòng Vương Hướng Trì vẫn còn sợ hãi nói.

“Chỉ là truyền thừa của chín loại kiếm đạo mà muốn làm hại ta .” Vốn dĩ Vương Hướng Trì còn muốn nói thêm mấy lời cợt nhả nữa, nhưng lại nghĩ đến biểu hiện vừa rồi của mình, nên đã đổi lời: “Sư phụ ta sẽ không để các ngươi được như ý đâu.”

Lúc này, tất cả học viên đều bước lên con đường kiếm thể, có người đã bước lên được trăm nấc thang, ít nhất thì cũng được khoảng hai mươi nấc.

Người dẫn đầu là Kiếm Vô Cực, sau đó là một học viên có thiên phú không tệ.

Hạng thứ ba chính là Hàn Phi Vũ.

Mặt của tất cả học viên đều lộ ra khổ sở, giống như là đang cõng núi trên lưng vậy, mỗi một bước đi đều hết sức khó khăn.

“Haiz, tại sao Trúc Cơ Kỳ không thể tham gia khảo hạch chứ.” Trợ giáo ở bên cạnh Vương Hướng Trì bất đắc dĩ nói.

“Thứ như cơ duyên này, phải xem mệnh.”

“Nếu như không có ràng buộc gì ở Tiên thành Thiên Kiếm, có thể tới tông môn của ta làm đệ tử ngoại môn.” Vương Hướng Trì vỗ bả vai phụ tá nói.

Trợ giáo nhỏ Trúc Cơ Kỳ này, từ lúc Vương Hướng Trì đến học viện Thiên Kiếm đã luôn đi theo hắn làm người hầu, các loại công việc học viên đều an bài rất thỏa đáng.

Vương Hướng Trì rất có hảo cảm với người trợ giáo rất biết làm việc này, cho nên định cho trợ giáo nhỏ một cơ hội.

“Cảm ơn tiền bối.” Trợ giáo mừng rỡ nói.

“Đứng lên đi.” Vương Hướng Trì hờ hững nói.

Lúc này, một đội Khuyển Yêu đang đợi ở chỗ Vương Hướng Trì biến mất.

Dẫn đầu là Khuyển Yêu Luyện Hư Kỳ, nhìn về nơi Vương Hướng Trì biến mất.

“Vận cứt chó, thế mà lại kích động được bí cảnh.”

“Đợi đến khi Thiên Khuyển đại nhân đến, phá được bí cảnh sẽ lấy cái mạng của nhà ngươi, một Thiên Kiêu nhân tộc có thể vượt cấp chém chết Yêu Tộc Hóa Thần Kỳ, nếu thủ lĩnh ăn thịt thì ta cũng được húp chút canh.” Khuyển Yêu Luyện Hư Kỳ nói.

Ngay lúc này, trên bầu trời phía xa xuất hiện đại bảo kiếm ngũ sắc, hung hăng cắm thẳng xuống mặt đất.

Ngao ô~~~

Một tiếng rên rỉ khiến cho tất cả Khuyển Yêu biến sắc.

“Đây là tiếng của Thiên Khuyển đại nhân.” Một con Khuyển Yêu hoảng sợ nói lớn.

“Gặp được đại năng Nhân Tộc, chạy mau!” Khuyển Yêu Luyện Hư Kỳ cũng hoảng sợ nói, bởi vì hắn đã ý thức được hắn không chạy được nữa rồi.

“Muốn chạy à?”

Núi hoang bên dưới hóa thành cái tay, trực tiếp bao tất cả Khuyển Yêu có mặt ở đây lại.

Ngũ Linh Minh Hầu với hình dáng của Từ Phàm xuất hiện trước mặt lũ yêu.

“Dám truy sát đồ đệ của ta, ai cho các ngươi cái gan đấy hả.” Từ Phàm nhẹ nhàng phất tay một cái, tất cả Khuyển Yêu đều hồn phi phách tán, chỉ để lại một cỗ thi thể nguyên vẹn.

“Trong lúc vô ý đã dẫn học viên vào trong bí cảnh.”

“Chỉ tiếc là nhân vật chính không phải đồ đệ ngốc kia của ta.” Từ Phàm cười nói.

Một trận pháp bí mật xuất hiện trong không trung, che đậy khu vực mà Ngũ Linh Minh Hầu đang ở.

Từ Phàm cũng không gấp đến độ phải phá bí cảnh, mà nhẫn nại chờ đợi bên ngoài bí cảnh.

Lúc này Ngũ Linh Minh Hầu trong bộ dáng của Từ Phàm, nhìn về phía của Tiên thành Thiên Kiếm, hứng thú nói: “Mục đích của Yêu Tộc là gì, thị uy hay là cái gì khác.”

Một đạo khí cơ huyền ảo bay lên từ trên người của Ngũ Linh Minh Hầu, đây là dáng vẻ Từ Phàm đang phát động Thần Thông Chiêm Bặc.

“Huyết kiếm, cự yêu, truyền thừa, huyết kế.”

Tính đến đây thì Từ Phàm dừng lại, nếu mà tiếp tục tính thì e rằng không bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình.

Theo những tin tức mà Từ Phàm có được gom lại một chỗ, lại căn cứ theo bộ tiểu thuyết võ thuật ngày xưa.

“Đây chắc là tình tiết manh mối chính trong vở kịch của nhân vật chính.”

“Đó là Kiếm Vô Cực, hay là Hàn Phi Vũ.” Từ Phàm lẩm bẩm nói, hắn nghĩ vớ vẩn mà cũng nghĩ ra được trăm vạn chữ cốt truyện.

“Nghĩ nhiều thế làm gì, dù sao cũng liên quan tới mình đâu.” Từ Phàm nói.

“Dạo gần đây có chút tà môn, ta vừa lĩnh hội tiên văn thì đã rất dễ xảy ra chuyện, có phải là ông trời đang nhắc nhở ta cái gì không.” Từ Phàm hoài nghi nói.

Trong lúc hắn đang lĩnh hội tiên văn thì đã bị cắt ngang ba lần rồi.

“Lẽ nào là đang nhắc nhở ta, đừng có chơi cái này.” Từ Phàm hoài nghi nói.

Lúc này, Từ Phàm nhận được một tin tức, nói rằng một vị Đại Thừa Tôn giả đã truyền tống đến Tiên thành Thiên Kiếm, trực tiếp chém chết hơn mười con Yêu Tộc Hợp Thể Kỳ, chúng yêu rút lui, chỉ để lại Tiên thành Thiên Kiếm đã bị tàn phá.

“Không biết vị Đại Thừa Tôn giả kia có nhận ra được cái gì hay không, hay là ta đi nhắc nhở hắn một chút.”

Ngay lúc này, phía trên Tiên thành Thiên Kiếm phía xa xuất hiện một thanh cự kiếm huyết sắc, đang treo trên Tiên thành Thiên Kiếm.

“Xem ra cũng không cần nhắc nhở nữa rồi.” Từ Phàm cười nói.

Ngay lúc này, chỗ Vương Hướng Trì biến mất đột nhiên mở ra một cánh cửa.

Vương Hướng Trì và hơn mười học viên xuất hiện, trong đó có cả Hàn Phi Vũ.

“Sư phụ, chân thân của ngươi đến rồi!”

Nhìn Từ Phàm do Ngũ Linh Minh Hầu hóa thành, Vương Hướng Trì cảm động nói.

“Nghĩ cái gì thế, ngươi chỉ bị đại yêu Hợp Thể truy sát, có đến nỗi chân thân của ta phải ra trận không.”

“Ngươi thi triển thần thông Thiên Địa Nhất Sắc của vi sư uể oải như thế, ba con Hóa Thần Kỳ mà chỉ một con chết hai con bị thương.”

“Là do vi sư không khai phá hết tiềm lực của ngươi ra sao.” Từ Phàm nhìn Vương Hướng Trì không ra hồn nói.

Trong mắt hắn, đồ đề của hắn chiến đầu vượt cấp đáng nhẽ phải đơn giản như ăn cơm uống nước, đáng nhẽ chém con tiểu quái vượt cấp phải đơn giản như bổ dưa cắt rau vậy.

“Ta làm sư phụ mất mặt rồi.” Vương Hướng Trì cúi đầu nói.

“Thôi được rồi, ngươi cũng là mới vào Nguyên Anh Kỳ không lâu, vi sư sẽ tha lỗi cho ngươi một lần này.” Từ Phàm nói.

Vương Hướng Trì muốn nói gì đó, nhưng không mở miệng ra được.

Một chiếc Linh thuyền xuất hiện, đưa học viên bay về hướng của Tiên thành Thiên Kiếm, lúc này tất cả học viên mới khôi phục thần trí.

“Yêu Tộc trong Tiên thành Thiên Kiếm đã bị đuổi đi, các ngươi đi trước đi, ta sẽ theo sau.”

Học viên trên Linh thuyền đều đã nhận được truyền âm của Vương Hướng Trì.

“Bên trong đã xảy ra chuyện gì.” Từ Phàm hỏi.

“Trong bí cảnh là một di tích được gọi là Thương Kiếm môn, pháp trận của tông môn vẫn đang vận chuyển.”

Sau khi ta tiến vào thì vô tình đã khởi động khảo hạch nhập môn của Thương Kiếm môn…”

Vương Hướng Trì nói lại một lượt hết những chuyện đã gặp được trong bí cảnh cho Từ Phàm.

“Thương Kiếm môn, ta có chút ấn tượng với tông môn này.”

Một quầng sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bên trên hiển thị tài liệu về Thương Kiếm môn.

“Mười vạn năm trước, một trong thập đại môn phái kiếm tu, truyền thừa nguyên vẹn của cửu đại kiếm đạo, lại là tiên kiếm có tướng xứng đôi với cửu đại kiếm đạo.”

“Thế nhưng theo lúc một vị thái thượng trưởng lão phi thăng đem cửu đại tiên kiếm đi, cái tông môn này đã bắt đầu tụt dốc.”

Nhìn những tài liệu bên trên, Từ Phàm cảm thán nói, tông môn có lợi hại thế nào đi nữa, thì cũng không chịu được một tên lừa đảo.
Bình Luận (0)
Comment