Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 240 - Chương 240: Tiên Ngọc

Chương 240: Tiên ngọc Chương 240: Tiên ngọc



“Nếu như không có gì ngoài ý muốn xảy ra, thì học sinh Kiếm Vô Cực của ngươi sẽ thừa kế chín thanh đồ thay thế kia.” Từ Phàm nói.

“Đồ thay thế?” Vương Hướng Trì nói.

“Chính là chín thanh linh kiếm cấp Đạo Khí đỉnh cấp.” Từ Phàm cười nói, lúc bắt đầu xem tiểu thuyết, thì thích xem cốt truyện nhân vật chính một bước lên trời.

Từ một tiểu tử nghèo không có gì cả, chỉ chớp mắt là đã biến thành người thừa kế của một môn phái.

“Được rồi, nếu không có chuyện gì thì vi sư đi trước đây, đã đặt một Vũ Khí Vệ Tinh Thiên Cơ trên trời cho ngươi rồi đó, khi gặp nguy hiểm Bồ Đào sẽ nhắc nhở ngươi.” Ngũ Linh Minh Hầu trong bộ dáng của Từ Phàm nói, vỗ vỗ vai Vương Hướng Trì, sau đó thì biến mất tại chỗ.

“Đồ đệ kia của ngươi, chắc là nhất thời sẽ không ra luôn được đâu, ngươi cần trở về thì trở về đi, nơi này đã có Vệ Tinh Thiên Cơ theo dõi, không xảy ra chuyện gì được đâu.”

Giọng nói của Từ Phàm truyền tới.

“Đã biết thưa sư phụ.”

Vương Hướng Trì nhìn chung quanh, sau đó lại bay về phía Tiên Thành Thiên Kiếm.

Một tháng sau, Tiên Thành Thiên Kiếm đã khôi phục, Học viện Thiên Kiếm tạm thời đóng cửa.

Vương Hướng Trì trở lại Học viện Thiên Kiếm, rồi triệu tập tất cả học viên đã đưa về, bắt đầu tìm phụ mẫu của bọn họ.

Lúc Yêu Tộc xâm lược, mẫu thân của Kiếm Vô Cực vừa hay đã thuận thế chui vào hầm trú ẩn bên cạnh trong sân, lại cộng thêm bên ngoài khá vắng vẻ, nên đã thoát được một kiếp này.

Nhìn mẫu thân của Kiếm Vô Cực không thể tự lo liệu cuộc sống, Vương Hướng Trì đã ban bố một nhiệm vụ ngoại môn ở Ẩn Linh môn, cho một thành viên nữ ngoại môn đến chăm sóc mẫu thân của Kiếm Vô Cực, mãi cho đến khi Kiếm Vô Cực trở lại.

Trong nhà, Vương Hướng Trì nhìn Hàn Phi Vũ nói: “Ngươi thật sự định một mình đi xông xáo Tu Tiên giới à.”

“Đúng vậy, lão sư, sau khi trải qua chuyện này, ta phát hiện tốc độ trưởng thành của ta quá chậm, cho nên ta muốn đi du lịch Tu Tiên giới, nhân tiện xem xem có tông môn nào mướn ta không.” Hàn Phi Vũ nói.

Nhìn Hàn Phi Vũ, trong lòng Vương Hướng Trì rất tiếc, nếu Hàn Phi Vũ không phải Thiên Mệnh Chi Nhân, hắn rất muốn tiến cử đến trong Ẩn Linh môn, cho dù là làm một đệ tử ngoại môn cũng được.

“Chỉ tiếc là tông môn của lão sư không thích hợp với ngươi.” Vương Hướng Trì thở dài một cái nói, sau đó lấy ngọc giản đã được chuẩn bị từ trước ra đưa cho Hàn Phi Vũ, bên trong là bản mới nhất của “Ngũ Hành Quyết”, mà hắn xin được của Từ Phàm.

“Đây là công pháp vô thượng Trúc Cơ của tông môn ta, “Ngũ Hành Quyết”, ta thấy công pháp mà ngươi tu rất sơ sài.”

“Trước khi ly biệt lão sư tặng cho ngươi bộ công pháp này, hi vong ngươi trân trọng nó.”

“Công pháp đến Nguyên Anh Kỳ, nếu như ngươi có thể tu luyện tới Nguyên Anh Kỳ viên mãn, thì tới Tiên thành Lâm Sâm.” Vương Hướng Trì nói.

“Cảm ơn lão sư, ân tặng công pháp, Phi Vũ trọn đời không quên.” Hàn Phi Vũ cảm động nói.

Vương Hướng Trì lại lấy một túi trữ đồ ra ném cho Hàn Phi Vũ.

“Trong này có một trăm vạn linh thạch, coi như là lộ phí.”

“Lão sư biết là ngươi có linh thạch, nhưng ngươi cứ nhận chỗ này đi, coi như là một phần tâm ý của lão sư.”

Hàn Phi Vũ đã không biết nên nói gì, cảm giác như Vương Hướng Trì là người quan tâm hắn nhất trên thế giới này.

Hàn Phi Vũ cầm một cái hộp ngọc ra, đưa cho Vương Hướng Trì nói: “Đây là một tinh thạch mà học sinh có được trong lúc tình cờ, mong lão sư nhận lấy.”

Đây là hồ lô Bích Ngọc mà hắn thả một linh thạch vào,

Đây là trạng thái tiến hóa cuối cùng, hắn cũng không biết đây là cái gì.

Vương Hướng Trì thản nhiên nhận hộp ngọc, nói: “Có lòng rồi, được rồi thời gian không còn sớm, muốn đi trung tâm truyền tống thì nhanh một chút.”

“Ừm, lão sư, ta đi đây.”

“Chúng ta có duyên sẽ gặp lại.”Trong lòng Vương Hướng Trì đột nhiên có chút không nỡ, dù sao đây cũng là học sinh mà mình đã dụng tâm dạy dỗ một năm.

Hàn Phi Vũ đứng dậy rời đi, đang lúc muốn đi ra ngoài cửa, Hàn Phi Vũ đột nhiên quay đầu, nói với Vương Hướng Trì: “Lão sư, ta có thể gọi ngươi một tiếng sư phụ không.”

Vương Hướng Trì chợt sững sốt một chút, sau đó chậm rãi gật đầu nói: “Có thể.”

'Phịch' một tiếng, Hàn Phi Vũ đã quỳ trên đất, hành lễ sư đồ với Vương Hướng Trì.

“Sư phụ.”

Sau khi Vương Hướng Trì nghe được một tiếng sư phụ này, trong lòng chính là vô hạn cảm xúc, hắn nhớ tới thời khi mình còn bé, Từ Phàm đã nói với hắn một câu.

“Một tiếng sư phụ này của ngươi, vi sư muốn bảo vệ ngươi cả một đời.”

“Đứng lên đi, ta biết tiểu tử ngươi có pháp bảo truyền tin, ngươi cũng có con dấu linh lực của ta, sau này thường xuyên liên lạc.” Vương Hướng Trì cười nói.

“Vâng sư phụ.” Hàn Phi Vũ cười đi ra khỏi phòng của Vương Hướng Trì, tâm tình vô cùng tốt, trước khi đi Tu Tiên giới xông xáo, cuối cùng mình cũng gọi được một tiếng sư phụ kia.

Đã không còn gì tiếc nuối ở Tiên Thành Thiên Kiếm rồi.

Nhìn bóng lưng Hàn Phi Vũ rời đi, Vương Hướng Trì lẩm bẩm nói: “Ngươi gọi ta một tiếng sư phụ, vi sư sẽ bảo vệ ngươi cả một đời.”

Giờ khắc này đột nhiên hắn hiểu được cảm giác của sư phụ mình.

Trong Ẩn Linh môn, hai người là Từ Phàm mới xuất quan và Vương Hướng Trì cứ nhìn chằm chằm một khối tinh thạch Hàn Phi Vũ đưa này như vậy một thời gian dài.

“Vật này, vi sư cũng không nhìn ra được.”

“Ngươi đợi một lúc, ta đi gọi lục sư đệ của ngươi tới, hắn là người đã trải đời.” Từ Phàm nói, vật này Từ Phàm cũng chưa nhìn thấy.

Không lâu sau, Lý Huyền Đạo đi vào.

“Đây là cái gì, ngươi đã gặp bao giờ chưa.” Từ Phàm nói.

“Á, đây là Tiên ngọc trung phẩm, tiền tệ cao cấp của thế giới Đại Thiên, tương đương với linh thạch ở chỗ chúng ta.”

“Khối Tiên ngọc này gặp phải linh khí bắt đầu tự mở hấp thụ, đến sau Đại Thừa Kỳ, dùng linh lực đã được lôi kiếp tôi luyện qua, là có thể dẫn dắt linh khí bên trong ra.” Giọng nói Lý Huyền Đạo không kinh ngạc chút nào.

Không phải chỉ là Tiên ngọc trung phẩm sao, cũng không phải chưa từng thấy.

“Sư phụ, nếu không có chuyện gì, ta về trước đây.” Lý Huyền Đạo nói, tu luyện tới thời khắc mấu chốt thì bị gọi ra, cũng không quen lắm, nhưng mà vì chỗ dựa, chút hy sinh này thì tính là gì.

“Được rồi, nhanh trở về đi, đừng làm chậm trễ việc tu luyện.” Từ Phàm nói.

Đã làm chậm trễ rồi…

Lý Huyền Đạo có chút không còn gì để nói, nhưng vẫn là nói lời chào với Từ Phàm và Vương Hướng Trì rồi đi ra ngoài.

“Đồ học sinh ngươi tặng tương đương với một khối linh thạch.”

“Thu vào đi, sau này coi như là làm kỷ niệm.” Từ Phàm cười nói.

“Bên trong ẩn chứa tiên linh lực, hay là đặt ở chỗ sư phụ để dùng đi.” Vương Hướng Trì đẩy chiếc hộp chứa Tiên ngọc về phía Từ Phàm.

“Vật này chẳng có tác dụng gì với vi sư cả, hay là ngươi cứ giữ lại đi.” Từ Phàm nói, cái đồ chơi này bây giờ cũng không dùng đến.

Ngay tại lúc này, trong không gian dưới lòng đất vang lên một tiếng rồng ngâm nhàn nhạt, một lực hấp dẫn phong tỏa khối Tiên ngọc, bay về xuống dưới không gian dưới lòng đất.

Chớp mắt cái đã bay đến nơi cất trứng rồng, Tiên ngọc cũng không quay đầu lại mà đâm thẳng vào trong trứng rồng.

“Xong, bây giờ chả ai cầm được nữa rồi.” Từ Phàm nhìn hình ảnh theo dõi của trứng rồng nói.

“Sư phụ, đây là trứng gì vậy, có thể hấp thu cả Tiên ngọc.” Vương Hướng Trì tò mò nói. Không hề để ý đến Tiên ngọc đã mất.

Từ Phàm thuận miệng nói cho hắn biết lai lịch của Thiên Dựng Thú và trứng rồng.

“Thế gian này lại có chuyện ly kỳ như vậy sao.”

“Sư phụ ngươi nói xem, có phải sau này tông môn của chúng ta sẽ có thêm một Chân Long không.” Vương Hướng Trì cười hỏi.

“Ta đoán chắc là ở Tu Tiên giới thì không được, mới vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy đấy, tên tiểu tử này hấp thu tiên linh khí đó.”

“Tông môn chúng ta căn bản không nuôi nổi, sau này chỉ có thể đem đến thế giới Đại Thiên rồi nói sau.” Từ Phàm nói.

“Vậy thì đáng tiếc quá.” Vương Hướng Trì tiếc nuối nói.

“Được rồi, lần trở về này, ngươi định làm gì.” Từ Phàm nhìn Vương Hướng Trì hỏi.

“Bế quan một thời gian, lĩnh hội kiếm đạo, khi đó không thể một kiếm chém ba Hóa Thần, là do tu vi đồ đệ không tốt, cho nên trở lại bế quan tu luyện.” Vương Hướng Trì nói.

“Được, sau này ở tông môn tu luyện chăm chỉ, xem có cái gì không hiểu thì đến hỏi ta là được.” Từ Phàm nói.

Lúc này Ẩn Linh môn Vương Vũ Luân đang ở trên đỉnh núi, bộc phát ra một trận sóng linh lực mãnh liệt, linh lực xung quanh điên cuồng vọt tới tòa đỉnh núi kia.

“Chắc là nương ngươi thăng cấp lên Nguyên Anh rồi.” Từ Phàm nói.

Khoảng thời gian này, theo Mộ Dung Thiến Nhi bế quan, số lần Vương Vũ Luân đi ra ngoài cũng ít.

“Đi xem xem đi.” Từ Phàm nói.

“Ừ.”

Hai người xuất hiện bên ngoài vòng xoáy linh khí.

Từ Phàm nhìn vòng xoáy không to cũng không nhỏ này nói: “Xem ra không cần thêm linh khí quá mức rồi.”

“Tư chất của nương ta cũng chỉ được coi là trên trung bình, hơn nữa mấy năm nay cũng không tu luyện chuyên cần, có thể sinh ra vòng xoáy linh khí lớn như vậy đã tốt lắm rồi.” Vương Hướng Trì nói.

“Sao lại được chứ.” Từ Phàm vừa nói vừa trực tiếp triệu hoán rồng nước màu xanh trên bầu trời đến, sau đó thi triển mật pháp, đẩy rồng nước vào trong vòng xoáy linh khí.

Theo rồng nước bị Mộ Dung Thiến Nhi hấp thu, trong nháy mắt toàn bộ vòng xoáy linh khí mở rộng ra ba lần, cũng chẳng kém vòng xoáy linh khí lúc Vương Vũ Luân thăng cấp lên Nguyên Anh.

“Tạ sư phụ.” Vương Hướng Trì nói.

Từ Phàm phất tay một cái, tỏ ý không cần khách khí như vậy.

Theo linh khí vòng xoáy linh khí hấp thu đạt đến đỉnh điểm, một Nguyên Anh nho nhỏ xuất hiện trên bầu trời, sau đó từ từ đáp xuống trung tâm của vòng xoáy linh lực.

Từ nay về sau, Ẩn Linh môn lại có thêm một vị Nguyên Anh.

Lúc này, Vương Vũ Luân bay từ trong đỉnh núi ra.

“Còn phải hộ pháp cho tức phụ của ngươi, làm sao, Ẩn Linh môn lại có người muốn hãm hãi một nhà các ngươi sao.” Từ Phàm cười nói.

Tức phụ của huynh đệ tốt mình thăng cấp lên Nguyên Anh, cũng coi như là một chuyện vui không to không nhỏ.

“Ha ha, đó là thói quen mà thôi, lúc Thiến Nhi thăng cấp, hy vọng có ta ở bên cạnh.” Vương Vũ Luân cười nói.

Lúc này vòng xoáy linh lực tiêu tán, Ẩn Linh môn lại trở lại bình thường.

Trong tiểu viện đỉnh núi của Vương Vũ Luân, Từ Phàm Vương Vũ Luân ngồi đối diện nhau thưởng thức trà.

“Từ đại ca, sau khi tu vi của Thiến Nhi ổn định, chúng ta sẽ ra ngoài thăm Linh Nhi.”

“Ta cũng nhớ nữ nhi rồi, cho nên muốn đi thăm.” Vương Vũ Luân nói.

“Ngươi muốn đi thì đi, ban đầu nói để cho nữ nhi ngươi tới Ẩn Linh môn, ngươi lại cứ không nghe.” Từ Phàm liếc Vương Vũ Luân một cái.

“Ta không đưa con gái tới, trong lòng ngươi không rõ sao.” Vương Vũ Luân đáp lại.

“Loại chuyện này không thể nào, cho dù là có khả năng, thì ta cũng có rất nhiều cách dọn dẹp.” Từ Phàm nói.

“Ta biết thủ đoạn của Từ đại ca, nhưng mà khi đó, ta phát hiện Thiến nhi có ý tác hợp Linh nhi và Tinh Từ.”

“Lúc này mới có chuyện phía sau.”

“Tiểu tử thối, thì ra nguyên nhân là ở đây.”

“Các ngươi đi đi, trước khi đi đừng quên đến bảo khố lấy bảo khí dành riêng cho các ngươi.” Từ Phàm nói.

Lâu rồi không buff cho hảo huynh đệ. Không biết lần này có bạo phát ra cái gì không.

“Biết là Từ đại ca săn sóc mà.” Vương Vũ Luân cười nói.

Sau đó có công cụ con rối đưa thức ăn và rượu ngon lên, hai người cứ thế nói chuyện đến đêm khuya.

Buổi tối, Từ Phàm mang tí ti men say trở về tiểu viện của mình.

Trên giường, Từ Phàm mượn men say đã ngủ.

Trong giấc mộng Từ Phàm tựa như lại trở về thế giới cũ.

Lần này Từ Phàm không chuyển kiếp, vẫn luôn sống theo quỹ tích của một người bình thường.

Trong mộng, đời này của Từ Phàm vẫn luôn xoay quanh bên người phụ mẫu, tận hiếu hết mình, hơn nữa còn cưới một người phụ nữ có tướng mạo giống với Trương Vi Vân, chung sống với nhau cả đời.

Mãi cho đến sau khi phụ mẫu trăm tuổi, Từ Phàm mới tỉnh lại từ trong giấc mơ.

“Giấc mộng hoàng lương?” Sau khi Từ Phàm tỉnh lại, thì thấy có gì không đúng.

“Sao ta lại có cảm giác bị tính kế nhỉ.” Từ Phàm lẩm bẩm nói.

Sau đó tay Từ Phàm kết pháp ấn kỳ dị, phát động Thần Thông Chiêm Bặc, kết quả vẫn chưa tìm được nguyên nhân, Từ Phàm đã bị bắn trở lại.

“Quả nhiên là có người tính kế ta.” Từ Phàm híp mắt nói, hắn cảm giác có người ảnh hưởng mộng cảnh của hắn thông qua đại thần thông, thăm dò lai lịch của hắn.

Lúc này, đột nhiên Từ Phàm nghĩ đến hệ thống, mở chức năng duy nhất của hệ thống ra, cũng chính là nhật ký hệ thống.

“Có người dò xét mộng cảnh của túc chủ, đã bị che giấu.”

Nhìn nhật ký hệ thống, Từ Phàm nói: “Là vị đại lão nào nảy sinh hứng thú với ta.”

Từ Phàm nhắm mắt lại bắt đầu suy tư, cuối cùng nghĩ tới kia ba món tiên khí dò xét quản chế thiên hạ của hội trưởng lão.

“Có phải gần đây ta phách lối quá hay không, nên đã dẫn tới sự chú ý của bọn họ.” Từ Phàm nghi ngờ nói.

Cùng lúc đó, trong Giám Thiên Điện hội trưởng lão, mười vị Đại Thừa Tôn giả cũng tỉnh lại.

“Chư vị, kết quả chiến đấu thần du thiên hạ lần này như thế nào.” Đại Thừa Tôn giả cầm đầu hỏi.

“Ta dò xét một trăm linh tám tòa Tiên thành, tất cả Yêu Tộc đều bị ta chém chết, còn hơn một vạn con cờ Yêu Tộc hạ xuống, cũng đều bị ta rút ra.”

“Dò xét chín mươi tám tòa Tiên thành đại lục trung tâm, trừ những con cờ Yêu Tộc mà Nhân Tộc ta bày ra, không còn lại mống nào.”

“Dò xét chín mươi sáu tòa Tiên thành, Yêu Tộc, gian tế đều bị chém chết, có một chỗ dị thường, đã kiểm soát, không có việc gì.”

“Dò xét…”

Mười vị tôn giả từng người báo cáo kết quả, tổng hợp cuối cùng rơi vào tay Tinh Mâu Thiếu Niên.

“Tôn thượng, đây là kết quả dò xét đại lục trung tâm.” Một lão giả bên người Tinh Mâu Thiếu Niên cung kính nói.

“Rất tốt, Yêu Tộc không tuân quy củ, cũng đừng trách Nhân Tộc ta.”

“Thông báo gian tế của Yêu Tộc, phá hủy mấy chỗ thánh thành của chủng tộc Yêu Tộc nhị lưu, coi như là Nhân Tộc ta đáp lễ.” Tinh Mâu Thiếu Niên cười nói.

Sau đó nhìn về phía chỗ lối đi hai giới, khinh thường nói: “Ngu ngốc, đầu óc không tốt thì cũng đừng có mà chơi bậy chơi bạ.”

“Cứng đối cứng thì Yêu Tộc các ngươi còn có cơ hội, nếu như tâm tư đặt ở chỗ khác, ta sợ ngươi phải đi tìm bố mà khóc.”

Giọng nói của Tinh Mâu Thiếu Niên truyền đến rõ ràng vào tai Kim Sí Đại Bàng.

“Đừng bảo là huênh hoang, Tinh Linh, đợi sau khi ta tàn sát hết Nhân tộc các ngươi, ta sẽ cho ngươi cơ hội biến thành Yêu Tộc.”

“Cảnh tượng đó nhất định rất thú vị.” Kim Sí Đại Bàng phản kích nói.

“Phái một đội hạm đội cự thú trọng giáp, oai phong đi giết Nhân Tộc.” Kim Sí Đại Bàng lạnh giọng nói.

“Tuân lệnh.” Trưởng lão hồ tộc bên cạnh nói.

Một đội mười con cự thú trọng giáp xông qua lối đi hai giới, tiến vào bên trong khu vực phòng thủ của Nhân Tộc.

“Phái một đội vui đùa với bọn họ một chút, đúng rồi, đừng có phái tôn giả kỹ thuật thái ra nữa.” Tinh Mâu Thiếu Niên phân phó nói.

“Tuân lệnh.”

Trong lúc nhất thời, chiến hạm hai tộc lại nổi lên làm việc trong vùng Cực Không.
Bình Luận (0)
Comment