Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 242 - Chương 242: Sổ Tay Công Lược Nữ Đế

Chương 242: Sổ tay công lược nữ đế Chương 242: Sổ tay công lược nữ đế



Theo thói quen Từ Phàm bói một quẻ cho Lý Tinh Từ.

Kết quả Từ Phàm thuận theo tuyến nhân quả, nhìn về phía xa.

“Phải, cho dù không có sự can dự của sư phụ, thì các ngươi cũng vẫn dây dưa không rõ như vậy.” Cảm giác hơi hơi áy náy trong lòng Từ Phàm bình thản hơn một chút.

Lúc này, trên đường Từ Nguyệt Tiên trở về tông môn thì vừa hay gặp được Từ Phàm.

“Sao lần này ngươi trở về nhanh thế.” Từ Phàm hỏi.

“Ngày hôm trước nhẫn không gian lại bị Chính Phong trộm rồi, lập tức phải đến tông môn, thì nhận được tin tức của sư phụ.”

“Đây đã là lần thứ tám rồi, bố cục mà sư phụ bày ra có đáng tin hay không.” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

“Sư phụ ngươi đã nói mò lúc nào chưa, lần này lúc ngươi đưa đại ca ngươi và Tiểu Tịch ra ngoài, thì đem theo Trấn Yêu Tinh đi.”

“Các ngươi tới chỗ nào thì để ở chỗ đó, lần này tranh thủ bắt cái tên Chính Phong đó.” Từ Phàm lạnh nhạt nói.

“Vâng.”

Sau khi Từ Nguyệt Tiên từ giã với Từ Phàm, thì đi về phía Ẩn Linh môn.

Từ Phàm nằm trên Linh thuyền, nhìn bầu trời xanh thẳm trên Thập Vạn Lý Cự Hồ.

“Mất thêm mấy năm công phu nữa, sau khi luyện chế xong những đạo khí kia, chắc là tông môn cũng an toàn rồi.”

“Đến lúc đó có thể bế tử quan, đến Nguyên Anh Kỳ thì lại ra.” Từ Phàm nhìn bầu trời nói.

Từ Phàm suy nghĩ một chút sau đó lại lắc đầu một cái nói: “Hay là tiếp tục làm cá mặn sống qua ngày đi, bế tử quan thì chán lắm.”

Hắn đã thử qua rồi, đang lúc bế tử quan, không liên lạc với vạn giới, rất là nhàm chán. Có thiên phú Tuyệt Thế, nhưng tu luyện cái gì cũng tẻ nhạt vô vị.

Lúc này, đột nhiên Bồ Đào báo cáo, nói là bên Yêu Giới đã xảy ra chuyện.

Từ Phàm nhanh chóng trở lại không gian dưới lòng đất.

“Bên Yêu Tộc đó thế nào.” Từ Phàm hỏi.

“Thánh thành bá chủ Yêu Tộc của khu vực lửng mật giáp dày nhất tộc bị kích hủy rồi.”

“Các thế lực của khu vực này bắt đầu xào bài lần nữa, ý của lửng mật giáp dày số một, là muốn diệt hết nhất tộc kia, sau đó cướp lấy.” Bồ Đào nói.

“Cướp lấy, lửng mật giáp dày nhất tộc bọn họ cũng không có Đại Thừa Tôn giả, làm sao cướp lấy.” Từ Phàm cau mày nói.

“Ở Yêu Linh Giới có rất nhiều Yêu Tộc nhàn tản không có bầy đàn, lửng mật giáp dày nhất tộc vẫn luôn có quan hệ rất tốt với một vị yêu linh sơn nhạc Đại Thừa Kỳ.”

“Cho nên lửng mật giáp dày muốn lấy lực của toàn tộc để cung phụng con sơn nhạc yêu linh kia.” Bồ Đào nói.

“Chuyện này có thể làm, thế nhưng sau khi bọn họ trở thành chủng tộc nhị lưu, thì chúng ta có lợi ích gì.” Từ Phàm hỏi.

“Diện tích khu vực mà chủng tộc nhị lưu kia chiếm lĩnh, tương đương với một nửa diện tích của Tiên thành Lâm Sâm.”

“Làm, cần ta làm cái gì.” Từ Phàm vỗ tay một cái nói.

“Ba món đạo khí thuộc tính thổ.” Bồ Đào nói.

“Nói cả nửa ngày, cuối cùng vẫn đến tay ta.” Từ Phàm nói.

“Một trăm năm đưa một món, trả tiền theo giai đoạn.” Từ Phàm nói, tăng ca là không thể nào.

“Tuân lệnh. Bây giờ ta sẽ truyền đạt lại mệnh lệnh của chủ nhân ngươi.” Bồ Đào nói.

Yêu Linh Giới, lúc này lửng mật giáp dày nhất tộc số một đang nôn nóng chờ đợi tin tức của Bồ Đào.

Một công cụ con rối phổ thông đi tới bên cạnh lửng mật giáp dày nói: “Chủ nhân đã đồng ý kế hoạch của ngươi, ba món đạo khí thuộc tính thổ kia cần kéo dài một chút, trả tiền theo giai đoạn. Một trăm năm một món.”

“Chủ nhân đồng ý, vậy thì tốt quá rồi.” Lửng mật giáp dày số một ngạc nhiên mừng rỡ nói, trong tộc có yêu tôn trấn giữ, nội tình của lửng mật giáp dày nhất tộc bọn họ liền hiện ra.

“Còn một trăm năm một món đạo khí thuộc tính thổ, tin tưởng lấy tuổi thọ của sơn nhạc yêu linh sẽ không để ý.”

Lúc này lửng mật giáp dày số một đã trở thành tộc trưởng của lửng mật giáp dày, là người có quyền lực lớn nhất.

Trong hơn một năm nay, toàn bộ thực lực của lửng mật giáp dày nhất tộc xảy ra thay đổi.

Dưới sự giúp đỡ của bảo khí và linh đan của Từ Phàm, thực lực của lửng mật giáp dày đại tăng, có khuynh hướng xưng bá xung quanh lãnh địa Yêu Tộc.

“Được, bên này sẽ chuẩn bị một ít bảo vật, để các ngươi đi ổn định sơn nhạc yêu linh kia trước.”

“Cám ơn sứ giả.”

Một túi trữ đồ trang bị đầy đủ linh thạch thượng phẩm xuất hiện ở trong tay lửng mật giáp dày số một.

“Đây là mười triệu linh thạch thượng phẩm, ngươi lấy dùng trước đi.”

“Sau này gần như hàng năm cũng sẽ cho các ngươi số linh thạch này.” Phân thân của Bồ Đào nói.

Đây là đoạn thời gian trước, phân thân Bồ Đào đã đào được quặng mỏ linh thạch thượng phẩm cỡ vừa, vừa hay lúc này lấy ra dùng.

Ở không gian dưới lòng đất sau khi nghe được phân thân của Bồ Đào đưa cho lửng mật giáp dày số một mười triệu linh thạch thượng phẩm, đột nhiên có chút đau lòng, còn chưa có làm gì, cái quặng mỏ linh thạch thượng phẩm cỡ vừa đó cứ đưa ra ngoài như vậy sao.

“Sau khi kế hoạch của lửng mật giáp dày số một hoàn thành, sẽ có hồi báo gấp trăm lần.” Bồ Đào nói.

“Biết ta đau lòng linh thạch, lại còn cho nhiều như thế.” Từ Phàm bĩu môi nói.

“Chỉ có nhiều linh thạch như vậy, mới có thể đánh động được Yêu Tôn Đại Thừa kia, nếu không chỉ dựa vào tình cảm, sơn nhạc yêu linh sẽ không đồng ý đâu.” Bồ Đào giải thích.

“Được rồi, trong mấy ngày ta luyện khí này, bên Yêu Linh Giới kia có đào được thứ gì tốt hay không.” Từ Phàm hỏi, bây giờ cảm giác bên Yêu Linh Giới kia đã thành trò chơi vị trí của Từ Phàm.

Qua một đoạn thời gian, tới kiểm kê thu hoạch là được rồi.

“Tài liệu cấp đạo khí đào được ba loại, quặng mỏ linh thạch cỡ lớn đào được ba mỏ, linh thạch trung phẩm cỡ vừa có ba mỏ, quặng mỏ linh thạch thượng phẩm cỡ vừa có một mỏ.”

“Tìm được chín mạch linh khoáng phổ thông.”

“Tìm được một hang động đá vôi vạn năm, góp nhặt được tầm sáu mươi thạch nhũ vạn năm.”

Nghe Bồ Đào báo cáo, khóe miệng Từ Phàm hơi vểnh lên, quả nhiên là đặt thời gian càng dài, thì thu hoạch càng nhiều.

“Rất tốt, những thứ này đều nhập kho rồi đúng không.” Từ Phàm hỏi.

“70% đã nhập kho, còn lại đều cất giữ ở kho hàng bên Yêu Linh Giới kia.”

“Được, ta biết rồi, tiếp tục đào đi, đừng có dừng.” Từ Phàm nói.

Lúc này dưới lòng đất dãy núi Vạn Trọng Yêu Linh Giới, đã có xấp xỉ một phần năm khu vực bị căn cứ con rối chiếm cứ, tất cả đều là ở một vạn mét dưới đất.

Hơn nữa ở tầng chót còn bố trí trận pháp phòng ngự thần thức.

“Đúng rồi, tặng một ít hàng mẫu tất cả linh khoáng đào được ở Yêu Giới cho bên Sa sư huynh kia, nói không chừng sẽ xuất hiện ngạc nhiên vui mừng đó.” Từ Phàm nói.

“Đã rõ.”

“Đã hơn một năm rồi, bên Sa sư huynh cũng không có tin tức gì, chẳng lẽ phương hướng mà ta chỉ không đúng sao.” Từ Phàm nói.

“Thôi được rồi, không quản nữa, loại chuyện này cũng không phải là một sớm một chiều, từ từ đợi đi.” Từ Phàm nói.

Hắn còn hy vọng Sa sư huynh có thể nghiên cứu ra hợp kim cấp Đạo Khí, như vậy rất lợi hại rồi.

Sau khi xử lý xong chuyện này, trong lúc rảnh rỗi, Từ Phàm lại nhìn tình huống phát triển của bên Phong Trường Ninh kia.

Lúc này, trên đảo lớn vốn có chút hoang vu, bắt đầu trở nên phồn hoa.

Sau khi tông môn Phong Trường Ninh xây xong, thì bắt đầu thu nhận đệ tử khắp nơi, cũng để cho những con rối kia phòng thủ Hải thú bên bờ biển đảo lớn.

Ở bên trong đảo, dưới sự quản chế của Tiểu Linh, những thế gia tu tiên nhỏ trước kia làm xằng làm bậy, lấn áp phàm nhân, từng người đã bị loại bỏ, hơn nữa còn bồi dưỡng mấy thế lực thế tục, bảo vệ an ninh của phàm nhân trên đảo sinh sống.

Trong lúc nhất thời, những phàm nhân vẫn luôn sống trong hỗn loạn cảm nhận được an ninh tốt lành, bọn họ đều rối rít nhớ được cái tên Cửu Phong các này.

Sau khi Cửu Phong các hoàn toàn khống chế đảo lớn, Phong Trường Ninh đã gặp được người của hội trưởng lão, cũng nhận được một đống linh khoáng và đan dược mà hội trưởng lão tiếp viện.

“Quả nhiên, chỉ cần đi theo đại lục trung tâm, cho dù là ở xung quanh, cũng không thoát được quan hệ với bọn họ.”

“Tiểu Linh còn đặc biệt truyền một tin tức đến, nói là hội trưởng lão muốn mời chào Phong Trường Ninh, nhưng đã bị Phong Trường Ninh từ chối rồi.” Bồ Đào nói.

“Loại người này nếu như không mời chào được, nói không chừng không lâu sau, sẽ trở thành đối thủ.” Từ Phàm cười nói.

Từ Phàm cúi đầu tiếp tục xem tình báo.

Sau khi Phong Trường Ninh nắm đảo lớn trong tay, cũng không có lợi dụng con rối của Từ Phàm đi khai phát tài nguyên bên trên, mà là để cho Linh nhi điều khiển con rối và mang theo Linh thuyền, đi tìm phàm nhân xung quanh đảo lớn và những hòn đảo có hoàn cảnh tương tự thế.

Phương thức thu nhận đệ tử của Cửu Phong các cũng giống Ẩn Linh môn, chỉ thu nhận những đứa trẻ từ 6 đến 15 tuổi, nếu như phát hiện đứa trẻ có linh căn dưới sáu tuổi, sẽ dọn vào trong thành mà Cửu Phong các mới tạo ra, đợi đến bao giờ đủ 6 tuổi sẽ lên Cửu Phong các.

Sau khi Phương Trường Ninh đưa hết những người trên đảo xung quanh tụ lại đến trên một đảo, sự phát triển của Cửu Phong các bắt đầu tiến vào thời kỳ yên ổn.

Dẫu sao thì đệ tử cũng không thể một lúc đã đắc đạo thành tiên.

“Không hổ là nữ đế, tác phong làm việc được điểm tuyệt đối, chỉ trong thời gian hơn một năm, đã làm được hết những việc có lợi cho Cửu Phong các rồi.” Từ Phàm thán phục nói.

Giống như trò chơi kiến tạo vậy, Phong Trường Ninh chính là cao thủ suy xét hết tất cả các tình huống bên trong.

Lúc mấy nhà chơi còn đang tìm cách để tiến đánh cái mỏ vàng thứ hai, thì cơ sở phụ của Phong Trường Ninh đã thành lập được mấy cái.

Lúc này, Bồ Đào nhận được một tin.

“Chủ nhân, vừa nhận được tin tức của Phong Trường Ninh, nàng nói hy vọng tông môn của ngươi tiếp tục tiếp viện nàng mười vạn con rối cấp Nguyên Anh Kỳ và Linh thuyền đồng bộ.” Bồ Đào nói.

“Nàng không giải thích nguyên nhân sao, tại sao lại cần những con rối này.” Từ Phàm hỏi.

“Một là vì an toàn của Cửu Phong các và đảo Cửu Phong, hai là có thể rút ngắn trăm năm phát triển.” Bồ Đào nói.

“Trong bảo khố còn năm mươi vạn con rối Nguyên Anh Kỳ, đưa cho nàng hai mươi vạn con đi.”

“Chuẩn bị xong, thì đưa đồ cho Sư Triển, để cho hắn đưa đi, nhân tiện thì thăm đồng hương luôn.” Từ Phàm cười nói.

Từ Phàm đã biết quá khứ bi thảm của Sư Triển, thầm than một khi tâm của nữ nhân đã cứng, thì vạn vật cũng không phá được.

Một nam nhân tốt như vậy, cùng xây dựng sự nghiệp với ngươi, cẩn thận chăm sóc dâng hiến tất cả lực lượng của mình, người ta chính là ham cái người (thân thể) của ngươi.

Sau khi sự nghiệp của ngươi thành công, thì trở mặt không nhận người, quan trọng nhất chính là, ngươi vẫn phát thẻ người tốt cho người ta.

Tất cả những cái này Từ Phàm có chút không cam lòng, sau đó nghĩ đi nghĩ lại thì cũng chẳng liên quan gì đến mình, cuối cùng dứt khoát bỏ qua một bên.

“Hay là, nhắc nhở cho Sư Triển một chút, nhỡ đâu có cơ hội vậy thì.”

Trên đảo ngoại môn của Thập Vạn Lý Cự Hồ, Sư Triển đã sắp xếp xong tất cả các việc, bay về phía đảo Ẩn Linh, trong lòng hơi kích động, cuối cùng cũng có thể đi vào trong nội môn đảo Ẩn Linh rồi.

“Không biết đại trưởng lão gọi ta có việc gì.” Trong lòng Sư Triển nghĩ.

Khi tới gần đảo Ẩn Linh, trong đại trận tông môn mở ra một cái không khẩu, hướng dẫn Sư Triển đi vào.

Ong~~

Sư Triển vừa tiến vào trong đại trận tông môn, thì trong đầu có chút cảm giác say dưỡng khí, suýt chút nữa thân thể không thể giữ được trong không trung.

“Đây là cảnh tượng trong nội môn sao, còn khoa trương hơn trước kia ta tưởng tượng.”

“Kia là rồng thật hay sao.” Sư Triển ngẩng đầu nhìn chín con trường long đang ngao du trên tầng chót của đại trận tông môn.

“Đi theo ta.” Một con rối hộ sơn bay đến bên người Sư Triển nói.

Bên trong đạo trường ngọn núi chính, Từ Phàm đưa cho Sư Triển năm cái nhẫn không gian.

“Đây là đồ mà đồng hương ngươi cần, có hơi xa chút, cần ngươi phải đích thân đi một chuyến.”

“Đảo lớn mà đồng hương của ngươi ở kia, ngươi biết không.” Từ Phàm hỏi,

“Biết, là ở chỗ gần biển tiếp giáp Thiên Khải châu và biển Vô Tận.” Sư Triển nói.

“Không hổ là đồng hương, đi đi.” Từ Phàm cười nói.

Sư Triển thu hồi nhẫn không gian nói: “Đại trưởng lão còn có chuyện gì khác phải không.”

Hắn vẫn còn cảm giác Từ Phàm còn có lời chưa nói.

“Có chút chuyện nhỏ muốn hỏi ngươi.”

“Đại trưởng lão ngài nói.” Sư Triển nói.

“Có phải ngươi thích đồng hương ngươi không.”

“Trước kia thích, bây giờ cũng chỉ có loại cảm giác người thân vậy.” Mặt Sư Triển lộ vẻ khổ sở nói.

“Là cái loại giữa huynh đệ sao.” Từ Phàm nói.

“Đúng vậy.”

“Ngươi có chắc chắn là ngươi hết yêu rồi không.” Từ Phàm nhìn vào mắt Sư Triển nói.

“...” Sư Triển cảm thấy cái vấn đề này không có ý nghĩa gì.

“Nếu như đại trưởng lão không còn lời muốn nói, Sư Triển lên đường đây.” Sư Triển nói.

Từ Phàm cầm một quyển sách ra, để vào tay Sư Triển.

“Đi đi, có những hạnh phúc cần tự mình tranh thủ.” Từ Phàm nói.

“Cảm ơn Đại trưởng lão.” Sư Triển không nhìn trên tay sách, đứng dậy rời đi.

Trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Sư Triển ngồi Linh thuyền không nhanh không chậm bay về hướng của Tiên thành Lâm Sâm.

“Sổ tay công lược nữ đế?”

“Trên thế giới này có loại sách vô vị như thế sao, sẽ có người xem à.” Sư Triển cau mày để sách vào trong nhẫn không gian.

Không lâu sau trên Linh thuyền, Sư Triển nhịn không được, cầm quyển sách đó lên, mở trang thứ nhất ra.

Trong nháy mắt, Sư Triển đột nhiên trở nên kích động, tâm tình kích động khi đi gặp Phượng Trường Ninh cũng bị lấn át.



Tiên thành Thiên Kiếm, trong tiểu viện của nhà Kiếm Vô Cực.

Vương Hướng Trì kết toán điểm tích lũy cho vị đệ tử ngoại môn kia.

Đang lúc vị nữ tu ngoại môn kia muốn đi.

“Tiền bối, đợi một chút.”

Kiếm Vô Cực lấy ra một thanh tinh phẩm linh kiếm bảo khí ngũ giai và ba bình linh đan có lợi cho việc tu luyện Nguyên Anh Kỳ, đưa cho vị nữ tu ngoại môn kia.

“Cảm ơn tiền bối hơn một năm nay đã chăm sóc nương thân của ta, cảm ơn tiền bối.” Kiếm Vô Cực hành lễ nói.

“Không cần, ta là tiếp nhận nhiệm vụ tông môn mà tới, đã nhận được thù lao, ngươi không cần đưa nữa.” Nữ tu ngoại môn nhẹ giọng nói, mặc dù nàng rất muốn linh kiếm và đan dược trong tay Kiếm Vô Cực.

Thế nhưng nàng lại càng muốn tạo hảo cảm trước mặt Vương Hướng Trì hơn, có những lúc càng là chuyện hư vô mờ mịt, thì lại càng giúp ích cho tương lai của mình.

“Tiền bối, ngươi cứ nhận đi, đây là tấm lòng của ta, Kiếm Vô Cực trực tiếp đặt linh kiếm và linh đan vào trong tay nữ tu ngoại môn Ẩn Linh môn.

Nữ tu ngoại môn nhìn Vương Hướng Trì. Đứa trẻ này đã đưa đồ vào tận tay rồi, hiển nhiên là thành tâm muốn đưa.

“Cho ngươi, thì ngươi cứ lấy đi, không ảnh hưởng đến điểm tích lũy của tông môn.” Vương Hướng Trì nói.

“Được rồi, cảm ơn Vương phong chủ.” Nữ tu ngoại môn vui vẻ nói.

Sau khi nữ tu ngoại môn đi, trong viện chỉ còn lại hai người Vương Hướng Trì và Kiếm Vô Cực, nương của Kiếm Vô Cực đã ra ngoài mua thức ăn rồi.

“Ân của lão sư, Vô Cực trọn đời không quên.” Kiếm Vô Cực trực tiếp hành đại lễ nói.

“Đứng dậy đi, nam nhi không dễ quỳ, chút chuyện này đều là việc lão sư nên làm.”

Một lực lượng nhu hòa đỡ Kiếm Vô Cực lên.
Bình Luận (0)
Comment