Chương 244: Lợn con bị cải trắng làm nhục
Chương 244: Lợn con bị cải trắng làm nhục
“Mặc dù là phú bà, nhưng mà mặt bài của Linh môn chúng ta Ẩn vẫn phải có.”
“Sính lễ phải thích hợp.” Từ Phàm sờ cằm nói.
Vẻ mặt kia giống như là lão phụ thân ngậm đắng nuốt cay nuôi lợn con của mình lớn lên xong, lúc muốn mời cải trắng, nhất định phải trang điểm đẹp từ đầu đến chân, báo hiệu với người khác rằng lợn con của nhà chúng ta có tư cách để cung cấp cho cải trắng tốt nhất.
Còn chuyện của cha Tô Nhiễm Thiên, hắn đã tự động xem nhẹ.
Ngươi có nóng nảy hơn nữa, thì cải trắng nhà các ngươi cũng đã bị lợn con nhà chúng ta ăn rồi, đây là sự thật. Nếu như ngươi muốn giết chết đồ đệ của ta.
Cùng lắm thì trước tiên chúng ta trốn đi đã, đợi đến khi nào có thể đánh thắng ngươi thì lại nói.
Lúc này, một đạo kiếm quang bay tời từ phía xa.
Bóng người Ninh Đạo xuất hiện trước mặt của Từ Phàm.
“Ninh đại ca không ở trong trưởng lão hội đợi lệnh nữa à.” Từ Phàm hỏi.
“Không cần, nhờ phúc của ngươi, ta chỉ cần xử lý một chút sự vụ ngày thường là được rồi.”
“Đại trưởng lão, bốn đồ đệ nhà ngươi, không phải là đã làm gì Tô đạo hữu rồi chứ.” Ninh Đạo nhìn Từ Phàm hỏi.
“Quan điểm của ngươi khi hỏi vấn đề này rất kỳ lạ, tại sao không phải là Tô trưởng lão đã làm gì đồ đệ ta.”
“Dù sao thì đồ đệ nhà ta mới là Nguyên Anh Kỳ, hắn có thể làm gì được một Hợp Thể Kỳ chứ.” Từ Phàm nói.
“Trong sạch của đồ đệ ta không còn nữa rồi.” Sau đó Từ Phàm có nói.
“À cái này. Sao nữ nhân lại cưỡng nam nhân chứ.” Ninh Đạo một hồi lâu vẫn không phản ứng kịp.
“...”
“Ngươi không biết đến câu chuyện những nữ tu tu luyện công pháp song tu tà ác nào đó à.” Từ Phàm nháy lông mày nói.
Từ Phàm không khỏi không thừa nhận ngươi, về mặt XXX kia, thế giới này còn lợi hại hơn thế giới trước.
Lại có thể dùng ảo thuật để cho nam nhân trong thiên hạ trải nghiệm trước nay chưa từng có.
Còn có cảnh tượng phim kia, Từ Phàm xem mà không ngừng kêu giỏi lắm.
“Ngươi nói là câu chuyện của Bạch Linh phải không?” Ninh Đạo sửng sốt một chút rồi thuận miệng nói.
“Người trong nghề ha, vừa mở miệng đã nói ra bộ kinh điển nhất, tấm gương của thế hệ ta.” Từ Phàm khà khà nói.
“Thế nhưng ta vẫn thích bộ lưu ảnh thạch mà Tiểu Nhu bị ép song tu.”
“Khụ khụ, đại trưởng lão đừng quên đối thoại bên trên của chúng ta, chúng ta nói chuyện nghiêm chỉnh nào.” Ninh Đạo nghiêm nghị nói.
“Nếu như tin tình báo ta lấy được không sai thì Hư Linh Tôn Giả đã đợi ở đây gần một vạn năm rồi, cùng lắm là hai trăm năm nữa, Hư Linh Tôn Giả kia sẽ phi thăng tiên giới.”
“Hay là chúng ta đợi đi.” Ninh Đạo nói.
“Cái này cũng không được, không phải nói Hư Linh Tôn Giả trân quý nhất là Tô trưởng lão sao, trước lúc phi thăng không thể nhìn thấy bảo bối của mình xuất giá, vậy thì đáng tiếc quá.” Mặc dù ngoài miệng Từ Phàm nói như vậy, nhưng mà thần sắc dao động trong mắt hết sức rõ ràng.
“Vậy trước khi đại trưởng lão đi, tốt nhất là nên lập di thư đã.” Ninh Đạo nói.
“Nhất định phải chết sao, không có biện pháp nào hòa hoãn hơn à.” Từ Phàm cau mày nói.
“Không có, những người đến cầu hôn trước kia đều bị Hư Linh Tôn Giả đập chết.” Ninh Đạo lắc đầu nói.
“Quyết đoán như thế à, không sợ sau này khuê nữ của hắn không ai thèm lấy sao.”
Lúc này, trong pháp bảo truyền tin của Từ Phàm, lại nhận được tin tức của Lý Tinh Từ.
“Sư phụ, chờ Thiên Nhi nói chuyện với sư phụ nàng đã rồi hãy đi!!”
“Vi sư có lỗ mãng như vậy sao.” Từ Phàm cau mày nói.
Thế nhưng trái tim của Từ Phàm cũng từ từ hạ xuống, mặc dù chuyện cầu hôn đã giải quyết xong, nhưng mà còn có chuyện sính lễ, cũng làm Từ Phàm hơi nhức đầu.
“Haiz, đây chính là phiền não của cưới vợ cao.” Từ Phàm nói.
Lúc này, Từ Phàm đưa ánh mắt nhìn về phía không gian dưới lòng đất, đó chính là nơi cất giữ Yêu Tộc tinh chu.
“Hay là chúng ta nghĩ cách, làm xong chiếc Yêu Tộc tinh chu này trước, cái này mà làm sính lễ thì cũng không mất mặt.” Từ Phàm sờ cằm nói.
“Ninh Đạo đại ca, ngươi nói xem dùng tinh chu này làm sính lễ, có lên cấp bậc không.” Từ Phàm hỏi.
“Lên, quá là lên luôn.”
“Cái sính lễ này đón dâu Đại Thừa Tôn Giả cũng đủ luôn, đại trưởng lão, Ẩn Linh môn chúng ta có tinh chu à.” Ninh Đạo kinh ngạc nói.
“Hà hà, ngươi đoán xem.” Từ Phàm cười nói.
Sau khi hai người nói chuyện được một lúc, thì Ninh Đạo cáo từ Từ Phàm, lại quay trở về Tiên thành Lâm Sâm.
Từ Phàm trở về tiểu viện của mình, còn chưa đợi nhập định tu luyện, một công lực kỳ diệu chấn động khắp cả Ẩn Linh môn.
“Ta thành công rồi!!”
Tiếng kêu hưng phấn của Sa Điêu vang khắp toàn bộ Ẩn Linh môn.
Bóng người của Từ Phàm cũng xuất hiện trên Luyện Khí phong.
“Bái kiến đại trưởng lão.” Lôi Nhẫn dẫn đầu mấy vị đệ tử hành lễ nói.
“Ừm, Sa trưởng lão lại có thành quả mới hưng phấn gì đấy.” Từ Phàm hỏi, hắn cũng không tùy tiện xông vào phòng luyện khí của Sa Điêu, đây là tôn trọng cơ bản nhất với một Luyện Khí Sư.
“Đại trưởng lão vào đi.” Một âm thanh truyền từ phòng luyện khí của Sa Điêu đến nói.
“Được.”
Từ Phàm đi vào phòng luyện khí, mấy năm rồi Sa Điêu chưa ra khỏi phòng luyện khí nên giờ rất lôi thôi, toàn thân phát ra mùi vị của dầu mỡ, trừ đôi mắt trong suốt kiên định kia ra.
Phía trước Sa Điêu có một khối kim khí cổ đồng sắc một thước vuông.
“Sa sư huynh đã nghiên cứu ra được cách điều chế hợp kim cấp Đạo Khí à.” Từ Phàm nhìn khối kim khí trước mắt tản ra sóng khác nhau nói.
“Đúng vậy, đa tạ đại trưởng lão chỉ điểm, nếu không thì chỉ sợ cả đời này ta cũng không thăng cấp lên Luyện Khí Tông Sư được.” Sau khi Sa Điêu hưng phấn, thì trong mắt ngập tràn vẻ mệt mỏi.
“Ta đã cho Bồ Đào cách điều chế rồi, ngươi hãy nghiên cứu khối hợp kim cấp đạo khí này trước đã, ta không chịu nổi nữa rồi, cần phải đi ngủ một giấc để khôi phục tâm thần.” Mặt Sa Điêu đầy mệt mỏi nói.
“Sa sư huynh đi đi, ta nghiên cứu khối hợp kim cấp Đạo Khí này một chút trước đã.” Từ Phàm không kịp đợi nói.
Sa Điêu hóa thành một đạo quang ảnh, bay lên trên, để một mình Từ Phàm ở lại phòng luyện khí.
“Bồ Đào, cho ta xem cách điều chế.” Từ Phàm nói.
Lúc này, một quầng sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
“Địa linh sa, trọng khâu xích đồng, thiên toái tinh, thiên luyện linh thiết, vân…”
Sau khi Từ Phàm nhìn cách điều chế đầu đã mô phỏng lại một lần, mặt lộ vẻ cổ quái nhìn khối hợp kim trước mắt này nói: “Dường như trừ thay đổi tài liệu con rối thăng cấp và trang giáp hải châu ra, những thứ khác cũng không có tác dụng gì.”
“Dùng đồ chơi này để luyện chế, vậy uy năng cũng không bằng, pháp khí tinh phẩm.”
Từ Phàm dùng Ngũ Hành linh hỏa lấy một miếng hợp kim nhỏ, bắt đầu luyện hóa đốt cháy.
“Bồ Đào, thử số liệu của hợp kim này một chút.” Từ Phàm nói.
“Tuân lệnh.”
Một công cụ con rối cầm khối hợp kim Từ Phàm làm kia đi xuống.
Khối hợp kim lớn hơn bị Từ Phàm lấy xuống, mang vào trong không gian dưới lòng đất.
Mười ngày sau, Từ Phàm nhìn số liệu trong tay thì ngẩn ra.
“Kế hoạch chế tạo chiến hạm tinh chu này, còn chưa có bắt đầu, tài liệu đã đến đúng chỗ trước thời hạn rồi.” Từ Phàm cười nói.
Trải qua mấy ngày đo lường này, Từ Phàm phát hiện khối hợp kim này thích hợp làm hải châu, với tài liệu chủ thể làm thân tinh chu nhất.
Còn những phương diện khác, thì biểu hiện rất bình thường, tác dụng duy nhất chính là làm tài liệu chủ thể của con rối, như vậy miễn cưỡng có thể luyện chế ra con rối cấp Luyện Hư.
Lúc này, sau khi Sa Điêu tỉnh dậy, thì đi thẳng tới không gian dưới lòng đất.
“Đại trưởng lão, hợp kim này thế nào, có thể luyện chế đạo khí hay không.”
“Lúc ta ngủ, còm mơ thấy ác mộng, ta mơ thấy đạo khí được luyện chế từ khối hợp kim này, lại không bằng cả bảo khí.” Sa Điêu nói.
Từ Phàm sửng sốt một chút, từ khi nào giấc mơ của ngươi lại chuẩn thế.
“Một tin tốt một tin xấu, Sa sư huynh muốn nghe tin nào.” Từ Phàm cười hỏi.
“Tin xấu.” Sa Điêu không chút do dự nói.
“Giấc mơ của Sa sư huynh rất chuẩn, đạo khí làm từ hợp kim này quả thật không bằng bảo khí.” Từ Phàm nói.
“Ta...” Trong nháy mắt vẻ mặt của Sa Điêu trở nên không vui.
“Xem ra cách điều chế của ta còn cần phải sửa đổi.” Sa Điêu trầm thấp nói.
Sa Điêu vừa nói xong thì đi ra ngoài, chuẩn bị trở về phòng luyện khí tiếp tục phấn đấu.
“Haiz, Sa sư huynh không nghe tin tốt à.” Từ Phàm nói.
“Không cần nói, nhất định là đại trưởng lão an ủi ta, đả kích này Sa Điêu ta vẫn chịu được.”
“Đừng đi, ngồi xuống nghe ta nói đã.” Từ Phàm nói.
“Thuyền Phù Thiên của Khuyết Thiên môn chúng ta trước kia, Sa sư huynh còn nhớ không.” Từ Phàm hỏi.
“Nhớ, thì làm sao.” Sa Điêu hỏi.
“Ta còn đã từng nghiên cứu hợp kim cấp đạo khí bên trên, làm sao vậy.”
“Hợp kim mà Sa sư huynh nghiên cứu ra, còn xuất sắc hơn tài liệu chủ thể của thuyền Phù Thiên kia.”
“Ưu hóa một chút là có thể làm tài liệu chủ thể của tinh chu rồi.” Từ Phàm cười nói.
“Có thật không!” Sa Điêu vui vẻ nói.
Một ngọc giản xuất hiện ở trên tay Từ Phàm.
“Đây là mật đồ chế tạo của một hải châu, nếu như dùng hợp kim của Sa sư huynh làm chủ thể, còn mạnh hơn số liệu chỉnh thể của thuyền Phù Thiên ít nhất một cấp.” Từ Phàm nói.
Thiết kế đồ của hải châu này, là Từ Phàm bảo Bồ Đảo lợi dụng toán lực không dùng đến thiết kế ra.
Hai mắt nhìn ngọc giản trong tay Từ Phàm của Sa Điêu sáng lên, sau đó lấy được tín hiệu của Từ Phàm, trực tiếp cầm tới, bắt đầu nghiên cứu.
Vừa nghiên cứu thì một ngày đã trôi qua.
Lúc Sa Điêu tỉnh ngộ, thì Từ Phàm đang ăn cơm bên cạnh.
“Thì ra động lực linh năng nòng cốt của hải châu được thiết kế như thế.” Sa Điêu thán phục nói, cuối cùng vấn đề chủ yếu quấy nhiễu hắn đã được gỡ bỏ.
“Chiếc hải châu này là do đại trưởng lão thiết kế sao.” Sa Điêu hỏi.
“Coi như là vậy đi.” Từ Phàm nói, mình tạo ra Bồ Đào, Bồ Đào suy diễn ra thiết kế đồ của hải châu, bỏ khâu trung gian đi, vậy thì thiết kế đồ của chiếc hải châu này là của hắn rồi.
“Đại trưởng lão có thể dạy ta không.” Sa Điêu nói xong thì quỳ xuống bái sư.
Từ Phàm vội vàng dùng linh lực khống chế Sa Điêu, ngăn cản hành động Sa Điêu bái sư.
Trong Tu Tiên giới, Luyện Khí Sư và Giao Thủ Cự Quy đều có thể có nhiều sư phụ cùng lúc.
“Sa sư huynh, ngươi muốn giết ta à.” Từ Phàm nói, trong đầu nghĩ, trăm ngàn lần không thể trở thành sư phụ của Sa Điêu.
“Chúng ta qua lại bình đẳng, không bái sư thì cái gì cũng dễ nói.” Từ Phàm nói.
“Vậy cũng được.” Sa Điêu đứng dậy tiếc nuối nói.
“Lúc ta tự luyện thành Luyện Khí Sư, thì đã muốn luyện chế ra hải châu giống như thuyền Phù Thiên vậy.”
“Khi đó sư phụ ta đã nói, muốn luyện chế ra thuyền Phù Thiên, không phải chỉ có bản lĩnh luyện khí là được, quan trọng hơn là Luyện Khí Sư phải thiết kế được thuyền Phù Thiên.”
“Đại trưởng lão, sau khi ta học được bản lĩnh này, thì ta có thể hoàn thành chí nguyện to lớn lúc nhỏ rồi.” Sa Điêu thành khẩn nói.
“Sa sư huynh, quan hệ của chúng ta như nào chứ, đây đều là chuyện nhỏ.” Từ Phàm cười nói.
“Đại trưởng lão, lấy tài lực trước mắt của tông môn chúng ta, có thể gom đủ tài liệu hải châu trong ngọc giản hay không.” Sa Điêu hỏi.
“Chỉ cần một câu nói là được.” Từ Phàm phóng khoáng nói, từ sau khi hoàn thành mấy cái đơn đặt hàng đạo khí, tiểu kim khố của hắn bắt đầu trở nên đầy đủ sung túc, dành dụm một bộ tài liệu hải châu, dư sức có thừa.
“Vậy có thể để ta luyện chế chiếc hải châu này hay không.” Sa Điêu thấy thời cơ đã chín muồi, định hoàn thành nguyện vọng lúc nhỏ.
Từ Phàm nhìn ánh mắt cuồng nhiệt của Sa Điêu kia, gật đầu nói: “Có thể, nhưng mà tu vi Kim Đan Kỳ của Sa sư huynh, có phải hơi kém không.”
“Không sao, phản hồi sau khi luyện chế đạo khí thành công, đền bù cho tu vi của ta, cùng lắm là ba tháng nữa, ta sẽ có thể thăng cấp lên Nguyên Anh Kỳ.” Sa Điêu nói.
“Ý, không tồi nha, tại sao đại trưởng lão vẫn là Kim Đan kỳ nhỉ, dựa theo phản hồi mà mấy món đạo khí đại trưởng lão luyện chế ra, đoán chừng cũng đủ lên Hóa Thần Kỳ rồi.” Sau đó Sa Điêu nghi ngờ nói.
“...” Trong nháy mắt Từ Phàm đã trở nên khó chịu, có cảm giác không muốn nói.
“À, không cần để ý đến những chi tiết này, nếu Sa sư huynh muốn luyện chế hải châu, vậy ta sẽ bảo Bàng Phúc bắt đầu mua nguyên liệu.”
“Ngoài ra Sa sư huynh còn phải tìm một nơi để luyện chế ra hải châu.”
Lời nói của Từ Phàm đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của Sa Điêu.
“Tìm xong rồi, cách phía Tây Bắc ngọn núi chính một ngàn dặm, thung lũng đó vừa hay thích hợp luyện chế hải châu.” Nói đến luyện chế hải châu Sa Điêu liền trở nên hưng phấn.
“Vậy được, tí nữa ta bảo Bồ Đào cải tạo giúp ngươi một chút.” Từ Phàm nói.
“Vậy thì tốt quá rồi.”
Sau đó Sa Điêu lại hỏi vấn đề kỹ thuật luyện chế hải châu trong ngọc giản, Từ Phàm kiên nhẫn giải đáp từng cái một.
Cứ thế ba ngày sau, tông môn có khách, hai người mới ngưng trao đổi kỹ thuật.
Phòng đón khách ngọn núi chính, Từ Phàm nhìn Thiên Linh Tôn Giả mặt đầy gió xuân và con rối đang chịu đựng phân thân của Bồ Đào bên cạnh.
“Đây là thu hoạch của chia và tiền mướn tinh chu trong khoảng thời gian này.” Thiên Linh Tôn Giả cười nói.
Từ Phàm nhận nhẫn không gian, không kiểm tra mà đưa cho con rối bên cạnh.
“Nhìn tôn giả mặt đầy gió xuân, có phải đã gặp chuyện tốt hay không.” Từ Phàm cười nói, thật ra thì trong lòng đã sớm biết, Thiên Linh Tôn Giả dựa vào tinh chu mà Bồ Đào điều khiển, kích hủy hai chiếc chiến hạm Yêu Tộc lén qua, cuối cùng còn bắt được một chiếc chiến hạm cự thú hoàn chỉnh của Yêu Tộc.
Thiên Linh Tôn Giả cũng hung hăng bắn một phát mạnh vào tinh chu Tôn giả bọn họ khống chế.
“Ha ha, ta không nói, thì hẳn Từ đại trưởng lão cũng biết rồi.”
“Không cần nói nhiều, đợi đến khi đại trưởng lão nhìn thấy tiền chia lợi nhuận thì biết thôi.” Thiên Linh Tôn Giả cười nói.
Bây giờ, con rối trong tay hắn đã dẫn tới sự rình mò của rất nhiều Tôn Giả, thế nhưng hắn cũng làm công tác bảo mật rất nghiêm chỉnh, trong mắt của các Tôn Giả khác, thì đều là hắn lấy được một món đạo khí hoặc tiên khí có khí linh.
“Ha ha, cảm ơn tôn giả đã cho ta cơ hội phát tài.” Từ Phàm cười nói.
“Cảm ơn cái gì chứ, đây đều là việc nên làm.”
“Thế nhưng lần này ta tới đây, là hy vọng đại trưởng lão có thể giúp ta tăng cường thêm khí linh ẩn chứa trong con rối này.”
“Ta phát hiện sau khi con rối gặp phải kẻ địch vượt qua hai chiếc tinh chu trở lên, thì động tác của con rối này rõ ràng là hơi không theo kịp.”
“Lúc kích hủy ba chiếc Yêu Tộc tinh chu, suýt chút nữa bị đánh trúng.” Thiên Linh Tôn Giả nói, từ khi có được con rối có thể giúp hắn điều khiển tinh chu này, hắn đã trang nghiêm đi về phía con đường kỳ quái.
“...” Từ Phàm không còn gì để nói.
Thao tác ngươi kém mà ngươi lại yêu cầu cao thế.
“Tôn Giả muốn tăng cường như thế nào.” Từ Phàm hỏi
“Đổi khí linh trong con rối này thành đại khí linh của tông môn các ngươi.”