Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 255 - Chương 255: Chiến Hạm Cự Thú Yêu Tộc Tới Tay

Chương 255: Chiến hạm cự thú Yêu Tộc tới tay Chương 255: Chiến hạm cự thú Yêu Tộc tới tay

“Nghe nói Tôn Giả bị đuổi giết, bây giờ thấy được Tôn Giả không sao cả mới yên lòng.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Tin đồn Tu Tiên Giới, Thiên Linh môn nổi loạn, Thiên Linh Tông Thái Thượng đại trưởng lão và Thái Thượng Tam trưởng lão cùng nhau ra tay, truy sát Thiên Linh Tôn Giả ròng rã hai đại lục.

Tiên thành ở ven đường và may mắn nhìn thấy tu tiên giả trong trận truy sát kia, đều nói thẳng sống lâu cái gì cũng gặp được.

Thước thông thường chồng chất đó, lần lượt đánh lên trên mông của Thiên Linh Giả Tôn.

Đại Thừa Tôn Giả bị đánh đòn vẫn là lần đầu tiên nghe nói.

Thế là tin tức này trong nháy mắt truyền khắp nơi lục địa trung tâm.

“Hai lão già đó.” Thiên Linh Tôn Giả nghiến răng nghiến lợi nói, dạy dỗ mình thì thôi đi, lại còn đánh cái mông mình, khiến mình mất hết cả thể diện.”

“Chúng ta chỉ là thần thông luận bàn, không có gì đáng ngại.” Thiên Linh Tôn Giả từ tốn nói, phảng phất người đánh đòn không phải mình.

“Đây là chiến hạm Yêu Tộc của khí linh mà ta đáp ứng ngươi.” Thiên Linh Tôn Giả nói rồi lấy ra một chiếc nhẫn không gian, thứ đặt bên trong chính là hai chiếc chiến hạm cự thú hình vượn của Yêu Tộc.

“Xem ra thứ ta muốn không tệ, tên tiểu khí linh đó có phải là đã thông báo cho ngươi.” Thiên Linh Tôn Giảvừa cười vừa nói.

“Đúng, đều là đạo khí ta luyện chế, bên ta có thể nhận được phản hồi của ngươi.” Từ Phàm nói, chuyện này hắn ngay từ đầu đã không có dự định giấu diếm.

Hắn cũng biết, về phương diện này lừa gạt Đại Thừa Tôn Giả chính là tìm chết, Thiên Linh tôn giả không giỏi lái tinh chu, không có nghĩa là người ngốc.”

“Ngươi rất thông minh, một yêu cầu, khi ta điều khiển tinh chu gặp thời khắc nguy cấp, ngươi phải bảo đảm nó vẫn có thể bộc phát trạng thái kiểu đó.” Thiên Linh Tôn Giả tự động không để ý đến sự thật là con rối giúp hắn điều khiển tinh chu.

“Được.” Từ Phàm nói, điều kiện này hắn vẫn là có thể chấp nhận, chủ yếu là giá cả đối phương cho đủ rồi, ngoài việc cộng thêm vũ lực đánh không lại X Thái này.

“Được rồi, đồ vật cho rồi, ta muốn trở về làm việc.” Thiên Linh Tôn Giả nói, trong ánh mắt toát ra một chút bất đắc dĩ.

Áp lực bức bách Đại sư huynh và Tam sư đệ của hắn, chủ yếu nhất là, bản thân đánh không lại cũng chạy không thoát độc thủ của bọn họ, cộng thêm chìa khoá mở ra hạt nhân linh năng của tinh chu tông môn ở trong tay của đại sư huynh, bằng không hắn mới không quay về cuộc sống đào khoáng làm những điều buồn tẻ vô vị đó, đi tìm Chiến hạn Yêu Tộc chiến đấu còn sảng khoái hơn.

Từ Phàm đưa Thiên Linh Tôn Giả ra Ẩn Linh môn, nhìn bóng hình của Thiên Linh Tôn Giả biến mất trong không trung.

“Xem ra tu vi cao nữa đều có chua xót bất đắc dĩ của mình.” Từ Phàm nói.

Một Đại Thừa Tôn Giả, bị hai vị Thái Thượng trưởng lão trong tông môn đuổi theo đánh vào mông suốt ba tháng là trải nghiệm gì.

Người khác thì Từ Phàm không biết, nếu như là mình, hắn trước hết sẽ bế quan thêm trăm năm nữa.

Từ Phàm trở lại chủ phong,

Nhìn nhẫn không gian ở trong tay mình, thì cảm giác bây giờ mình giống như một đứa trẻ có được chiến hạm Tinh Tế.

Phần cứng phần mềm đều có, hiện tại chỉ còn chờ sau khi tu vi bản thân lên cao hoàn toàn nắm chắc khống chế sức mạnh trong tay mình.

Phía trên đạo trường của chủ phong, Từ Phàm quan sát trạng thái các đệ tử Đại Phong dưới ngọn núi.

“Thời gian giải đáp vấn đề bắt đầu.”

Giọng nói của Từ Phàm vang vọng toàn bộ Ẩn Linh môn.

Trong lúc nhất thời, tất cả đệ tử trong tông môn bắt đầu xôn xao lên.

Thí luyện tháp chơi chiến đấu sinh tồn, tu luyện, luyện khí, luyện đan tất cả đều ngừng lại, sau đó toàn bộ đều dâng lên pháp bảo bay về hướng đạo trường chủ phong.

Còn chưa tới một nén nhang, trên đạo trường chủ phong, hội tụ hơn hai chục nghìn tên đệ tử tông môn.

Bây giờ đệ tử đời thứ hai của Ẩn Linh môn chủ yếu đều đang là Trúc Cơ kỳ, chỉ có yêu nghiệt cá biệt đã thăng cấp lên Kim Đan kỳ bị Từ Phàm đuổi ra ngoài, không tới mười năm không cho phép trở về.

Còn có một tên yêu nghiệt hơn vẫn dừng lại ở Luyện Khí kỳ, hỏi nguyên nhân, nói là muốn học đại trưởng lão lĩnh hội trăm đạo rồi mới thăng cấp Trúc Cơ.

“Trương Học Linh, tiến bộ không tệ, đã thăng cấp đến tầng sáu Luyện Khí rồi.” Từ Phàm nhìn Trương Học Linh ngồi xếp bằng ở phía trước nhất trêu ghẹo nói.

“Trả lời đại trưởng lão, đệ tử dự định tán công trùng tu.” Một thanh niên hồi đáp.

“Ngươi thật sự định sau một trăm năm thăng cấp Trúc Cơ sao.” Từ Phàm hỏi, đệ tử này là người mà khoảng thời gian trước khi Bồ Đào báo cáo về tình hình tử đệ tông môn nói cho hắn.

Hiện tại toàn bộ tông môn chỉ còn lại một đệ tử Luyện Khí kỳ, đó chính là Trương Học Linh.

Thiên phú bình thường. Nhưng lúc nào cũng nghĩ đến việc lĩnh hội vạn đạo thế gian rồi thăng cấp, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Từ Phàm chú ý tới hắn.

“Đúng.” Trương Học Linh đứng lên hành lễ nói, ánh mắt chờ đợi nhìn đại trưởng lão hội tụ vạn đạo trong truyền thuyết, hi vọng hắn có thể chỉ điểm mình nhiều hơn.

“Hiểu rồi, lúc nữa đi vào trong bảo khố của tông môn lĩnh một viên Trú Nhan đan, ta không quen chỉ điểm ông già.” Từ Phàm nói, mỗi người đều có con đường của mình, hắn có thể chỉ điểm, nhưng mà sẽ không giúp hắn bước đi.

“...” Trương Học Linh.

“Ngồi xuống đi, thời gian giải đáp vấn đề bắt đầu.” Từ Phàm nói.

Khoảng thời gian trước, Từ Phàm đã gặp một tên đệ tử đời thứ hai lấy dũng khí thỉnh giáo với mình, điều này khiến cho hắn nổi lên suy nghĩ chỉ điểm cho đệ tử toàn tông.

Trước kia bộ hình thức dạy bảo huyễn cảnh đó mà Từ Phàm đã làm, dạy bảo ra yêu nghiệt thiên tài tỉ lệ tương đối cao, nhưng mà đối với những đệ tử có thiên phú bình thường lại có một chút chút không hữu hảo cho lắm.

Trương Học Linh ngồi xuống, trong đầu đều là cảnh tượng mình sau khi biến thành ông già đi thỉnh giáo Từ Phàm.

“Đại trưởng lão, kiếm thế vô phong của kiếm đạo ta gặp phải điểm nghẽn, chỉ tới bước Vô Nhận.” Một đệ tử dáng người gầy gò thuộc Trúc Cơ kỳ đứng dậy nói.

Sau khi Từ Phàm nghe được câu hỏi, trực tiếp mô phỏng cảnh tượng một vị kiếm tu đang luyện tập kiếm thế vô phong bằng Quang Ảnh Thuật.

“Vô sao, vô nhận, vô thấu, vô phong, ngươi quá mức để ý cái chữ “vô” này, mà xem nhẹ kiếm thế bản thân.” Từ Phàm vận dụng thanh âm thần thông nhập đạo chẫm rãi nói.

Lúc này, kiếm tu ngưng tụ bằng Quang Ảnh Thuật dần dần thu hồi linh kiếm, một vệt kiếm đạo vô phong chi ý bao trùm toàn bộ đạo trường.

Con mắt đệ tử dáng người gầy gò thuộc Trúc Cơ nhìn chằm chặp vào kiếm tu ngưng tụ bằng Quang Ảnh Thuật, thì thào nói: “Ta đã hiểu.”

Một sức mạnh dịu dàng làm cho đệ tử ở bên trong giác ngộ dần dần ngồi xuống, và hình thành một cái tấm vách ngăn cách, bảo đảm không bị ngoại giới quấy rầy.

“Còn có ai nữa.” Từ Phàm nhìn đệ tử còn lại nói.

Lúc này, một đệ tử của luyện khí phong đang khống chế một món Bảo khí luyện phế bằng linh lực bay đến trước mặt Từ Phàm.

“Đại trưởng lão, ta luyện chế Bảo khí tông sư thất bại, từng hỏi Sa phong chủ nguyên nhân, hắn nói ta không thích hợp con đường luyện khí, thật sự là như vậy sao.” Đệ tử Trúc Cơ Luyện khí phong hỏi.

Từ Phàm chỉ là lạnh lùng liếc món Bảo khí bị luyện phế kia một chút rồi nói: “Sa phong chủ nói không sai, ngươi thật sự không thích hợp con đường luyện khí, xem ra con đường tu luyện mà tông môn lúc đầu đề nghị ngươi đi, ngươi không đi nhỉ.”

“Đệ tử chung tình với con đường Luyện Khí.” Giọng đệ tử Luyện khí Phong thành khẩn nói.

Nhìn đệ tử này, Từ Phàm không hiểu sao nhớ tới Thiên Linh Tôn Giả, lúc trước đoán chừng hắn cũng đã nói lời tương tự.

“Linh cảm của ngươi và trình độ khống chế lửa quá kém, một lúc nữa ngươi đi vào trong bảo khố nhận một bộ vi mô ngọc giản Khống Hỏa Thuật, điều khiển linh hỏa đến khi hài lòng như ý muốn, lại truy tìm con đường luyện khí của ngươi.” Từ Phàm nói.

Những đệ tử này đều giống như học sinh của mình, đối với con đường sau này, hắn sẽ chỉ cung cấp ý kiến.
Bình Luận (0)
Comment