Chương 273: Công thần của Ẩn Linh Môn
Chương 273: Công thần của Ẩn Linh Môn
Từ Phàm Giao Thủ Cự Quy với vẻ khiếp sợ, trong lúc nhất thời không biết nên an ủi hay là khích lệ nó cho phải.
Dù sao cũng là mang bầu long chủng nhưng lại là trải nghiệm bi thảm của Giao Thủ Cự Quy.
“Ngươi... nén bi thương. Nếu như không có chuyện gì khác thì chúng ta cứ sinh đứa bé ra đi, dù sao cũng là con của mình.” Từ Phàm cẩn thận lên tiếng, sợ Giao Thủ Cự Quy có suy nghĩ không hay.
'Ô ~~ '
Nghe thấy tiếng đáp lại của Giao Thủ Cự Quy, Từ Phàm biết mình đã suy nghĩ nhiều, tại biển Vô Tận còn có loại tiết tháo như này sao.
“Không có việc gì, không cần lo lắng đứa bé không đủ dinh dưỡng. Dù ta có tiêu hao hết toàn bộ linh khí của Ẩn Linh Môn, ta cũng sẽ để ngươi sinh đứa nhỏ ra một cách an toàn.” Từ Phàm cam đoan.
“Ngao ô ~~ “
“Không cần cảm ơn, đều là chuyện nên làm.” Từ Phàm cười đến thiếu chút nữa là không ngậm được miệng.
Lúc này, Bàng Phúc nhận được một bản danh sách có thể khiến cho thương hội hao hết gần nửa linh thạch lưu động.
Bàng Phúc xem kĩ danh sách, đang muốn hỏi Từ Phàm xem bây giờ có phải là thời điểm cần chuyên tâm nuôi dưỡng linh thú hay không, bỗng nhận được tin tức từ Từ Phàm.
“Cơ duyên đến từ ngàn xưa, không nên hỏi tại sao, hỏi chính là hồi báo ngàn vạn lần.”
Nhìn thấy tin tức này, Bàng Phúc lập tức bắt đầu nghiên cứu bản danh sách một cách cẩn thận, nghĩ xem nên làm như thế nào để lấy cái giá thấp nhất phát huy ra tác dụng lớn nhất.
Tại Ẩn Linh Môn, lúc này Từ Phàm đang nhìn Giao Thủ Cự Quy giống như đang nhìn một trân bảo. Bên trong ánh mắt của hắn bắn ra ánh sáng lấp lánh không gì sánh được.
“Ngươi có chắc chắn là bị một con rồng làm...” Từ Phàm xác định lại lần nữa.
Giao Thủ Cự Quy nghe Từ Phàm nói vậy liền chủ động đưa đầu của mình tiến đến trước người Từ Phàm, ý bảo Từ Phàm hãy quan sát ký ức của mình.
Một bàn tay của Từ Phàm nhẹ nhàng đặt lên trên đầu của Giao Thủ Cự Quy, bắt đầu đọc ký ức của Giao Thủ Cự Quy.
Đây là lần đầu Từ Phàm tiến vào thế giới đáy biển, phía sau có mười hai con Linh Quy màu sắc khác nhau đi theo.Từ Phàm biết đây là không gian ký ức của Giao Thủ Cự Quy.
“Đây là đang trên đường trở về.” Từ Phàm nói, bởi vì hắn phát hiện mười hai con Linh Quy kia đã thăng cấp Kim Đan kỳ, dáng vẻ giống như hiện tại.
Từ Phàm không nói gì, chỉ lẳng lặng chờ đợi chuyện kế tiếp. Chỗ sâu trong lòng hắn còn có một chút khẩn trương, giống như lần đầu mình xem XX và mở ra cánh cửa thế giới mới ở kiếp trước.
Qua một đoạn thời gian, một giọng nói làm cho linh hồn của Từ Phàm run rẩy vang lên, một chiếc đuôi rồng trực tiếp xâm nhập vào biển Vô Tận, biến thế giới của Từ Phàm thành một nơi bí ẩn.
Một Tứ Trảo Thần Thông dài gần ngàn mét xuất hiện trong tầm mắt của Từ Phàm, khi nhìn thấy Thần Long một cách rõ ràng, đại não của Từ Phàm thiếu chút nữa chết mày và rời khỏi không gian ký ức.
Thần Long dài gần ngàn mét kia mang đến một loại cảm giác uy nghiêm, khiến cho Từ Phàm không thể nhìn thẳng vào nó.
Từ Phàm chỉ có thể di chuyển ánh mắt tới chỗ không có Thần Long mới có thể trở lại như thường.
Lúc này, trong cảm giác của Từ Phàm, thân hình của Tứ Trảo Thần Long dài gần ngàn mét kia đang cuộn tại trên người của Giao Thủ Cự Quy, sau đó...
Khoảng ba giờ sau, Từ Phàm đi ra từ trong không gian ký ức, sắc mặt hơi tái nhợt. Việc quan sát đoạn ký ức kia quả thật là đã tiêu hao không ít tâm tư của Từ Phàm.
Từ Phàm dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu Giao Thủ Cự Quy, cảm khái: “Khó khăn cho ngươi rồi.”
“Chẳng trách những Đằng Hồ kia lại dám liều mình để sống phụ thuộc ở trên thân thể ngươi.” Từ Phàm nói.
“Sau này, ngươi cứ trực tiếp ở lại trong Ẩn Linh Môn và an tâm dưỡng thai, ta sẽ mở rộng hồ Linh Dịch kia một chút.”
Lúc này, địa vị của Giao Thủ Cự Quy chỉ đứng sau sáu người đồ đệ của hắn.
“Ô ~~” Giao Thủ Cự Quy đáp lại.
“Không cần nói lời cảm ơn, đều là chuyện nên làm.” Từ Phàm vừa cười vừa nói. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được cái gì gọi là mẫu bằng tử quý.
Hiện tại, Giao Thủ Cự Quy có thể nhận được sự đối đãi hàng đầu ở bất cứ nơi nào.
Sau khi Từ Phàm thu xếp xong chuyện của mười hai con Linh Quy, hắn dẫn Giao Thủ Cự Quy tới bên trong Ẩn Linh Môn.
Trong khoảnh khác Giao Thủ Cự Quy tiến vào Ẩn Linh Môn, Từ Phàm lập tức cảm thấy một độ linh khí trong tông môn giảm xuống hai cấp bậc, trở về mật độ linh khí cấp bậc bảo khí ban đầu của Tụ Linh Trận.
Lấy Giao Thủ Cự Quy làm trung tâm, hình thành vòng xoáy linh khí, bắt đầu điên cuồng nuốt chửng tất cả linh khí xung quanh.
Lúc này, Từ Phàm mới cảm nhận được hơi thở của Long Tộc bên trong cơ thể của Giao Thủ Cự Quy, mặc dù rất nhạt, nếu không quan sát cẩn thận thì căn bản sẽ không phát hiện được.
“Không hổ là long chủng.” Từ Phàm cảm thán.
Sau khi Từ Phàm mang theo Giao Thủ Cự Quy đến hồ Linh Dịch, Thiên Cát Quy vẫn luôn chờ đợi ở hồ Linh Dịch chậm rãi bò ra. Nó thản nhiên nhìn Giao Thủ Cự Quy một cái, sau đó lại dùng ánh mắt có chút u oán nhìn về phía Từ Phàm.
Giống như là đang hỏi Từ Phàm, tại sao ngươi lại làm như vậy, sau đó chậm rãi bò về một chỗ bí ẩn.
Lúc này, Từ Phàm bỗng có một loại cảm giác khó hiểu, sao hắn thấy mình giống như là một tra nam vậy.
“Đi thôi, sau này nơi này chính là nhà của ngươi. Ngươi cứ an tâm dưỡng thai ở chỗ này, chuyện còn lại cứ giao cho ta.” Từ Phàm ôn nhu nói, giống như là đang nói chuyện với người vợ mang thai của mình.
“Ô ~~ “
Giao Thủ Cự Quy gật đầu, chậm rãi đi vào trong hồ Linh Dịch.
Lúc này, vòng xoáy linh khí trên người Giao Thủ Cự Quy càng trở nên lớn hơn.
Từ Phàm cũng nhận được báo cáo của Bồ Đào.
“Chủ nhân, linh khí mà Tụ Linh Trận trong tông môn sản xuất ra đã không bằng sự tiêu hao của Giao Thủ Cự Quy. Nếu như không gia tăng nơi phát ra linh khí thì tất cả linh khí trong tông môn sẽ bị hút khô trong vòng ba năm nữa.”
Lời nói của Bồ Đào lập tức khiến cho Từ Phàm trở nên thận trọng, những cái khác thì không nói, nhưng linh khí thì tuyệt đối không thể thiếu.
Hồ Linh Dịch đang dần trở nên ít đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được, Từ Phàm cảm thấy chuyện này rất cấp bách.
“Xem ra ta cần phải tăng ca rồi.” Từ Phàm cảm thấy có chút khó chịu.
Lúc này, tất cả đệ tử tông môn cũng cảm nhận được chuyện gì đó không đúng. Linh khí trong tông môn rõ ràng là đang ít đi, cũng không dễ dàng hấp thu giống như trước đây nữa.
“Không cần hoảng, một năm sau sẽ trở lại dáng vẻ ban đầu.”
Tin tức từ Bồ Đào khiến cho đệ tử tông môn trở nên an tĩnh.
Từ Phàm thì đâm đầu vào không gian dưới đất.
Ba ngày sau, một đệ tử của thương hội mang vật liệu mà Từ Phàm cần đến.
Thời gian như thoi đưa, đã qua xuân thu.
Lúc này, mật độ linh khí của Ẩn Linh Môn đã giảm xuống mức ngang hàng với thế giới bên ngoài, Cửu Điều Linh Khí trên đỉnh của trận pháp tông môn dài cũng đã biến mất không thấy gì nữa.
Số lần mà mấy con Thụy Thú trong tông môn thoát ra ngoài cũng càng ngày càng nhiều.
Ngay tại lúc này, không gian dưới đất hiện lên từng đợt đạo khí thành hình, phân thân số một lại thay Từ Phàm hấp thu hiệu ứng ngược của đạo khí một lần nữa, ánh mắt dường như càng linh động hơn so với lúc trước.
Từ Phàm cầm chín viên linh châu cấp bậc Đạo Khí, xuất hiện phía trên tông môn.
“Đúng là không dễ dàng, cuối cùng cũng đã luyện thành.” Từ Phàm nhẹ nhàng kéo chín viên linh châu cấp Đạo Khí hướng về phía bầu trời.
Đại trận sắp tắt bởi vì không duy trì được linh khí đột nhiên trở nên sáng ngời.
Một tiếng vang rất nhỏ xuất hiện trên bầu trời Ẩn Linh Môn.
Linh khí hội tụ, chậm rãi khôi phục lại dáng vẻ lúc trước.
Còn không chờ Từ Phàm thở ra một hơi, vòng xoáy linh khí trên người Giao Thủ Cự Quy lại mở rộng ra lần nữa, nồng độ linh khí của tông môn lại giảm xuống.
“Mẹ kiếp, đây không phải là đang đùa giỡn ta hay sao.” Từ Phàm có chút buồn bực .
“Chủ nhân, linh khí của tông môn...”
“Được rồi, ta đã biết.” Từ Phàm phất tay rồi đáp lại.