Chương 329: Phi thăng giả trong tiểu thế giới
Chương 329: Phi thăng giả trong tiểu thế giới
Sau khi xác minh rõ ràng tình huống, Từ Phàm trực tiếp hiện thân, cứ như vậy mà nhìn hỗn huyết Giao Long.
“Gào ~”
Hỗn huyết Giao Long chỉ khẽ liếc nhìn Từ Phàm do Ngũ Linh Minh Hầu biến thành một cái, khinh thường rống lên một tiếng.
Ý nghĩa phiên dịch dựa theo thú ngữ, chính là cút.
Lúc này, Từ Phàm đang khống chế Ngũ Linh Minh Hầu tại đảo Ẩn Linh, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Xe tốt lúc vừa lái phải trải qua thực luyện. Tốc độ cực hạn mới là tượng trưng cho một chiếc xe tốt.
Nhìn hỗn huyết Giao Long đang cuộn tròn nằm phía trước, Từ Phàm chỉ cảm thấy bên tai mình đang vang lên tiếng nhạc kinh điển của môn đua xe Drag. (Deja Vu ~)
Lúc này, vô số băng nhận ngưng tụ bên cạnh Từ Phàm do Ngũ Linh Minh Hầu biến thành, chậm rãi xoay tròn hội tụ thành gió lốc, bay về phía hỗn huyết Giao Long.
“Gào ~”
Hỗn huyết Giao Long vốn đang uể oải lập tức phẫn nộ, đứng dậy lao đến chỗ Từ Phàm, những nơi đi qua đều tạo thành một đường hàn băng viên kính.
“Thần thông: Băng nhận.”
“Thần thông: Khải linh.”
Ở giữa vòi rồng khổng lồ được hình thành từ băng nhận Từ Phàm ngưng tụ đã tạo thành khu vực trống.
Hai con thuỷ xà khổng lồ dài mấy trăm mét ngưng tụ bên người Từ Phàm. Sau khi trong mắt có thần trí do được hắn điểm hoá, liền xông về phía hỗn huyết Cự Mãng.
“Đùa giỡn triệu hoán lưu cũng không tệ.” Từ Phàm cười rất thoải mái.
Khống chế một con Ngũ Linh Minh Hầu Hợp Thể Kỳ, nếu ngay cả yêu thú Hợp Thể Kỳ cũng đánh không lại thì tư chất tuyệt đỉnh này của hắn cái này cũng không cần tồn tại nữa.
Nói xong Từ Phàm lại điểm hoá ra một đám Thực Nhân Ngư Nguyên Anh Kỳ.
Cảm nhận được loại kia cảm giác mượt mà thông thấu kia khi Ngũ Linh Minh Hầu Hợp Thể Kỳ thi triển thần thông, khóe miệng Từ Phàm có chút cong lên.
“Yêu thú Hợp Thể Kỳ thế này, ta còn có thể đánh thêm hai con nữa.”
Ngay lúc hỗn huyết Giao Long bị hai đầu Thủy Xà cùng một đám Nguyên Anh kỳ Thực Nhân Ngư quấy rối đến mức không thể chịu phiền nổi, ngoài mấy trăm dặm lại truyền đến hai tiếng gào thét kinh người.
Hai con yêu thú đỉnh cấp hỗn huyết Giao Long Hợp Thể Kỳ lao nhanh về hướng Từ Phàm.
“Mẹ kiếp, không ngờ thật sự là tới rồi.” Từ Phàm kinh ngạc nói.
“Ta cảm thấy thông đạo này có lẽ là đồ tổ truyền nhà các ngươi.” Từ Phàm cảm nhận được khí thế của hai con hỗn huyết Giao Long nơi xa nói.
“Một nhà lớn bé cùng nhau lên trận, ngươi coi ta dễ bắt nạt vậy à?”
“Bồ Đào, canh chừng Trấn Yêu Tinh, chuyện nhỏ này cứ để ta là được.”
“Tuân lệnh.” Bồ Đào đáp.
Lúc này, tại thông đạo vốn đang được hỗn huyết Giao Long trấn giữ lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, một thiếu niên Hóa Thần sơ kỳ xuất hiện tại cửa thông đạo.
Thiếu niên cảm nhận được áp lực dưới đáy biển, cau mày nói: “Đây chính là thượng giới sao? Sao lại ở trong một vùng biển.”
Nói xong bắt đầu nhìn chung quanh, giống như đang tìm thứ gì đó.
“Thiết Thạch đạo hữu đi đâu rồi?”
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến.
“Tiểu tử, muốn chết phải không? Nhanh tìm một chỗ trốn đi.” Từ Phàm truyền âm nói.
May là Từ Phàm đã kéo chiến trường ra xa, nếu không thì hỗn huyết Giao Long kia có thể thuận miệng được thêm bữa ăn rồi.
Thiếu niên cảm nhận được dư âm từ cuộc chiến giữa hỗn huyết Giao Long và đám triệu hoán thú kia của Từ Phàm, sợ đến mức chạy trốn đến nơi thật xa.
Lúc này, trên bầu trời nơi xa rơi xuống hai cột sáng, trực tiếp xuyên qua mặt biển xuống đáy biển, hai con hỗn huyết Giao Long đến đây trợ giúp bị nổ nát đầu, không kịp giãy dụa một chút nào.
“Gàooo ~”
Hỗn huyết Giao Long nhìn thấy, cảm nhận được song thân mình đã bị giết, ngửa mặt lên trời bắt đầu kêu khóc.
“Tiểu gia hỏa, đừng nóng vội, một lát nữa đưa ngươi đến gặp thân nhân của ngươi.”
Từ Phàm lại điểm hóa ra mấy con Thủy Xà Luyện Hư Kỳ, đánh về phía hỗn huyết Giao Long.
Lúc này, thiếu niên trốn chạy thục mạng kia xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
“Vãn bối Lâm Ngự Phong, gặp qua tiền bối.” Thiếu niên hành lễ nói.
Từ Phàm đang xem triệu hoán thú do chính mình điểm hóa ra biểu diễn, nhàn nhạt nói: “Vận khí của ngươi không tệ. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngươi là tu sĩ đầu tiên trong tiểu thế giới các ngươi sống sót ra được trong mấy ngàn năm nay.”
“Lời này của tiền bối giải thích ra sao?” Thiếu niên khó hiểu hỏi.
“Trước đó hỗn huyết Giao Long kia vẫn luôn canh giữ ở con đường mà các ngươi phi thăng phải đi qua. Phi thăng một người ăn một người, phi thăng một đám ăn một đám.” Nói xong, Từ Phàm còn thở dài một hơi.
“Chẳng lẽ lời tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia nói là sự thật sao?” Thiếu niên cau mày nói.
Lúc hắn sắp phi thăng, toàn bộ Tu Tiên giới đột nhiên lưu truyền ra một tin tức.
“Thông đạo phi thăng lên thượng giới bị một con Giao Long trấn giữ. Nó sẽ ăn hết tất cả tu sĩ phi thăng lên.”
Từ Phàm nghe thiếu niên nói liền biết, tên Sư Triển kia chưa chết.
Lúc này, hỗn huyết Giao Long rên lên một tiếng liền chết đi trong vòng vây công củaThủy Xà và Thực Nhân Ngư.
Mấy con rối dưới nước bơi tới, kéo thi thể của hỗn huyết Giao Long đi.
Từ Phàm đi vào cửa thông đạo, bắt đầu khắc pháp trận, để nó kết nối với truyền tống trận trên đảo Cửu Phượng, để những người phi thăng phía sau kia trực tiếp truyền tống đến đảo Cửu Phượng.
“Được rồi, tiểu tử, đừng đi theo ta nữa. Từ nơi này bay về hướng đông nam mười vạn dặm là sẽ tiến vào Tu Tiên giới, nơi đó có tất cả những gì ngươi muốn biết.” Từ Phàm liếc qua thiếu niên ở phía sau nói.
“Cảm ơn tiền bối đã chỉ điểm.” Thiếu niên hành lễ nói.
“Đúng rồi, nếu muốn biết toàn diện về Tu Tiên giới này, cách mấy vạn dặm về hướng đông nam có một đảo lớn, tên là đảo Cửu Phượng, trên đó có một tông môn, tên là Cửu Phong Các. Có thể làm một người cung phụng ở nơi đó, chính ngươi sẽ đạt được tin tức ngươi muốn.”
Từ Phàm nghĩ một lúc rồi nói. Hắn kết nối thông đạo giới này đến Cửu Phượng đảo cũng nằm trong ý này.
“Cảm ơn tiền bối đã nhắc nhở.” Thiếu niên lần nữa hành lễ nói, sau đó bay về hướng Từ Phàm đã chỉ điểm.
Sau khi nhìn thấy thiếu niên rời đi, Từ Phàm gọi ra một con rối Hóa Thần Kỳ, để nó nhảy vào trong thông đạo tiểu thế giới.
Sau khi làm xong tất cả mọi việc liền trực tiếp thông qua truyền tống trận tại cửa thông đạo về đảo Cửu Phong.
Từ Phàm tìm tới Phong Trường Ninh, đem chuyện thông đạo tiểu thế giới nói cho nàng một lần, lại nói ra ý nghĩ giữ lại những phi thăng giả kia.
“Cảm ơn Đại trưởng lão, chuyện này giao cho ta là được.” Phong Trường Ninh gật đầu nói, trong lòng thì lại nghĩ làm sao để giữ những phi thăng giả kia lại.
Hai con rối trọng giáp Hóa Thần Kỳ cầm trong tay Thái Tâm Cự Thuẫn xuất hiện trước mặt Phong Trường Ninh.
“Hai con rối Hóa Thần Kỳ này về sau sẽ theo ngươi, nhằm lay động những phi thăng giả truyền tống tới từ tiểu thế giới kia.” Từ Phàm nói.
“Được.”
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, Từ Phàm thu về tâm thần trên người Ngũ Linh Minh Hầu.
“Cơ hội đã cho ngươi, chỉ xem ngươi nắm chắc ra sao.” Từ Phàm nhìn mặt biển sóng cuộn mãnh liệt phía xa nói.
Lúc này, phía trên cự hồ mười vạn dặm tại tiên thành Lâm Sâm, một thiếu nữ đang quan sát mặt hồ trống trơn này.
“Một hòn đảo lớn như vậy sao lại không thấy?” Thiếu nữ nghi ngờ nói, trong mắt chợt lóe thất vọng.
“Chiêm chiếp ~”
Một con Thần Điểu Thanh Huyền ở bên cạnh thiếu nữ nhẹ nhàng kêu một tiếng.
“Ta đã biết, bây giờ đi thôi.” Thiếu nữ nói xong liền đứng lên lưng Thần Điểu, hóa thành một đạo thanh sắc độn quang bay về nơi xa.
“Phu quân đi đâu rồi ~” Thiếu nữ thất vọng nói.
Từ Phàm đang ở trên đảo Ẩn Linh trên biển Vô Tận phía xa đột nhiên ngẩng đầu nhìn về hướng đại lục trung tâm, lẩm bẩm nói: “Luôn cảm thấy hình như đã quên chuyện quan trọng nào đó.”
“Từ đại ca, đi biển câu cá không?” Vương Vũ Luân cầm một cái cần câu nói. Từ sau khi trải qua một vòng ranh giới đại nạn, hắn liền nghĩ thông suốt, trở nên cá mặn hơn cả Từ Phàm.