Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 330 - Chương 330: Hải Châu

Chương 330: Hải Châu Chương 330: Hải Châu

Ở trên mặt biển của biển Vô Tận cách đảo Ẩn Linh không xa, một chiếc thuyền linh đang phiêu lãng theo gió.

Từ Phàm và Vương Vũ Luân đang câu cá trên thuyền linh.

“Sao ngươi không đi cùng nàng dâu của ngươi đi.” Từ Phàm cầm cần câu nói.

“Gần đây cô ấy đang bế quan tu luyện.” Vương Vũ Luân đang cầm cần câu, thong thả nói.

“Lại phát sầu vì chuyện gì, và tôi lại bị ép buộc trong giấc mơ của mình.” Từ Phàm cười nói.

“Không có, ta chỉ cảm thấy sau khi dạo quanh Quỷ Môn Quan một vòng, thì đột nhiên cảm thấy tu luyện không có ý nghĩa gì nữa.”

Dáng vẻ của Vương Vũ Luân giống như không cầu gì nữa, thoạt nhìn lại có chút giống dáng vẻ của cao tăng đắc đạo.

“Thiếu niên, ngươi đánh mất giấc mơ rồi.”

“Mơ mộng cái rắm.” Vương Vũ Luân bĩu môi.

“Thà chết còn hơn sống, con trai ngươi còn chưa thành gia lập thất mà ngươi đã nghĩ rút lui rồi, sao có thể như thế được?”

Từ Phàm nói xong thì nâng sào tre lên. Một con tôm hùm biển sâu dài hai mét đã được câu lên, vẩy khô rồi rồi trực tiếp quăng tôm hùm biển sâu vào khoang thuyền của thuyền linh. Bên trong có một con rối mỹ thực chuyên biệt, có thể chế biến tôm hùm biển sâu thành nhiều món ngon.

Lúc này, cần câu của Vương Vũ Luân cũng mắc câu. Hắn nâng sào tre lên thì thấy đó là một con trùng biển sâu nhiều chân, chẳng những trông ghê tởm mà còn có mùi hôi.

“Thật xui xẻo.” Vương Vũ Luân nói xong thì muốn ném trùng biển sâu nhiều chân xuống biển.

“Chờ đã.” Từ Phàm híp mắt nói.

Trùng biển sâu nhiều chân bị quăng vào xuống biển lại được Từ Phàm xách về. Bởi vì hắn cảm nhận được trong cơ thể con trùng này có một cỗ linh lực kỳ lạ.

Trùng biển sâu nhiều chân dài một thước bị Từ Phàm khống chế trong không trung, từ từ phân giải, một hạt châu có kích thước bằng một viên bi-a có linh quang sáng lấp lánh, bay lơ lửng giữa không trung, rồi từ từ rơi vào tay Từ Phàm.

“Thiên Linh Châu, vận khí này của ngươi đúng là không có gì sánh được.” Từ Phàm đưa Thiên Linh Châu cho Vương Vũ Luân và nói.

“Đưa cho ta làm chi, có phải ta phát hiện ra đâu.” Vương Vũ Luân nói, hắn không chút kích động nào khi phát hiện ra bảo vật.

“Thiên Linh Châu có thể hấp thụ linh lực từ trong hư không vô tận. Mang theo nó trên người cũng giống như Linh Hải, đan điền thứ hai, dùng vào Tụ Linh Trận. Nó có thể khiến Tụ Linh Trận hấp thụ linh lực tăng gấp mấy lần.”

“Hơn nữa, nếu như có luyện khí, cũng có cơ hội làm cho nó......”

Từ Phàm nói rất nhiều về chỗ tốt của Thiên Linh Châu.

“Cầm đi, chúng ta còn phân ta ngươi làm gì. Không phải ngươi đang muốn tăng cường Tụ Linh Trận của tông môn sao? Cầm lấy dùng đi.” Vương Vũ Luân vung lưỡi câu một lần nữa, tiếp tục câu cá.

“Được rồi.” Từ Phàm gật đầu nói, giữa huynh đệ với nhau không nói lời khách sáo.

Sau khi hai người câu cá một buổi sáng, đến giữa trưa thì về Ẩn Linh Môn.

Từ Phàm xuất hiện trong không gian Tụ Linh của Ẩn Linh Môn, trong tay cầm Thiên Linh Châu nhẹ nhàng ném lên không trung.

Thiên Linh Châu trực tiếp xuất hiện ở giữa ba đạo khí Tụ Linh Châu, một đạo pháp trận Tụ Linh mới được hình thành.

Thác linh dịch Thiên Thanh trên hồ Linh Dịch đột nhiên tăng lưu lượng lên nhiều lần, toàn bộ hồ Linh Dịch thiếu chút nữa đã không chịu nổi.

“Chủ nhân, phải chăng là bắt đầu bổ sung năng lượng cho tông môn?” Giọng nói của Bồ Đào vang lên đúng lúc.

“Xông lên đi, sau khi lấp đầy thì suy nghĩ nên đi chỗ nào nhìn xem.” Từ Phàm cười nói. Trong lòng hắn không khỏi cảm thán vì sự vĩ đại của huynh đệ mình.

“Nếu linh khí đã nhiều, vậy thì sẽ mở thêm vài dây chuyền sản xuất nữa.”.”.”

“Tuân lệnh.”

Luyện Khí phong, Sa Điêut đang phân tích đống linh khoáng vừa mới khai thác trước mặt.

“Sư phụ, còn chưa có manh mối gì sao?” Một vị đệ tử của Luyện Khí phong nói.

“Miễn cưỡng thì có thể luyện chế ra, nhưng mà chỉ có thể coi là không đạt yêu cầu.” Sa Điêu lắc đầu nói. Từ lúc nhận được nhiệm vụ do Từ Phàm giao, hắn đã bắt đầu công thành.

Luyện ra vài loại hợp kim nhưng hắn cũng không quá hài lòng.

“Sa sư huynh.”

Từ Phàm xuất hiện bên cạnh Sa Điêu.

“Đại trưởng lão đến rồi, mời ngồi.”

“Thanh Linh, châm trà.” Sa Điêu nói.

“Sa sư huynh, mấy loại linh khoáng này này có thể dung hợp được không?” Từ Phàm hỏi.

“Có thể được, nhưng không thể đáp ứng được độ cứng mà đại trưởng lão yêu cầu.” Sa Điêu lắc đầu nói.

Từ Phàm đã gửi tất cả các linh khoáng siêu lớn được tìm thấy xung quanh đảo Ẩn Linh cho Sa Điêu, muốn nhờ hắn hỗ trợ chế tạo ra đạo hợp kim có linh tính và độ cứng đều siêu cao, dùng để thay thế trận bàn Linh Thiết dưới đáy đảo Ẩn Linh.

“Hợp kim nghiên cứu ra hiện tại chỉ có đạo linh tính đạt được yêu cầu của đại trưởng lão, độ cứng chỉ mạnh hơn một chút so với Linh Đài.”

“Sa sư huynh, không cần phải sốt ruột, Sau khi tìm ra nhiều linh khoáng hơn trong tương lai, ta đoán sẽ tốt hơn một chút.” Từ Phàm cười nói.

“Được rồi, gần đây ta gấp rút luyện chế ra chiếc tiểu hải châu kia, hy vọng sẽ giúp được cho tông môn.” Sa Điêu nói.

Nghe những lời này của Sa Điêu, ánh mắt Từ Phàm sáng lên. Khi phú bà và đồ đệ thông minh kia đi, hình như đã để lại một chiếc hải châu trong bảo khố.

“Vậy làm phiền Sa sư huynh rồi.”

Sau khi Từ Phàm nói xong, hắn xin cáo lui với Sa Điêu, đi đến nhà bảo khố.

Không bao lâu sau, Từ Phàm bước ra khỏi bảo khố với một kiện pháp bảo hành cung..

Trên đảo Vệ Tinh, con Ngũ Linh Minh Hầu Hợp Thể kỳ kia vừa trở về không lâu đã bị Từ Phàm gọi tới.

Trên biển, bên ngoài đảo Ẩn Linh.

“Ầm ~”

Một chiếc hải châu dài 30.000 mét xuất hiện trên biển.

“Trông tốt hơn một chút so với thuyền Phù Thiên đó.”

“Cũng được, nhưng mà phó pháo thì ít hơn một chút.” Sa Điêu vừa nghe nói Từ Phàm muốn thử điều khiển hải châu, hắn cũng đi theo.

Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên cũng vội vàng chạy tới.

“Sư phụ, đây có phải là hải châu của thê tử tứ sư đệ không?” Từ Cương vừa nhìn hải châu vừa khà khà nói.

“Đúng vậy, hôm nay mới nhớ ra, liền lấy ra nhìn thử.” Từ Phàm cười nói.

Mọi người trèo lên hải châu, con Ngũ Linh Minh Hầu Hợp Thể kỳ đã đi vào lõi động lực của hải châu, muốn điều khiển hải châu thì phải có quyền hạn, ở Tu Tiên Giới gọi là nhận chủ tạm thời.

Lúc này, một đạo linh dịch trụ hạ xuống từ trên trời, xuyên vào lõi động lực của hải châu.

Ngay tức khắc cả hải châu giống như sống lại.

“Sư phụ, đây là?” Từ Nguyệt Tiên nhìn cột sáng tiếp tục chuyển vận linh dịch cho lõi động lực của hải châu.

“Ồ, đây là linh dịch thay thế cho linh thạch. Phương thức chuyển vận hiện tại có hơi thô và điên cuồng, ta sẽ thay đổi nó sau.”

Hiện Từ Phàm đang sử dụng linh dịch cho Tụ LInh Trận thay thế cho linh thạch, hiệu quả và tiết kiệm năng lượng.

“Được rồi.”

Trong mắt mọi người, dùng linh thạch vẫn tiện hơn một chút.

“Đi ra khỏi phạm phi linh dịch chuyển vận vào Tu Linh Trận thì sao đây?” Sa Điêu hỏi.

“Trong cự ly ngắn trực tiếp chuyển vận linh dịch, trong khoảng cách xa thì dùng Truyền Tống Trận truyền tống linh dịch đến lõi động lực.” Từ Phàm cười, hắn cảm thấy ý tưởng này tuyệt đối chưa có ai từng nghĩ đến trước đây.

“Thế còn vị trí của Truyền Tống Trận thì sao?” Sa Điêu có chút kích động nói, một Luyện Khí Sư tốt nhất định là một Trận pháp Đại Sư tốt.

Khi lần đầu tiên hắn học cách vẽ Truyền Tống Trận, hắn cũng đã nghĩ về vấn đề này.

“Cái này hơi phức tạp chút. Ngươi xem một chút phù văn của Truyền Tống Trận trong ngọc giản này đi.”

Từ Phàm đưa cho Sa Điêu một miếng ngọc giản, trên đó là Truyền Tống Trận có thể di chuyển song phương.

Từ lúc hắn học được Truyền Tống Trận, hắn đã suy luận ra Truyền Tống Trận có thể di chuyển qua lại. Bây giờ nó đã tiến hóa thành phiên bản có kết nối tín hiệu vô hạn. Miễn là có tín hiệu ở cả hai phía của Truyền Tống Trận là có thể truyền tống, Tọa độ được cập nhật ngay lập tức.
Bình Luận (0)
Comment