Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 343 - Chương 343: Thiếu Niên Cầm Búa Sắt

Chương 343: Thiếu niên cầm búa sắt Chương 343: Thiếu niên cầm búa sắt

Ẩn Linh môn, sân đỗ chiến hạm cự thú Yêu tộc.

Lúc này, Bồ Đào đang khống chế một đệ tử Kim Đan của Luyện Khí phong đang luyện chế món linh kiện quan trọng nhất trong chiến hạm cự thú.

Cấp bậc linh kiện đạo khí đã được tính toàn kỹ lưỡng.

Từ Phàm và Sa Điêu, cộng thêm Trảm Linh đang không có chuyện làm đang vội vàng đến nơi này.

Lúc này Bồ Đào đang khống chế hơn một nghìn mảnh phù văn dung nhập vào trong thân thể đệ tử Luyện Khí phong.

“Bồ Đào, như vậy có làm thương tổn hắn không?” Từ Phàm nghiêm túc hỏi.

“Không gây hại gì cả, trái lại còn giúp vị đệ tử này phát triển linh mạch và linh giác, hỗ trợ con đường Luyện Khí Sư sau này của hắn nữa.” Bồ Đào nói.

Theo thời gian Bồ Đào thăng cấp, giọng nói của Bồ Đào cũng trở nên tự nhiên hơn rất nhiều. Mặc dù giọng nói vẫn là âm thanh điện tử nhưng lại khiến người ta khi nghe cũng cảm thấy dễ chịu hơn.

“Vậy thì tốt.”

Lúc này, Sa Điêu ở bên cạnh cũng rất phấn khích, định để Bồ Đào khống chế hắn luyện chế mấy món đạo khí. Mặc dù đẳng cấp hiện giờ của hắn là Luyện Khí Tông Sư nhưng chưa luyện chế ra được một món đạo khí chân chính nào.

“Thăm dò sâu cạn giúp ta một lúc được không?” Sa Điêu nói.

“Vậy mong Cát phong chủ không nên kháng cự.” Bồ Đạo nói.

“Được.”

Ánh mắt Sa Điêu trong nháy mắt biến thành dáng vẻ vô cùng tỉnh táo, sau đó bắt đầu luyện chế món linh kiện kế tiếp.

“Thủ đoạn của Đại trưởng lão quả nhiên tuyệt diệu vô cùng.” Trảm Linh kinh sợ cảm thán.

“Còn chiến hạm cự thú Yêu tộc này nữa, Thiên Ma tông còn chẳng có được bao nhiêu chiếc tinh châu.”

“Lợi hại, lợi hại.”

Trảm Linh phát hiện bây giờ hắn đã đánh giá vô cùng thấp vị Đại trưởng lão này rồi. Nhưng chỉ việc dùng khí linh khống chế người khác luyện chế đạo khí thôi đã khiến người ta sợ hãi không thôi rồi.

“Chuyện nhỏ thôi, toàn bộ nhờ vào khí linh này của ta hỗ trợ.” Từ Phàm khiêm tốn nói.

Từ sau khi Bồ Đào có thể sửa chữa chiến hạm cự thú, hiện giờ tiến độ hoàn thành được một phần mười rồi.

Sau khi nhìn thấy chuyện mình để tâm nhất đã tiến hành một cách thuận lợi, Từ Phàm lại dẫn Trảm Linh đến một tòa phong khác thăm thú.

Nhất là sau khi nhìn thấy phòng học ở chủ phong và tháp thí luyện, Trảm Linh mới bắt đầu dần dần xem trọng tông môn này hơn, hoặc nói hắn chỉ xem trọng vị Đại trưởng lão này.

“Đại trưởng lão, sau khi chiến hạm cự thú Yêu tộc kia hoàn thành, liệu có thể để ta điều khiển thử không, ta từng lái tinh châu nhưng ta từng lái chiến hạm cự thú Yêu tộc bao giờ.” Trảm Linh xoa xoa tay, nói.

“Được. Qua một khoảng thời gian nữa, sau khi bên đó làm xong thì ngươi có thể thử xem. Chỉ là đến khi đó, chiến hạm cự thú này đã không còn phù hợp để chiến đấu ở đây. Đợi đến khi một chiếc chiến hạm cự thú hình rắn khác hoàn thành thì Trảm Linh trưởng lão mới có thể dùng nó đi vực Cực Không.” Từ Phàm nói.

“Không sao, ta có nhiều thời gian rảnh mà.” Trảm Linh nói. Mặt ngoài hắn vẫn giữ vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng đã rung động không thôi.

Hai chiếc chiến hạm cự thú Yêu tộc đấy.

Tiên trấn Hỏa Sơn, sau khi phân thân số một luyện chế xong hai món linh kiện đạo khí thì một mình đi dạo Tiên trấn Hỏa Sơn.

“Bồ Đào vậy mà tấn cấp rồi, xem ra sau này công việc của ta có thể nhẹ nhàng hơn chút.” Phân thân số một vừa cười vừa nói.

Vừa rồi hắn nhận được tin Bồ Đào tấn cấp, đã có thể phối hợp với đệ tử luyện khí của tông môn để luyện chế đạo khí, vậy hắn cũng không cần phải nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ nữa.

Trong Tiên trấn Hỏa Sơn có độc một con phố luyện khí. Con phố luyện khí này dài mấy vạn mét, hai bên đường đều là đủ loại cửa hàng luyện khí, nhận nhiệm vụ luyện khí các loại.

Lúc này tất cả cửa hàng luyện khí hai bên con phố luyện khí đang bật hết tốc lực, đến cả Luyện Khí Sư tân thủ vừa ra nghề mà đơn đặt hàng trong tay cũng đầy ra.

Phân thân số một dạo bước trên con phố luyện khí, đột nhiên có một cửa hàng nằm ở vị trí vô cùng khuất hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Một thiếu niên Luyện Khí tầng thứ sáu, hơn mười tuổi, đang cố gắng cầm một chiếc búa rèn một thanh linh thiết kiếm.

“Miếng linh thiết này đã đến cực hạn rồi, dù ngươi có dùng nó rèn thành dáng vẻ linh kiếm, không có phù văn thêm vào thì chung quy nó chỉ là một món phàm khí.” Phân thân số một đứng ở cửa cửa hàng kia nói.

Hiếm khi được rảnh rỗi, trong lúc nhất thời phân thân số một lại hơi muốn tìm kiếm cảm giác tiếp xúc cùng người khác.

“Nếu ta đoán không sai, chắc ngươi muốn bán loại bán thành phẩm này cho Luyện Khí Sư khác.” Phân thân số một vừa cười vừa nói.

“Tiền bối là Luyện Khí Sư sao?” Thiếu niên buông pháp khí thiết chùy xuống.

“Cứ cho là thế đi.” Phân thân số một gật đầu, đáp.

“Vậy tiền bối có thể nhận ta làm đồ đệ không, ta muốn trở thành Luyện Khí Sư.” Thiếu niên nói xong liền quỳ xuống bái phân thân số một làm sư phụ.

Một cỗ lực lượng ôn hòa kéo thiếu niên định quỳ gối xuống.

“Ngươi đều nói như thế với mỗi một vị Luyện Khí Sư mà ngươi gặp à.” Phân thân số một cảm thấy khá hứng thú.

“Đúng vậy, trước đây dốt nát kém cỏi, phụ mẫu rời đi rồi mới biết phát hiện mình là một phế vật.” Thiếu niên lộ vẻ mặt cay đắng nói.

Phân thân số một nghe lời mở đầu này của thiếu niên, thế là hắn bước vào trong cửa hàng luyện khí cũ kỹ này, tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống.

“Đúng lúc rảnh rỗi, ngươi kể câu chuyện của ngươi ta nghe xem, nói không chừng tâm trạng ta tốt sẽ dạy ngươi.” Phân thân số một nói.

“Thật ra không tính là chuyện mới lạ gì, phụ thân mẫu thân ta là Luyện Khí Sư trên con phố này.”

“Ba năm trước, họ vận chuyển một nhóm hàng đến Tiên thành khác, nhưng tòa Tiên thành kia vừa lúc bị Yêu tộc công phá, cha mẹ ta cũng bỏ mạng trong trận kiếp nạn đó.” Thiếu niên đau khổ kể, nhớ đến mình khi đó không chịu học luyện khí với phụ thân, cảm thấy hối hận không thôi.

“Vì vậy trước khi phụ mẫu ngươi chết, ngươi không học được chút bản lĩnh luyện khí nào của phụ mẫu ngươi.”

“Đúng vậy.” Thiếu niên cay đắng nói. Ban đầu nếu hắn chỉ một thân một mình, có thể no bụng là được, nhưng hắn còn có một muội muội, linh căn bình thường. Hắn là ca ca, không thể để muội muội làm một phàm nhân được.

Lúc này, một tiểu nữ hài đi ra từ sau hậu viện, trông khoảng sáu bảy tuổi, trong tay cầm một cái chén không, nói: “Ca ca, ta đói.”

“Ngươi chờ một chút, sau khi thanh linh thiết kiếm này thành hình, chúng ta sẽ có linh thạch, có thể mua giò heo thơm ngon cho Đô Đô ăn rồi.”

“Ngươi về ngủ một giấc đi, sau khi tỉnh lại là có giò heo thơm ngon ăn ngay.” Thiếu niên vừa cười vừa nói, dang vẻ như trụ cột trong nhà.

“Dạ, ta chờ ca ca quay về.” Tiểu nữ hài chảy nước bọt bưng cái chén không trở về hậu viện.

Thiếu niên lại lấy cây búa sắt ra bắt đầu rèn thanh linh thiết kiếm trước mặt.

“Chuyện cũ của vãn bối không có điều chi quanh co, hiện giờ vãn bối chỉ mong tích lũy được nhiều linh thạch hơn, nuôi sống mình và gia muội.” Thiếu niên vừa nói vừa nện búa xuống thanh linh thiết kiếm.

“Đúng là một oắt con có trách nhiệm, không phí công ta lắng nghe chuyện cũ của ngươi, phù văn luyện khí biết được chút ít nào không?” Phân thân số một hỏi.

“Tiền bối, ta học được phù văn mà phụ mẫu để lại, phù văn cơ bản ta đều đã học xong, hiện tại chỉ thiếu linh hỏa thôi. Lại thêm không có Luyện Khí Sư chân chính dạy dỗ đồ đệ nên chỉ có thể thế này thôi.” Thiếu niên vừa nói vừa huơ chiếc búa sắt trong tay.

“Rất sáng tạo mà.” Phân thân số một nói rồi nhận lấy chiếc búa sắt và thanh linh thiết kiếm trong tay thiếu niên.

“Không tệ, chuyện Luyện Khí Sư để sang bên đi, cái kiểu thợ rèn này của ngươi đúng là rất ra dáng.”

Keng! Keng!

Phân thân số một giơ chiếc búa sắt trong tay lên đập xuống thanh linh kiếm mười hai cái. Một thanh pháp khí linh kiếm cơ bản nhất đã thành hình.
Bình Luận (0)
Comment