Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 348 - Chương 348: Sư Phụ Số Một

Chương 348: Sư phụ số một Chương 348: Sư phụ số một

Nhìn phân thân số một bắt đầu ăn phú quý linh kê hắn mua, Nhị Thiết khẽ thở phào nhẹ nhõm.

“Sao vậy? Sợ ta không hài lòng?” Phân thân số một nhìn Nhị Thiết nói.

“Tiền bối, dùng hai khối linh thạch cuối cùng còn sót lại trên người mua phú quý linh kê cho ngài, chỉ sợ tiền bối ghét bỏ.” Nhị Thiết thấp thỏm nói.

“Không sao, ta đã cảm nhận được tâm ý của ngươi.” Phân thân số một nói.

Lúc này, tiểu nữ hài đang chơi đùa hậu viện chạy tới.

“Ca ca, ta ngửi thấy mùi thơm của phú quý linh kê.” Tiểu nữ hài chạy tới nói.

Nhìn thấy phân thân số một bỗng sững sốt, lui lại nửa bước rụt rè xấu hổ nói: “Chào tiền bối.”

“Ừm, chào ngươi tốt.”

Phân thân số một xé xuống một cái đùi gà lớn mập mạp đưa cho tiểu nữ hài.

“Tiền bối cho ngươi, ngươi cứ cầm lấy đi.” Nhị Thiết nhìn muội muội trông chờ hắn với ánh mắt tha thiết nói.

“Cảm ơn tiền bối ~”

Tiểu nữ hài cầm đùi gà chạy về hậu viện. Ăn đồ ăn ngon, chỉ có ăn ở nơi thoải mái nhất mới là ngon nhất.

“Tiền bối, gần đây ta thử dùng linh hỏa kết hợp với thiết chùy luyện chế linh kiếm.”

“Ta thực hiện cho tiền bối xem.”

Nhị Thiết nói xong trong tay đã xuất hiện thiết chùy, lấy tới một mảnh linh thiết lập tức bắt đầu rèn.

Một ánh lửa nhàn nhạt cháy lên từ mặt ngoài thiết chùy, gõ từng phát lên trên miếng linh thiết kia.

“Thú vị. Tốc độ luyện chế linh kiếm thế này còn nhanh hơn một chút so với những Luyện Khí Sư thông thường kia.” Phân thân số một cười nói.

Thân là Luyện Khí Tông Sư, hắn liếc mắt là có thể nhìn ra Nhị Thiết chỉ đơn giản để cho linh hỏa kết hợp với thiết chùy, chỉ khiến cho linh thiết biến dạng nhanh hơn một chút.

Nhìn thấy chuyện này, phân thân số một chậm rãi đứng dậy đi ra khỏi cửa tiệm luyện khí.

“Tiểu tử, chờ sau khi ngươi vận dụng thuần thục linh hỏa, ta sẽ dạy ngươi một tay.”

“Đã rõ, tiền bối.” Nhị Thiết vừa rèn sắt vừa nói.

Lúc này, Lý Tinh Từ đã sớm ở trước cửa tiệm rèn đợi chờ đã lâu.

“Không tệ, cũng đã tấn cấp Hóa Thần, sư phụ ngươi biết không?” Thấy Lý Tinh Từ, phân thân số một có chút ngoài ý muốn hỏi.

“Gặp qua sư phụ.” Lý Tinh Từ hành lễ nói.

“Ừm, trước tiên theo ta trở về Điện Luyện Khí.”

Trong phòng Luyện Khí số một, phân thân số một lấy ra một món chuẩn đạo khí, nói với Lý Tinh Từ: “Đây là pháp bảo trước đây sư phụ ngươi nhờ ta luyện chế cho các ngươi.”

“Vừa vặn, ngươi đã tấn cấp Hóa Thần Kỳ. Toà Vạn Tượng huyễn tháp này, ngươi hẳn là có thể dùng được.” Phân thân số một nói.

“Cảm ơn sư phụ.” Lý Tinh Từ nói.

“Thật sự nếu tính ra, ta chỉ là phân thân của sư phụ ngươi. Sau này gọi ta là sư phụ số một đi.” Phân thân số một nói.

Đối với xưng hô sư phụ của Lý Tinh Từ, hắn có chút kháng cự.

Nghe được lời của phân thân số một, trong mắt Lý Tinh Từ lóe lên một chút ý lạnh, nhưng đã che giấu rất sâu.

“Tuân lệnh, sư phụ số một.”

“Sư phụ số một, hai tháng sau, vào ngày mồng một, hài tử của ta ra đời, ta mong mời được sư phụ số một qua đó ban tên chúc phúc.” Lý Tinh Từ nói.

“Ừm, việc này ta đã biết. Đến lúc đó, sẽ có thần niệm của sư phụ ngươi bám vào người ta.” Phân thân số một nói.

Ý của phân thân số một rất rõ ràng, đến lúc đó người đi không phải ta.

“Vậy thì phiền sư phụ số một.” Lý Tinh Từ hành lễ nói.

Sau khi Lý Tinh Từ trở lại trụ sở chính của Hội Trưởng Lão liền nhắm mắt lại, bắt đầu vận hành một môn thần thông đặc biệt.

Lúc này, tại một vị trí bí mật tại đảo Ẩn Linh, một thiếu niên mặc trên người trường bào màu đen xuất hiện.

“Bồ Đào, ta muốn gặp sư phụ.” Hắc bào thiếu niên ngẩng đầu nói.

“Hư không truyền tống trận đang được thiết lập, xin đừng thay đổi vị trí.”

Một đạo linh quang bắt đầu khắc trận pháp truyền tống xung quanh hắc bào thiếu niên.

Cùng lúc đó, sau lưng Từ Phàm cũng có linh quang đang khắc truyền tống trận.

Truyền tống trận được khắc xong, một hắc bào thiếu niên đi ra.

Từ Phàm thấy hắc bào thiếu niên, vẻ mặt nghiêm túc lên, nói: “Bên chỗ ngươi xảy ra chuyện gì? Có cần ta trở về hay không?”

Hắc bào thiếu niên này là Luân Hồi Nô quan trọng nhất của Lý Tinh Từ, bình thường đều bế quan trong mật thất tại đảo Ẩn Linh.

Chỉ cần hắn ra ngoài là có chuyện quan trọng xảy ra.

“Sư phụ, phân thân của ngươi đã dị biến, có ý thức bên ngoài độc lập với ngươi.” Lý Tinh Từ nói. Trạng thái này của hắn không kéo dài được bao lâu, thế nên chỉ nói ngắn gọn.

“Ý thức bên ngoài độc lập với ta? Xem ra cuộc kỳ ngộ kia của phân thân số một thật sự có chút thú vị.”

“Ta đã biết. Chỉ cần hắn không vượt quá giới hạn thì cứ để hắn tuỳ ý đi.” Từ Phàm nói, hắn để lại trên người số một rất nhiều đường lui, căn bản không sợ phân thân làm phản.

“Sư phụ đã biết, vậy ta an tâm rồi.” Lý Tinh Từ gật đầu nói, sau đó liền ra lệnh Luân Hồi Nô này, thu hồi ý thức của bản thân.

Tại trụ sở chính Hội Trưởng Lão, Lý Tinh Từ đang ôm đầu để giảm bớt tác dụng phụ của thần niệm giáng lâm ở cự ly xa.

Lúc này, Tô Nhiễm Thiên đi đến. Nhìn thấy động tác của Lý Tinh Từ, Tô Nhiễm Thiên nhanh chóng lấy ra một bình Thanh Linh Đan để khôi phục thần niệm đưa cho Lý Tinh Từ uống vào.

“Biết tác dụng phụ của thần thông lớn như vậy thì cũng đừng có dùng.”

“Sư phụ ngươi là thiên nhân học cứu, chiêm toán thiên địa. Chút chuyện nhỏ này có thể làm khó được sư phụ ngươi sao?” Tô Nhiễm Thiên ưỡn bụng nói.

“Không báo cho sư phụ, ta không yên lòng.” Lý Tinh Từ nói, bây giờ đầu vẫn còn đang đau.

“Tinh Từ, ngươi xác định không mời vị kia à?” Tô Nhiễm Thiên hỏi.

“Giữa ta và hắn đã không còn quan hệ nào rồi.” Lý Tinh Từ lạnh nhạt nói.

“Được rồi.”

Trong không gian trong lòng đất tại đảo Ẩn Linh, lúc này Từ Phàm đang điều khiển Ngũ Linh Minh Hầu đàm phán với Địa Tinh Nhện.

“Nhện nhỏ, chúng ta đã có duyên như vậy, năm lần bảy lượt gặp mặt, lại chém chém giết giết không có bao nhiêu thú vị.”

“Thế này đi. Ngươi ăn kiến lửa của ngươi, ta khai thác Hỏa Linh tinh khoáng của ta, chúng ta không quấy rầy lẫn nhau, thế nào?” Từ Phàm điều khiển Ngũ Linh Minh Hầu nói.

“Hỏa Linh tinh khoáng chia cho ta một nửa, ta muốn tu luyện.” Địa Tinh Nhện lộ ra răng nanh nhỏ, không chút sợ hãi Ngũ Linh Minh Hầu Hợp Thể Kỳ.

“Một nửa không được, nhiều nhất một phần mười. Hỏa Linh tinh khoáng ở nơi này, qua mấy trăm năm ta cũng khai thác không hết. Một con nhện nhà ngươi, có một phần mười là đủ rồi.” Từ Phàm lắc đầu nói. Hắn đã rất kiên nhẫn để đàm phán với con nhện nhỏ nhìn tựa như có thể tiện tay bóp chết này rồi.

“Không được, bốn phần mười.”

Lúc này, trên người Ngũ Linh Minh Hầu bốc lên ngũ hành chi hỏa, mắt loé hồng quang nói: “Vậy thì cứ không chết không thôi đi.”

Một ma ảnh khổng lồ hiện lên phía sau Ngũ Linh Minh Hầu, giống như muốn cắn nuốt tất cả sinh linh.

Địa Tinh Nhện bị ma ảnh nhìn chăm chú bỗng rùng mình một cái, vội vàng vung chân nói: “Một phần mười thì một phần mười, đừng động thủ mà.”

Sự sợ hãi lần trước bị con Ngũ Linh Minh Hầu khống chế lại hiện lên trong đầu.

Ma ảnh biến mất, Ngũ Linh Minh Hầu lại khôi phục dáng khỉ vô hại với cả người lẫn vật.

“Vậy thoả thuận giữa chúng ta cứ quyết định vui vẻ như vậy đi.” Từ Phàm cười nói.

“Đúng rồi, ngươi khống chế những con trùng mẫu này, đừng cho đám kiến lửa quấy rầy con rối của ta khai thác quặng.” Từ Phàm còn nói thêm.

“Đã rõ.” Địa Tinh Nhện bảo đảm nói.

Từ Phàm nhìn bộ dáng Địa Tinh Nhện giơ chân trước cam đoan, chẳng biết sao lại thấy thật sự có chút đáng yêu.

Chân nhện như này nhất định là rất nhiều thịt nhỉ?

Địa Tinh Nhện nhìn ánh mắt Ngũ Linh Minh Hầu, có chút sợ hãi, có cảm giác như muốn ăn sạch chính mình.

Khỉ chắc không ăn nhện đâu nhỉ ~
Bình Luận (0)
Comment