Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 358 - Chương 358: Vạ Lây

Chương 358: Vạ lây Chương 358: Vạ lây

Sau khi xem hiện tượng thiên văn xong, Từ Phàm tâm sự với Vương Vũ Luân.

“Vũ Luân, ngươi nói xem đã qua nhiều năm rồi vậy mà thê tử của ngươi vẫn chưa từng nghi ngờ Tinh Từ là con trai của ngươi sao.” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Ta nghĩ chắc trong lòng của Thiến Nhi đã có suy đoán.” Vương Vũ Luân thở dài một hơi nói.

“Ta có cảm giác thê tử của ngươi đã biết rồi, không bằng ngươi nói thẳng với nàng một chút thử xem.” Từ Phàm cười nói.

“Thôi bỏ qua chuyện này đi, cứ thuận theo tự nhiên là được.” Vương Vũ Luân nhìn sao trời nói.

Từ Phàm vung tay lên, một cái bàn nhỏ xuất hiện ở giữa hai người, trên đó có ba đĩa thức ăn, hai ấm linh tửu.

“Nhìn ngươi ưu sầu như vậy, ta sẽ uống với ngươi một chút.” Từ Phàm cầm một bầu rượu trên bàn nói.

“Được.”

Lúc hai người đang uống rượu, bệ pháp trận của đảo Ẩn Linh lặng lẽ phát ra ánh sáng, mang môn phái di động một vạn dặm về phía tây bắc của Thập Vạn Lý Cự Hồ.

Có rất nhiều đệ tử bước ra ngoài sau khi tu luyện một đêm mới phát hiện toàn bộ môn phái đã thay đổi vị trí.

Hơn nữa hôm nay môn phái đã hủy bỏ tất cả nhiệm vụ, cấm đi ra khỏi môn phái.

Từ Phàm đứng thẳng trên đỉnh chính, nhìn về hướng của Vực Cực Không.

“Đại trưởng lão, ngươi bói ra cái gì rồi hả.” Hiện tại Ninh Đạo đang ở bên cạnh Từ Phàm.

“Đêm hôm qua nhìn thiên tượng, phát hiện khu vực của đảo Ẩn Linh đã trở thành đại hung, cho nên mới di chuyển môn phái đến nơi mới mẻ một chút.” Từ Phàm nói.

Đúng lúc này, một Tinh Châu có ánh lửa rơi xuống từ trên không trung, đâm thẳng xuống vị trí ban đầu của Ẩn Linh môn.

Thấy một màn như vậy, Từ Phàm híp mắt lại, đại chiến giữa hai giới đã bắt đầu rồi.

Lúc này, Ninh Đạo nhìn thoáng qua pháp khí truyền tin, nói với biểu cảm nghiêm trọng: “Yêu tộc đột nhiên đánh lén ở thông đạo giữa hai giới, phá hủy mười mấy Tinh Châu của hội trưởng lão.”

“Tất nhiên, Yêu tộc cũng không chiếm được lợi thế, cũng tổn thất nghiêm trọng như vậy.” Ninh Đạo nói xong lập tức chuẩn bị bay về phía Tinh Châu rơi xuống.

“Ninh đại ca đợi đã, ta đã phái một con rối đi rồi, không chừng bên kia sẽ có nguy hiểm.” Từ Phàm nhanh chóng ngăn cản.

Từ Phàm vừa dứt lời, một chiếc chiến hạm Yêu tộc cự thú cũng giáng từ trên trời xuống với thân thể cự thú đã bị tàn một nửa, đập tới vị trí Tinh Châu rơi xuống.

“Trảm Linh tiền bối, ngươi đã chuẩn bị xong chưa.” Từ Phàm nói.

Ngay khi chiếm hạm Yêu tộc cự thú kia xuất hiện, Trương Nhạc đã truyền tin cho Trảm Linh tiếp quản chiến hạm Yêu tộc cự thú đã cải tạo hoàn chỉnh.

“Yên tâm đi, ta vẫn luôn nhìn chằm chằm.” Trảm Linh cười ha ha nói, hắn đã sớm muốn điều khiển chiến hạm này chơi một chút.

Chiến hạm Yêu tộc cự thú đã đập nát Tinh Thuyền chìm vào Cự Hồ, sau đó lại chuyển mắt về phía đảo Ẩn Linh.

Chiến hạm Yêu tộc cự thú kia bay về phía đảo Ẩn Linh, giống như là ăn đồ tráng miệng sau khi ăn bữa chính vậy.

“Ha ha, đến hay lắm.” Trảm Linh cười to nói.

Vì để Trảm Linh dễ điều khiển, Từ Phàm đã cải tạo hệ thống điều khiển của cự thú chiến tướng thành loại bọn họ dùng ở Hư Vô Chi Giới.

“Khà khà, không ngờ nơi này vẫn còn một môn phái nhỏ, ta muốn tiêu diệt ngươi trước rồi đi tiêu diệt Tiên thành kia.”

Âm thanh như quỷ mị truyền đến trong đảo Ẩn Linh, sau đó hình dáng khổng đồ đã xuất hiện trước đảo Ẩn Linh.

Lúc này các đệ tử đều bình tĩnh nhìn chiến hạm Yêu tộc cự thú, nghĩ rằng bước tiếp theo môn phái sẽ truyền tống đến đó.

Bàn tay to từ chiến hạm Yêu tộc cự thú giống như che trời trực tiếp xuất hiện ở trên không đại trận môn phái của Ẩn Linh môn, đập mạnh xuống.

“Chính là lúc này!”

Trảm Linh trực tiếp làm tan hình chiếu ngụy trang của Bồ Đào, vươn một đấm lên, giống như Lư Sơn Thăng Long Bá vậy, trực tiếp đánh xuyên qua đầu của Yêu tộc cự thú, nặn ra Yêu tôn Đại Thừa đang điều khiển chiến hạm Yêu tộc cự thú từ khoang điều khiển.

‘Bùm’

Tên Yêu Tôn Đại Thừa giống như khỉ kia bị Trảm Linh điều khiển chiến hạm cự thú dứt khoát đánh thành bánh nhân thịt.

Một tia Chân Linh bay ra từ trong tay chiến hạm cự thú, nhanh chóng bỏ chạy về phía bầu trời.

“Ha ha, không có một Chân Linh nào có thể thoát khỏi tay ta.” Trảm Linh trực tiếp nhảy ra ngoài khoang điều khiển, bay về phía một tia Chân Linh kia.

“Ma Khu, Huyết Trảm!”

Một cây đao máu trong không khí chém thẳng về phía một tia Chân Linh kia.

“A.”

Một tiếng la vô cùng thảm thiết đau khổ vang lên, ý thức Chân linh của Yêu Tôn Đại Thừa kia lập tức biến mất.

“Trảm Linh trưởng lão, có thể đưa chỗ linh thể trống không kia vào Tụ Linh Trận không.” Từ Phàm truyền âm.

“Đã hiểu.”

Trảm Linh trực tiếp đưa linh thể do Chân Linh để lại vào trung tâm trận pháp của Tụ Linh Trận.

“Các đệ tử, bắt đầu dốc lòng tu luyện, cơ duyên của các ngươi đến rồi.” Âm thanh của Từ Phàm vang vọng khắp Ẩn Linh môn.

“Tuân lệnh.”

Âm thanh của đệ tử truyền đến từ bốn phương tám hướng.

Lúc này, một tiếng sấm rền vang lên, sau đó linh vũ màu xanh lam rơi xuống khắp Ẩn Linh môn.

“Đáng tiếc, ta không chờ được chuyện tốt bậc này.” Ninh Đạo nói xong rồi tiện thể tạm biệt Từ Phàm, có rất nhiều chuyện cần hắn xử lý ở Tiên thành Lâm Sâm.

“Sư phụ, có thể ôm Sơ Phàm ra để tiếp nhận linh vũ này hay không.” Lý Tinh Từ xuất hiện bên cạnh Từ Phàm nói.

“Ngươi đợi một chút.” Từ Phàm suy nghĩ một chút nói.

Không lâu sau, một hộ sơn con rối xuất hiện ở trước mặt Từ Phàm, trong tay cầm vài đạo khí có cấp bậc trân quý linh bảo linh quặng.

Một Thần Hỏa Phượng Hoàng dâng lên từ trong tay Từ Phàm, từng pháp trận huyền ảo bắt đầu dọc linh quặng dung nhập vào trong Thần Hỏa.

“Tinh Từ, lấy một giọt tinh huyết của Sơ Phàm.” Từ Phàm khống chế Thần Hỏa nói.

Lý Tinh Từ còn chưa hồi phục, Tô Nhiễm Thiên đã đưa ra tinh huyết của đứa trẻ.

Theo tinh huyết dung hợp vào trong, một miếng ngọc Ultraman màu máu xuất hiện ở trong tay Từ Phàm.

“Đeo cái này lên người Sơ Phàm là có thể mang ra ngoài nhận linh vũ, tuy không dễ nâng cao tư chất nhưng lại có thể nâng cao linh hồn, cũng coi như là một cơ duyên.” Từ Phàm nói.

“Thôi, đưa đứa trẻ cho ta, các ngươi cũng đi tu luyện đi.”

“Ở Hư Vô Chi Giới mấy năm cũng ảnh hưởng ít nhiều đến các ngươi, thừa dịp đợt linh vũ này, các ngươi có thể rửa sạch một chút.”

“Cảm ơn sư phụ.”

“Cảm ơn đại trưởng lão.”

Cứ như vậy, một em bé béo mập đã xuất hiện trong tay Từ Phàm.

Một vòng bảo vệ đặc biệt bị huyết ngọc Ultraman khởi động, sau đó bắt đầu hấp thu năng lượng trong linh vũ.

Cuối cùng những năng lượng kia được huyết ngọc Ultraman tinh lọc từng chút một rồi truyền vào trong cơ thể đứa trẻ, làm dịu linh hồn của đứa trẻ.

Từ Phàm nhìn đứa trẻ trong lòng ngực, cười nói: “Bề ngoài thì giống phụ thân của ngươi, nhưng lại càng giống gia gia của ngươi hơn.”

Từ Phàm càng nhìn thần thái giữa mày của đứa trẻ càng thấy giống Vương Vũ Luân.

“Ha ha, xem ra những ngày sau này của gia gia ngươi sẽ không dễ chịu lắm.”

“Nhưng không sao, có sư công che chở cho ngươi là được.” Từ Phàm nhìn đôi mắt thuần khiết giống như phỉ thúy của đứa trẻ, không biết vì sao trong lòng chợt có một chút hiểu ra.

“Chủ nhân, con rối cứu được bốn mươi sáu tu sĩ Hóa Thần, hai mươi mốt tu sĩ Luyện Hư, năm tu sĩ Hợp Thể kỳ, ý thức của bọn họ đều đang hỗn loạn.”

“Đã chết bao nhiêu người.” Từ Phàm hỏi.

“Phát hiện được một nghìn bốn trăm năm mươi chín thi thể.”

“Bảo quản di thể của những tu sĩ đó cho hợp lý, sau này đưa về hội trưởng lão.”

“Đã rõ.”

“Còn những tu sĩ có ý thức hỗn loạn chìm vào hôn mê kia cứ kéo đến trong Ẩn Linh môn nhận linh vũ, khoảng chừng nửa ngày sau đều sẽ trở lại bình thường.”
Bình Luận (0)
Comment