Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 388 - Chương 388: Cực Không Cự Thú

Chương 388: Cực Không Cự Thú Chương 388: Cực Không Cự Thú

Tinh chu lần nữa đi đến chỗ tinh môn, bên ngoài chính là Cực Không Chi Vực.

Từ Phàm nhìn tinh môn to lớn này, trong mắt lướt qua một tia quang mang tối nghĩa.

“Nghĩ thế nào cũng thấy cái đồ chơi này không nên xuất hiện ở thế giới này.” Từ Phàm lại nói một lần.

“Tồn tại tức hợp lý, đây là đạo lý mà sư phụ đã dạy cho ta.” Lý Tinh Từ xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.

“Đúng vậy, tồn tại tức hợp lý.” Từ Phàm nói.

“Về việc của con ngươi vẫn chưa tới thời cơ, hiện tại hai giới dung hợp, toàn bộ năng lượng Cực Không Chi Vực không phải rất ổn định.”

“Tinh quang trúc thể có hơi nguy hiểm, phỏng chừng còn phải đợi thêm mấy năm nữa, chờ tới khi Sơ Phàm tám tuổi cũng không thành vấn đề.” Từ Phàm nói.

“Ta biết rồi sư phụ, ta cũng không phải muốn hỏi cái này.” Lý Tinh Từ nói.

“Vậy ngươi muốn hỏi cái gì?”

“Ta muốn hỏi sư phụ, có thể phong ấn một cái tiên khí vào trong người Sơ Phàm hay không, làm như thế tương lai có trợ giúp gì cho Sơ Phàm hay không?” Lý Tinh Từ hỏi.

“Nhiễm Thiên trưởng lão?” Từ Phàm cả kinh hỏi.

“Đúng vậy, chỉ là món tiên khí kia có linh, nhiều năm như vậy Thiên nhi cũng không có cách nào làm cho tiên khí nhận chủ.” Lý Tinh Từ nói.

Từ Phàm nhìn trên mặt Lý Tinh Từ lộ ra nụ cười mỉm ngọt ngào, vỗ vỗ bả vai Lý Tinh Từ nói: “Đồ nhi này, nghe lời sư phụ không sai phải không?”

“Vậy mà tìm cho ngươi một nàng dâu có tiên khí.” Từ Phàm cười nói.

“Chớ không phải là vì trước đây sư phụ giúp ta đối phó với kiếp nạn à?” Lý Tinh Từ nhìn Từ Phàm hỏi lại.

“Đều không chậm trễ, các ngươi là thực lòng yêu nhau.” Từ Phàm phất tay nói.

“Lấy tiên khí phong ấn vào trong cơ thể Sơ Phàm không phải là không được, thế nhưng nếu như là tiên khí thông thường thì vi sư đề nghị không nên làm như vậy.”

“Khoảng thời gian đầu tất nhiên là tốt, tu luyện cho thật tốt tương lai phi thăng lên đại thiên thế giới sẽ không thành vấn đề.” Từ Phàm nói.

“Nhưng mà các ngươi có nghĩ tới chuyện sau khi phi thăng lên tiên giới hay chưa, đến lúc đó món tiên khí ấy trái lại sẽ trở thành vướng bận.”

“Bởi thế vẫn là hảo hảo đi con đường khắc kim rộng lớn đi, chớ phong ấn tiên khí, trực tiếp để nó nhận Sơ Phàm làm chủ.” Từ Phàm nói.

“Sư phụ thật sự nắm chắc để tiên khí nhận Sơ Phàm làm chủ sao?” Lý Tinh Từ hỏi, vừa ngạc nhiên lại mừng rỡ.

“Chuyện này thì có gì để hoài nghi, ta đường đường là một Luyện Khí Tông Sư còn không trị được một cái tiên khí sao?” Từ Phàm khó hiểu hỏi.

“Chỉ là một cái tiên khí mà thôi, về sau vi sư sẽ cho các ngươi mỗi người một bộ trước khi các ngươi phi thăng.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Không phải chỉ là tiên khí thôi sao, Từ Phàm tỏ vẻ chỉ cần cho hắn thời gian thì bất kỳ tiên khí gì hắn cũng có thể luyện chế ra.

“Sau khi trở về, ta sẽ bảo Thiên nhi lấy tiên khí ra.” Lý Tinh Từ cao hứng nói.

“Được, đều là việc nhỏ.” Từ Phàm không thèm để ý tiếp lời.

Lại nói lúc này tinh chu đã thông qua tinh môn đi vào trong Cực Không Chi Vực.

“Bồ Đào, trở về thôi.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh.”

Vào lúc này, Trảm Linh chợt xuất hiện bên cạnh Từ Phàm, trên mặt nở nụ cười lấy lòng.

“Đại trưởng lão, sau này cũng luyện chế cho ta một món tiên khí được không?” Trảm Linh cười hắc hắc nói.

“Chuyện này đơn giản, chỉ cần Trảm Linh trưởng lão có linh khoáng cấp bậc tiên khí là được.” Từ Phàm nhìn về phía chỗ sâu trong Cực Không Chi Vực nói, trong lòng thầm nghĩ sao lại không đụng phải chiến hạm của Yêu tộc cơ chứ.

“Vậy thì cảm ơn đại trưởng lão.” Trảm Linh cười nói, cảm thấy bản thân gia nhập Ẩn Linh môn là quyết định chính xác nhất của hắn.

“Vấn đề nhỏ.”

Bỗng dưng từ sâu trong Cực Không Chi Vực truyền đến một tiếng gầm giận dữ.

“Grao ~”

Từ Phàm vừa nghe thấy âm thanh này thì vô cùng mừng rỡ, bên trong Cực Không Chi Vực vẫn luôn có Cực Không Cự Thú tồn tại, bọn chúng dùng linh khoáng trong Cực Không Chi Vực làm thức ăn, hình thể to lớn, lực phòng ngự siêu cường, chủ pháo tinh chu căn bản không thể phá nổi xác ngoài của nó.

“Thứ này là bảo bối đấy, nhất định phải giữ nó lại.” Từ Phàm liếm môi nói, mỗi một con Cực Không Cự Thú đều là một bảo tàng.

Sau khi Cực Không Cự Thú chết đi, huyết nhục của chúng sẽ hóa thành một loại linh khoáng cực kỳ quý giá, vỏ ngoài linh khoáng còn có thể luyện chế đạo khí cấp bậc đỉnh cấp.

Huyết nhục hóa thành linh khoáng thì càng là một loại linh khoáng vạn năng, lúc luyện chế đạo khí lấy linh khoáng dung nhập vào trong đó, có thể tăng lên hẳn một đẳng cấp.

Có được cả một Cực Không Cự Thú hoàn chỉnh là ước mơ của tất cả các tông sư luyện khí.

“Trảm Linh tiền bối, bắt đầu chiến đấu.” Từ Phàm nói, mắt vẫn nhìn về phía âm thanh truyền đến.

“Được rồi.”

Trảm Linh hóa thành một đạo lưu quang bay về phía phòng điều khiển chính.

“Mở ra hình thức chiến đấu, tất cả nhân viên chiến đấu vào chỗ.” Giọng nói của Bồ Đào truyền khắp toàn bộ tinh chu.

Mười hai chiếc phi hạm do thám cấp bậc đạo khí bên ngoài tinh chu trong nháy mắt bay ra, nhanh chóng bay về phía âm thanh truyền đến.

Lúc này động cơ đẩy ở phần đuôi của tinh chu phun ra một cái đuôi lửa thật to, khởi động hình thức công suất trăm phần trăm.

Từ Phàm đứng trên boong tàu không ngừng khẩn trương, vừa nghĩ tới chỗ tốt to lớn sau khi bắt được Cực Không Cự Thú, nhịp tim Từ Phàm bắt đầu không ngừng tăng tốc.

“Đạo khí phòng ngự cấp cao nhất, nếu như thêm vào trong đại trận phòng ngự của Ẩn Linh đảo, đây chẳng phải có thể mở Ẩn Linh đảo đi ngang sao?” Từ Phàm đắc ý thầm nghĩ.

“Chủ nhân, phát hiện thân ảnh của Cực Không Cự Thú.”

Trước mặt Từ Phàm xuất hiện một tấm màn sáng, trong màn sáng là một con cự thú toàn thân đen nhánh hình dáng như một con bọ cánh cứng khổng lồ, đang gặm một khoả tinh thần nho nhỏ, không hề chú ý chút nào đến phi hạm đang giám thị nó bên cạnh.

“Chiều dài thân thể vượt qua vạn mét, là Cực Không Cự Thú trưởng thành.” Từ Phàm cao hứng nói.

“Tiếp cận, tinh chu sẽ lập tức đến.”

Lúc này tốc độ của tinh chu đã đạt đến cực hạn.

“Nếu như Sa sư huynh có ở đây thì tốt rồi, đáng tiếc, không thể chia sẻ niềm vui này với ta.” Từ Phàm nói với vẻ tiếc nuối.

Theo tinh chu toàn lực gia tăng tốc độ, Từ Phàm đã có thể nhìn thấy Cực Không Cự Thú đang ăn ở nơi xa.

“Ẩn thân vòng đến chính diện, chủ pháo có thể bắn một phát nổ miệng nó.” Từ Phàm phân phó, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Cực Không Cự Thú xa xa, trong đầu đã bắt đầu mô phỏng dùng xác ngoài của Cực Không Cự Thú luyện chế đạo khí như thế nào.

“Tuân lệnh.”

Tinh chu thả chậm tốc độ, ẩn thân, chậm rãi bay vòng đến trước mặt Cực Không Cự Thú.

“Bồ Đào, điều động lực tính toán lớn nhất nhất định phải nhét pháo vào miệng cự thú.” Từ Phàm hưng phấn nói.

“Tuân lệnh.”

Lần này Từ Phàm điều động chân thần, ngay cả phân thân chủ yếu của Bồ Đào cũng mang ra.

Lúc này, tất cả mọi người trên tinh chu đều nghe thấy một âm thanh kỳ quái, giống như là âm thanh máy vi tính vận chuyển ép xung ở kiếp trước vậy.

“Ầm ~ ~”

Chủ pháo bắn ra một phát, đạn pháo màu đỏ mang theo hy vọng của Từ Phàm, cực kỳ chính xác bắn thẳng vào miệng của Cực Không Cự Thú.

“Ầm ~ ~”

Đạn pháo trực tiếp nổ tung trong miệng Cực Không Cự Thú, ngay cả tiểu tinh thần bên miệng nó cũng bị dư ba chấn vỡ.

“Grao ~~?”

Hoàn toàn khác biệt với âm thanh phẫn nộ như tưởng tượng của Từ Phàm, trong tiếng thú gầm mang theo một tia nghi hoặc.

Sau đó Từ Phàm chợt thấy Cực Không Cự Thú nhai nhai, trông giống như là bò viên tát niệu nổ tung trong miệng vậy.

Bộ dáng chẳng chút tổn thương, ngược lại trông có vẻ như rất hưởng thụ.

“Cái này…” Từ Phàm ngây ngẩn cả người.

“Cái lực phòng ngự này.”

“Bồ Đào tiếp tục, tính toán nhược điểm trên người nó.” Từ Phàm ra lệnh, không thể lãng phí không cái tình cảm này được.
Bình Luận (0)
Comment