Chương 389: Nạp giới
Chương 389: Nạp giới
Sau khi chủ pháo của tinh chu bắn ra một pháo, vẻ mặt Từ Phàm từ hưng phấn dần trở nên tẻ nhạt vô vị.
Lúc đầu Sa sư huynh ghi lại cho ta, dường như cũng chính là Thiên Luyện tông, hội trưởng lão đã từng giết chết cái đồ chơi này.
“Đã đánh giá cao thực lực bản thân rồi.” Từ Phàm lẩm bẩm.
Nhìn Cực Không Cự Thú đang hưởng thụ đại pháo xoa bóp ở xa xa, Từ Phàm nản lòng nói: “Lại bắn cho nó thêm một phát đạn pháo định vị, có cơ hội rồi hãy nói.”
“Tuân lệnh.”
Sau khi phó pháo tinh chu bắn ra đạn pháo định vị, lập tức hướng về phía tiên thành Lâm Sâm bay đi.
Ẩn Linh đảo, ở phía sau chủ phong nơi chuyên cung cấp chỗ đậu cho tinh chu.
Tinh chu chậm rãi hạ xuống, Từ Phàm vẻ mặt táo bón từ trên tinh chu đi xuống.
“Đại trưởng lão, lần sau để cho ta mang theo con rối cự thú Yêu tộc kia đi, nói không chừng có thể đánh chết con cự thú kia.” Trong mắt Trảm Linh Tôn giả mang theo một tia không cam lòng.
“Một kích mạnh nhất mà con rối chiến hạm cự thú Yêu tộc có thể phát huy cũng chỉ mạnh hơn một chút so với công kích của chủ pháo mà thôi.” Lúc này Từ Phàm đột nhiên nghĩ đến một điểm.
“Nếu như cho con rối chiến hạm cự thú Yêu tộc phối hợp với vũ khí đạo khí đỉnh cấp, chắc là có thể phá vỡ phòng ngự của Cực Không Cự Thú.” Từ Phàm sờ sờ cằm nói tiếp.
“Thật sao?” Trảm Linh mừng rỡ thốt.
“Bây giờ lại thêm vấn đề mới, linh khoáng dùng để luyện chế đạo khí đỉnh cấp chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, cũng chính là khu vực tương đối nguy hiểm sâu trong Cực Không Chi Vực.” Từ Phàm sờ cằm nói.
“Lần sau để cho Bồ Đào hỗ trợ ta đi.” Trảm Linh nói, hắn cũng biết rõ chỗ tốt của Cực Không Cự Thú, đến lúc Từ Phàm luyện chế đạo khí cho mình phỏng chừng sẽ dùng đến.
“Chiếc tinh chu này chẳng qua chỉ là một tinh chu sơ cấp, thôi được rồi.”
“Chờ sau này tạo ra tinh chu cao cấp hơn rồi nói sau.” Từ Phàm nói, đạn pháo định vị đã đánh lên người Cực Không Cự Thú, trừ phi nó chạy ra khỏi một giới này, bằng không sẽ không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
“Chỉ có thể như vậy.” Trảm Linh nói, xem ra đạo khí cao cấp của bản thân vẫn là xa xôi không thể với.
Đúng lúc này, trên bầu trời Ẩn Linh đảo giăng đầy lôi vân, một cái đạo khí hình tròn giống như cái vòng lắc eo (hô lạp quyển - 呼啦圈) xuất hiện trên không trung.
Cuồng lôi oanh tạc, một tia lôi điện cực lớn trực tiếp bổ xuống đạo khí vòng lắc eo.
“Ầm ầm ầm ~ ~”
“Luyện chế thành công.” Từ Phàm nhìn lôi vân nhàn nhạt trên bầu trời nói, đây chính là món đạo khí có độ khó cao nhất mà hắn từng luyện chế ngoại trừ Bồ Đào ra.
“Lôi kiếp đạo khí, xem ra đạo khí mà đại trưởng lão luyện chế không đơn giản nha.” Trảm Linh vừa cười vừa nói.
Lại nói đạo khí đưa đến lôi kiếp có thể xem như cái đạo khí này đã nhập phẩm cấp.
Trong lúc hai người trò chuyện, lại thêm một tia lôi điện thật lớn đánh xuống.
Đạo khí lơ lửng trên trời rung lên một cái, khí tức yếu đi không ít.
“Bồ Đào, khởi động hấp năng pháp trận.” Từ Phàm cảm thấy đạo khí hình như sắp không chịu đựng nổi nữa.
“Tuân lệnh.”
Lập tức, một vòng phòng hộ xuất hiện phía dưới lôi vân.
“Giữ lại một tia cuối cùng cho nạp giới.” Từ Phàm nói.
“Đã rõ.”
Lúc này, trong một tòa cự thành phàm nhân ở Ẩn Linh đảo, tên đồ tể trung niên sắp về đến nhà đang ngẩng đầu ngơ ngác nhìn lôi nguyên trên trời.
Luôn cảm thấy có chút quen thuộc.
“Sao ta cứ thấy mây đen trên trời giống như huynh đệ của ta vậy.” Tên đồ tể trung niên nói đầy vẻ nghi ngờ.
Tên đồ tể trung niên giơ ngón tay lên nhẹ nhàng chỉ về phía lôi vân, trên đầu ngón tay nhiều thêm một tia điện quang, tựa như là lôi vân trên trời đang chào hỏi đồ tể trung niên.
“Ta cũng không phải đại ca ngươi.” Tên đồ tể trung niên lắc đầu đi vào trong nhà.
Lúc này, đạo khí giống như vòng lắc eo trên bầu trời đã tiếp nhận một tia lôi kiếp cuối cùng, đang tiêu hóa lực lượng lôi kiếp.
“Sau này Ẩn Linh đảo cũng có tiểu thế giới của mình rồi.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
Từ Phàm luyện chế đạo khí này chính là vì chứa đựng tiểu thế giới, chỉ cần đạo khí này thu nạp tiểu thế giới Trường Ninh, sau này tiểu thế giới kia sẽ trở thành vật trang sức trên thân Ẩn Linh đảo.
Trong không gian dưới đất, một cái vòng lắc eo đang xoay tròn xung quanh Từ Phàm.
“Ta sẽ giúp ngươi tìm mục tiêu, trước tiên đừng gấp.” Từ Phàm nhìn vòng lắc eo xoay lòng vòng bên cạnh hắn nói.
“Bản thể, đề nghị ngươi hãy tìm một cái tiểu thế giới lớn hơn.”
“Đẳng cấp tiểu thế giới ngươi muốn thu nạp có hơi thấp, dùng nạp giới có chút lãng phí.” Phân thân số hai nói.
“Biết rồi, tiểu thế giới gần tiên thành Lâm Sâm nhất đã sát nhập với trận pháp của tiên thành rồi còn đâu, hiện tại chỉ có cái này là thích hợp nhất.”
Từ Phàm lại nói: “Sau này tìm được tiểu thế thích hợp hơn rồi lại sát nhập là được.”
“Ngươi vui vẻ là được rồi.” Phân thân số hai nói.
“Khoảng thời gian này không có việc gì, ngươi cứ nghỉ ngơi trước đi.” Từ Phàm nói, nhắc tới bây giờ hắn cảm thấy mình rất có lỗi với hai phân thân này.
“Cũng không biết hiện giờ phân thân số một ra sao?” Từ Phàm hỏi.
“Hẳn là đang suy nghĩ biện pháp tìm ngươi.” Phân thân số hai lên tiếng.
“Vậy có phải hắn ngốc hay không? Thừa dịp thời gian này nắm chặt thời cơ thoát khỏi khống chế của ta, còn tìm ta làm gì?” Từ Phàm lắc đầu, hắn từng nhìn thấy khát vọng tự do trong mắt phân thân số một.
“Thoát khỏi khống chế của ngươi nguy hiểm rất lớn, còn không thoải mái bằng ở bên cạnh ngươi, chẳng phải ngày tháng khổ sở bây giờ đã qua rồi sao!” Phân thân số hai bình tĩnh nói.
Từ sau khi Từ Phàm đạt được số lượng lớn Luyện Khí Sư tộc Nguyệt Hồ, Từ Phàm bèn khôi phục linh trí cho phân thân số hai.
“Ngươi nói như vậy cũng không phải không có đạo lý.” Từ Phàm sờ sờ cằm bảo.
“Trước hết cứ như vậy đi, ta phải đi thu tiểu thế giới kia.” Từ Phàm nói tiếp.
Cách Ẩn Linh đảo mười mấy vạn dặm, nơi nào đó trên mặt hồ Thập Vạn Lý.
Nạp giới được Từ Phàm cho phép ở bên cạnh vui sướng bay lượn, nó đã cảm nhận được mùi của tiểu thế giới.
Từ Phàm nhìn hải vực yên ả, nhẹ nhàng vỗ tay một cái.
Một cái pháp trận khổng lồ xuất hiện, phù văn trên pháp trận bắt đầu chậm rãi chuyển động, một cái thông đạo nối liền với tiểu thế giới hiện lên trước mặt Từ Phàm.
Từ Phàm cất bước đi vào thông đạo nối với tiểu thế giới.
Vào trong tiểu thế giới, Từ Phàm lập tức cảm nhận được áp lực đến từ tiểu thế giới, tu vi từ Nguyên Anh kỳ hạ xuống Kim Đan kỳ.
“Tiểu thế giới này quả thật là nhỏ.” Từ Phàm cảm nhận được khí tức của tiểu thế giới nói.
“Diện tích của tiểu thế giới này cũng chỉ tương đương với tổng diện tích của địa cầu kiếp trước, tính cả những nơi chưa khai phá trước kia, nuôi sống hơn mười tỷ con người cũng không thành vấn đề.” Từ Phàm nói.
“Nạp giới, ra tay đi.”
Vòng lắc eo xoay quanh Từ Phàm nháy mắt như dã cẩu xuất lồng, bay về phía bầu trời tiểu thế giới.
Từ Phàm bước ra một bước, xuất hiện bên trong chủ thành của vương triều do Phong Trường Ninh thành lập.
“Nơi này chỉ xem như là đê võ thế giới, có điều loại vương triều thuần túy cổ đại này vẫn rất là không tệ.” Từ Phàm vừa nói vừa mỉm cười.
Từ Phàm một thân trường bào thanh ngọc đi trên đường cái, trông thấy thức ăn ngon bèn dừng lại nếm thử một chút.
Lúc Từ Phàm đi ngang qua con phố tràn đầy noãn ngọc u hương, bỗng dưng bị một đám nữ tử ăn mặc diễm lệ vây quanh.
“Công tử, đến đây bồi nô gia uống một chén được không nào?”
“Công tử, lần đầu tiên đến kinh thành phải không? Có cần nô gia kể mấy chuyện lý thú trong kinh thành cho người không?”
“Công tử, đừng có để ý tới mấy tiểu hồ ly tâm tư không đơn thuần đó, chỉ cần năm mươi lượng là ta có thể bồi công tử nói chuyện thâu đêm.”