Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 399 - Chương 399: Tự Bảo Vệ Và Dự Trữ

Chương 399: Tự bảo vệ và dự trữ Chương 399: Tự bảo vệ và dự trữ

“Thứ đồ mà ngươi cần, nàng ấy có không phải xong chuyện rồi sao.” Phân thân số một biết Từ Phàm có ý gì khi thiết lập bài kiểm tra đầu vào.

“Được, nể mặt của ngươi, để cho nàng làm đệ tử đời thứ ba.” Từ Phàm nói.

Phân thân số một quả thật đã giải quyết không ít phiền phức cho Từ Phàm, vì thế nên Từ Phàm mới quyết định đồng ý chuyện này.

Lúc này, bên trong nhà ăn trên ngọn núi chính của Tông Môn, một tiểu cô nương đang quấn lấy đầu bếp trưởng của Tông Môn, muốn bái hắn làm sư phụ.

Nhị Thiết bất lực ở bên cạnh nhìn tiết mục này, lúc trước, khi còn ở trong Tiên trấn Hỏa Sơn cũng xảy ra chuyện tương tự như vậy, tiểu muội nhà mình kéo tay của đầu bếp người ta, muốn bái sư học nghệ.

“Tiểu cô nương, tu tiên đàng hoàng lại không học, sao cứ nhất quyết theo ta học nghề nấu ăn, nghề này không thích hợp với tiểu cô nương như ngươi.” Đại Hán Kim Đan đã trở thành đầu bếp trưởng của Ẩn Linh Môn nói một cách bất lực.

“Sư phụ tại thượng, xin nhận Tiểu Viễn một lạy.” Ánh mắt của tiểu cô nương kiên định, muốn tiếp tục bái lạy đầu bếp trưởng.

Lúc này, Nhị Thiết trực tiếp kéo Tiểu Muội đi ra phía ngoài.

“Lúc nãy sư phụ nói với huynh rồi, muội đã thông qua bài kiểm tra nhập môn, sau này muội sẽ là đệ tử đời thứ ba của Ẩn Linh Môn, bây giờ huynh đưa muội đi học viện Ẩn Linh.”

“Sau này mỗi ngày muội đều có thể ăn thức ăn ở đây.”

Lời của Nhị Thiết trực tiếp động đến chỗ hiểm của Nhị Viễn, nàng không còn vùng vẫy nữa, lưu luyến không nỡ nhìn đầu bếp trưởng của Ẩn Linh Môn, trong ánh mắt viết một cách rõ ràng mấy chữ lớn “Ta sẽ trở lại.”

Học viện Ẩn Linh, lúc này thành viên của hai lớp toàn bộ đều đội mũ sắt, tiến hành cuộc thi chiến đấu cấp lớp trong trò chơi.

Trong trò chơi, ở trong góc vô cùng lớn của đấu trường, hai lớp tổng cộng tám mươi học viên đang phân chia sân đối kháng.

Một bên do Lý Lôi Hổ có Vạn Lôi Thánh Thể chỉ huy, bên còn lại do Mặc Uyển có Mộc Nguyên Thánh Thể chỉ huy.

Lúc này một nam một nữ đứng sóng đôi trên chiến trường.

“Dám không thả dây leo làm vướng chân bọn ta không.” Lý Lôi Hổ nhìn “kẻ thù sinh tử” đằng xa lớn tiếng nói, đối với lớp trưởng lớp một có thực lực mạnh nhất là hắn mà nói, không thể dẫn dắt lớp mình chiến thắng lớp hai chính là điểm nhơ duy nhất trong thời gian hắn đảm nhiệm chức lớp trưởng.

“Đừng nói nhảm nữa, cùng lắm thì lớp các ngươi thua thêm lần nữa, dù sao thì các ngươi cũng quen rồi.” Một tiểu cô nương vận một chiếc váy dài màu xanh lá cười nói.

Biểu cảm đắc ý trên khuôn mặt nhỏ đó khiến cho Lý Lôi Hổ cảm thấy bản thân đã chịu sự sỉ nhục cực lớn.

Mỗi khi Lý Lôi Hổ nghĩ đến cảnh bản thân nói mình dẫn dắt lớp chỉ lấy được hạng hai ở trước mặt phụ thân, vẻ mặt vui vẻ tự hào đó khiến hắn cảm thấy mình bắt buộc phải dẫn dắt lớp lấy được hạng nhất của cuộc thi.

“Tiểu Đầu Gỗ, lần này mấy thứ dây leo đó của ngươi không trói được ta đâu.” Lý Lôi Hổ nói xong thì trong tay liền xuất hiện một thanh Chiến Đao, hắn dẫn dắt hàng đầu tiên của lớp xông đến lớp hai.

“Hàng đầu tiên đi theo, sách Liệt Hỏa rửa đất, các huynh đệ thuộc tính nước và gió chế tạo ra sương mù.” Lý Lôi Hổ vừa xông lên vừa nói.

“Có bản lĩnh rồi đấy, nhưng ta cũng không kém.” Lâm Mộc Uyển kiêu ngạo nói, sau đó làm phép khiến cho vùng đất lớn ở phía trước mọc ra một khu rừng, màn sương mù đang dâng lên biến thành một pháp trận sương mù.

Trong rừng sương mù, vô số dây leo như mãng xà đang bay nhảy, qua một lúc lại kéo ra một vị đệ tử của lớp một, bị đệ tử lớp hai bắn giết.

Lúc này, trong rừng sương mù tiếng sấm sét đột nhiên nổi dậy, một luồng đao quang mang theo khí tức của điện lôi chém ra từ trong khu rừng, trực tiếp loại đi bốn học sinh của lớp hai.

Lâm Mộc Uyển thấy uy lực của hắn lớn mạnh, cắn răng rồi trực tiếp kết ấn bắt đầu thay đổi vị trí của khu rừng sương mù.

Lúc này, ở bên ngoài chiến trường của hai lớp, Nhị Thiết và Nhị Viễn đang quan sát, cũng đang suy nghĩ xem nên vào lớp nào, đây là phúc lợi mà phân thân số một giành được cho Nhị Viễn.

“Ca ca, huynh nói xem muội nên vào lớp nào, hai lớp này trông có vẻ đều rất lợi hại.” Nhị Viễn xem trận đấu ở phía xa, nói, mặc dù lớp một bị áp chế nhưng đánh cũng gọi là sinh động bóng bẩy.

“Huynh cảm thấy muội nên vào lớp đầu, lớp đó đều thiên hướng về cận chiến, muội ngốc như thế, chắc chắn không học được pháp thuật.” Nhị Thiết xoa cằm nói.

“Muội muốn học pháp thuật.” Nhị Viễn bĩu môi nói, theo nàng thấy thì xuất chiêu pháp thuật ở khoảng cách xa mới là dáng vẻ mà Tu Tiên Giả nên có.

“Muội ở học đường Tiên trấn Hỏa Sơn học nửa năm, đến thủ kết cũng học không được, mà còn muốn đi con đường pháp thuật.”

“Cứ lớp một đi, ngoan, mau chóng đi đi.” Nhị Thiết nói rồi dẫn Nhị Viễn offline, bắt đầu làm thủ tục nhập học ở học viện Ẩn Linh.

Sau khi Nhị Thiết nhìn con rối xách Nhị Viễn đi vào trong lớp học rồi mới rời đi, gọi đến một chiếc linh thuyền bay đến nơi ở của phân thân số một.



Thánh Thành Nguyệt Hồ Yêu tộc, lúc này Tứ Đại Yêu Tôn đã tập hợp đủ.

“Luyện khí tông sư của bốn tộc chúng ta nhất định phải trở về.” Nguyệt Hồ Yêu Tôn ngồi trên ghế chính của đại điện, nói.

“Đúng.” Mộc Thử Yêu Tôn gật đầu nói, để kiếm được một vị luyện khí tông sư cho tộc của mình, hắn gần như đã sử dụng đến vốn cũ của tộc mình.

“Bây giờ có hai cách, thứ nhất chính là tập họp những Nhân tộc có linh căn mà bốn tộc chúng ta giành được để đổi lấy bốn vị luyện khí tông sư đó.”

“Cách thứ hai chính là mời Yêu tộc Đại Thừa chúng ta có quan hệ tốt đi đến Trường thành sắt thép một lần nữa để bức ép Tôn giả Nhân tộc giao ra luyện khí tông sư.” Nguyệt Hồ Yêu Tôn nói.

“Vậy tấn công đến từ trên trời thì phải làm sao.” Sương Lang Tôn giả nói, tuy biết trên trời chắc chắn sẽ có pháp bảo đạo khí khổng lồ đang tấn công bọn họ, nhưng không có Yêu Tôn nào dám lên đó tra thám cho ra lẽ, bởi vì loại tấn công khác biệt đó đã có khả năng bắn chết bọn họ.

“Làm cùng lúc đi, chúng ta sử dụng người phàm có linh căn đi trao đổi trước, đồng thời phái người đến các đại tộc lân cận để mời Yêu Tôn của bọn họ ra tay.” Mộc Thử Yêu Tôn nói.

“Ta thấy được.” Địa Hùng Yêu Tôn nói, trong tất cả Yêu Tôn có mặt ở đây, chỉ mình hắn tổn thất ít nhất, giúp sức ít nhất.

Ba vị Yêu Tôn còn lại sau khi nghe xong lời của Địa Hùng Tôn giả đều đồng thời trợn trắng cả mắt, cảm giác kẻ này đang nói lời châm chọc.

“Cứ làm như thế đi, ngoài ra nhắc nhở các ngươi một chút, tộc của các ngươi nhất định có gian tế bị Thần Thông Nhân tộc khống chế, các ngươi tốt nhất nên có phòng bị.”

Ánh mắt của Nguyệt Hồ Yêu Tôn hiện lên một vẻ u ám, gần đây lại ít thêm một trăm vị luyện khí tông sư hơn, cuối cùng hắn cũng phát hiện do ai làm.

“Biết rồi.”

Lúc này ở Yêu Giới, một vùng đất hoang vu cách lãnh địa của Nguyệt Hồ Tộc không biết bao nhiêu tỷ vạn lý, lúc này đã bị cải tạo thành một bãi tập kết dưới lòng đất hoành tráng.

Vô số Vũ Khí Vệ Tinh Thiên Cơ có mang theo đạn phá Hỏa Linh đang ẩn mình trên bầu trời.

Một con Địa Tinh Nhện trắng tuyền đang vô vị nhìn từng đội con rối thu nhặt tinh khoáng Hỏa Linh.

“Ta nói Bồ Đào số một, chủ nhân của ngươi khi nào mới đến, ta vẫn chưa học xong Thần Thông của ta.” Địa Tinh Nhện nhe nanh nói.

“Vẫn chưa biết nguyên nhân Truyền Tống Trận bị phong ấn, sau khi khôi phục, chủ nhân của ta sẽ trở về, xin nhẫn nại chờ đợi.” Một con rối Luyện Hư nói.

Con rối Luyện Hư lúc này đã bị cải tạo, trên người toàn là đạn pháo do tinh khoáng Hỏa Linh chế tạo.

“Nếu như chủ nhân của ngươi cứ không về được thì phải làm sao, linh khoáng mà các ngươi thu nhặt sẽ không còn tác dụng nữa.” Địa Tinh Nhện nhìn con rối đang thu nhặt linh khoáng nói.

“Xác xuất để tình huống này xảy ra bằng không, sẽ có một ngày ta sẽ nhận được tín hiệu của chủ nhân, nhưng trước đó nhiệm vụ của ta là thu nhặt tất cả tài nguyên, dùng để tự bảo vệ và dự trữ.”
Bình Luận (0)
Comment