Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 426 - Chương 426: Nguyên Chung Chi Kiếm

Chương 426: Nguyên Chung Chi Kiếm Chương 426: Nguyên Chung Chi Kiếm

“Đây là. . .” Từ Phàm cảm nhận chất liệu của thanh kiếm này, với kinh nghiệm luyện khí nhiều năm của hắn thế mà không giám định được chất liệu của thanh kiếm này.

Từ Phàm đưa tay đối diện lưỡi kiếm, nặng nề đánh một phát, bên trong có vạn quân chi lực。

‘Bang ~~’

Một thanh âm kỳ quái vang lên, giống như đang thở dài, lại như đang rên rỉ.

Từ Phàm lẳng lặng lắng nghe thanh âm mà thanh kiếm phát ra.

“Phân tích dựa trên tình cảm trong thanh âm này, đây là được giải cứu?” Từ Phàm có chút không chắc nói.

“Thu thu ~” (thả ta ra ~) Vân Hoa Lộc hô.

Từ Phàm nhìn về hướng Vân Hoa Lộc nói: “Ngươi lấy được thanh kiếm này từ đâu.”

Vừa nói vừa gảy một cái.

“Thu Thu thu ~~” ( Ta tìm được ở trong một cung điện bị phong ấn bí mật ~) Vân Hoa Lộc lắc lắc người nói. Tựa hồ rất bất mãn việc Từ Phàm dùng bàn tay to bằng linh lực nắm lấy nó.

“Ta biết mà, hỏi cũng như không hỏi.” Từ Phàm phất tay buông Vân Hoa Lộc xuống để nó tự đi chơi.

“Được rồi, trước cứ đặt trong bảo khố đã, đến ta còn không nhìn ra được đồ vật này nông hay sâu, nhất định không phải vật thường.” Từ Phàm nói rồi buông kiếm trong tay xuống, lấy ra Thời Quang Tinh Cầu thường ngày nâng lên.

Đúng lúc này, Thời Quang Tinh Cầu đột nhiên vỡ vụn, hóa thành hạt cát óng ánh dung hợp với thanh kiếm đó.

Trên thân linh kiếm vốn dĩ màu đen xám đột nhiên xuất hiện một ánh sáng vàng.

Trong nháy mắt tản ra một lực hấp mạnh mẽ, giống như một hắc động, trực tiếp hút hết những đồ vật trong phạm vi mấy chục mét bao gồm cả Từ Phàm vào bên trong linh kiếm.

“Cảnh cáo cảnh cáo, chủ nhân đụng phải sự công kích ngoài ý muốn không cách nào đo lường, hiện tại khởi động phương án khẩn cấp.” Bồ Đào thanh âm vang lên.

Trong nhất thời, tất cả đồ đệ của Từ Phàm cũng thu được tin tức.

Nháy mắt, từ các nơi trên đảo Ẩn Linh, xuất hiện năm luồng độn quang, cấp tốc bay về phía vị trí vừa nãy của Từ Phàm.

Không bao lâu sau, Từ Cương, Từ Nguyệt Tiên, Vương Hướng Trì, Lý Tinh Từ, Chu Khai Linh hội họp đứng xung quanh linh kiếm đang trôi nổi giữa không trung

“Sư phụ thế nào rồi!” Từ Cương vội vàng hỏi.

Bọn người Từ Nguyệt Tiên cũng đang chờ lời đáp.

Một quầng sáng xuất hiện ở trước mắt mọi người, bên trên chính là cảnh tượng Từ Phàm bị hút vào trong linh kiếm.

“Sư phụ số một, số hai ở đâu?” Lý Tinh Từ nhanh chóng hỏi.’

“Đều đang ở không gian dưới đất, lúc này đã rơi vào một loại trạng thái hỗn đọn, là hiện tượng quan hệ nhân quả bị triệt để cắt đứt, hiện không cách nào biết được chủ nhân còn sống hay đã chết.” Bồ Đào nói, giọng nói rất bi thương.

“Không cách nào xác định sóng chết, vậy sư phụ nhất định còn sống, có lẽ sư phụ bị một bí cảnh được ấn giấu trong linh kiếm vây khốn.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Hiện tại phải làm gì.” Vương Hướng Trì nhìn linh kiếm vây khốn sư phụ trên bầu trời nói.

Từ Cương kiên định nhìn linh kiếm trên bầu trời nói: “Đợi, nếu như trong vòng một tháng sư phụ còn chưa xuất hiện, chúng ta sẽ tìm cách mang theo linh kiếm này đến hội Trưởng Lão ở Tinh Thần của Vực Cực Không tìm người cầu viện.”

“Chuyện này giao cho ta.” Lý Tinh Từ nói.

Vào lúc này, hư ảnh của Từ Phàm xuất hiện.

“Sư phụ! !”

“Đừng hốt hoảng, nếu như nhìn thấy đoạn Quang Ảnh Thuật này của ta, nói rõ ta đã bị vây khốn ở trong một bí cảnh không ra được, mà phân thân cũng bị cắt đứt liên hệ.”

“Vào lúc này các ngươi không cần lo lắng cho ta, cần làm gì thì cứ đi làm.”

“Tý nữa Bồ Đào sẽ đưa ngọc điệp truyền thừa của các ngươi cho các ngươi, bên trong có phiên bản cuối cùng nhất của « Ngũ Hành Quyết » và thân thông phối hợp, đủ để các ngươi tu luyện đến Đại Thừa kỳ.”

“Vào thời khắc ta biến mất này, mấy vị luyện khí tông sư Yêu tộc ở không gian dưới đất của tông môn sẽ lập tức luyện chế đủ bộ đạo khí mà vi sư thiết kế xong xuôi cho các ngươi.”

“Hiện tại các ngươi cũng là những đứa trẻ trưởng thành rồi, sự giúp đỡ mà vi sư có thể cho các ngươi cũng chỉ đến đây thôi.”

“Nếu vi sư không thể đi ra trước khi các ngươi phi thăng, các ngươi cũng không cần đợi vi sư, lúc đó chỉ cần vi sư vẫn chưa chết, sư đồ chúng ta nhất định sẽ gặp lại nhau trên thế giới Đại Thiên.”

“Điều đáng tiếc duy nhất là, khong thể luyện chế cho các ngươi một bộ tiên khí trước khi các ngươi phi thăng.” Hư ảnh của Từ Phàm nói rồi thở dài một tiếng.

Lúc này mặt của bọn người Từ Cương đã tràn đầy nước mắt, toàn thể đều trách móc chính bản thân vì sao không ở bên sư phụ nhiều hơn.

“Chuyện của tông môn cứ giao cho Bồ Đào vận hành bình thường là được, các ngươi thay phiến làm chưởng giáo, cũng chính là chỉ cần ra mặt một chút.”

“Nếu như mười năm sau ta còn chưa ra được, Bồ Đào sẽ bật quang ảnh đồ thứ hai của ta.” Từ Phàm hư ảnh nói xong, thì biến mất không thấy.

“Bồ Đào, vật dẫn rằng buộc của ngươi là gì.” Từ Cương đột nhiên hỏi.

““Ngay từ đầu ta và vận khí của tông môn đã bị buộc chặt, quyền hạn đầu tiên là chủ nhân, quyền hạn thứ hai là các ngươi, quyền hạn ngầm thừa nhận thứ ba là chưởng giáo Ẩn Linh Môn.” Bồ Đào thành thật trả lời.

“Ta biết rồi.” Từ Cương nói.

“Nhóm chúng ta thay phiên ở lại nơi này, mỗi một người là năm nam.” Từ Cương nói.

“Được.”

Nhưng sau khi họ nói xong, không một ai rời đi, vẫn ở im tại chỗ, bọn họ cảm giác một lát sau Từ Phàm sẽ xuất hiện.

Lúc này ở một không gian chưa biết tới, từ phàm nhìn bóng đen trước mắt, mắt phải cứ nháy không thôi.

“Mấy vạn năm rồi, rốt cục có người tới bồi ta.” Một thanh âm cổ lão tang thương vang lên, phảng phất như tượng đá đã trăm vạn năm bất động mở miệng, mỗi một chữ đều đại biểu cho quang ánh mấy trăm vạn năm.

“Chả qua hiện giờ đã không còn quan trọng, vừa nãy trong khoảnh khác mở ra Nguyên Chung Chi Kiếm đó, ta cảm nhận được trận pháp phong ấn ta đã biến mất.

“Lại thêm trăm năm nữa, ta có thể phá hủy thanh kiếm gãy này.” Bóng đen nói rồi hít vào một hơi thật dài, nhìn Từ Phàm tiếp tục nói.

“Ngươi có biết không, bên trong thanh Nguyên Chung Chi Kiếm này, dòng chảy thời gian khác với bên ngoài, bên ngoài là một năm, ở đây là một trăm nam.”

“Ý đồ dùng thời gian hao mòn linh trí của ta, buồn cười, Cổ Yêu Thiên Lục ta há có thể khuất phục vì mấy chục triệu năm quang ảnh nhỏ nhoi ! !” Bóng đen cả giận nói.

“Ta, Cổ Yêu Thiên Lục, vĩnh hằng bất diệt!” Bóng đen giận dữ hét.

“Đây là một người đã chờ đợi trong một thời gian dài, đầu óc có chút mơ hồ rồi..” Từ Phàm nhìn phản ứng của bóng đen thì nghĩ vậy, khóe miệng cong lên mỉm cười. chả qua bên ngoài một năm bên trong trăm năm vẫn khá là tuyệt vời.

“Được rồi, Nhân tộc, nên nói ta đều đã nói xong, ngươi có thể đi chết đi.” Bóng đen nhìn Từ Phàm cười gằn nói.

“Yên tâm, ta sẽ từ từ tra tấn ngươi, dù sao còn có mấy trăm năm thời gian ở đằng sau.”

“Ngươi xác định còn mấy trăm năm thời gian?”

“Ngươi có thể tiếp tục cảm nhận một chút, thanh Nguyên Chung Chi Kiếm này hấp thụ một kiện chí bảo thời gian của ta, đoán trừng tiếp tục giữ ngươi thêm mấy nghìn năm cũng không thành vấn đề.” Từ Phàm bình tĩnh nói.

Sau khi nghe được Từ Phàm nói, bóng đen ngây ngẩn cả người, sau đó một sự dao động yêu lực kỳ dị đảo qua toàn bộ không gian.

“Năng lượng phong ấn thời gian đã được tăng cường!” Bóng đen cả giận nói, có chút điên cuồng biến hóa thành đủ loại hình dạng kỳ dị trong không gian, nhìn cực kỳ quỷ dị.

“Còn tận bốn nghìn năm nữa ta mới có thể giải trừ phong ấn.” Bóng đen có chút tuyệt vọng, sự nhẫn nại của hắn đã đạt tới cực hạn, lý trí sắp sửa bị thời gian này hao mòn toàn bộ.

Bóng đen lại bắt đầu biến thành đủ các loại hình dạng bắt đầu lăn nộn.

Trong nhất thời, toàn bộ không gian tràn đầy hư ảnh của bóng đen.
Bình Luận (0)
Comment