Chương 427: Năm năm
Chương 427: Năm năm
Từ Phàm nhìn bóng đen lấp đầy không gian, đến lúc này hắn mới coi là hoàn toàn lấy lại tinh thân quan sát không gian nhỏ này.
Toàn bộ không gian này sấp xỉ một cái sân đá bóng, trên trăm trượng trên không chung có trần nhà, cả không gian đất đai nơi này đều tổ hợp từ bạch ngọc tinh khiết, tản ra ánh sáng trắng nhu hòa.
Hình thành một sự đối lập rõ ràng với bóng đen bị phong ấn bên trong không gian.
“Bình tĩnh một chút, nhìn đi ngươi đã ở đây mấy ngàn vạn năm rồi, không thiếu mấy nghìn năm nữa đâu.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, cảm giác hoàn cảnh xung quanh không tệ, là nơi tốt để tĩnh tâm tu hành.
Tiền đề chính là phải giải quyết cái bóng đen kia.
Bóng đen bỗng nhiên dừng lại, nhìn Từ Phàm, bên trong ánh mắt toát ra vẻ suy tư.
“Ngươi chỉ mà một Nguyên Anh kỳ nhỏ nhoi, nhiều nhất chỉ có thể để ta tra tấn mấy trăm năm.” Bóng đen nhìn Từ Phàm lắc đầu nói, tưởng như Từ Phàm chính là một thứ đồ chơi chuyên tiếp nhận sự tra tấn, mà còn là loại đồ chất lượng kém.
Đừng chỉ nghĩ đến tra tấn chứ, tất cả quy tắc của cái không gian bị phong ấn này đều rất kiện toàn, nếu như có thể lợi dụng tốt nó ta có thể tấn cấp Hóa Thần kỳ, nói không chừng còn có thể cùng ngươi thoát ra khỏi thanh Nguyên Chung Chi Kiếm này.
“Nhưng mà ta vẫn cảm thấy tra tấn ngươi thú vị hơn.” Bóng đen lộ ra răng nanh nói.
“Chém chém giết giết rất không thú vị, ta cho ngươi xem một vài thứ thú vị.” Từ Phàm mỉm cười dụ dỗnói.
Một ngọc bích thấu ảnh mà Từ Phàm luyện chế riêng xuất hiện trước mặt bóng đen, bên trên xuất hiện những hình vẽ người nhỏ bé rất kỳ quái với bóng đen
Vào lúc này, ngọc bích bắt đầu truyền ra, bên trong bắt đầu phát ra tiếng nói.
“Lúc trước có Hồ Yêu quấy phá, Yêu Hồ sinh chín đuôi, chỉ cần chuyển động đuôi của nó, thì núi lở đất nứt.”
“Người dân chịu sự quấy nhiễu nghiêm trọng từ nó, bởi vậy tụ tập nhẫn giả.”
Hình ảnh bên trong ngọc bích, kết hợp với thanh âm của nó, trong nháy mắt hấp dẫn bóng đen.
Bóng đen xuất hiện bên người Từ Phàm, bắt đầu xem hoạt hình trong ngọc bích.
“Thú vị, con tiểu yêu chín đuôi này tuy rằng thực lực hơi yếu một chút, nhưng bắt đầu đánh nhau lại có khí thế của Yêu tộc.”
“ Nhẫn giả này là cái gì….” Bóng đen tò mò nói.
“Ngươi có thể coi nó không khác gì tu sĩ là được.” Từ Phàm thuận miệng đối phó bóng đen, trong lòng thì đang suy nghĩ đến biện pháp rời khỏi nơi đây, còn có cách để đối phó với bóng đen.
“Ây xo, thế mà lại phong ấn con Yêu Hồ này trong cơ thể của một đứa trẻ, câu chuyện này rất thú vị, cuối cùng có phải đứa bé này hóa thành hồ ly chín đuôi phá hủy cái thôn này không.” Bóng đen hưng phấn nói, phảng phất rất là chờ mong kịch bản kiểu này.
“Cứ xem cẩn thận, kịch bản đằng sau rất là đặc sắc.
Cứ như vậy Từ Phàm cùng xem hoạt hình với bóng đen, trong thời gian đó Từ Phàm không ngừng móc ra linh quả từ trong nhẫn không gian đưa cho bóng đen.
“Đây là linh quả sao, đã mấy ngàn năm rồi không được ăn nó.” Bóng đen nhận linh quả cắn một cái, kết quả phát hiện mình chỉ là tồn tại dạng linh thể, trong nhất thời lại có xu thế phát nổ.
“Nếu mà ngươi làm hỏng cái ngọc bích này rồi, ngươi sẽ vĩnh viễn không xem được hoạt hình này nữa đâu.” Từ Phàm vội vàng nói.
“Ta truyền trò ngươi một thần thông nhỏ, khiến ngươi có thể cảm nhận được hương vị của linh quả.” Từ Phàm nói rồi lấy một ngọc giản đưa cho bóng đen.
Bóng đen không nói gì, chỉ là yên lặng nhận lấy ngọc giản trong tay Từ Phàm xem một cái, sau đó thân thể biến hóa, biến thành một con Hắc Hùng táo bạo, sau đó bắt đầu ăn linh quả.
'A ~ '
Một thanh âm dễ chịu không đè nén nổi vang lên.
Vào lúc này Từ Phàm híp mắt, trong lòng đã có suy đoán.
Sau khi cự hùng ăn xong linh quả, ngồi xuống bên cạnh Từ Phàm bắt đầu xem hoạt hình, lúc có lúc không châm biếm một câu, nói là nếu như hắn là thằng nhãi tóc vàng, sau khi có được tu vi, nhất định sẽ giệt sạch cái thôn này.
Một tháng sau, Từ Phàm rốt cục đã xem hết toàn bộ bộ hoạt hình này với Hắc Hùng.
Lúc xem họa hình, Hắc Hùng cố nhịn muốn phá nát ngọc bích mấy lần, trong miệng cứ luôn lẩm bẩm.
“Tên nhóc tóc vàng này sao không diệt sạch cái thôn này đi, thân thể Yêu tộc, há có thể thông đồng làm bậy với Nhân tộc, cuối cùng còn trở thành thôn trưởng nữa chứ.”
“Đúng là sự sỉ nhục của yêu tộc!” Hắc Hùng khinh thường nói.
“Thiên Lục tiền bối, tộc Cổ Yêu không phải kẻ thù của Yêu tộc sao.” Từ Phàm tò mò hỏi, cảm giác vị Cổ Yêu này cứ luôn hướng về Yêu tộc.
“So sánh với Yêu tộc, ta còn hận Nhân tộc hơn ~” Một cái tay lông xù của Hắc Hùng gác lên vai của Từ Phàm, miệng đầy răng cười toe toét nói.
“Ha ha, Thiên Lục tiền bối còn muốn xem tiếp không?” Từ Phàm thức thời nói sang chuyện khác.
“Xem.”
Thế là Từ Phàm lại lấy bộ 2 ra.
Sau khi xem mấy canh giờ, Hắc Hùng một chưởng hung hăng vỗ xuống mặt đất.
“Thứ đồ chơi gì đây, đổi đi.”
“Ha ha, lập tức đổi.”
Từ Phàm trong lòng nói: “Sơ ý rồi~ “
Bên ngoài Nguyên Chung Chi Kiếm, lúc này đã xây dựng một tòa cung điện pháp trận to lớn.
Trên chủ vị trung ương của cung điện, chính là Nguyên Chung Chi Kiếm, bên dưới cung điện chỉ có Từ Cương đang canh giữ.
…
Xuân đi thu đến, chớp mắt đã qua năm năm.
Đoạn này thời gian, Ẩn Linh môn phảng phất tạm dừng phát triển, kế hoạch tìm tòi Yêu Giới biến thành phòng thủ.
Thiên Khôi Sư thăm dò Yêu giới cũng quay về, toàn lực phát triển ở khu cự tiên thành Lâm Sâm, chỉ có Trảm Linh dưới sự dẫn dắt của Bồ Đào lái tinh chu lúc được lúc không đến Vực Cực Không thu hoạch Linh Khoáng một đoạn thời gian.
Trong cung điện, Từ Cương nhìn Nguyên Chung Chi Kiếm trên chủ vị, thấp giọng nói: “Sư phụ, từ nhỏ ngài trong mắt ta đã không gì là không làm được, dường như cả thế gian này chả giấu nổi ngài điều gì.”
“Từ Cương được ngài nuôi lớn từ nhỏ, giống như phụ thân của ta và Nguyệt Tiên vậy.”
“Ta còn cùng sư phụ cùng nhau phi thăng tiên giới, thăm thú quang cảnh đẹp đẽ của tiên giới, tiêu dao giữu đất trời.”
“Đời này Từ Cương không có chí lớn gì, chỉ muốn được ở bên cạnh sư phu, lúc ngài mạnh thì nghe ngài truyền dạy thần thông đại đạo, lúc đồ nhi mạnh thì sẽ bảo vệ sự an toàn cho sư phụ.”
Nhưng vào lúc này, Nguyên Chung Chi Kiếm bắt đầu cấp tốc rung động, trên bầu trời hình như có hào quang vạn đạo ngưng tụ.
Bầu trời có vô số dị tượng giáng lâm, tất cả đều đại biểu cho các loại dị tượng đại đạp quy tác.
“Này là có người đang đột phá.”
“Cảnh tượng này hình như ta đã thấy qua ở đâu.” Từ Cương nhìn dị tượng giữa bầu trời nói, về phần Nguyên Chung Chi Kiếm chấn động, Từ Cương biểu thị đã thành thói quen.
Nguyên Chung Chi Kiếm này, thường cách một đoạn thời gian lại chấn động một lần.
Lúc này ở bên trong Nguyên Chung Chi Kiếm, Từ Phàm mang theo Hắc Hùng đã thuần hóa xong, đang chuẩn bị mượn nhờ thời điểm Từ Phàm đột phá, vào thời khắc dị tượng thiên địa dung nhập vào Nguyên Chung Chi Kiếm, không gian mật thất được đả thông với ngoại giới, chạy ra phía bên ngoài.
Theo trên bầu trời, thời điểm dị tượng dung hợp với Nguyên Chung Chi Kiếm, Từ Cương bắt đầu kích động, hắn cảm nhận được khí tức của Từ Phàm thông qua dị tượng.
“Bồ Đào, điều động tất cả linh khí của tông môn, nghĩ biện pháp tăng cường dị tượng!” Từ Cương hô lớn.
Bình thường Từ Cương đầu óc tương đối thẳng thẳng, khí nhìn thấy được dị tượng có liên quan đến Từ Cương, trong nháy mắt đoán được kế hoạch của Từ Phàm.
Bên trong Nguyên Chung Chi Kiếm, Hắc Hùng cảm nhận được khí tức trên người Từ Phàm nói: “Như này thật sự thành công sao.”
“Không được, chúng ta phải ở trong năng lực thời gian này tiêu hóa hết rồi mới đi ra.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, bên trong ánh mắt có chút tang thương.
“Vậy cũng được, ta cảm thấy có Từ Phàm huynh đệ ở trong này cùng ta, không cô đơn chút nào.”