Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 436 - Chương 436: Công Đức Khí Vận Tăng Mạnh

Chương 436: Công đức khí vận tăng mạnh Chương 436: Công đức khí vận tăng mạnh

Thời điểm Từ Phàm đang trao đổi tình cảm cùng sáu miếng trứng rồng kia, Trảm Linh tìm được Từ Phàm.

“Đại trưởng lão, ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.”

“Ngươi nói xem đại chiêu pháo quỹ đạo có thể đánh bại phòng ngự của Cực Không Chi Thú kia hay không.” Trảm Linh hưng phấn nói.

“Còn kém xa lắm, đoán chừng chỉ có thể để lại một vết thương nho nhỏ ở trên người nó.” Từ Phàm lắc đầu nói.

“Ta rất muốn giết cái con Cực Không Chi Thú kia, nhìn xem nếu ta hấp thu khí huyết của nó huyết hải của ta có thể lên cấp lần nữa hay không.” Trảm Linh xoa xoa tay nói.

“Ý nghĩ này của ngươi không tệ, đợi đến thời điểm môn phái giàu có, chuẩn bị một pháo quỹ đạo cấp bậc Tiên khí, xem có thể đánh chết con Cực Không Chi Thú kia hay không.” Từ Phàm sờ lên cằm nói, trong đầu hắn hiện lên cảnh tượng một chiếc Mercedes Benz G có xăng bay trên không.

“Pháo quỹ đạo cấp bậc Tiên khí!”

“Vậy thì sau khi Đại trưởng lão làm ra được nó, không phải có thể xưng bá Tu Chân giới hay sao!” Trảm Linh hoảng sợ nói.

“Trảm Linh trưởng lão suy nghĩ nhiều rồi, nếu như xưng bá Tu Tiên giới dễ dàng như vậy, vậy thì Luyện Khí Tông Sư đã sớm thống nhất Tu Tiên giới rồi.”

Từ Phàm vừa nói ôm lấy một cái trứng rồng, bắt đầu tiến hành trao đổi ý thức, năm năm không gặp, những cái trứng rồng này còn có chút sợ người lạ, không chịu gọi cha nữa rồi.

“Thật ra thì Đại trưởng lão có thể thử một chút, có loại vũ khí mạnh này, người nào không nghe lời thì bắn hắn một pháo.”

“Đến lúc đó hai giới yêu nhân đều phải thần phục ở dưới dâm uy của Đại trưởng lão.” Trảm Linh cười khà khà nói.

“Trảm Linh trưởng lão, ta không có thù oán với ngươi, tại sao ngươi muốn hại ta?” Sự khinh bỉ của Từ Phàm dâng cao đến chân trời.

Nói đùa chứ loại chuyện xưng bá Tu Tiên giới này, sớm đã dự định những người được chọn hết rồi, những người còn lại ai làm người đấy chết.

“Xem ra Đại trưởng lão không tin năng lực của mình sao.”

“Không, là ta không tin chuyền này.” Từ Phàm vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời.

Chuyện tình rảnh rỗi cũng có thể giải quyết tại sao chính mình lại phải phấn đấu?

“Ta hiểu rồi.” Trảm Linh nói.

“Đúng rồi, Trảm Linh trưởng lão, một thời gian ngắn nữa chúng ta đi Vực Cực Không một chuyến, ta đi mua một ít Linh Khoáng.” Từ Phàm nói.

“Được, vừa lúc đã lâu rồi ta chưa đi Vực Cực Không, có thể đi dạo một chút.” Trảm Linh nói.

“Được, ta đây chuẩn bị để một thời gian ngắn sau đi Vực Cực Không xem một chút.”

Sau khi Trảm Linh đi, Từ Phàm tiếp tục trao đổi tình cảm cùng trứng rồng.

“Các ngươi là mấy đứa không có lương tâm, ta mới chỉ không tới trong thời gian ngắn, các ngươi đã quên ta.” Từ Phàm nhìn một quả trứng rồng trở nên xa lạ với mình cười mắng.

Lúc này, một quả trứng rồng đột nhiên phát ra một câu nói hướng về phía Từ Phàm.

“Ngươi đi nhanh đi, một lát nữa cha của chúng ta sẽ đến ngay lập tức.”

“???” Đầu Từ Phàm đầy dấu chấm hỏi.

“Cha của các ngươi không phải là con rồng cặn bã kia sao?”

Dĩ nhiên những lời này chỉ có thể nói xấu ở trong lòng.

Đang lúc này Thiên Cát Quy chậm rãi bước đi tới bên cạnh Từ Phàm, sau đó gục xuống, bắt đầu kể chuyện xưa cho mấy cái trứng rồng này.

Thiên Cát Quy vừa xuất hiện, trong nháy mắt tất cả trứng rồng vây đến trước mặt Thiên Cát Quy, nhún nhảy lên phảng phất giống như bọn trẻ tranh nhau chen lấn gọi cha.

Mặt Từ Phàm đen lại nhìn cảnh tượng này.

“Từ lúc nào ngươi biến thành cha của bọn trứng rồng này rồi?” Từ Phàm hỏi.

Thiên Cát Quy đang kể chuyện xưa cho trứng rồng chỉ nhàn nhạt liếc mắt Từ Phàm một cái, sau đó phun ra một cái bong bóng khí, nó bay tới nổ tung trên đỉnh đầu Từ Phàm.

Một tin tức xuất hiện ở trong đầu Từ Phàm.

Thì ra là ở bên trong năm năm Từ Phàm không có ở đây, mỗi ngày Thiên Cát Quy đều kể chuyện xưa cho trứng rồng, từ từ liền trở thành con rùa thân mật nhất với trứng rồng.

“...”

Vị trí của mình bị một con rùa tranh mất, Từ Phàm rất là buồn bực.

“Được rồi, sau này ngươi vẫn kể chuyện xưa cho đám con của ngươi đi.” Từ Phàm nói.

Thấy đám trứng rồng và Thiên Cát Quy tương tác thân mật, Từ Phàm biết cần phải nhân cơ hội đi làm chút chuyện.

Ngày thứ hai Từ Phàm đã gọi tất cả đồ đệ về đây.

Bên cạnh Hồ Linh Dịch nổi lên sáu cái trận pháp, hắn cộng thêm năm đồ đệ vừa đủ sáu người.

“Sư phụ, ngươi đang làm gì?” Các đồ đệ nhìn trận pháp nghi ngờ hỏi.

“Mỗi người chọn một cái trứng rồng nhìn có duyên, thả vào vị trí trung tâm của pháp trận, nhỏ lên một giọt máu ở giữa hai lông mày của mình.” Từ Phàm nói.

“Sư phụ, ngươi đang làm cho cái trứng rồng này nhận chúng ta làm chủ sao?” Lý Tinh Từ nói, hắn muốn nhắc nhở Từ Phàm, như vậy sẽ dính vào nhân quả lớn.

Từ Phàm nhìn phản ứng của năm vị đồ đệ, cười nói: “Đây không phải là trận pháp nhận chủ, đây là một loại khế ước Thiên Đạo hỗ trợ ngang hàng lẫn nhau.”

“Hơn nữa hiệu quả chỉ giới hạn ở đây, ta nói như vậy các ngươi hiểu chưa?”

Nghe được Từ Phàm nói như vậy, bọn người Từ Cương mới bừng tỉnh đại ngộ.

“Vẫn là sư phụ suy nghĩ chu đáo.”

Lập tức ngay sau đó mọi người ôm trứng rồng của riêng mình bắt đầu khởi động nghi thức trận pháp, cứ như vậy mỗi một quả trứng rồng đều có thêm một người thân mật nhất.

“Sau này lúc không có chuyện gì làm các ngươi nên giao lưu trao đổi với trứng rồng của riêng mình nhiều hơn, nói không chừng sau này bên cạnh có thêm một đồng đội tốt.” Từ Phàm nói.

“Vâng theo sư phụ dạy bảo.”

Sau khi cử hành nghi thức xong, mọi người lại thả trứng rồng lại trong hồ Linh Dịch.

Mọi người ở đây muốn rời đi, phía sau Từ Phàm đột nhiên xuất hiện lọng báu công đức số mệnh.

Từng đám lực lượng công đức xuất hiện từ trong hư không, dung nhập vào trong lọng báu, khiến cho lọng báu công đức số mệnh càng hiện ra chân thật, càng bộc lộ sự thánh khiết cao quý.

Từ Phàm cảm nhận được lọng báu công đức số mệnh phía sau điên cuồng hút lấy công đức số mệnh trong thiên địa, có chút nghi ngờ nhìn về phương hướng phía đảo Cửu Phượng.

“Bên Nữ Đế xảy ra chuyện gì?”

“Có thể hội tụ nhiều công đức số mệnh như thế.”

“Sẽ không phải là cứu được ông trời đi?”

Lúc này ở một tế đàn khổng lồ trên đảo Cửu Phượng, cả người Phượng Trường Ninh mặc long bào màu đỏ đang ưng thuận ước nguyện to lớn với Giới Thiên Đạo này.

“Nguyện để vận nước theo thiên đạo!”

“Nguyện cho con dân của ta, tất cả đều được nuôi dưỡng, có con đường riêng của mình, tất cả đều cùng một lòng, trở thành quốc gia vạn thánh.”

“Nguyện cho con dân của ta, người người như rồng, Thiên Đạo thịnh vượng.”

“Đối với thế giới thần quốc, nguyện tranh giành Tam Thiên Giới cùng Thiên Đạo.”

Lúc này trên không trung vô số công đức số mệnh ngưng tụ thành một Kim Long công đức số mệnh, uốn lượn trên chí tầng mây, che chở vương triều Cửu Phượng.

Lúc này đảo Cửu Phượng đã biến thành một đại lục, diện tích bằng một nửa khu vực Tiên thành Lâm Sâm, con dân có khoảng chừng một trăm tỷ.

Trong lúc Kim Long công đức số mệnh sắp ngưng tụ thành công ngay lập tức, trên bầu trời rơi xuống một luồng ánh sáng mờ bao phủ Phượng Trường Ninh trên tế đàn.

“Cho phép!”

Âm thanh như của Thiên Đạo vang lên.

Giờ phút này, trên bầu trời rơi xuống vô số luồng ánh sáng mờ, bao phủ cả vương triều Cửu Phượng.

Tất cả con dân bên trong vương triều cũng quỳ xuống, nghênh đón ánh sáng mờ phủ xuống.

Sau đó trên bầu trời rơi xuống một miếng ngọc tỷ hình rồng hình thành do số mệnh công đức ngưng tụ, rơi xuống trong tay Phượng Trường Ninh.

Ánh sáng mờ biến mất, trong trời đất lại trở về yên tĩnh.

Phượng Trường Ninh cầm lấy ngọc tỷ hình rồng, kích động đi xuống tế đàn.

“Quốc sư, chúng ta thành công!” Phượng Trường Ninh kích động nói.

“Ngươi có thiên mệnh nên thành công.” Một bé trai mới vừa đầy 10 tuổi nói với giọng điệu già cả.

“Chỉ tiếc.” Bé trai vừa nói thở dài một hơi, nhìn một chút Kim Long công đức số mệnh vẫn còn rong chơi ở trên bầu trời.

“Không có gì phải tiếc, ban đầu nếu ta không đi đến một bước này thì cũng không gặp được quốc sư.” Phượng Trường Ninh nhìn bé trai, giọng điệu chân thành tha thiết nói.
Bình Luận (0)
Comment