Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 461 - Chương 461: Thần Thông: Tên Lửa Đạn Đạo Tầm Ngắn Đông Phong - 15

Chương 461: Thần thông: Tên lửa đạn đạo tầm ngắn Đông Phong - 15 Chương 461: Thần thông: Tên lửa đạn đạo tầm ngắn Đông Phong - 15

Chút chuyện nhỏ này vừa vặn bị Từ Phàm đang nhàm chán nhìn thấy.

“Bọn đệ tử tiểu bối bây giờ thật là có năng lực mà, đánh nhau cũng rất ra hình ra dáng.” Từ Phàm cười nói.

“Mạnh hơn so với thời điểm ta còn ở Trúc Cơ kỳ.” Từ Cương ở bên cạnh Từ Phàm mỉm cười tiếp lời.

“Tốt xấu gì cũng đều là thánh thể, so với ngươi khi đó mạnh hơn là phải.”

“Trường hợp của ngươi là thuộc về hậu tích bạc phát(1), chờ đến khi ngươi tấn cấp Đại Thừa kỳ, hoặc là phi thăng thượng giới, sau đó sẽ trở thành Chuẩn Tiên.”

“Đến lúc đó ngươi sẽ biết được vi sư là người nhìn xa trông rộng biết bao nhiêu.” Từ Phàm nằm ở trên ghế dựa nhàn rỗi thong dong nói.

“Ta hiểu được, sư phụ dạy công pháp và thần thông cho chúng ta, đều mang tính truyền thừa.” Từ Cương nói với vẻ đầy tôn kính.

“Lần này lại gặp phải vấn đề gì?” Từ Phàm nhìn đại đồ nhi của mình hỏi.

“Sư phụ, ta đột nhiên phát hiện công pháp Ngũ Hành Quyết kết hợp với thần thông Đại Ngũ Hành, có một loại cảm giác viên mãn tự nhiên, đạo pháp như ý.” Từ Cương sắc mặt trịnh trọng nói.

“Đấy không phải là chuyện tốt sao?”

“Tại sao mặt mày ngươi lại ủ dột như thế?” Từ Phàm mỉm cười hỏi lại.

“Sư phụ là Hóa Thần kỳ, bây giờ chỉ cần nhấc tay lên là đã có thể trấn áp ta.”

“Mà ta cảm thấy thần thông hiện đang tu luyện đã đạt đến cực hạn, ta muốn tiến lên một bước nữa.” Từ Cương nói.

“A, nếu nói đến vấn đề này, vậy thì chúng ta phải đổi một nơi khác rồi.”

Ở trên một ngọn núi cao bên ngoài dãy núi thuộc Yêu giới, trong phạm vi đả kích pháo quỹ đạo của Bồ Đào.

“Toàn lực oanh kích vào ngọn núi cao vạn trượng kia đi.” Từ Phàm nói.

“Vâng.” Từ Cương không hề nghĩ ngợi, thật thà đáp ứng.

Sau đó mặt đất bắt đầu chấn động mãnh liệt, âm thanh tiếng nổ ầm ầm do Từ Cương toàn lực oanh kích vang xa ngàn dặm.

Không bao lâu sau, một tòa núi cao vạn trượng đã bị san thành đất bằng.

“Thật ra thì bây giờ ngươi không có tật xấu gì lớn, muốn lại đề cao chiến lực của bản thân, ngươi có thể thử nghiệm dung hợp xem sao.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.

“Dung hợp chi đạo sao? Trước kia ta cũng từng thử qua nhưng vẫn không có đầu mối gì.” Từ Cương ngượng ngùng nói.

Nghe lời đại đồ đệ mình nói, Từ Phàm cảm thấy rất có ý tứ.

“Ngươi dự định lặng lẽ cố gắng sau đó làm cho ta kinh diễm đấy à?” Từ Phàm ý cười đầy mặt hỏi.

“Đồ nhi quả thật có ý định này, chỉ tiếc tư chất quá mức ngu dốt, phát hiện không có sư phụ chỉ điểm học cái gì cũng tốn sức.” Từ Cương gãi đầu cười ngây ngô đáp.

“Vi sư đã sớm nói với ngươi rồi, bây giờ ngươi chỉ là đang trong giai đoạn tích lũy, đàng hoàng đi luyện thần thông Đại Ngũ Hành của ngươi đi.”

“Vốn dĩ định sau này mới dạy cho ngươi loại thần thông dung hợp ngũ hành này.”

“Nhưng vi sư thấy ngươi đã đạt được trạng thái thu phát như ý rồi, ta cũng sẽ ban thưởng cho ngươi một chút vậy!”

Từ Phàm dứt lời lập tức hai tay kết ấn, linh khí ngũ hành hội tụ trên bầu trời.

Tốc độ hội tụ linh khí ngũ hành trên bầu trời rất chậm, tốc độ kết ấn cũng theo đó chậm lại, đây là vì để cho Từ Cương xem được toàn bộ quá trình.

Lúc này theo linh khí ngũ hành hội tụ, một thứ có hình dáng giống với tên lửa đạn đạo kiếp trước, lần đầu tiên xuất hiện ở trước mặt Từ Cương.

“Hình như ta đã gặp qua cái đồ chơi này ở đâu rồi.” Từ Cương nói.

Lúc Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên còn nhỏ, Từ Phàm thấy bọn họ nhàm chán, đôi khi cũng sẽ bật phim hoạt hình cho bọn họ xem.

Theo linh khí ngũ hành hội tụ, dần hình thành một cái tên lửa đạn đạo dài hơn mười mấy trượng.

Linh khí thuộc tính kim tạo thành đầu đạn, linh khí thuộc tính thổ hóa thành toàn bộ tên lửa đạn đạo bắn ra, hạch tâm là một loại trạng thái dung hợp đặc thù từ linh khí thủy và linh khí hỏa mà thành, phần đuôi tên lửa đạn đạo chính là do linh khí hỏa và linh khí mộc tạo thành.

Sau khi tên lửa đạn đạo ngưng tụ hoàn thành, Từ Phàm nhẹ nhàng vung tay lên.

Linh khí hỏa ở phần đuôi tên lửa đạn đạo trong nháy mắt đốt cháy linh khí mộc, sinh ra một cổ lực đẩy mạnh mẽ.

Chỉ trong chớp mắt đã tăng tốc bắn về phía một ngọn núi cao vạn trượng xa xa.

Theo tên lửa đạn đạo toàn lực tiến lên phía trước, trực tiếp đâm thẳng vào trong ngọn núi cao vạn trượng kia.

Sau đó, một đám mây hình nấm khổng lồ dâng lên trong sự kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm của Từ Cương.

Mặt đất bắt đầu chấn động, toàn bộ bầu trời đều bị khói bụi từ vụ nổ bao phủ.

Linh khí trong khu vực này đều triệt để hỗn loạn, biến thành một loại trạng thái hỗn độn.

“Thần thông này tên là gì thế sư phụ?” Từ Cương si ngốc hỏi, mỗi một lần sư phụ hắn đều sẽ cho hắn kinh hỉ khác nhau.

“Tên lửa đạn đạo tầm ngắn Đông Phong - 15.” Từ Phàm nhàn nhạt nói.

Từ Phàm dứt lời trong tay chợt xuất hiện một cái ngọc điệp, ném cho Từ Cương.

“Sau khi trở về hãy nghiên cứu cho kỹ, đoán chừng đủ cho ngươi nghiên cứu toàn bộ Hóa Thần kỳ.” Từ Phàm nói.

Từ Cương cầm ngọc điệp trong tay, giống như cầm thánh vật vậy, biểu tình vô cùng thành kính.

“Sư phụ, vì sao thần thông này lại có cái tên quái dị như vậy, có ý nghĩa đặc biệt gì sao?” Từ Cương hỏi.

“Trước kia có một đất nước cổ xưa, ở nơi đó...”

Từ Phàm hơi cải biên một chút rồi kể ra câu chuyện về Đông Phong, Từ Cương nghe mà như mê như say.

“Thật không ngờ thần thông tên lửa đạn đạo Đông Phong, lại có lực uy hiếp lớn như vậy đối với quốc gia người phàm.”

“Sư phụ yên tâm, ta nhất định sẽ lĩnh hội đầy đủ thần thông Đông Phong này.” Từ Cương mặt đầy nghiêm túc nói.

“Cố gắng lên, ở chỗ sư phụ còn có hàng loạt thần thông Đông Phong chờ ngươi học tập.”

Từ Cương ngạc nhiên mừng rỡ hỏi: “Thần thông này vẫn còn có phần sau nữa ư?”

“Tất nhiên rồi, vi sư há sẽ dạy ngươi thần thông vô dụng hay sao!”

Từ Phàm vừa dứt lời trong tay đột nhiên xuất hiện một đoàn vật chất màu trắng đen, bắt đầu dung hợp lẫn nhau, trong đó ẩn chứa năng lượng khổng lồ, cảm giác như ngay cả không gian cũng phải vặn vẹo.

Đoàn vật chất kỳ dị này trong nháy mắt hấp dẫn Từ Cương thật sâu.

“Sư phụ, đây là cái gì thế?” Từ Cương rung động thật sâu hỏi.

“Đây là thần thông Đông Phong – 61 thuộc phạm trù liên quan đến tên lửa đạn đạo tầm xa.”

“Cho nên hãy tu luyện thật tốt, ở nơi này của vi sư có rất nhiều đồ tốt.” Từ Phàm cười bảo.

“Ta đã rõ, sư phụ.”

Từ Phàm vung tay lên, linh khí ngũ hành cùng với nguyên tố phong trong thiên địa nhanh chóng bọc đoàn vật chất màu trắng đen kia lại, tạo thành một cái tên lửa đạn đạo cao đến trăm trượng.

Sau đuôi châm lửa đẩy tới, bay về phía xa xa, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Theo ánh mắt Từ Cương, bay về phương xa.

Ầm ~

Chỉ chớp mắt nơi xa đã phát ra một đạo ánh sáng mạnh, trời đất phút chốc biến thành đêm tối.

Một trận sóng xung kích còn kịch liệt hơn gấp mấy lần so với vừa rồi truyền tới.

Xa xa, bên ngoài mấy trăm dặm, truyền tới một cơn chấn động làm cho Từ Cương khiếp sợ không thôi.

Sau đó mặt đất lại chấn động lần nữa, một vết nứt kéo dài mấy trăm dặm thẳng đến dưới chân Từ Cương.

“Sư phụ, chừng nào ta mới có thể học được môn thần thông này?” Từ Cương đột nhiên trở nên kích động hỏi.

“Cái này phải chờ đến khi ngươi tới Hợp Thể kỳ mới có thể học được.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi đáp.

Những môn thần thông kỳ kỳ quái quái này đều là hắn thôi diễn ra trong khoảng thời gian năm trăm năm nhàm chán kia.

“Còn phải chờ thời gian lâu như vậy sao!” Từ Cương nói với vẻ hơi thất vọng.

“Gấp làm gì, sau này thời gian ngươi ở cạnh vi sư còn rất dài.”

“Dù cho tu vi ngươi có đạt đến Đại Thừa kỳ thì cũng chỉ là giai đoạn cơ sở mà thôi!” Từ Phàm lên tiếng an ủi.

“Ta đã biết.”

Nhưng vào lúc này, pháo quỹ đạo lơ lửng trên trời đột nhiên bắn ra, chỉ thấy một đạo hồng quang lướt qua. Trong nháy mắt bắn xuyên qua một Yêu Tôn ở xa xa, cách Từ Phàm và Từ Cương mấy trăm dặm.

Một con chim ưng khổng lồ màu xanh không đầu bị con rối xách đến trước mặt Từ Phàm.

“Đáng tiếc, chân linh của Yêu Tôn này cũng đều bị hủy, nếu không mang về còn có thể tưới nhuần đệ tử tông môn một đợt.” Từ Phàm nhìn con chim ưng khổng lồ nói với vẻ tiếc nuối.

_______

*Chú thích:

(1) Hậu tích bạc phát: hậu tích = để dành nhiều nhiều, bạc phát = từ từ phát ra. Để dành nhiều nhiều từ từ phát ra. Có nghĩa là chỉ có chuẩn bị đầy đủ thì mọi việc mới được giải quyết tốt. (Zeroman giải nghĩa)
Bình Luận (0)
Comment