Chương 535: Tiểu thế giới truyền thừa
Chương 535: Tiểu thế giới truyền thừa
“Ta cảm thấy sư tỷ trên phương diện tầm bảo này đã được coi là cấp Tông Sư.” Vương Hướng Trì nhìn hơn mười món pháp bảo đang vây quanh bên người Từ Nguyệt Tiên nhỏ giọng nói với Lý Tinh Từ.
“Đây không phải rất bình thường sao. Sư tỷ ngoại trừ ở tông môn chính là ra ngoài tầm bảo, còn có sư phụ chuyên môn dạy bảo nữa, nhìn rất lợi hại là đương nhiên.” Lý Tinh Từ cười nói.
Ngay lúc này, trên không xuất hiện một cánh cửa linh quang cao cỡ mười trượng.
“Sư phụ, thu phục!” Phân thân Từ Nguyệt Tiên quay đầu nói với Từ Phàm, đồng thời cũng giơ tay ra dấu OK.
“Là một tòa di tích thánh địa tông môn, hẳn là thuộc về loại truyền thừa kia.”
Phân thân Từ Nguyệt Tiên từ trong di tích bắt được một tia linh khí, sau khi kiểm tra xong nói.
“Chuyện này đều có thể nhìn ra?” Trảm Linh hơi kinh ngạc nói.
“Cái này liên quan đến một ngành học khác, phân tích thuộc tính linh khí phong kín thời gian dài, là do sư phụ ta dạy ta.” Chân thân Từ Nguyệt Tiên cười nói, trong đầu lại nhớ tới những điều Từ Phàm dạy bảo nàng trước kia.
“Còn có thể như thế? Linh khí không phải chỉ là linh khí thôi sao? Còn có thể từ đó phân tích ra cái gì?” Trảm Linh cảm thấy có chút sống lâu rồi việc gì cũng thấy, chẳng có gì lạ lẫm.
“Hôm nay vừa lúc tập hợp cùng nhau, chúng ta tiếp tục xem thử, nếu không phải quá nguy hiểm thì sẽ mở cửa cho đệ tử thí luyện.” Từ Phàm nói.
“Được.”
Đám người theo con rối Từ Phàm bước vào bên trong di tích không gian tông môn.
“Dùng tiểu thế giới để luyện hóa, từng bước cải tạo thành thánh địa tu luyện, tông môn này không đơn giản.”
Vừa đi vào Trảm Linh liền đánh giá. Thân là Đại Thừa tôn giả, hắn cảm thấy chính mình cần thiết phải ra vẻ một phen, bằng không danh tiếng cũng sẽ bị người khác cướp mất.
“Sư phụ, Trảm Linh trưởng lão nói không sai, chúng ta kiếm bộn rồi. Thánh địa tông môn này nên kéo lên Ẩn Linh đảo, cải tạo sơ một chút, lại là một thánh địa tu luyện.” Từ Nguyệt Tiên phấn khích nói.
Loại tìm kiếm hết cái này đến cái khác di tích, pháp bảo trong tiểu thế giới này là một trong các thú vui của nàng.
“Bồ Đào, tiếp quản Trận Linh giới này.” Từ Phàm điều khiển con rối, trong mắt lấp lóe linh quang nói.
“Đây là một di tích tông môn loại truyền thừa, chỉ cần thông qua khảo hạch của tông môn, đồng thời phát xuống ý nguyện vĩ đại của thiên đạo là có thể đạt được tất cả những gì tông môn này để lại.”
“Chỗ tốt là đạt được nội tình trong tông môn này, chỗ xấu chính là từ nay về sau cần phải lao tâm lao lực vì sự phát triển của tông môn này.” Từ Phàm giải thích cho mọi người.
Đúng lúc này, bầu trời giới này bắt đầu trở nên đục ngầu, thỉnh thoảng kèm theo các chấn động khác thường.
“Toàn bộ những điều này đều cần hoàn thành dưới sự chủ trì của Trận Linh giới này, mà Bồ Đào vừa lúc thích ăn thứ này.”
Theo giọng nói của Từ Phàm rơi xuống, trên không trung cũng khôi phục lại cảnh tượng vừa bước vào Tiên gia.
“Chủ nhân, đã tiếp quản 100% pháp trận giới này.”
Trong giọng Bồ Đào còn có một chút cảm giác thỏa mãn.
“Bồ Đào đã nuốt Trận Linh giới này sao?” Trảm Linh ngạc nhiên hỏi. Trước kia hắn không biết Bồ Đào còn có bản lĩnh này.
“Cái này cũng giống như Yêu tộc thích huyết thực, đều là trời sinh.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này mấy màn sáng sáng lên, bên trên giải thích về tất cả những gì đã trải qua từ lúc bắt đầu đến tận bây giờ ở giới này.
“Giới này vậy mà lại là nơi sinh con của một tộc đàn yêu thú, sau đó bị Thái Nhạc Tông chiếm giữ, cuối cùng bị cải tạo thành thánh địa tu luyện.”
“Hơn ba vạn năm trước, Thái Nhạc Tông gặp phải tà tu xâm phạm, vì tránh cho truyền thừa đứt gãy, đặc biệt di dời truyền thừa giới này đến tận đây.” Từ Nguyệt Tiên nhìn màn sáng giảng giải cho mọi người.
“Kịch bản rập khuôn biết bao. Trong di tích thánh địa tông môn, mười phần thì tám chín phần là tình huống này.” Trảm Linh cười nói.
“Trong những di tích ta phát hiện, mười phần thì tám chín phần là tình huống này, chỉ có một trường hợp ngoại lệ.”
Lúc này Từ Nguyệt Tiên bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện hết sức thú vị.
“Trường hợp ngoại lệ gì?” Từ Phàm hứng thú hỏi.
“Thiên Vũ Môn, cũng chính là tiền thân của Hội Trưởng Lão. Bọn họ bởi vì quá mức cường thịnh, thánh địa tu luyện tông môn rất nhiều, rất nhiều nơi ở đại lục trung tâm đều có phân bộ, có một lần ta gặp phải thánh địa tu luyện bị bọn họ quên mất.”
“Một lần kia ta thu hoạch được một lượng lớn Ngũ hành bản nguyên. Mãi đến khi ta rời đi, Trận Linh nơi đó mới nói với ta, nó đều đã ở nơi bị lãng quên này hết mấy vạn năm, thật là quá đáng thương.” Từ Nguyệt Tiên cười nói.
“Hội Trưởng Lão quả nhiên là tài đại khí thô.” Từ Phàm cười nói.
Lại một màn sáng sáng lên, phía trên là danh sách tất cả pháp bảo, linh bảo, đan dược lần này.
“Đồ tốt không ít, vừa vặn có thể cải tạo giới này thành nơi thí luyện của các đệ tử, cải tạo những khảo hạch kia một chút là được.” Từ Phàm nghĩ một lúc rồi nói.
“Tuân lệnh, chủ nhân.” Bồ Đào đáp.
Lúc này, Trảm Linh đột nhiên có chút ngượng ngùng nói: “Đại trưởng lão, đạo khí Thiên Sát Linh Đao kia, có thể lấy ra cho ta xem chút được không?”
“Dù sao mỗi lần đều tìm tôn tử hỏi tiên khí cũng không phải là chuyện quá vẻ vang gì.”
“Là ta sơ suất. Bồ Đào, mau lấy thanh Thiên Sát Linh Đao kia ra, để Trảm Linh trưởng lão xem một chút.” Từ Phàm cười nói.
Hắn đột nhiên nhớ tới trước kia đã đáp ứng luyện chế cho Trảm Linh một thanh đạo khí đại đao, sau lại bởi vì đủ loại nguyên nhân mà quên mất.
Một thanh đại đao huyết sắc mang theo khí thế sinh linh sát lục từ trong bảo khố cho mượn này bay ra, rơi vào trong tay Trảm Linh.
“So với đạo khí đứng đầu còn hơi kém một chút nhưng cũng đủ cho ta dùng rồi. Đại trưởng lão, cái này ta dùng điểm tích lũy để đổi được không?” Trảm Linh nói.
“Trảm Linh trưởng lão nói đùa, nhiều năm như vậy ngươi vì tông môn làm qua biết bao nhiêu việc cũng không chú ý có bao nhiêu điểm tích lũy.”
“Thanh đại đao này, Trảm Linh trưởng lão cứ cầm dùng là được, sau này chờ ta tấn cấp Luyện Khí Đại Tông Sư sẽ đổi cho ngươi tiên khí thích hợp hơn.”
Giọng Từ Phàm có chút áy náy, dường như đang khiển trách chính mình đã từng sơ suất với Trảm Linh.
“Đa tạ Đại trưởng lão.”
Trảm Linh ôm Thiên Sát Linh Đao, yêu thích không nỡ rời tay. Cái này so với Huyết Linh đại đạo hắn sử dụng trước kia còn muốn mạnh hơn một chút.
“Mấy người các ngươi nếu cảm thấy thú vị có thể đi sấm quan thử xem, bên trong có rất nhiều đồ vật thú vị.” Từ Phàm nói với mấy đồ đệ.
Bốn đạo độn quang bay vào trong cửa chính Thái Nhạc Tông, bắt đầu trải qua khảo nghiệm.
“Bồ Đào, đạo khí nạp giới do ta luyện chế ngươi hẳn là có thể dùng, thu nạp tiểu thế giới này đến bên cạnh đại trận Ẩn Linh Môn.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Lúc này, bên ngoài Ẩn Linh Môn, trong thế giới quê hương của Nữ Đế, đột nhiên bay ra một pháp bảo giống như vòng lắc eo, bay về chỗ con rối Từ Phàm.
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Từ Phàm cởi bỏ khống chế con rối.
“Chuyện phiền toái gần đây thật sự là hết chuyện này đến chuyện kia, khiến cho người ta không được yên tâm.” Từ Phàm có chút bất đắc dĩ nói.
Đầu tiên là Nữ Đế, sau đó là Diệp Tiêu Dao, cuối cùng là Phệ Kim Hổ này. Ba chuyện này bất luận là chuyện nào, ở trong mắt Từ Phàm đều là chuyện gây trở ngại nghiêm trọng đến hắn cá mặn.
“Không cho ta cá mặn thì cũng thôi đi, ta cũng không tin ngươi vẫn luôn có thể giày vò ta.” Từ Phàm nhìn lên bầu trời yên lặng nói, trong ánh mắt còn có một tia ý chí bất khuất, thế nhưng sau đó lại ngoan ngoãn gia nhập vào trong đội ngũ luyện chế pháo quỹ đạo.
Tiểu thế giới truyền thừa của Thái Nhạc Tông đang bị một vòng lắc eo hư ảo bao lấy, chậm rãi di chuyển kéo về hướng Ẩn Linh đảo.