Chương 602: Bái thiếp
Chương 602: Bái thiếp
Từ Phàm trầm tư nhìn độc giác tiểu xà lớn hơn gấp đôi ngày hôm qua.
“Uống một phần nghìn linh lực của Ẩn Linh môn, ngươi chỉ dài ra một chút thế này cho ta!”
Độc giác tiểu xà dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Từ Phàm một cái.
Một ngón trỏ điểm ở trên đầu độc giác tiểu xà, Từ Phàm dùng phương thức êm dịu nhất xâm lấn vào trong tinh thần linh hồn của nó.
Trong một vùng hư không rộng lớn vô tận, Từ Phàm chỉ cảm thấy một mảnh hỗn độn.
Từ Phàm thu tay về, hơi nghi ngờ nói: “Theo lý thuyết, dị thú kỳ lạ như ngươi, dù sao cũng phải có chút trí nhớ truyền thừa chứ.”
“Anh anh~” (Đừng làm phiền bọn ta, bọn ta muốn đi ra ngoài chơi.)
Vân Hoa Lộc nói xong, mang theo chồng nhỏ đang rẽ tới của mình, đỉnh đầu độc giác tiểu xà, mở ra một cánh cửa truyền tống đi tới nguyên giới rồi rời đi.
Mãi đến khi cánh cửa truyền tống đóng lại, Từ Phàm vẫn chưa hồi phục tinh thần lại.
“Chẳng lẽ là Cự Thú Cực Không?”
“Nhưng mà dựa theo lời kể của Tiểu Hoa Miêu về thế giới của tiểu xà sinh sống, đó chắc chắn không phải Vực Cực Không.”
Ngay lúc Từ Phàm đang nghi hoặc, thì ở bên ngoài bí cảnh Yêu giới, tụ tập rất nhiều Yêu tôn.
“Dự tính có khoảng năm mươi năm, tiểu xà Cự Thú Cực Không kia có thể nuốt hết tất cả mọi thứ trong bí cảnh này.”
“Bồi dưỡng qua trăm năm, Yêu Tộc chúng ta lại có thêm một con Cự Thú Cực Không.” Một tên Yêu Tôn nói.
“Có bí pháp của Yêu Đế điện hạ để lại, Yêu Tộc chúng ta chắc chắn sẽ tiêu diệt Nhân Tộc.” Một tên Yêu Tôn khác u ám nói.
“Bây giờ Thôn Tinh Tiểu xà này không biết đang trốn trong góc bí cảnh nào, xem ra sẽ phải bỏ đói nó một thời gian ngắn nữa.”
“Đợi lúc nó thôn phệ bí cảnh của tiểu thế giới bản nguyên, chính là cơ hội để chúng ta ký kết khế ước với nó.” Yêu Tôn vừa cười vừa nói.
“Chỉ đáng tiếc, con Cự Thú Cực Không kia vừa bồi dưỡng thành công, vậy mà lại gặp phải Vô Địch Tôn Giả đứng đầu Nhân Tộc, bằng không.”
Nói đến đây, Yêu Tôn đó nặng nề thở dài một hơi.
“Kiên nhẫn đợi đi, con Thôn Tinh Xà này, tư chất của nó mạnh hơn so với con kia nhiều, cẩn thận bồi dưỡng, một ngày nào đó nó sẽ trở thành cơn ác mộng của tu sĩ Nhân Tộc.”
Nghe đến đây, tất cả Yêu Tôn đều bật cười.
Trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Từ Phàm đang suy nghĩ tiên khí phù hợp với hắn.
“Thực ra cây gậy cũng có thể dùng tạm, luyện chế một món tiên khí thuộc tính không gian, vào thời khắc mấu chốt có thể chạy trốn là được.”
“Tài nguyên đều để lại cho huynh đệ tốt, đến lúc đó luyện cho hắn một bộ đồ cấp bậc tiên khí, hạ giá gấp trăm lần, chẳng phải vui hơn ư!”
Từ Phàm không suy nghĩ lâu, thì quyết định luyện một món tiên khí cho mình.
Cho dù đối xử tệ với chính mình, cũng không thể ủy khuất huynh đệ tốt của mình được.
Đúng lúc này, giọng nói của Bồ Đào vang lên.
Một chiếc tinh chu có treo cờ lệnh của Thiên Ma Tông, hạ xuống bên ngoài Tiên thành Lâm Sâm.
“Thiên Ma Tông, đoán chừng chải mặt sẽ có hiệu quả, mau gọi Trảm Linh trưởng lão tới đây.” Từ Phàm dặn dò.
Không bao lâu sau, một làn sương máu xuất hiện ở bên cạnh Từ Phàm, chậm rãi hội tụ thành dáng vẻ của Trảm Linh trưởng lão.
“Trảm Linh trưởng lão, người của Thiên Ma Tông tới rồi, có hứng thú đi cùng không?” Từ Phàm cười nói.
“Đương nhiên muốn đi cùng, nói thế nào thì Thiên Ma Tông cũng coi như là nhà mẹ của ta.” Trảm Linh cười nói.
Đúng lúc này, một pháp bảo tọa giá hình dáng một chiếc thuyền chiến xa chạy nhanh về phía Từ Phàm.
Một tu sĩ Hợp Thể mặc đạo bào màu đen đến trước mặt Từ Phàm, lễ độ cung kính đưa lên một bái thiếp, sau đó hành lễ rời đi.
“Đây là lần đầu tiên giữa tông môn với tông môn chính thức giao thiệp, là lễ tiết chính thống nhất, chú trọng nhất.” Trảm Linh giải thích với Từ Phàm.
“Nói như vậy, vậy tại sao…” Từ Phàm nghĩ đến Thiên Linh Môn.
“Lúc gặp mặt với Thiên Linh Môn, lúc đó Ẩn Linh Môn đến cả một vị tôn giả cũng không có.”
Từ Phàm hiểu ý của Trảm Linh, khi đó không đủ tư cách, lúc đủ tư cách thì hai bên đã trở thành đồng minh thân thiết.
“Được rồi.”
Từ Phàm nói, mở bái thiếp trong tay ra.
Trên bái thiếp, viết một đống văn tự thượng cổ huyền bí khó hiểu, Từ Phàm nhìn lướt qua, chỉ là nghe tên của nó, thì có lẽ là muốn tới giao lưu thăm hỏi một chuyến.
“Sau đó nên làm thế nào?” Từ Phàm quay đầu nhìn Trảm Linh nói.
“Dựa theo thay đổi khí vận chi lực của tông môn, trên bái thiếp chỉ cần chữ ‘Đồng ý’ là được.” Trảm Linh nói.
“Ồ, cái này dễ bàn.”
Công đức khí vận của Ẩn Linh Môn ngưng tụ thành một cây bút lông ở trong Từ Phàm, viết chữ đồng ý lên trên bái thiếp.
Sau đó, bái thiếp hóa thành kim quang, biến mất không thấy nữa.
“Đợi đi, ba ngày sau sẽ tới cửa thăm hỏi, đoán chừng sẽ tặng ngươi không ít thứ tốt.” Trảm Linh cười nói.
“Tu tiên giới có quy tắc, thăm hỏi chính thức giữa tông môn với tông môn, đều phải chuẩn bị hơn một phần hậu lễ.”
“Ta biết đại trưởng lão muốn hỏi cái gì, không cần đáp lễ, thăm hỏi chính thức thông thường đều là một bên có chuyện muốn nhờ.” Trảm Linh nói.
Từ Phàm yên tâm lại.
Ba ngày sau, một hạm đội tinh chu tới thăm hỏi.
Ánh sáng trải đường đi, hai bên còn có thụy thú cùng đi theo.
Ba vị trưởng lão của Thiên Ma Tông, chân đạp ánh sáng, từng bước đi khỏi đảo Ẩn Linh.
Lúc này Ẩn Linh Môn, cửa chính mở rộng, từ trong bay ra mấy trăm con thụy thú do Ngũ Hành Linh Khí bản nguyên ngưng tụ.
Một đường đại đạo do linh khí hợp thành, trực tiếp kéo dài về phía xa, tiếp giáp với ánh sáng kia.
Trên bầu trời có đám mây công đức khí vận gặp nhau, rơi xuống vô số đóa hoa nhỏ, bày ra một biển hoa ở trên đại lộ linh khí.
Tất cả các cấp cao của Ẩn Linh Môn do Từ Phàm dẫn đầu, tập trung ở bên ngoài cửa chính, chờ đợi Thiên Ma Tông đến.
Lúc này trong lòng Từ Phàm chỉ có một suy nghĩ, tại sao lúc đầu mình lại muốn viết chữ đồng ý lên trên bái thiếp?
Mãi đến sau khi hết buổi sáng hôm đó, Trảm Linh mới nói.
Mặc dù không cần đáp lễ, nhưng quy cách nghênh đón Thiên Ma Tông nhất định phải cao.
“Như thế nào mới tính là cao?” Từ Phàm nghi hoặc hỏi.
“Ngoại trừ những người không thể lộ ra, tất cả gương mặt tài năng đều phải xuất hiện.”
“Khiến cho đối phương càng kinh ngạc, thì quy cách càng cao.”
Cho nên mới có một màn này.
Ba vị Thái Thượng trưởng lão của Thiên Ma Tông nhìn thấy nghi lễ nghênh đón của Ẩn Linh Môn, toàn bộ đều hơi giật mình.
“Những thụy thú kia, đề là dùng Ngũ Hành Bản Nguyên ngưng tụ lại sao!” Thái Thượng trưởng lão truyền âm nói với nhau.
“Đây còn không phải đơn giản là thụy thú do linh khí bản nguyên ngưng tụ, nếu ngươi cẩn thận quan sát mỗi con thụy thú đều chịu lực của công đức khí vận, hơn nữa chất lượng linh khí bản nguyên của nó, là cao nhất mà ta từng thấy trong đời.” Một Thái Thượng trưởng lão nói.
Ngay lúc ba vị Thái Thượng trưởng lão của Thiên Ma Tông sắp bước lên đại lộ linh khí kia.
Một luồng linh khí xanh thẫm dồi dào như biển trào ra từ Ẩn Linh Môn, trực tiếp tăng cường lên đại lộ linh khí.
Trong nháy mắt, đại lộ linh khí kia bắt đầu kết tinh, từ từ hình thành đại lộ linh khí thể rắn.
“Tăng cường lần này, ta đã dùng đến một phần ba hồ Linh Dịch, muốn thu lại không biết phải tiêu hao bao nhiêu.” Từ Phàm hơi đau lòng.
Ba vị Thái Thượng trưởng lão của Thiên Ma Tông, nhìn thấy linh khí đại linh kết tinh, biểu cảm bắt đầu có thay đổi rõ rệt.
“Con bà nó, cuối cùng cũng có chút phản ứng rồi.” Từ Phàm nói trong lòng.
“Phía sau vẫn còn món chính.”
Từng đội con rối Hợp Thể Kỳ, ngay ngắn bước ra từ Ẩn Linh Môn, bảo vệ ở hai bên đại lộ linh khí.