Chương 656: Phương pháp thăng cấp Thiên Khôi sư cửu giai
Chương 656: Phương pháp thăng cấp Thiên Khôi sư cửu giai
“Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, Đại trưởng lão đừng bóc trần vết sẹo của ta nữa mà.” Quốc sư lắc đầu nói.
Sau đó liền bắt đầu thảo luận về luyện khí nhất đạo với Từ Phàm.
Ban đầu, biểu cảm của quốc sư vẫn rất bình tĩnh, nhưng thảo luận càng lâu, biểu cảm lại càng kinh hãi.
“Đại trưởng lão, ngài đã đến cảnh giới kia rồi ư?” Giọng quốc sư hơi run rẩy.
“Nhìn thấy rồi, nhưng vẫn chưa chạm vào~”
Một câu nói bâng quơ càng tôn phong thái cao thâm khó dò của Từ Phàm lên đến cực hạn.
Biểu cảm của quốc sư cũng càng kinh sợ, chỉ nghĩ muốn quỳ xuống, bái Từ Phàm làm sư phụ!
“Đại trưởng lão, trước đây vãn bối thật là không phải phép.”
“Tại đây xin được chân thành xin lỗi ngài.” Quốc sư hành lễ một cách trang trọng và nói.
Không giống cái bộ dạng phá tài tiêu tai lúc đầu nữa, quốc sư của hiện tại đã biến thành một người hâm mộ nhỏ cuồng nhiệt.
Bên người quốc sư lại xuất hiện bốn kiện Tiên khí muốn tặng làm quà tạ tội cho Từ Phàm.
“Không cần như vậy đâu, ân oán giữa hai ta đã thanh toán xong xuôi rồi, không nhất thiết phải tặng đồ nữa.” Từ Phàm nói.
“Không, vãn bối đắc tội với Đại trưởng lão, bây giờ còn có thể khoan dung tha cho ta một mạng, vậy mấy thứ đồ ngoài thân này bỏ ra thì có làm sao cơ chứ.” Quốc sư nói với vẻ mặt kiên định.
“Thu lại đi, còn không bằng chia mấy cái Tiên khí này cho con rối phía dưới vương triều Cửu Phượng, đến lúc đó còn có thể tăng thêm một chút chiến lực.”
Hiện giờ nhu cầu của Từ Phàm đối với Tiên khí đã không còn dồi dào như trước kia nữa.
Cho dù có Tiên khí thì đã làm sao, hiện tại đệ tử môn hạ chẳng có lấy một người có thể dùng được.
“Thế cũng được, có mấy con rối này càng có thể duy trì sự ổn định của vương triều Cửu Phượng.” Quốc sư cười nói.
Sau đó hai người lại thảo luận về luyện khí nhất đạo.
Mãi cho đến nửa năm sau, vị quốc sư đã trở thành người hâm mộ của Từ Phàm mới lưu luyến không thôi mà ngồi vào Tinh chu rời đi.
Từ Phàm đưa mắt nhìn Tinh chu bay đi mà không kìm được khe khẽ thở dài một hơi.
“Không dễ chút nào mà, cuối cùng cũng vắt kiệt được tên quốc sư trong nửa năm.”
“Ân oán giữa sư phụ và quốc sư cứ thế này là giải quyết xong rồi hả?” Lý Tinh Từ bên cạnh Từ Phàm hỏi.
“Để giải quyết ân oán mà quốc sư đã bỏ ra không ít đồ, hơn nữa sau này phía vương triều Cửu Phượng vẫn còn cần hắn, nên cứ coi như vậy đi.”
“Tổn thất duy nhất của phía chúng ta là về sau đồ ăn vặt của Bồ Đào sẽ ít đi một chút.” Từ Đào cười nói.
Trước đây quốc sư phái con rối đến tấn công, Bồ Đào là hồ hởi nhất.
Trong mắt Bồ Đào, mấy con rối Đại Thừa kỳ đó chẳng có chút uy hiếp nào, rõ ràng chính là mấy chiếc quy nhỏ có nhân, cắn từng miếng từng miếng giòn tan.
“Xem ra phải rút về một nhóm những người trà trộn vào vương triều Cửu Phượng rồi.” Lý Tinh Từ nói.
“Cứ để lại ở vương triều Cửu Phượng đi, gọi về cũng chẳng có việc gì.” Từ Phàm nói.
Lý Tinh Từ gật đầu.
“Dạo này gia đình hoà thuận ghê~” Trong lúc rảnh rỗi Từ Phàm cảm thán.
“Gần đây Thiên Nhi mải mê tu luyện, đã bế quan lâu lắm rồi.” Lý Tinh Từ nói.
“Trong mấy đồ nhi này của vi sư, nếu thật sự thả các ngươi đi, ngươi chắc chắn là đứa lăn lộn tốt nhất.” Từ Phàm cười giỡn.
“Sư phụ lại trêu chọc đồ nhi rồi.” Không biết tại sao, Lý Tinh nghĩ đến Vương Vũ Luân.
Trên tay Từ Phàm xuất hiện một cái đĩa ngọc.
“Đây là thần thông Luân Hồi Bách Thế phiên bản mới nhất, ngươi cất kỹ vào rồi trở về từ từ tu luyện.” Từ Phàm dặn.
Lý Tinh Từ nhận lấy đĩa ngọc, dùng thần thức quét qua một chút, bỗng nhiên phát hiện toàn bộ Luân Hồi Bách Thế đã biến hoá vô cùng lớn.
Mà hắn cảm giác thần thông Luân Hồi Bách Thế đã đạt đến trạng thái Đỉnh Phong.
“Sư phụ, công lực suy luận công pháp của ngươi lại tăng nữa rồi.” Lý Tinh Từ thốt lên.
“Còn phải nói à, giờ sư phụ ngươi đã là Hợp Thể kỳ rồi đấy.” Từ Phàm mỉm cười.
Trên tay Từ Phàm lại xuất hiện thêm mấy cái đĩa ngọc.
“Vừa khéo ngươi đang ở đây, phiền ngươi đưa mấy này cho bọn hắn.”
Từ Phàm dặn dò xong thì bay về phía viện nhỏ của mình.
Thảo luận với quốc sư nửa năm, thế mà đã tiêu tốn không ít tinh lực của Từ Phàm.
Trong phòng tu luyện, Từ Phàm chầm chậm mở mắt, sau đó mở hệ thống bình thường chẳng có cảm giác tồn tại nào ra.
“Hệ thống bé nhỏ, ngày chết của ngươi sắp đến rồi, ngươi không thể hạn chế ta được bao lâu đâu.” Từ Phàm mỉm cười nói.
Hắn ở trong huyễn cảnh Mộng Yểm, thời điểm sắp sửa thăng cấp lên Kim Tiên, đột nhiên cảm nhận được pháp tắc đại đạo mà hệ thống ẩn chứa.
Đáng tiếc đấy chỉ là ý nghĩ thoáng qua, nhưng thực sự Từ Phàm đã cảm nhận được.
Hắn tin nếu như cho hắn thời gian, chắc chắn hắn sẽ giải mã được sự huyền bí của hệ thống này.
Từ Phàm mở nhật ký duy nhất của hệ thống ra.
Bỗng nhiên phát hiện vài tin tức khác nhau bên trên.
Đọc mấy tin tức này xong, sắc mặt Từ Phàm hơi trầm trọng.
“Loại không nên tồn tại này chú ý đến ta sao?” Từ Phàm giật mình thốt lên.
“Không thể không thừa nhận, hệ thống này vẫn có chút tác dụng.” Từ Phàm lẩm bẩm đầy may mắn.
Trong nhật ký của hệ thống có một tin tức như này.
“Tồn tại cấp bậc Tiên Đế chú ý ký chủ, đã che đậy.”
Đây chính là nguyên nhân Từ Phàm cảm thấy may mắn.
Vào lúc này, Từ Phàm hơi có cảm ứng mà nhìn về phía bầu trời, miệng khẽ lẩm bẩm: “Quá khứ, tương lai, dòng thời gian.”
“Cảm giác hơi loạn.”
Ngay vào lúc Từ Phàm đang suy nghĩ nguyên do trong đó, đột nhiên nhận được tin tức Tuỳ Ảnh muốn cầu kiến.
“Để hắn đến đây đi~” Từ Phàm nói.
Từ Ảnh lúc này, dưới sự chồng chất của vô số tài nguyên đã thăng cấp lên Hoá Thần kỳ.
“Đại trưởng lão, ta đã chạm đến Thiên Khôi sư cửu giai chi cảnh rồi.” Tuỳ Ảnh hành lễ và nói.
Lúc này Từ Phàm hơi kinh ngạc nhìn Tuỳ Ảnh.
“Ngươi xác định là ngộ được rồi?”
Theo Từ Phàm, trở thành Thiên Khôi sư cửu giai còn khó hơn so với trở thành Đại Thừa Tôn Giả, cho dù với tư chất của Tuỳ Ảnh thì cũng phải cần ít nhất thời gian ba nghìn năm.
“Đệ tử đã ngộ được rồi, cho nên khẩn cầu Đại trưởng lão bố trí pháp trận Di Hồn cho ta, đặt linh hồn của ta vào trong nòng cốt của con rối Đại Thừa kỳ.” Tuỳ Ảnh nói với ánh mắt kiên định.
“Phương pháp này là do ngươi ngộ ra!”
“Lúc đệ tử xung kích vào Thiên Khôi sư cửu giai, vẫn luôn cảm thấy có một tầng ngăn cách, nhìn không thấy sờ không được, nhưng nó chính là ở chỗ đó.”
“Đệ tử trăn trở ngẫm nghĩ mấy năm, cảm thấy chỉ cần hoàn thành việc kết hợp linh hồn với con rối, là có thể thăng cấp thành Thiên Khôi sư cửu giai.” Tuỳ Ảnh nói.
Phương pháp mà Tuỳ Ảnh nói, vào thời điểm Từ Phàm bắt đầu đi theo nghề nghiệp Thiên Khôi sư cũng đã từng nghĩ đến.
Ý tưởng khi đó của hắn là tìm kiếm một nhóm Yêu tộc có tư chất Thiên Khôi sư đem về bồi dưỡng.
Sau khi đợi đến cấp bậc nhất định thì để linh hồn của đám Yêu tộc đó kết hợp với con rối.
Nhưng sau này sau khi luyện chế được con rối Đại Thừa kỳ, câu nói này lại bị Từ Phàm bác bỏ.
Còn về nguyên nhân, là bởi vì chiến lực Đại Thừa kỳ đã đủ dùng rồi.
“Như này, về sau so với con rối còn có ý nghĩa gì chứ?”
“Đây là phương pháp đường ngang ngõ tắt, nếu linh hồn của ngươi thật sự muốn dung hợp với nòng cốt của con rối, sau này sẽ dần dần đánh mất linh trí, cuối cùng biến thành một con rối không khác gì dã thú.”
“Đường rộng thênh thang sáng sủa ngươi không đi, lại đi chui đầu vào nơi tối tăm làm gì?” Từ Phàm mỉm cười trách mắng.
“Vả lại hiện giờ tông môn phát triển ổn định, cho dù ngươi trở thành Thiên Khôi sư cửu giai thì cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.”
“Về đi, con đường này không được đâu.” Từ Phàm khuyên nhủ.
Đùa à, ngươi muốn biến thành con rối thì sau Linh Nhi phải làm sao đây?