Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 662 - Chương 662: Yêu Tôn Nhín

Chương 662: Yêu Tôn nhín Chương 662: Yêu Tôn nhín

Tại địa điểm cũ ở Thiên Khuyết môn, Từ Phàm đang đứng trên đỉnh một ngọn đồi nhỏ.

Sau lưng còn có cả Từ Cương và những người khác.

“Bồ Đào, Thiên Khuyết môn vẫn ở đây chứ?” Từ Phàm hỏi

“Một nhóm đệ tử Thiên Khuyết môn tại Thiên Long Châu đã xây dựng lại Thiên Khuyết môn, bây giờ thực lực Thiên Khuyết môn so với ngày trước đã mạnh hơn nhiều.” Bồ Đào trả lời.

“Có thời gian đi xem thử, tặng chút đồ xem như là đã hồi báo đoạn nhân quả này rồi.” Từ Phàm nói

“Mới chớp mắt một cái đã nhiều năm vậy rồi.” Từ Phàm nhìn căn phòng đã đổ nát cảm khái nói.

“Đúng vậy.” Từ Cương cũng cảm khái nói.

Bọn họ đều từng có hồi ức đẹp đẽ ở đây.

Từ Phàm vung tay một cái, giữa đỉnh núi xuất hiện một hang động nhỏ, một bộ pháp bảo bay ra từ trong động nhỏ này rồi rơi vào tay Từ Phàm.

“Pháp bảo quang ảnh lúc trước để lại này không biết còn có thể dùng hay không.”

Từ Phàm nói xong vung tay một cái, một màn hình ánh sáng được chiếu lên.

Màn hình ánh sáng phát lên cảnh Yêu tộc xâm chiếm Ẩn Linh Môn.

Bởi vì lúc đó may mà có chưởng giáo Độ Kiếp kỳ đã liều mạng ngăn cản, nên toàn bộ đệ tử Thiên Khuyết môn có tám phần mới chạy thoát được, còn lại những người không kịp phản ứng đã bị Yêu tộc giết hết.

“Đều là nhân vật chính gây họa~” Từ Phàm nói.

Trong lúc hắn rảnh rỗi đã suy đoán ra ngọn nguồn ban đầu của kiếp nạn Tượng Châu này.

Diệp Tiêu Dao từ Yêu giới trở về, trên người bị gắn định vị nên đã bị Yêu tộc tìm ra chỗ này.

Lúc này, trong màn hình ánh sáng xuất hiện hình ảnh của Diệp Tiêu Dao.

Mặt của hắn lúc đó rất nhợt nhạt, cả người toát ra vẻ ân hận.

Mục đích trở lại của hắn là để xem Từ Phàm có đi hay không.

“Người thì không sao, chỉ là lão nham hiểm….” Từ Phàm nhìn Diệp Tiêu Dao trong màn hình ánh sáng.

Lúc này, trên trời một con Yêu tộc phi cầm bay qua, phát hiện Từ Phàm và những người khác bên dưới.

Liền vui mừng mà lao xuống chỗ mấy người Từ Phàm, cứ như là chó đói mấy ngày không được ăn gì.

Vương Hướng Trì nhìn còn không thèm nhìn, thuận tay một phát chém bay.

Một nhát kiếm như vượt qua không gian xuyên qua con Yêu tộc phi cầm kia.

Con Yêu tộc phi cầm kia kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó tan biến trong không trung.

“Lập một căn cứ con rối ở đây, sau này có thời gian sẽ quay lại xem.” Từ Phàm nói.

“Tuân mệnh, chủ nhân.” Bồ Đào đáp lời.

“Được rồi, đến lúc chúng ta nên đi ôm cây đợi thỏ rồi, muốn giết Yêu cướp bảo vật phải dựa vào hai giá đỡ kia.

Chỉ dựa vào kiếm trận con rối với con rối Đại Thừa Kỳ thì không thành.” Từ Phàm nói.

Mọi người gật đầu.

Tại một vùng đất cổ Yêu Cấm bị bỏ hoang, lúc này bên ngoài đại quân của Yêu tộc đang bao vây chặt.

Tại trung tâm có một đám khói xám phảng phất tỏa ra một loại sức mạnh không gian kỳ lạ.

Ngoài biên giới khu vực Yêu tộc, có một vị Yêu tôn Vô Địch đang trấn giữ.

Lúc này những Yêu tôn đang ngồi ăn thịt, kì lạ ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

Ngay lập tức, trên trời xuất hiện chính thanh Tiên kiếm lớn, chém hướng vị Yêu tôn Vô Địch kia.

Tiếp sau đó lại có hàng ngàn chiếc Linh kiếm cấp bậc đạo khí hợp thành từng kiếm long lao về phía Yêu tôn Vô Địch.

“Yêu tôn cấp bậc này cứ giao cho ta, các ngươi đi giải quyết những tôm tép kia đi.”

Trên không trung xuất hiện thân hình của Từ Phàm.

“Tuân lệnh, sư phụ.”

Ba người Từ Cương, Từ Nguyệt Tiên, Vương Hướng Trì lập tức xông về phía đại quân Yêu tộc.

“Ba người một phía, mỗi người một con.” Từ Cương nhìn xung quanh phân phó nói.

“Đại sư huynh nói rồi đấy nhé, nếu ta giết chậm ngươi không được cướp quái của ta đâu đấy.” Vương Hướng Trì nhắc trước, bởi vì lúc trước Từ Cương luôn như thế.

“Đến lúc đó nói sau.”

Từ Cương hưng phấn tay bắt đầu kết pháp ấn, đằng sau hắn xuất hiện một Pháp Tướng nghìn tay khổng lồ.

Pháp Tướng nghìn tay đồng thời cũng kết pháp ấn.

Trên bầu trời lập tức xuất hiện từng tên lửa do thần thông pháp thuật ngưng tụ thành.

Biến thành những đạo lưu quang oanh tạc về phía đại quân Yêu tộc ở phía xa.

Trên không trung lại có dòng nham thạch, theo sự khống chế của Từ Phàm, đập vào nơi đại quân Yêu tộc đang đóng.

Từ Nguyệt Tiên nhè nhẹ vung tay, lập tức một đội đại quân Yêu tộc đã được huấn luyện tốt xuất hiện.

Đội ngũ ngay ngắn đồng đều, pháp bảo trong tay được trang bị hoàn hảo sau đó chia thành từng tốp nhỏ, hợp thành thế trận ba ba xông về phía đại quân Yêu tộc.

Vương Hướng Trì nhìn biểu hiện Đại sư huynh và Nhị sư tỷ, trong mắt đầy sự bất lực. Sau đó trong tay hắn xuất hiện một thanh Linh kiếm, biến thành một đạo kiếm quang hướng về một phía khác lao đi.

Tốc độ như một con thoi giữa đại quân Yêu tộc, mỗi một đạo kiếm quang như vô song cắt cỏ chém về phía đại quân Yêu tộc.

Lúc này Từ Phàm đang thao tác khống chế kiếm trận con rối giằng co với Yêu tôn Vô Địch.

“Hoá ra là một con nhím, vậy thì khó xử lý rồi.” Từ Phàm nhìn Yêu tôn Vô Địch đã biến thành nguyên hình nói.

Lúc này Yêu tôn Vô Địch bắn ra từng cái gai như những cây thương lớn đánh vào bình phong bảo vệ bên dưới Kiếm Trận.

“Lâu lắm không được động tay rồi, lần này phải đánh một trận hẳn hoi.”

Lúc này không gian xung quanh đã bị Từ Phàm dùng pháp trận phong toả chặt, cho dù là Yêu tôn Vô Địch cũng không thể lập tức đột phá không gian ra được.

“Nhân tộc, ngươi muốn chết à!” Con Yêu tôn nhím trong tay xuất hiện một thanh Yêu Cốt, tác dụng của nó giống với ngọc phù phân thân của Đại Thừa Tôn Giả vậy.

Yêu cốt trong tay con Yêu tôn nhím vỡ vụn, sau đó một con Cự Hổ to lớn màu vàng xuất hiện trong kiếm trận.

Cự Hổ màu vàng có khả năng nuốt chửng cả bầu trời, mới vừa xuất hiện mà tấm chắn bên dưới kiếm trận con rối đã có chút sứt mẻ.

Đôi mắt của Từ Phàm híp lại.

“Không thể đảo ngược tình thế là không thể, vĩnh viễn cũng không thể!”

Trước khi đến, Từ Phàm đã dự đoán tính toán hết các tình huống có thể xảy ra.

Tình cảnh này cũng nằm trong dự liệu của hắn.

“Gào!”

Hổ gầm kinh thiên động địa, ba người Từ Cương còn đang giải quyết tạp binh nhất thời cũng có chút sợ hãi.

“Gầm không thì có ích gì, ngươi qua đây đánh với ta xem nào.” Từ Phàm châm biếm nói.

Lúc này, kiếm trận giữa không trung bắt đầu biến hoá, có càng ngày càng nhiều Linh kiếm cấp bậc đạo khí hoà nhập vào kiếm trận.

Lấy chín Tiên kiếm lớn làm trung tâm, sau đó hợp thành một kiếm trận Thương Long, phóng về phía Phệ Kim Hổ.

Lúc Phệ Kim Hổ mới xuất hiện, Từ Phàm bị doạ một phen. Sau đó phát hiện không phải là Phệ Kim Hổ Thái thượng đại trưởng lão trong truyền thuyết mới yên tâm lại.

“Mau nghĩ cách giải quyết tên Nhân tộc này đi, ta đang chiến đấu ở vực Cực Không, chân thân không thể đến được.” Phệ Kim Hổ truyền âm cho Yêu tôn nhím.

“Biết rồi!”

Nếu là mọi khi thì nhiệm vụ quan trọng như thế này, một khi xảy ra sơ sót gì sớm đã có Yêu tôn Vô Địch cao nhất đến rồi.

Chỉ là bây giờ lại phát sinh tình huống bất ngờ.

“Nhân tộc, đến ngày tận thế của ngươi rồi, một khi chân thân của Cự Hổ đại nhân đến đây, ngươi sẽ phải chịu sự trừng phạt tàn khốc nhất của Yêu tộc chúng ta.”

“Sao ngươi lắm lời thế!”

Thương Long do chín Tiên kiếm lớn hợp thành quất đuôi một cái liền đánh bay Yêu tôn nhím.

Sau đó Yêu tôn nhím lại bị con rối Đại Thừa Kỳ ở bên ngoài vây đánh.

“Tuy rằng không phải Thái thượng đại trưởng lão, nhưng thực lực của tiểu lão Hổ này thực sự cũng không phải dạng vừa.”

Từ Phàm vừa khống chế Thương Long vừa nói.

Thời gian của hắn rất nhiều, cứ từ từ mà đánh.

Chỉ cần không đánh tan được Tiên kiếm kiếm trận của hắn thì Yêu tôn Vô Địch này sẽ bị hắn giày vò đến chết.

Lúc này Phệ Kim Hổ đang bị kiếm trận Thương Long quấn đánh cho có chút bất lực.

Nhân tộc khống chế Kiếm Trận kia ẩn núp quá sâu, không thể tìm ra chỗ hắn giấu thân.

Phệ Kim Hổ cào một cái bay mất đầu rồng của kiếm trận Thương Long, sau đó xoay người xông về phía Từ Cương đang giải quyết đám tạp binh ở bên kia.

Hắn bắt buộc phải ép chủ nhân khống chế kiếm trận này hiện thân, nếu không cứ như này đánh rất nản.
Bình Luận (0)
Comment