Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 664 - Chương 664: Xé Gia Phả

Chương 664: Xé gia phả Chương 664: Xé gia phả

“Được rồi, lời cho tên tiểu tử thối kia rồi.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này, Thiên Vạn Binh nhìn xác ba Yêu tôn chân thân chỉ có vết thương nhẹ trên đầu, cười không khép được miệng.

Lần này coi như hoàn lại vốn rồi.

Đúng lúc này, thần sắc Từ Phàm biến động, bên trong kiếm trận viên cầu truyền lại một tiếng kêu khóc.

“Con nhím kia chết rồi, bây giờ có thể bắt đầu bày bố trận rồi.” Từ Phàm cười nói.

Kiếm trận viên cầu tiêu tan, hoá thành Linh kiếm khắp bầu trời sau đó quay trở về hộp cất kiếm sau lưng con rối kiếm trận.

Chân thân Yêu tôn nhím kia cũng bị Từ Phàm thu lại.

Cuối cùng, trên tay Từ Phàm xuất hiện một cây xương nhỏ, đây là Yêu cốt của con Yêu tôn nhím Vô Địch kia.

“Để ta xem xem có thứ gì tốt.” Từ Phàm nói như mong chờ mở chiếc hộp bí mật vậy.

Một đống tạp vật linh thạch rơi đổ từ không trung xuống, trên tay Từ Phàm chỉ giữ lại một đạo khí Hồ Lô.

“Một tiên linh chi khí của hồ lô, cũng xem như có chút giá trị.” Từ Phàm vung tay thu Hồ Lô vào trong đạo khí hành cung.

“Bồ Đào, bày bố Tuyệt Linh đại trận ở đây rồi lại bày bố Cách Không đại trận ở lớp ngoài.”

Có hai loại trận pháp cỡ lớn này, Từ Phàm có thể lợi dụng kiếm trận con rối, từ từ thắt cổ bọn chúng trong đại trận này.

“Cũng không biết Truyền Tống trận này sẽ truyền tống đến đâu.” Từ Phàm có chút tò mò, nhưng sau đó lập tức cảnh giác trở lại.

“Ngươi đừng hòng lừa ta~” Từ Phàm nhìn trời xanh nói.

“Đại trưởng lão, bên dưới còn có mấy thứ đồ, ngươi còn cần không? Thiên Vạn Binh ở bên cạnh đống đồ vừa nãy Từ Phàm đổ ra hỏi.

“Đều mang đi đi, ngươi dùng những thứ này lập một Ẩn Linh Môn ngoại môn tại Tiên thành Thiên Tượng này rồi tuyển một số đệ tử có tiềm lực về. Từ Phàm nói.

“Đại trưởng lão, việc này hay là ngươi bảo Tự Viễn làm đi, ta không thích hợp làm chuyện này.” Thiên Vạn Binh có chút khó sử nói.

“Ngươi không muốn làm thì giao cho người nào đồng ý làm ấy, Tiên thành Thiên Tượng nhiều tu sĩ như thế, chẳng lẽ ngươi không tìm được một nhân tài quản lý sao?” Từ Phàm nói.

“Ta hiểu rồi, Đại trưởng lão.” Thiên Vạn Binh cười nói.

Nếu như để hắn tự mình quản lý thì đánh chết hắn cũng không đồng ý, quản người đâu sảng khoái bằng đưa theo con rối đi giết Yêu tộc được.

Qua một ngày sau, dựa vào Truyền Tống trận kỳ dị kia làm trung tâm, tất cả đã thay đổi hình dạng.

Tuyệt Linh đại trận ở trong, Cách Không đại trận bên ngoài Từ Phàm và những người khác thì trông giữ ở bên ngoài đại trận.

Sau khi mọi người rảnh rỗi, Từ Phàm liền bắt đầu chỉ điểm cho Từ Cương và những người còn lại.



Ba tháng sau, một chiếc Tinh chu đáp xuống Tiên thành Thiên Tượng.

Thiên Linh Tôn giả cực kỳ hứng thú đi đến chỗ Từ Phàm đang phơi nắng.

“Mỗi lần gặp Đại trưởng lão đều thấy ngươi nhàn rỗi như vậy, thật khiến ta cảm thấy ngưỡng mộ đấy.” Thiên Linh Tôn Giả nói.

“Cuộc sống nghỉ hưu là như vậy đấy.” Từ Phàm đùa giỡn nói.

“Yêu tộc bên Thiên Long Châu đã ổn định chưa?”

“Khiến Đại trưởng lão phải tự mình đi một chuyến, về cơ bản đã ổn định rồi, có lão Đại phân thân trấn giữ ở đó chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.” Thiên Linh Tôn giả nói.

“Nhưng tình hình bên này của ngươi có vẻ không ổn lắm, có cần ta bảo chị dâu qua đây giúp một tay không?” Thiên Linh Tôn giả nhìn đại trận ở chỗ không xa kia nói.

Tuy rằng không phải pháp sư trận, nhưng mà hắn vẫn có năng lực nhìn nhận .

Với uy năng của đại trận này, cho dù là Yêu tôn Vô Địch trong một lúc cũng không thể xông ra ngoài được.

“Chút chuyện này đâu cần phiền đến đại mạ của chị dâu, tự mình ta cũng có thể giải quyết.” Từ Phàm nói.

“Bây giờ đang trong lúc đại chiến Nhân Yêu, Yêu tộc đã chiếm thế thượng phong, sau đó như thế nào thì vẫn còn chưa biết.”

“Gần đây Vực Cực không lại phát sinh đại chiến rồi à?” Từ Phàm tò mò hỏi.

Từ Phàm vẫn còn nhớ cảnh tượng lúc rời khỏi tổng bộ hội trưởng lão lần trước.

“Đã xảy ra một trận đại chiến, mới vừa kết thúc đoạn thời gian trước thôi.”

“Toàn bộ cao thủ đẳng cấp nhất của hai giới Nhân Yêu đều xuất hiện, đánh đến trời đất mịt mù.” Thiên Linh Tôn giả nói.

Lần này hắn đến là đưa dưa cho Từ Phàm.

“Lí do là tại sao?” Từ Phàm hiếu kỳ hỏi.

“Bởi vì trứng do Đế hậu Huyết Phượng của Yêu tộc đẻ ra đã bị Nhân tộc chúng ta trộm đi.”

“…”

Sao sự tình lại không giống so với hắn tưởng tượng nhỉ?

Không phải bởi vì âm mưu của Yêu tộc bị Nhân tộc phát hiện nên mới xảy ra đại chiến sao?

Từ Phàm không ngờ rằng chuyện là do Nhân tộc gây ra trước.

“Là ai mà dũng mãnh vậy?” Từ Phàm thán phục nói.

“Hắn là trưởng lão thứ ba trong Hội trưởng lão, tên là Hoàn Thiên, nghe nói là người kế nhiệm do thượng tôn để lại.”

“Kết quả cuối cùng thế nào?”

“Luận về cao thủ đẳng cấp thì từ trước đến nay bên Nhân tộc chúng ta không kém, chỉ là Yêu tộc bên đó vì muốn cướp lại quả trứng kia đã đưa ra điều kiện mà mỗi người đều không thể chối từ.”

“Điều kiện gì?” Từ Phàm nhíu mày nói.

Hắn không nghĩ rằng có điều kiện gì, mà có thể giao ra quả trứng là mối đe doạ lớn nhất với Nhân tộc trong tương lai kia.

“Điều kiện cụ thể là gì thì ta cũng không biết, dù sao thì chiến tranh giữa Nhân tộc và Yêu tộc gần đây đã giảm đi nhiều.” Thiên Linh tôn giả nói, thực ra hắn cũng rất tò mò là điều kiện gì.

Cấp bậc hiện tại của hắn bây giờ không dò hỏi được.

“Đến cả chị dâu cũng không biết sao?” Chuyện này càng khiến cho Từ Phàm thêm hiếu kỳ.

“Ngươi đến đưa dưa cho ta nhưng lại đưa một nửa là có ý gì?”

“Chị dâu biết, nhưng không kể cho ta.”

“Từ biểu tình của chị dâu ta có thể biết rằng, bên Yêu tộc đó cũng phải trả giá không ít.”

“Đúng là nghe lời nói của người như nghe một lời nói vậy thôi.”

Từ Phàm ăn phải quả dưa ngâm, cảm thấy rất buồn bực.

“Đại trưởng lão, tuy rằng không đưa tin tức quan trọng nhất đến cho ngươi, nhưng ta đã mang quang ảnh của nhóm cao thủ đỉnh cao kia qua cho ngươi đây.”

“Đây là thứ được lưu truyền giữa các trưởng lão, người bình thường hoàn toàn không có được.” Thiên Linh Tôn giả lấy ra một pháp bảo hình cầu lấy lòng nói.

Mắt Từ Phàm loé lên, đây đúng thật là đồ tốt đấy, nói không chừng từ quang ảnh này còn có thể phân tích ra Yêu tộc đã phải mang ra những điều kiện gì.

“Đại trưởng lão chúng ta cùng xem đi, tứ này từ lúc đến tay ta ta còn chưa xem vì đặc biệt muốn qua đây cùng chia sẻ với Đại trưởng lão đấy.” Thiên Linh Tôn giả nói.

“Đa tạ Tôn giả.”

Từ Phàm vung tay một cái, hai người tức khắc đi đến một thiên địa khác.

Trong vực Cực Không, những người mạnh nhất của hai tộc Nhân Yêu đang trong thế giằng co.

Từ Phàm còn nhìn thấy thân ảnh của Minh Không trong đó.

Đứng ở trung tâm, Minh Không mở miệng, không biết là đang nói cái gì.

Nhưng mà Từ Phàm hiểu khẩu ngữ nên có thể gián tiếp phân tích ra.

Đại khái Không Minh đã nói là, hai tộc Nhân Yêu chiến đấu luôn là cuộc chiến của cả chủng tộc, không có gì gọi là đê tiện với không đê tiện, Yêu tộc tàn sát Nhân tộc, Nhân tộc phản diệt Yêu tộc đều là bẩn sự của mỗi người.

Một con Tử Ngọc Giao Long dài cả nghìn trượng đang điên cuồng chửi bới Nhân tộc.

Từ Phàm không cần nghĩ cũng biết là lật cả gia phả người ta lên nói.

“Quả nhiên là cao thủ bậc nhất, nhìn khí thế này thôi cũng thấy sợ rồi.” Thiên Linh Tôn giả đứng bên cạnh nói.

Thực lực của Thiên Linh Tôn giả không phải là thấp, nhưng trong mắt nhóm cao thủ cao nhất kia cũng chỉ là một sự tồn tại bình thường.

“Con Giao Long ngốc ngếch này đang nói gì vậy, nhìn có vẻ như không phải nói lời tốt đẹp gì.” Thiên Linh Tôn giả nhìn Giao Long ở chỗ xa kia nói.

“Hắn đang xé gia phả của Nhân tộc.” Từ Phàm nhàn nhạt nói.

“Ý là gì?”

“Tự mình lĩnh ngộ đi.”
Bình Luận (0)
Comment