Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 700 - Chương 700: Phối Hợp Nhỏ

Chương 700: Phối hợp nhỏ Chương 700: Phối hợp nhỏ

“Đại sư huynh, Đại Thừa Tôn Giả này nên giữ lại hay không?” Ảnh Thứ hỏi.

“Giữ gì mà giữ? Đều đã nổi sát tâm với các ngươi.” Hùng Lực bá khí trả lời.

Phong cách của Ẩn Linh Môn luôn là có oan báo oan, có thù báo thù, ngươi dám nổi sát tâm với ta, ta liền không từ mọi thủ đoạn giết chết ngươi.

Dù là thực lực không bằng người, ngươi cũng phải nghĩ cách trả thù trở về.

Từ Phàm làm như vậy, môn hạ đệ tử cũng học theo.

“Đứng lại!”

Đang lúc Hùng Lực mang theo hai người sắp ra khỏi cửa chính, giọng Đại Thừa Tôn Giả lại vang lên.

“Nghĩ kỹ đi, có đánh hay không? Đánh thắng món Tiên khí kia sẽ là của ngươi.” Hùng Lực nhìn Đại Thừa Tôn Giả kia nở nụ cười, toàn thân tản ra một luồng chiến ý không thể tả.

Trước kia Hùng Lực từng ở thế giới mô phỏng, dốc hết tất cả thủ đoạn mới có thể kéo chết một vị Yêu Tôn mới vào Đại Thừa.

Hiện tại lại thêm hai đệ tử khác, nhẹ nhàng giết chết Tôn Giả trước mắt cũng không thành vấn đề.

Về phần sẽ dẫn đến hậu quả gì, Hùng Lực chưa từng nghĩ tới, bởi vì phía sau hắn là Ẩn Linh Môn, mà hắn là Đại sư huynh của Ẩn Linh Môn.

“Cách vạn dặm phía Đông thành, có một phế thành.” Giọng Đại Thừa Tôn Giả vang lên.

“Được, chúng ta bây giờ liền đi.”

“Ta và các ngươi đi cùng nhau, chứ không đến lúc đó các ngươi lại đem Tiên khí dời đi.” Đại Thừa Tôn Giả nói.

“Tùy ý ~”

Lúc này bên ngoài thương hội đã đầy người vây quanh, đều muốn thấy hình dáng của Tiên khí.

“Chư vị đạo hữu đều giải tán cả đi, Tiên khí kia không bán ~” Chưởng quỹ đi ra ngoài nói.

“Không bán thì ngươi lộ cái gì bảo quang?”

“Đúng đấy, cứ như chúng ta mua không nổi ấy.”

“Khi nào khai mạc buổi đấu giá? Chút quỷ kế này của các ngươi ta đã sớm biết.”

Tu sĩ vây quanh ở cửa ra vào thương hội mỗi người nói một kiểu, một bộ thương hội muốn chơi bọn họ.

“Chư vị xin đợi tin tức ~” Chưởng quỹ nói xong liền về lại trong cửa.

Lúc này, Đại Thừa Tôn Giả và bọn Hùng Lực đã ra khỏi thành bay về địa điểm ước định.

Từ Phàm đang cùng các đồ đệ tán gẫu thì nhận được tin tức này.

“Bồ Đào ngươi chú ý một chút, đừng để bọn họ gặp khó khăn là được.” Từ Phàm thuận miệng phân phó một câu thì không có để ý đến chuyện này nữa.

Lúc Đại Thừa Tôn Giả lộ ra sát khí với đám người Hàn Phi Vũ, Bồ Đào đã làm phân tích trạng thái tương ứng, cuối cùng thông qua điều tra về tư liệu của Đại Thừa Tôn Giả kia, phán đoán cấp bậc nguy hiểm là thấp.

“Sư phụ, xảy ra chuyện gì rồi?” Vương Hướng Trì hỏi.

“Không có chuyện gì, có mấy đệ tử muốn kiếm chút thu nhập thêm.” Từ Phàm cười trả lời.

Tại nơi phía đông Tiên thành Thiên Linh một vạn dặm, có một thành trì của phàm nhân thuở đầu bị Yêu tộc phá huỷ.

Hùng Lực, Hàn Phi Vũ, Ảnh Thứ và Đại Thừa Tôn Giả kia cách không đối lập nhau.

Mặc dù tại đây chỉ có bốn người, nhưng bên ngoài phế thành lại có mấy đạo khí tức cường đại đang nhìn chằm chằm vào nơi này.

“Ba người tiểu bối các ngươi hiện tại trả lại đồ cho ta vẫn còn kịp, nếu không cho dù là cá chết lưới rách, các ngươi cũng không kiếm được lợi ích gì.” Đại Thừa Tôn Giả nhìn ba người không sợ hãi phía trước.

Bên trong Tiên thành Thiên Linh, người thông minh không phải số ít.

Lúc bọn họ rời đi thì đã có mấy vị Đại Thừa Tôn Giả theo phía sau, chuẩn bị tới một cái chim sẻ núp sau.

“Ngươi nói nhảm nhiều quá, một Đại Thừa Tôn Giả đánh ba Hợp Thể chúng ta mà còn lo lắng nhiều như vậy.”

Một đôi Cự Chùy Minh Kim xuất hiện trong tay Hùng Lực, trên người hắn lại hiện ra một bộ trọng giáp, dáng vẻ y như một mãnh tướng tại thế.

Hàn Phi Vũ và Ảnh Thứ cũng tiến vào trong trạng thái chiến đấu.

Ba người tự nhiên hợp thành chiến trận tam tam chế.

Hùng Lực chủ công, Hàn Phi Vũ phụ trợ, Ảnh Thứ thì ẩn vào không trung, chuẩn bị cho Đại Thừa Tôn Giả một kích trí mạng.

Hàn Phi Vũ không nương tay, đi lên trực tiếp bày ra kiếm trận Đại Ngũ Tinh Tuyệt Sát.

Đại Thừa Tôn Giả liếc nhìn cự chùy và trọng giáp trên người Hùng Lực, lại nhìn Hàn Phi Vũ năm thanh đạo khí linh kiếm chủ trận kiếm trận Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát kia, trong lòng đột nhiên có một tia dự cảm chẳng lành.

Thế nhưng không chờ hắn suy nghĩ nhiều, Hùng Lực đã huyễn hóa kim thân, cầm cự chùy trong tay đập tới hắn.

“Tiểu bối, là các ngươi chán sống!”

Đại Thừa Tôn Giả vung tay lên, mấy chục yêu hồn hiện lên xung quanh hắn, đánh tới hai người.

Hùng Lực nhìn yêu hồn, cau mày nói: “Phiền nhất loại đồ vật quỷ quái này.”

Nói xong chỉ thấy kim quang đại mạo, Ngũ Hành Kim Thân Quyết vận chuyển tới cực hạn.

Theo sau, kiếm trận của Hàn Phi Vũ cũng bắt đầu biến hóa, chuyển hóa thành kiếm trận Âm Dương, loại kiếm trận lực này có lực sát thương lớn nhất đối với mấy thứ hồn phách quỷ quái thế này.

Kiếm trận Âm Dương bảo vệ xung quanh Hùng Lực, để hắn không bị những yêu hồn kia làm hại, có thể đối chọi với Đại Thừa Tôn Giả kia.

Đại Thừa Tôn Giả âm mặt nhìn phản ứng của hai người, trong lòng bắt đầu hối hận, cảm thấy như tự bê đá nện vào chân mình.

Nhưng bây giờ đã đâm lao thì phải theo lao, chỉ có thể trước tiên trấn áp ba tên Hợp Thể Kỳ lai lịch không nhỏ này.

Pháp Tướng Kim Thân trăm trượng xuất hiện sau lưng Hùng Lực, cầm trong tay cự chùy mang theo một tia uy lực thiên địa nện về phía Đại Thừa Tôn Giả.

Tu sĩ âm thầm quan chiến xung quanh thấy được một màn như vậy, tất cả đều hít ngược vào một hơi.

Kẻ đần kia trêu chọc một thiên kiêu đỉnh cấp của tông môn, bằng vào khí thế của một kích này, sau này tấn cấp thành Đại Thừa Tôn Giả còn đến mức nào.

Ngay lúc Đại Thừa Tôn Giả muốn ra tay phòng ngự một kích này, một bóng dáng như ẩn như hiện xuất hiện sau lưng hắn, cầm trong tay đạo khí đoản kiếm muốn đưa tiểu khả ái của hắn vào trong đan điền Đại Thừa Tôn Giả.

Lúc này Hàn Phi Vũ đang khống chế kiếm trận thao tác kiếm trận, lập tức kiếm trận Âm Dương biến hóa thành kiếm trận Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát, chặn lại tất cả đường lui của Đại Thừa Tôn Giả.

Chỉ trong nháy mắt, một pha phối hợp nhỏ của ba người đã đẩy Đại Thừa Tôn Giả vào tuyệt cảnh.

“Hồn Diễm!”

Đại Thừa Tôn Giả lập tức tế ra thần thông có uy lực lớn nhất của chính mình.

Trong phút chốc, Hùng Lực và Ảnh Thứ gần bên cạnh Đại Thừa Tôn Giả lập tức rơi vào vào trong thế giới hỏa diễm thanh sắc.

Cảm giác đau khi linh hồn bị thiêu đốt khiến cho hai người có chút thất thần, nhưng vẫn kiên trì công kích về phía Đại Thừa Tôn Giả.

Trong khoảnh khắc hai người thất thần kia, Đại Thừa Tôn Giả hóa thành một đạo độn quang thoát khỏi phạm vi công kích của hai người, chỉ chịu một đạo kiếm quang kia của Hàn Phi Vũ, vẫn bị đạo khí hộ thân của hắn cản lại.

Trên trán Đại Thừa Tôn Giả chảy ra một giọt mồ hôi lạnh, vừa rồi nếu hắn có chút sơ sẩy thì có lẽ đã để mạng nhỏ lại đây rồi.

Hùng Lực và Ảnh Thứ nhìn Đại Thừa Tôn Giả phía xa, vô cùng ăn ý lấy ra một đạo Linh phù thanh sắc đập lên trên người.

Ảnh Thứ ẩn vào trong hư không, Hùng Lực tiếp tục đại khai đại hợp giết về phía Đại Thừa Tôn Giả.

Cảnh chiến đấu trực tiếp được chiếu hình đến trước mặt Từ Phàm.

“Phối hợp nhỏ này làm không tệ, bắt được nhiều thêm mấy lần cơ hội thế này, nói không chừng thật sự có thể đem giết được Đại Thừa Tôn Giả này.” Từ Phàm cười nói.

“Sư phụ, nếu không, cho bọn họ một cơ hội?” Từ Cương ở bên cạnh nói, hắn đã nhìn ra được vấn đề.

Ba người mặc dù có thể đánh Đại Thừa Tôn Giả này bị thương, nhưng lại không ngăn cản được hắn thuấn di chạy trốn.

Thời gian ngàn năm, phong ấn không gian hai giới đã bắt đầu yếu đi, Đại Thừa Tôn Giả bình thường chỉ cần trả giá một chút là có thể thuấn di.

“Thôi được rồi, đệ tử bị bắt nạt, tông môn làm gì cũng phải giúp bọn hắn ra mặt một chút.”

“Bồ Đào, phong tỏa không gian chiến trường kia.” Từ Phàm phân phó.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Một con rối Đại Thừa Kỳ chuyên dùng vào bày trận, mang theo mấy trăm con rối Hợp Thể Kỳ chuyên bày trận bị Bồ Đào truyền tống qua.
Bình Luận (0)
Comment