Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 708 - Chương 708: Không Có Cách Nào, Áp Lực Trong Lòng Quá Lớn

Chương 708: Không có cách nào, áp lực trong lòng quá lớn Chương 708: Không có cách nào, áp lực trong lòng quá lớn

“Thời gian không bao lâu, sao ngươi lại trở về rồi?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Ta chỉ là đi ngang qua, nên quay về tông môn nhìn xem tình hình một chút, không nghĩ tới lúc ta rời đi lại xảy ra loại chuyện này.” Dáng vẻ Chu Khai Linh như muốn nói thật may các ngươi không có chuyện gì.

“Khai Linh, thời điểm ngươi ở bên ngoài không gây ra tai họa gì cho ta đấy chứ?” Từ Phàm nhìn Chu Khai Linh nghiêm túc hỏi.

Nhìn vẻ mặt Từ Phàm nghiêm túc, Chu Khai Linh vội vàng lắc đầu, tỏ vẻ mình ở bên ngoài luôn luôn thành thật.

“Sư phụ, lần này ta lịch luyện chủ yếu lấy việc tìm linh cảm làm chủ, tuyệt đối sẽ không gây chuyện cho sư phụ.” Chu Khai Linh lần nữa bảo đảm.

“Vậy thì tốt rồi, trước kia ngươi dạy Tiên Cung Thịnh Yến kia cho tiểu sư điệt ngươi, sau đó hắn lại tùy tiện dùng một chút với người khác, kết quả làm người ta mang thù, nhớ suốt mấy trăm năm.”

“Nếu không phải hai tông giao hảo thì đã là sinh tử đại địch rồi.” Từ Phàm nói.

“Ta biết rồi sư phụ.” Chu Khai Linh gật đầu một cái.

“Bây giờ ta giao cho ngươi một nhiệm vụ, có người muốn khiêu chiến các ngươi, ngươi yếu nhất đi qua ứng phó một phen trước.”

“Một lát nữa Bồ Đào sẽ dẫn ngươi đến chỗ đó.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“A, ta vốn muốn nhìn sư phụ một chút rồi đi ngay, tiếp tục đi tìm linh cảm.” Chu Khai Linh sững sốt một chút nói, không nghĩ tới bản thân mình yếu nhất lại bị bắt đi làm tráng đinh.

“Bảo ngươi đi thì đi đi, nói nhảm nhiều như thế làm gì, linh cảm lúc nào mà chẳng thể tìm?” Từ Phàm vẫy tay đuổi Chu Khai Linh đi.

Lúc này, Lý Tử Thạch đang tĩnh tâm ngộ đạo ở Thiên Linh tông nhận được tin tức.

Nói là có đệ tử của Đại trưởng lão Ẩn Linh môn tới ứng chiến, bảo hắn đi qua chiến đấu.

Lý Tử Thạch nhận được tin tức, bèn đứng dậy bay về phía khu giao lưu của đệ tử hai tông.

Lúc này, tất cả đệ tử Ẩn Linh môn đều ngạc nhiên nhìn Chu Khai Linh.

“Là ai đã mời vị đại thần này đến thế?”

“Chẳng lẽ Đại trưởng lão muốn tuyệt giao với Thiên Linh tông à?”

“Rốt cuộc Lý Tử Thạch kia phạm vào lỗi lầm gì? Sao Đại trưởng lão lại nhẫn tâm như vậy?”

Chúng đệ tử Ẩn Linh môn rối rít suy đoán, chỉ có Chu Khai Linh đang mỉm cười chào hỏi với đệ tử xung quanh.

Bên ngoài khu vực giao lưu của hai tông, độn quang xẹt qua chân trời, rơi xuống quảng trường, sau đó lập tức tiến vào lôi đài giả định, chờ đợi đệ tử của Đại trưởng lão Ẩn Linh môn đến.

Chu Khai Linh nhận được tin tức, cũng đi về phía lôi đài giả định.

“Lý Tử Thạch, đệ tử thân truyền thứ sáu của Thái thượng Đại trưởng lão Thiên Linh Tông.” Lý Tử Thạch nói, trong ánh mắt hắn thoáng qua vẻ nghi hoặc, sao mà đại đệ tử thủ tịch của Đại trưởng lão vẫn còn chưa ra.

“Chu Khai Linh, đệ tử thân truyền thứ năm của Đại trưởng lão Ẩn Linh môn.”

Nhìn Lý Tử Thạch trước mắt, Chu Khai Linh nhíu chặt mày, những năm này bản thân vẫn luôn một lòng say mê thôi diễn thần thông, trên phương diện chiến đấu cũng không am hiểu, vì sao sư phụ lại để cho hắn đối địch với đối thủ mạnh mẽ đến vậy?

“Chu Khai Linh!!” Trong lòng Lý Tử Thạch đột nhiên giật mình, hắn nhớ lại cái Tiên Cung Thịnh Yến kia.

“Tiên Cung Thịnh Yến, chính là do đạo hữu thôi diễn ra sao?” Lý Tử Thạch luôn luôn lãnh đạm, cũng bắt đầu trở nên khách khí.

Đối với người có thể sáng tạo ra thần thông như Tiên Cung Thịnh Yến, hắn không dám không khách khí.

“Đúng vậy, cũng đã hơn một ngàn năm rồi, Tiên Cung Thịnh Yến cũng đã đổi mới được mấy phiên bản, chỉ có điều vẫn luôn không có cơ hội thí nghiệm.”

Lời nói của Chu Khai Linh khiến cho thần kinh Lý Tử Thạch bắt đầu nhảy lên, hắn đột nhiên có loại xúc động muốn nhận thua ngay lập tức.

“Đạo hữu yên tâm, sư phụ đã từng dặn dò ta, nếu không phải kẻ địch không chết không thôi thì tuyệt đối không thể sử dụng loại thần thông này.”

“Chúng ta so tài chiến đấu bình thường là được rồi.”

Chu Khai Linh tỏ vẻ như thể ta biết ngươi đang sợ cái gì.

Nghe được câu này, Lý Tử Thạch mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Ở trong cảm nhận của hắn, Chu Khai Linh chẳng qua chỉ là một tu sĩ Hợp Thể Kỳ phổ thông, nếu như không sử dụng loại thủ đoạn kia thì hẳn là bản thân cũng có thể ung dung đối phó.

Lý Tử Thạch đưa tay ra dấu mời, tỏ vẻ có thể bắt đầu chiến đấu.

Chu Khai Linh cũng gật đầu một cái.

“Chiến đấu bắt đầu.”

Theo âm thanh trên bầu trời vang lên, Lý Tử Thạch trở tay chính là dùng toàn lực chém tới một kiếm.

Chu Khai Linh hóa thành ảo ảnh, ánh kiếm nổ tung ở giữa hắn và vị trí ban đầu.

Cách vị trí lúc đầu chừng trăm mét có thừa, bóng người Chu Khai Linh xuất hiện, sau đó hắn nhẹ nhàng vung tay lên.

Nhất thời toàn bộ không gian chiến đấu bay lên một mùi hương kì lạ.

Lý Tử Thạch không cần suy nghĩ, trực tiếp phong bế ngũ giác.

Nhưng chẳng biết tại sao, hắn vẫn có thể cảm giác được mùi hương lạ kia, hơn nữa nó còn từ từ dung nhập vào linh hồn hắn.

Đối với loại thần thông quỷ dị này, Lý Tử Thạch lựa chọn ẩn vào trong không gian.

“đạo Không Gian à, thật ra ta cũng từng nghiên cứu qua phương diện này.” Chu Khai Linh cười lên, sau đó hai tay kết ấn.

Lý Tử Thạch đang núp trong không gian cũng ngửi thấy mùi hương lạ kia.

“Đạo hữu, đây là thần thông gì??” Lý Tử Thạch không nhịn được hỏi, hắn sợ thần thông này cũng giống như Tiên Cung Thịnh Yến kia.

“Đây là thần thông do ta sáng tạo ra, tên là Dị Hương Nhập Hồn, nếu như đạo hữu không nghĩ ra biện pháp ngăn mùi hương lạ này dung nhập vào trong linh hồn ngươi, thì một canh giờ sau, đạo hữu sẽ tiến hành thần thông sau đó.” Chu Khai Linh ung dung nói.

“Thần thông sau đó là cái gì?”

“Bữa sáng của Thần Ma, bữa trưa của chúng Tiên, bữa tối của Thần Vương.”

“Những thứ này đều là một hệ liệt, nhưng đạo hữu cứ yên tâm, ta cũng sẽ không thi triển những thần thông này với ngươi, chỉ cần ngươi có thể đánh bại ta trước khi ngươi ngủ mê man thì coi như ngươi đã thắng.” Chu Khai Linh vừa cười vừa nói.

Lúc này, Lý Tử Thạch nghe thấy mấy tên thần thông giống như Tiên Cung Thịnh Yến, nhất thời có chút hoảng.

Giờ đây Lý Tử Thạch cũng không để ý tới mùi hương lạ dung nhập vào linh hồn nữa, sau khi đi ra từ một không gian khác, lập tức điên cuồng phát động tấn công với Chu Khai Linh.

Trên bầu trời xuất hiện mấy thanh linh kiếm, tạo thành kiếm trận huyền ảo chém về phía Chu Khai Linh.

Lại có vô số đạo thuật hình thành từ thần thông ngũ hành đánh về phía Chu Khai Linh như nước lũ.

Trong lúc nhất thời toàn bộ tiểu thế giới lôi đài sinh tử đều bắt đầu cuồng bạo.

Mà Chu Khai Linh vẫn linh hoạt tránh né giữa vô vàn ánh kiếm và đạo thuật thần thông.

“Thần thông thân pháp của tiểu sư đệ rất không tệ!” Từ Nguyệt Tiên cất tiếng khen ngợi.

“Từ khi ta nói câu, chỉ cần người khác đánh không tới ngươi thì ngươi vẫn có thể đứng ở thế bất bại, tiểu tử thúi này luôn rất để ý đối với loại thần thông thân pháp này.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Hắn vẫn luôn ru rú trong ổ nhỏ của mình, không thèm đi ra, bởi vậy cũng không có cơ hội biểu diễn.”

Mặc dù thần thông thân pháp của Chu Khai Linh khá là nhanh nhẹn, nhưng dưới sự công kích toàn lực của Lý Tử Thạch, cũng bị dính phải một vài công kích, có điều vấn đề không lớn.

Lúc này mùi hương lạ trong sân chiến đấu càng lúc càng nồng đậm hơn, nét mặt Lý Tử Thạch cũng bắt đầu trở nên căng thẳng.

Từ trong miệng các đệ tử khác, hắn biết được sự kinh khủng của Tiên Cung Thịnh Yến, đối với loại đồ vật này, hắn nghe cũng không muốn nghe.

Bây giờ để cho hắn trực diện chiến đấu với người đã sáng tạo ra Tiên Cung Thịnh Yến, trong lòng của hắn rất chống đối.

“Lý đạo hữu, ngươi có quen với loại mùi hương lạ này không? Hay là ta đổi cho ngươi một loại khác nhé?” Chu Khai Linh vừa dứt lời bèn búng tay một cái.

Nhất thời, một mùi thơm thịt nướng mê người bắt đầu tràn ngập toàn bộ chiến trường.

“Loại dị tượng này có thể biến hóa lúc nào cũng được, vừa có thể biến thành hương thơm, cũng có thể hóa thành hôi thối, giữa hai thứ đều có liên hệ với nhau.”

Lý Tử Thạch vừa ngửi thấy mùi thơm này lập tức từ bỏ công kích Chu Khai Linh.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời nói: “Ta nhận thua.”

Không có cách nào, áp lực trong lòng quá lớn.
Bình Luận (0)
Comment