Chương 71: Pháo Amstrong phản lực cylotron Amstrong
Chương 71: Pháo Amstrong phản lực cylotron Amstrong
“Sư phụ, lối vào bí cảnh nằm ngay dưới đáy hồ này.” Từ Nguyệt Tiên chỉ vào đáy hồ nói.
“Vậy thì đi thôi.”
Từ Phàm vừa vung tay lên đã xuất hiện một cái bong bóng bao tất cả mọi người lại, đáp xuống đáy hồ.
“Sư phụ, bây giờ còn có thuật pháp nào mà ngươi không biết không?” Từ Nguyệt Tiên thở dài nói.
“Sư phụ, ngươi biết bao nhiêu thuật pháp vậy?” Từ Nguyệt Tiên tò mò hỏi, cảnh giới tu tiên của nàng càng cao, nàng phát hiện sư phụ của mình càng sâu không lường được.
“Thuật pháp thông thần, mọi loại thuật pháp ta tuỳ tay đều dùng được.” Từ Phàm nói, những năm này hắn gần như đều đã học hết những thuật pháp có thể học được và bí pháp thu gom được.
Sau khi nói xong câu đó, trong nháy mắt Từ Phàm cảm thấy mệnh giá của mình đã đủ, đáng tiếc là hệ thống không đúng tiêu chuẩn.
Cùng với sự hạ xuống của ba người, một cánh cửa đá dường như đã tĩnh mịch ngàn năm nằm lẳng lặng dưới đáy hồ.
“Sư phụ, chính là nơi này.”
Từ Nguyệt Tiên lấy ra sáu miếng linh thạch, chia ra bỏ vào trong khe hở của cửa đá.
Lập tức, cửa đá sáng lên linh quang, một màn sáng xuất hiện bên trong cửa đá.
Ba người một hồ bước vào trong màn sáng, cảnh vật trước mắt lập tức sáng lên, dường như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh.
“Linh khí ở nơi này.” Từ Phàm hít sâu một hơi, một pháp bảo hình vò rượu đã xuất hiện trong tay Từ Phàm.
Miệng vò rượu giống như chìm vào trong ao rượu, vô số linh khí nhờ Tụ Linh trận ở miệng vò rượu mà bắt đầu hội tụ.
“Sư phụ, cả hồ bên kia đều là linh dịch.” Từ Nguyệt Tiên chỉ vào hồ lớn ở phía xa nói.
“Ha ha, phải không, quen rồi.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, nghèo quen rồi.
Theo ba người một hồ đi qua rừng cây vượt qua biển hoa, một hồ nước nhỏ đã xuất hiện trước mắt mọi người.
Nhìn mặt hồ trước mặt có hơi thấp so với lần trước, trước mắt Từ Nguyệt Tiên thoáng qua vẻ khác lạ.
“Sư phụ, có thể nơi này đã có người từng đến rồi.”
“Mức linh dịch trong hồ này so với lần trước thấp hơn không ít.” Từ Nguyệt Tiên nói.
Lúc này, một con hùng ưng do thuộc tính Phong tạo thành dừng trên cổ Từ Phàm.
“Nguyệt Tiên, lần trước ngươi thấy được có mấy con yêu thú ở cửa di tích?” Từ Phàm hỏi.
“Ở cửa có mười con, băng qua hồ nhỏ này, còn có bảy, tám con yêu thú Kim Đan kỳ.” Từ Nguyệt Tiên trả lời.
“Ừm, vậy chúng ta làm việc trước thôi.” Từ Phàm lấy ra một Bảo khí có hình dạng như bình Quan Âm.
Đây là Tứ Hải bình dùng để chứa đựng linh dịch do Từ Phàm luyện chế, so với Nạp Hải bình luyện chế cho người kia còn có thể đựng được nhiều hơn.
Lúc này, Từ Phàm bỗng sững sờ.
“Nguyệt Tiên, lần trước ngươi thấy mức linh dịch trong hồ là bao nhiêu.”
“Cao hơn mặt hồ bây giờ khoảng chừng hai thước.”
“Thế giới có chút nhỏ.” Từ Phàm nở nụ cười. Đây vừa vặn là lúc hắn luyện chế dung lượng của bình nạp hải.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu làm việc thôi.” Từ Phàm trực tiếp vung tay lên.
Trên đất trống xuất hiện hơn ba trăm con rối, Tâm Rối xuất hiện sau lưng Từ Phàm, bên trên sáng lên ba trăm điểm sáng, đây chính là số lượng con rối bị Tâm Rối khống chế.
Tất cả con rối đều có thực lực Trúc Cơ kỳ, đây là một nửa thành quả do Từ Phàm nghiên cứu nhiều năm nay.
“Năm mươi con rối công cụ hái linh dược, năm mươi con đào quặng.”
“Những con rối chiến đấu còn lại vây quét yêu thú Kim Đan kỳ.” Từ Phàm nói với Tâm Rối.
Lập tức, tất cả các con rối đều nghe lệnh mà động, chạy về phía rừng rậm ở nơi xa.
Một lát sau, nơi xa truyền ra từng trận tiếng yêu thú gào thét.
Tứ Hải bình xuất hiện trên hồ linh dịch, bắt đầu hấp thu lượng lớn linh dịch trong hồ.
“Linh dịch trong hồ này ít nhất cũng có giá hơn tám trăm vạn linh thạch, ta có thể mở rộng cấp bậc của đại quân rối không nhỉ?” Từ Phàm sờ cằm nói.
Lúc này, điểm sáng trên Tâm Rối bị ít đi năm cái.
“Tổn thất: Hai con rối Đại Lực Viên, ba con rối cung tiễn thủ.”
“Tiêu diệt hai con yêu thú Kim Đan kỳ, trong đó một con là Kim Đan trung kỳ.” Tâm Rối dùng âm điện tử đặc biệt của nó nói.
“Tổn thất này có chút lớn đó.” Từ Phàm lại lấy ra ba con rối Hàn Sương Lang Kim Đan kỳ thân dài năm mét, Tâm Rối lại nhiều thêm ba điểm sáng tương đối lớn.
“Ba con rối Kim Đan kỳ này giao cho ngươi, hạ thấp tổn thất.”
“Đã rõ.”
Ba con rối Hàn Sương Lang trực tiếp phóng nhanh cất bước, hóa thành tàn ảnh phóng về phía xa, tạo thành ba cái hố to trên mặt đất.
Từ Phàm quay đầu, nhìn thấy hai cái đồ đệ ngay tại nhìn chằm chằm mình.
“Sao vậy, các ngươi cũng không phải chưa thấy những con rối này, có gì mà lại giật mình.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Nhưng ta chưa từng thấy nhiều con rối như vậy, sư phụ ngươi thật quá lợi hại.” Ánh mắt Từ Cương nhìn Từ Phàm giống như đang nhìn thần linh.
Từ ngữ nhàm chán làm cho nội tâm Từ Phàm không chút nào gợn sóng, thậm chí còn muốn bảo đại đồ đệ này của mình trở lại học đường học lại lần nữa.
“Sư phụ, vì sao con rối của ngươi và những con rối thường thấy có chút không giống nhau vậy?” Từ Nguyệt Tiên đang dùng Ưng Nhãn thuật nhìn cuộc chiến phía xa.
Hai mươi con rối bao vây một con cự viên Kim Đan kỳ.
Mười con rối Đại Lực Viên chống đỡ ở phía trước nhất, năm con rối Quỷ Thứ nhỏ xinh vẫn luôn vây xung quanh yêu thú, chuẩn bị tùy thời mà động, năm con cung tiễn thủ đang đánh phía sau, tay cầm Pháp khí cung tên, tên lắp hết lên cung.
Hai mươi con rối giống như một thiết bị tinh vi nhất, không tổn thất một con rối nào mà đã dây dưa chết một con cự viên.
Một màn này, Từ Nguyệt Tiên chỉ nhìn cũng đã mồ hôi lạnh đầy người, con rối yếu nhất trong đó cũng có thể lấy mạng mình.
“Đây chính là con rối bán tự động do sư phụ ngươi luyện chế, ngoài ra lại được khống chế bằng Tâm Rối, mỗi con rối khi chiến đấu cũng không kém gì tu tiên giả cùng đẳng cấp.” Từ Phàm nói, làm người trong cẩu đạo, nguyên tắc của hắn là tự mình có thể không động thủ thì sẽ không động thủ.
“Ồ.” Hai huynh muội có chút thất vọng.
“Sao vậy? Các ngươi muốn xem sư phụ xuất thủ sao?” Từ Phàm mỉm cười nhìn về phía hai người đồ đệ này.
“Thôi được, lần đầu mang các ngươi ra ngoài, sư phụ ngươi thế nào cũng phải thể hiện tài năng cho các ngươi xem.”
“Từ Cương, mấy thứ bí thuật ta đưa cho ngươi kia, tên dài nhất gọi là gì.” Khóe miệng Từ Phàm nhếch lên một độ cong vô cùng hoàn mỹ.
“Pháo Neo Amstrong Cyclone Jet Amstrong.” Từ Cương thành thật nói, mặc dù hắn không rõ tên này có ý nghĩa gì, nhưng hắn biết rõ uy lực của thuật pháp này nhất định rất lớn, bởi vì sư phụ đã nói tên thuật pháp càng dài uy lực càng lớn.
“Tốt, hôm nay để ta cho các ngươi mở mang kiến thức, thế nào là pháo Neo Amstrong Cyclone Jet Amstrong.”
Hai tay Từ Phàm kết ấn, một viên thiên thạch có chứa lực từ bay lơ lửng giữa không trung, tiến vào trong một họng pháo do lôi quang tạo thành.
Theo tốc độ kết ấn nhanh chóng của Từ Phàm, uy lực thiên địa trên họng pháo tạo thành từ lôi quang càng ngày càng mạnh.
“Nã pháo!”
“Đùng!!!”
Âm thanh cực lớn vang dội giữa khắp đất trời.
Một màn sáng xuất hiện trước mắt mọi người, cũng rơi vào góc nhìn của hùng ưng vừa đáp xuống trên vai Từ Phàm.
Chỉ thấy một con yêu thú Băng Hùng Kim Đan kỳ còn đang nghi hoặc bỗng nổ mạnh trên bầu trời, trực tiếp bị nổ thành mảnh vụn, ngoại trừ một màn sương máu, không còn để lại một chút dấu vết nào khác.
Một màn này, làm cho hai huynh muội rung động rất lớn, bọn họ đã không phải là đứa trẻ vừa vào tông môn, bọn họ hiểu rõ Luyện Khí kỳ chém giết yêu thú Kim Đan kỳ có bao nhiêu khó khăn.
Cho dù trong lịch sử Tu Tiên giới, ghi chép về Luyện Khí kỳ chém giết yêu thú Kim Đan kỳ cũng chỉ có cực kỳ ít không có bao nhiêu.