Chương 77: Yêu tộc bắt đầu xuất hiện
Chương 77: Yêu tộc bắt đầu xuất hiện
Tượng châu, Truyền Tống trận lúc trước Diệp Tiêu Dao trốn thoát, một luồng linh quang lấp loé, vài Yêu tộc Nguyên Anh kỳ hoa mắt chóng mặt bước ra từ Truyền Tống trận.
“Nơi này có thể là Nhân giới!” Một Lang tộc cảm nhận được khí tức của giới này nói, vốn dĩ tưởng rằng Truyền Tống trận vượt giới sẽ đưa bọn họ đến một nơi trong thế giới Tiểu Thiên.
“Cuồng Hùng thống lĩnh, bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào.” Lang yêu nói với một con gấu khổng lồ đã biến hoá một nửa.
“Trước tiên xác định giới này có phải Nhân giới không, một khi xác định, chúng ta lập tức trở về báo cáo Lôi Đình đại nhân.”
“Nhất định phải hành sự cẩn thận, nếu bị đại năng nhân tộc phát hiện, chúng ta ắt phải chết.” Yêu tộc Cuồng Hùng nói, hai giới thường xuyên xảy ra chiến đấu, bây giờ thực lực của Nhân tộc đã không kém gì Yêu giới.
Vừa đúng lúc này, trong không trung có một con chim ưng bay qua.
Cuồng Hùng lập tức dùng Yêu lực khống chế bắt vào tay, trực tiếp nhiếp hồn lấy ra kí ức.
Từng cảnh tượng trong kí ức của chim ưng đều bị dùng hình thế của Quang Ảnh thuật phóng ra.
Từng toà thành trì của Nhân tộc trong cảnh tượng kia khác hẳn với Yêu Linh giới, khiến đám đông Yêu tộc đều nhao nhao mở to mắt, nếu như có thể cướp lấy sẽ là một khối tài sản lớn đến thế nào.
“Lập tức truyền tống trở về, lần này chúng ta lập đại công rồi, có Truyền Tống trận này, Cuồng Lôi bộ lạc chúng ta nhất định sẽ vùng dậy, thành lập Yêu Đình vào một ngày không xa.”
Theo ánh sáng lấp loé của Truyền Tống trận, cầu nối giữa hai giới lại lần nữa liên kết.
Mà lúc này Diệp Tiêu Dao đang khổ sở nghe lời nói đại đạo của Cự Đồ Yêu tôn.
“Không biết tại sao, ta luôn cảm thấy ta gặp họa rồi.” Diệp Tiêu Dao nói với Lão Kiếm ở trong lòng.
“Đừng nghĩ nhiều, chuyên tâm nghe giảng, Sát Lục chi đạo của vị Yêu tộc Đại Thừa kỳ này rất thú vị.”
…
Từ Phàm lúc này đang nhìn mấy khối linh khoáng màu tím ẩn chứa phù văn không gian trước mắt.
“Trừ phù chữ Càn ra, cuối cùng cũng nhận được phù văn không gian thứ hai.”
“Phù chữ Khuếch, không tệ, có phù văn này rồi, rất nhiều chuyện đều dễ làm.”
“Năm mươi vạn linh thạch, không lỗ.”
Lúc này, Bàng Phúc ở bên cạnh lại nói với Từ Phàm: “Trong tay người kia vẫn còn một loại phù văn, phù văn linh không.”
Từ Phàm nghe thấy lời này, bỗng mừng rỡ, không ngờ rằng hôm nay song hỉ lâm môn.
“Điều kiện gì.” Từ Phàm biết, Bàng Phúc không mua, chắc chắn là có những đồ chưa đạt đến thống nhất.
“Năm trăm vạn linh thạch, loại phù văn cấp bậc này trên thị trường cũng chỉ ba trăm vạn linh thạch, cho dù hiếm có, nhiều nhất cũng là bốn trăm vạn.”
“Người sở hữu phù văn kia sắp tới sẽ du lịch đường xa đến đại lục trung tâm, giá cả này có vẻ hắn sẽ không giảm nữa.” Bàng Phúc nói với Từ Phàm, trả nhiều hơn một trăm linh thạch để mua không phù hợp với nguyên tắc kinh doanh của mình.
Từ Phàm suy nghĩ lúc lâu, ngẩng đầu nói: “Mua.”
Sớm ngày có phù văn linh không, hắn sẽ có thể hoàn thành một pháp bảo suy nghĩ rất lâu, năm trăm vạn linh thạch, bán thêm mấy cái là lấy lại rồi.
“Ngoài ra giúp ta thu mua, Thiên Dương Thạch, cát Không Gian, Uẩn Linh Thổ, Không Không Thạch.”
“Đến lúc đó ta có vài pháp bảo tương đối kì dị, nhờ ngươi đem ra thương hội bán.” Từ Phàm nói, phù văn linh không lần này không nắm lấy, lần sau không biết còn phải đợi đến khi nào, linh thạch thì ngược lại, tay nào cũng có thể kiếm.
“Được.”
Sau khi Từ Phàm nhận được loại phù văn linh không thứ hai mới thấy yên tâm, sau đó về phòng tu luyện nghiên cứu hai phù văn này.
Sau khi lại lần nữa tỉnh lại từ trong lĩnh ngộ, nhận ra đã là buổi trưa ngày thứ hai, thức ăn Từ Nguyệt Tiên đặt ở bên ngoài phòng tu luyện đã nguội.
“Mới không cẩn thận đã mất cả buổi tối, vậy sau này tu vi cao thêm lĩnh hội điều gì đó còn không chắc dùng thời gian mấy năm.”
Lúc này, Vương Hướng Trì gõ cửa bước vào phòng tu luyện của Từ Phàm.
“Sư phụ, ta có phải là có thể bắt đầu tiếp nhận thử thách không.”
Vừa nghĩ đến vượt qua thử thách là có thể có được bí pháp sư phụ truyền thụ, Vương Hướng Trì cả mặt lạnh lùng lộ ra biểu cảm hưng phấn.
“Đúng, suýt nữa quên chuyện của ngươi.”
Từ Phàm dẫn Vương Hướng Trì vào một gian phòng ảo cảnh, trong đó có cạm bẫy, à không, thử thách mà hắn chuẩn bị chu đáo cho ái đồ của mình.
Căn phòng trên trăm mét vuông, khắc đầy trận pháp phù văn, trung tâm trận pháp có vài chiếc ghế dựa tạo hình lạ lùng.
“Ngồi lên trên, bài kiểm tra của ngươi sẽ bắt đầu.”
“Trước khi kiểm tra, sư phụ truyền thụ cho ngươi một câu.”
“Lúc nghịch cảnh, bảo vệ thân tâm.”
“Nếu như ngươi có thể vượt qua thử thách, vi sư tặng ngươi một pháp bảo độc nhất vô nhị ở giới này, giúp ích rất lớn cho Tâm Kiếm chi đạo của ngươi.” Từ Phàm cười nói, cũng nhớ đến một trò đùa rất thú vị của kiếp trước.
“Được, sư phụ ta đã hiểu.”
Vương Hướng Trì trịnh trọng ngồi lên trên chiếc ghế.
Ngón tay Từ Phàm lấp loé linh quang, điểm nhẹ vào một nơi nào đó trong hư không, tất cả trận pháp trong gian phòng đều sáng lên.
Một chiếc mũ giáp chầm chậm đội lên đầu Vương Hướng Trì.
“Cũng không biết có thể trụ được hay không, tâm thế đừng lung lay là được.” Từ Phàm vuốt cằm nói, hắn làm ra cả cạm bẫy đánh vào tâm thế người của kiếp trước.
Lực sát thương không lớn, đánh vào tâm thế người khác tuyệt đối hạng nhất.
Trong thế giới linh hồn, Vương Hướng Trì xuất hiện trong một đấu trường.
“Thử thách, cửa thứ nhất, đánh tới vòng bán kết.” Một âm thanh điện tử vang lên bên tai Vương Hướng Trì.
“Có phải là chỉ cần chiến thắng kẻ địch trước mắt là được.” Vương Hướng Trì nhìn Thú nhân tay cầm gậy răng sói, người mặc áo giáp nặng này.
“Ngươi cần chiến thắng năm kẻ địch.” Âm điện tử vang lên.
“Được, ta hiểu rồi.”
Vương Hướng Trì rút Phong Lôi kiếm ra chém thẳng về phía kẻ địch.
Chiến đấu bắt đầu, ác mộng của Vương Hướng Trì cũng bắt đầu rồi.
Sau khi thấy Vương Hướng Trì bình yên tiến vào đến ảo cảnh, Từ Phàm bước ra ngoài, Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên đều ra ngoài rồi, bây giờ chỉ có thể tự mình đi dạy Lý Tinh Từ.
Từ Phàm dẫn theo Lý Tinh Từ ngồi lên ghế dài trong viện.
“Tam sư huynh của ngươi giảng cho ngươi đến đâu rồi.” Từ Phàm tiện miệng hỏi.
“Vị trí huyệt vị mạch lạc vận hành của tiểu chu thiên Ngũ Hành quyết.” Lý Tinh Từ bình tĩnh nói, đôi mắt như ánh sao nhìn Từ Phàm.
Từ Phàm khẽ vẫy tay, trời đất khắp cả tiểu viện thay đổi.
Sư đồ hai người dường như đi đến vũ trụ, một hằng tinh chiếu sáng cả vũ trụ.
Một bộ ảo ảnh thân người khổng lồ xuất hiện, thân người khổng lồ đang vận hành Ngũ Hành quyết mà Lý Tinh Từ đang học, mỗi một huyệt vị và kinh lạc đều có kí hiệu, bây giờ cả tầng thứ nhất của Ngũ Hành quyết hiện ra trước mặt Lý Tinh Từ.
“Xem đã hiểu chưa.” Từ Phàm hỏi.
“Hiểu rồi.” Trong mắt Lý Tinh Từ ánh lên vẻ khát khao, hắn thích nơi này.
“Ừm, nhìn nhiều vào, tô đậm kí ức một chút.” Từ Phàm nói.
Năm ngày sau, khi Lý Tinh Từ vừa mới hấp thụ được tầng linh khí đầu tiên trong cuộc đời, Vương Hướng Trì mặt đầy mệt nhọc bước ra từ phòng ảo cảnh.
Tuy rằng mệt lử, nhưng trong mắt hắn ẩn chứa vẻ kiên nghị khiến lòng người phát lạnh, dường như giống một lão binh chinh chiến sa trường nhiều năm.
“Sư phụ, ta vượt qua thử thách rồi.” Vương Hướng Trì cúi đầu nói với Từ Phàm, trong thế giới ảo cảnh linh hồn, hắn chiến thắng tất cả kẻ địch có thể nhắm vào yếu điểm của hắn.
Tâm cảnh bây giờ của hắn là, vạn sơn sụp đổ, mà sắc mặt không đổi.
“Tâm vẫn tĩnh lặng, rất tốt.” Từ Phàm tán thưởng, một ngày trong thế giới hiện thực, Vương Hướng Trì ở trong ảo cảnh kia phải trải qua thời gian một tháng.
Năm tháng tôi luyện tâm cảnh, nếu như tính cách mềm yếu đi một chút, rất có khả năng tâm thế sụp đổ, như là trong trò chơi ngũ sát, lần châm lửa cuối cùng đã lên rồi, kết quả bị đồng đội cướp mất đầu người.