Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 775 - Chương 775: Hai Điều Kiện

Chương 775: Hai điều kiện Chương 775: Hai điều kiện

“Ý chí thiên đạo của Nam Sơn giới, bây giờ ngươi xin lỗi ta vẫn còn kịp đấy, nếu không đợi tới lúc ta bức ép ngươi thì đã muộn rồi.”

Từ Phàm mang thần sắc bình thản, nhẹ nhàng nhấc một tay lên.

“Đùng!”

Từ Phàm búng một ngón tay, một hư ảnh của cánh cửa luân hồi hư giới phiên bản thu nhỏ xuất hiện ngay phía sau hắn.

Sau đó, một luồng lực hút khủng bố từ bên trong cánh cửa hư giới đó truyền ra.

Hấp thu toàn bộ con cự khuyển ba đầu và âm hồn kia, cuối cùng hóa thành một cánh cửa luân hồi hư giới có độ dài rộng tầm chín trượng chín.

Vào lúc này, toàn bộ âm hồn có hố sâu mười tám tầng, tất cả đều bị cánh cửa hư giới phía sau Từ Phàm hấp thu.

“Ta trông không thuận mắt tên Sơn Hải tôn giả đó của Nam Sơn giới các ngươi, nhất định phải đánh với hắn một trận, không phân rõ thắng bại quyết không ngừng tay.”

“Còn cả tên Vân Long tôn giả kia, cái thứ quái gì, đánh Sơn Hải tôn giả xong, ta lại đi đánh với hắn một trận.” Từ Phàm nhìn vào bầu trời nói.

Vào lúc này, tất cả những Vô Địch tôn giả của toàn bộ Nam Sơn giới đều có cảm ứng mà nhìn lên bầu trời.

Trong giác cảm của bọn hắn, ý chí thiên đạo ban nãy dường như đang run rẩy.

Sơn Hải tôn giả và Vân Long tôn giả có chút ù ù cạc cạc mà nhìn vào phương hướng của cái hố sâu vô tận nọ.

Bọn hắn cảm giác như có người đang thầm nhắc tên của bọn hắn.

Lúc này, cánh cửa luân hồi hư giới chính tông đó đột nhiên cũng bùng ra một cỗ lực hút mạnh mẽ.

Đồng thời một cánh tay khổng lồ màu xanh lá từ trong cánh cửa hư giới thò ra, vồ tới phương hướng của Từ Phàm.

“Trò mèo vặt này mà muốn bắt được ta ư, không nói chuyện với ngươi nữa, ta phải đi tìm hai tên tôn giả đó đánh một trận.”

“Ta và cường giả đỉnh cấp Nam Sơn giới kia đấu một trận tử chiến, không biết ngươi có thể chịu đựng nổi hay không.”

“Có điều trước đó, ta còn có một phần quà nhỏ muốn tặng cho ngươi.”

Từ Phàm nói xong liền trực tiếp chuyển dịch tức thời, xuất hiện bên ngoài hố sâu.

“Tới đây, cho ta xem thử ngươi tình nguyện trả cái giá đắt nhường nào để ngăn cản ta.”

Từ Phàm giẫm ra một bước, trực tiếp xuất hiện tại khu vực Thiên Linh có linh khí dồi dào nhất.

Đó là con át chủ bài lớn nhất Nhân tộc Nam Sơn giới.

Cũng chính là một trong những yếu tố then chốt để quyết định chiến thắng của hai giới còn lại.

Toàn bộ màn trướng Thiên Linh (Thiên Linh Cái) , tựa như vùng biển vô tận không bờ bến, các dòng lưu mạch được phân bố trên toàn bộ Nam Sơn giới.

Từ Phàm dùng ngón tay điểm sáng một đốm linh quang, đốm linh quang nọ vừa xuất hiện vô vàn linh khí liền bắt đầu run lên.

Phảng phất như đã biến thành hỏa dược cực kỳ không ổn định vậy, chỉ cần một chút hỏa tinh liền có thể đốt cháy toàn bộ.

“Thứ này có lẽ ngươi không biết tới, ta cần thiết phải giải thích cho ngươi một chút.”

“Loại thần thông này của ta có tên gọi là Nhiên Linh thuật, ta chỉ cần điểm xuống, toàn bộ linh khí của Nam Sơn giới đều sẽ bị ta thiêu đốt, có phải là cảm thấy rất kích thích không.” Từ Phàm híp mắt lại nói.

Ngón tay ánh lên linh quang ấy chầm chậm chấm lên trên mặt biển của Thiên Linh hải.

Ngón tay nọ cách mặt biển càng gần, toàn bộ Thiên Linh hải càng sục sôi đến điên dại.

Lúc này, ba bóng dáng nọ xuất hiện tại nơi cách Từ Phàm không xa.

“Đạo hữu, ngươi đây là có ý gì, muốn hủy diệt Nam Sơn giới của chúng ta ư?” Hồng Liên tôn giả cảm nhận được khí tức khủng bố ẩn chứa bên trong ngón tay của Từ Phàm nói.

Tuy rằng nào không biết đây là loại thần thông gì, nhưng nàng có thể cảm nhận được, nếu thật sự bị Từ Phàm điểm xuống, toàn bộ Nam Sơn giới coi như xong đời rồi.

“Ba vị đạo hữu không cần hoảng sợ, ta và ý chí thiên đạo của Nam Sơn giới các người chơi một trò chơi, tên của trò chơi này là ‘xem ai phục trước’.” Từ Phàm nói, động tác trên tay cũng không hề dừng lại.

Ngón tay lấp lánh linh quang nọ vẫn theo tốc độ như thường mà điểm về hướng mặt biển Thiên Linh hải.

“Đạo hữu, đừng hoảng, ý chí thiên đạo của Nam Sơn giới y như một con chó vậy, chẳng biết được một ngày nào đó bị lệch sóng lại đi cắn người ta một phát.”

“Nhưng ta vừa nhìn là biết ngươi hiểu thấu đạo lý, không thể chấp nhặt cùng một con chó được.” Sơn Hải tôn giả kinh hoảng nói, hắn biết đầu ngón tay này của Từ Phàm một khi đã điểm xuống thì toàn bộ bọn họ đều đi tong.

“Đạo hữu, có lời gì bình tĩnh nói, ý chí thiên đạo có sai ở chỗ nào, bọn ta giúp ngươi đòi lại một lời lẽ.”

Từ Phàm lúc này giống như một tên điên khùng đang ôm lấy một quả bom nguyên tử muốn châm ngòi nổ vậy.

Hy vọng của tất cả mọi người xung quanh đều đặt trên người của Từ Phàm, dù sao có chạy thì cũng không thoát được khỏi bom nguyên tử.

“Chó của Nam Sơn giới các ngươi, sủa ta thì cũng thôi đi, quan trọng là nó còn muốn cắn cả ta.”

“Đạo hữu ngươi bình tĩnh lại một chút, ngươi đừng như vậy, không bằng ngươi cứ đi đòi ít đồ của ý chí thiên đạo đi, cứ như vậy mà phế đi nó thì quả thực là không hề thỏa đáng.” Hồng Liên tôn giả ở bên cạnh nói, hơi nhìn về phía ngón tay của Từ Phàm, ánh mắt càng lúc càng thêm thẳng tắp.

Nam Sơn giới lúc này, ba vị cường giả đứng đầu cùng nhau liên lạc với ý chí thiên đạo, để hắn xuất hiện cho Từ Phàm một câu trả lời.

“Ư ~”

Một con chó trắng nhỏ xuất hiện cách Từ Phàm không xa.

“Ư ư ~” (Nhân tộc, ngươi dừng lại trước đã, chuyện này ta có thể giải thích.)

Chó trắng nhỏ đáng thương nhìn Từ Phàm.

Chính vào lúc này, ngón tay của Từ Phàm đã tới được trên mặt nước của Thiên Linh hải.

Trong phút chốc, toàn bộ Thiên Linh Hải bắt đầu trở nên chấn động.

Lấy dấu chấm mà Từ Phàm điểm xuống làm trung tâm, linh khí bắt đầu đốt cháy, đồng thời chầm chậm khuếch tán ra bên ngoài, giống như củi khô gặp phải lửa bốc vậy.

“Toàn bộ Thiên Linh hải của các ngươi chỉ có thể gắng gượng trong thời gian một ngày, lời giải thích của ngươi, tốt nhất là nhanh lên một chút.” Từ Phàm đứng dậy nhìn con Chó trắng nhỏ đó rồi lại nói.

“Ư ư ~” (Nơi hố sâu kia không phải do ta quản, đó là địa bàn của Tiểu Hắc.)

Chó trắng nhỏ vẻ mặt bất lực, cảm giác bản thân mình đang gánh trên lưng một tai họa vốn dĩ không thuộc về mình.

Linh khí của toàn bộ Thiên Linh hải đang đốt cháy, ba vị chí cao tôn giả cảm nhận được tất cả những chuyện này cực kỳ lo lắng.

“Dù sao cũng đều là ý chí thiên đạo, không có gì khác nhau.” Từ Phàm nhàn nhã nói.

Từ Phàm không quan tâm là Tiểu Bạch hay là Tiểu Hắc, hắn biết là ý chí thiên đạo của Nam Sơn giới là đủ rồi.

Lúc này, thời gian của cả khu vực đã bị làm chậm lại mấy vạn lần, nhưng tốc độ đốt cháy linh khí vẫn như cũ, thậm chí còn tăng tốc lên một phần.

Cuối cùng không còn sự lựa chọn nào khác, Chó trắng nhỏ đành trực tiếp làm cho thời gian của khu vực này ngừng lại.

“Q q.” (Ta có thể bồi thường cho ngươi, thậm chí có thể liên thủ với ngươi giết chết Tiểu Hắc, nhưng ngươi bắt buộc phải thu hồi lại thần thông này.)

Chó trắng nhỏ lắc đuôi, vô cùng sốt ruột.

“Một Nam Sơn giới các ngươi tại sao lại có tới hai ý chí thiên đạo.” Từ Phàm nhìn xuống ba vị tôn giả.

“Âu cũng là chuyện bất đắc dĩ, Tiểu Hắc là cha của Tiểu Bạch, ban đầu tên này lòng không hướng về Nhân tộc, vào hơn năm mươi vạn năm trước bọn ta đã phong ấn hắn bên trong hố sâu.”

“Tiểu Hắc kia hung dữ với ngươi, đoán chừng là muốn mượn tay ngươi thoát khỏi phong ấn, tranh đoạt quyền không chế Nam Sơn giới với Tiểu Bạch.” Hồng Liên tôn giả giải thích nói.

“Cho nên ngươi làm như vậy, ngược lại là đúng như ý nguyện của Tiểu Hắc.” Sơn Hải tôn giả nói.

Tuy rằng Từ Phàm có thể cảm nhận được ý chí thiên đạo, nhưng liên quan đến những sự việc sâu hơn, thì hắn vẫn là không có cách nào cảm nhận được.”

“Hai điều kiện.” Từ Phàm giơ hai ngón tay ra.

Nghe thấy lời Từ Phàm nói, ba vị tôn giả và Chó trắng nhỏ vội vàng gật đầu.

“Thứ nhất, ta muốn ngươi tiêu hao bản nguyên gia tốc thời gian cho ta sáu ngàn năm.”

“Ư ư.” (Không vấn đề, cho dù là mười vạn năm, hai mươi vạn năm cũng không có vấn đề gì.)

“Thứ hai, ta muốn có con Tiểu Hắc kia, việc xử lý thế nào, các ngươi không cần nhúng tay.” Từ Phàm nói.

“Tiểu Hắc để cho ngươi không có vấn đề gì, nhưng năng lượng bản nguyên của Tiểu Hắc, ngươi không thể đem ra khỏi Nam Sơn giới.” Sơn Hải tôn giả vội vàng nói.

“Ha ha.” Từ Phàm lại búng tay một cái.

Thiên Linh hải được phong ấn ngừng lại thời gian một lần nữa đốt cháy lên, hơn nữa tốc độ còn gấp mười lần ban đầu.
Bình Luận (0)
Comment