Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 776 - Chương 776: Nhân Quả Nghiệp Chướng

Chương 776: Nhân quả nghiệp chướng Chương 776: Nhân quả nghiệp chướng

“Ta rất muốn biết, ý chí thiên đạo này của ngươi có thể sử dụng được bao nhiêu thủ đoạn, có thể làm gì được ta.”

“Các ngươi liên thủ phong ấn Tiểu Hắc, chẳng qua là muốn sau khi trở nên cường đại sẽ chiếm đoạt hắn.”

“Đương nhiên, Tiểu Hắc từ đầu tới cuối chính là một tai họa tiềm ẩn, nếu không các ngươi sẽ không trong mấy chục năm nay cũng không diệt trừ hắn.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này toàn bộ linh khí của Thiên Linh hải đã bị đốt cháy tới con số hàng trăm.

“Bây giờ Tiểu Hắc không còn nữa, các ngươi cũng không mất đi quá nhiều tổn thất.”

“Đừng quá tham lam, nếu không có thể sẽ không có được bất kỳ một thứ gì.”

Từ Phàm dáng vẻ tựa như gió thoảng mây bay, nhìn ba người một chó, yên tĩnh chờ đợi câu trả lời của bọn họ.

Chó trắng nhỏ vẫn còn đang do dự, nhưng đằng sau thì lại điên cuồng tìm cách ngăn cản lại linh khí bị thiêu đốt.

Toàn bộ Thiên Linh hải bị phân ra thành hàng trăm tiểu thế giới, nhưng vẫn không thể nào ngăn cản nổi linh khí bị đốt cháy, hơn nữa còn ngày càng trầm trọng thêm.

“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, muốn ngăn cản cũng không phải là không có cách, trực tiếp cắt thịt ra là được.” Nhìn Chó trắng nhỏ, Từ Phàm cười nói.

Là một ý chí thiên đạo của Nam Sơn giới, đương nhiên hắn hiểu lời mà Từ Phàm nói là có ý gì.

Nhưng phân cách khu vực Nam Sơn giới thành tiểu thế giới, và trực tiếp cắt bỏ mảnh khu vực kia ra khỏi Nam Sơn giới, hai thứ này là khái niệm không giống nhau.

Ba vị chí cao tôn giả của Nam Sơn giới đều nhìn Tiểu Bạch.

Mắt trông thấy tốc độ thiêu đốt toàn bộ linh khí của Thiên Linh hải càng lúc càng nhanh.

Chó trắng nhỏ có chút bất lực cúi đầu.

“Ư ư~” (Ta đáp ứng với ngươi điều kiện thứ hai)

Âm thanh vô lực, cảm giác giống như chú cún đã bị bỏ đói mấy ngày rồi vậy.

Từ Phàm nhẹ nhàng khua tay, toàn bộ Thiên Linh hải khôi phục lại sự yên tĩnh.

Những khu vực linh khí đã bị đốt cháy, dưới sự dẫn truyền linh khí bốn bề bắt đầu dần dần khôi phục lại bình thường.

“Tổn thất cũng không quá lớn, vài ngàn năm là khôi phục lại rồi.” Từ Phàm gật đầu, rất hài lòng với tốc độ khống chế thiêu đốt linh khí của mình.

“Đạo hữu, có chiêu thần thông này, chẳng phải là có thể đi tới những Trung Thiên thế giới khác để uy hiếp ý chí thiên đạo ở bên đó hay sao.” Hồng Liên tôn giả nhìn khu vực đang dần dần khôi phục lại linh khí, trong lòng không biết là cảm giác gì.

“Hồng Liên đạo hữu thật là biết đùa, loại thần thông này há có thể sử dụng bừa bãi, dù sao nghiệp chướng hủy diệt một giới này, không phải là người nào cũng gánh chịu được.” Từ Phàm đáp lại nói.

“Trước tiên tăng tốc thời gian, rồi sau đó ta lại qua đây thu thập tên Tiểu Hắc.”

Từ Phàm nhìn Chó trắng nhỏ, trong lòng đang nghĩ xem rốt cuộc nên làm thế nào để Bồ Đào nuốt chửng Tiểu Hắc một cách hợp lý.

Một tiểu thế giới trong chốc lát được hình thành, bọc lấy Từ Phàm lại.

Không qua bao lâu, Từ Phàm lại đi ra từ trong tiểu thế giới đó.

Khí thế trên người càng thêm thâm sâu khó dò, Chó trắng nhỏ cảm nhận được khí thế từ trên người Từ Phàm, trong ánh mắt đã có thêm một tia sợ hãi.

Giống như trong một trò chơi chiến đấu, một nhân vật có được đồ thần, được một con gà tân binh cùng với một đại thần cùng lúc điều khiển, đó là hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Khoảng cách khác biệt giữa hai bên, cũng chính là khoảng cách khác biệt giữa Từ Phàm và Chó trắng nhỏ.

“Sử dụng bản nguyên của ý chí thiên đạo tăng tốc thời gian, cảm giác chính là không hề giống nhau.”

Từ Phàm sắc thái thoải mái, phảng phất như vừa hoàn thành xong một đại bảo kiếm vậy.

“Được rồi, điều kiện thứ nhất đã hoàn thành rồi.

“Tiếp theo nên tiến hành điều kiện thứ hai rồi.” Từ Phàm nói xong, lại một lần nữa truyền tống không gian tới ranh giới của hố sâu vô tận.

“Ngươi trông coi cha ngươi cũng không nghiêm ngặt gì cả, trận Phong Vân này gió lùa khắp nơi, ngươi cũng không nghĩ xem mà bù lấp vào.”

“Ư ư ~” (Mọi chuyện của chí thiên đạo ngươi cũng không hiểu, mau chóng đi đối phó Tiểu Hắc đi, ta muốn biết ngươi sẽ sử dụng thủ đoạn gì.)

Ánh mắt Chó trắng nhỏ nhìn Từ Phàm có chút chờ mong.

Từ Phàm khi vừa tới Nam Sơn giới hắn cũng đã chú ý đến.

Tuy rằng có sự uy hiếp đối với hắn, nhưng chỉ cần không làm những chuyện gây tổn hại cho Nhân tộc, tổn hại Nam Sơn giới, hắn cũng lười quản.

Nhưng không nghĩ tới Từ Phàm lại có thủ đoạn thiêu đốt toàn bộ Nam Sơn giới.

Hiện tại đã trải qua thời gian tăng tốc sáu nghìn năm, lại càng thêm thâm sâu khó lường.

Cho nên hắn muốn đi theo Từ Phàm học một chiêu, coi xem làm thế nào để đối phó với ý chí thiên đạo.

“Muốn học thủ đoạn phong thiên này của ta à.” Từ Phàm nhìn Chó trắng nhỏ nói.

Chó trắng nhỏ vội thè lưỡi gật đầu, cái đuôi vẫy đến là hoan hỷ.

Từ Phàm bắn ra một đốm linh quang, hòa nhập vào giữa hàng lông mày của Chó trắng nhỏ.

“Thu thập đủ những linh khoáng này, ta dạy ngươi phải làm thế nào.” Khóe miệng Từ Phàm giương lên, chuẩn bị vét một mẻ lớn nào.

Chó trắng nhỏ nhìn danh sách mà Từ Phàm đưa cho hắn một cái, ngay sau đó liền biến mất tăm.

“Lẽ nào ta đòi hỏi nhiều quá rồi.” Từ Phàm có chút nghi hoặc.

“Nếu như thật sự là ý chí thiên đạo kiểm soát cả một Trung Thiên thế giới, quả thực là cũng không dễ đối phó.”

“Nhưng ngươi đã bị nhốt ở khu vực này, càng như thể là một con chó hung dữ, vậy buộc một dây xích chó lên, có lẽ chính là cách để đối phó với ngươi.”

Từ Phàm nói rồi hai tay kết ấn.

Vô số các loại bọt khí đủ màu sắc xuất hiện xung quanh Từ Phàm, ngay sau đó liền đi về hướng hố sâu vô tận.

“Trước tiên hút máu, sau đó róc thịt, cuối cùng rút xương.”

Vào lúc này, các loại pháo khí đủ màu sắc kia bắt đầu hấp thu toàn bộ khí tức bên trong chiếc hố sâu.

Chỉ cần bản nguyên ý chí thiên đạo hấp thu đủ rồi, liền sẽ phân tách ra thành hai bọt khí

Mười tám tầng bên dưới chiếc hố sâu, chỉ dùng vỏn vẹn nửa canh giờ liền bị số bọt khí này lấp đầy.

Lúc này, một chiếc đầu chó màu đen cực lớn chui ra từ bên trong hố sâu vô tận.

Thần sắc lạnh lẽo nhìn Từ Phàm.

“Có những lời lẽ đe dọa nào thì mau nói, nếu không thì sẽ hết cơ hội đấy.” Từ Phàm nhìn chiếc đầu chó màu đen nói.

“Giải trừ phong ấn, thả ta ra, ta có thể phân tách tiểu thế giới ra làm hai phần từ Nam Sơn giới.

“Tới lúc đó ngươi chính là chủ thế giới của tiểu thế giới kia.” Đầu chó đen nói.

Trong thần sắc càng có vẻ như là một loại giao dịch bình đẳng.

“Ta không có hứng thú, ngươi còn có gì muốn nói nữa.” Từ Phàm lắc đầu.

“Một ấn ký luân hồi, ngươi có thể tự do tiến vào luân hồi giới.”

Từ Phàm vẫn lắc đầu, chỉ là có cơ hội cho người ta dựa vào con đường luân hồi mà đạt tới Kim Tiên, hắn không có hứng thú là mấy.

Chính vào lúc này, toàn bộ bọt khí lấp đầy trong mười tám tầng hố sâu dần dần ngưng tụ lại.

Cuối cùng trở thành tinh thạch hình cầu có đường kính khoảng một trượng, mang màu sắc hỗn loạn.

Một luồng sức mạnh kỳ dị từ trong tinh thạch tản phát ra bên ngoài, bóng tối che phủ toàn bộ hố sâu, bắt đầu dần dần bị tinh thạch hấp thu.

Không lâu sau, tinh thạch đã hoàn toàn hóa thành màu đen.

Chiếc đầu chó xuất hiện trong không trung hố sâu, bắt đầu trở nên bất ổn.

“Bản nguyên của ngươi rất nhanh thôi sẽ bị hấp thu sạch sẽ, còn lời nào muốn nói với ta không.”

“Giữ lại cho ta một tia năng lượng bản nguyên, đem tới bên ngoài Nam Sơn giới.”

“Hủy diệt một ý chí thiên đạo một thời, nhân quả nghiệp chướng mà ngươi phải gánh chịu, sẽ khiến cho tất cả ý chí thiên đạo đều ghét bỏ ngươi, giữ lại cho ta một tia năng lượng bản nguyên, ngươi sẽ không phải gánh chịu nhân quả.” Hắc Cẩu sử dụng lá bài tẩy cuối cùng.

Từ Phàm vốn dĩ đã chuẩn bị tiêu diệt chó đen, liền để cho tinh thạch ngừng hấp thu năng lượng bản nguyên.

Hắn nhìn lên bầu trầu, khởi động Bặc Thiên Toán Thuật.

Ngay sau đó, phân chia tinh thạch màu đen kia thành hai viên tinh thạch nhỏ.

“Ngươi tự đi vào đi, ta sẽ đưa viên tinh thạch này ra bên ngoài Nam Thiên giới, còn lại thì phải xem tạo hóa của ngươi rồi.”

“Trong tinh thạch có một luồng khí tức của ta, nếu như có nhân quả nghiệp chướng quấn lấy ta, ta thà rằng không phi thăng lên tiên giới cũng phải giết chết ngươi.”
Bình Luận (0)
Comment